Chương 19: Trận đầu tiên (1)

Trần lão cũng rất bất ngờ lão ra lệnh bên tai nghe

“Cố gắng dụ nó lên bờ sau đó tiếp tục công kích phần bụng của nó”

Mọi người nghe vậy cũng vừa công kích vừa lui lại hòng dụ con cua lên nhưng khi mới lên khỏi nước nó lại lập tức lùi lại. Đám người hoàn toàn không thể làm gì được nó

Ở nơi xa nhìn thấy như vậy. Dạ Hoa liền để Kim Nhật Hạ xuất thủ

“Nhật Hạ. Biến về như ban đầu sau đó kéo nó lên bờ.”

Kim Nhật Hạ nghe vậy cũng không có ý kiến. Chỉ thấy nó nhảy xuống khỏi vai Dạ Hoa sau đó lao tới bờ biển. Càng lúc nó càng lớn, với tu vi trúc cơ hiện tại nó liền lớn tới 20m hơn giờ một người mới ôm hết được thân thể của nó

Từ nơi xa thấy bỗng xuất hiện một con rắn lớn. Các quân nhân liền sợ người bên mình bị đánh lén đang định nổ súng thì Trần lão liền lên tiếng

“Khoan đã. Người của mình!”

Chỉ thấy Kim Nhật Hạ vọt tới bờ biển. Nó lấy tốc độ cực nhanh sau đó liền một đuôi vung từ bên trên xuống. Con cua thấy vậy hòng lấy càng đỡ lại. Nhưng tu vi khác biệt, cái đuôi của Nhật Hạ liền lập tức quật vào giữa hai con mắt của nó

“Ầm! Rào!”

Con cua bị một cú đau điếng toàn thân đập xuống dưới nền cát. Nước văng tung toé. Sau đó Nhật Hạ liền lấy thân vòng qua thân của nó. Sau đó dùng hết sức bình sinh kéo nó lên khỏi mặt nước rồi ném lên trên bờ. Khiến nó ngã ngửa, tám cái chân liên tục vùng vẫy

Những người khác lúc này cũng nhân cơ hội vọt tới

Họ cho rằng con cua này đã choáng váng sau đòn vừa rồi

Trần Quân nhẩy lên hòng tung một đòn từ trên xuống

Nhưng ai mà ngờ được lúc họ đang vọt tới. Con cua liền trở mình một cái lật ngược lại vè phía biển. Nó thuận thế đập phần bụng mình vào Trần Quân

Bất thình lình Đại Ngưu cùng Trương Sơn liền đối diện ngay càng của nó họ đang định tung chiêu trợ giúp mọi người liền bị chiếc càng đập trúng. Hai người nhanh chóng thoát thân nhưng không kịp. Sóng xung kích liền khiến hai người ngã nhào ra đất

Nhưng không đợi hai người hoàn hồn. Một chiếc càng còn lại đã kẹp vào thân thể của hai người. Ở trước mí mắt mọi người ném cả hai vào miệng con cua

“Không được!”

Tuyết Khuynh Thành thấy thế liền lập tức vung ra một kiếm tới. Hổ nhân tóm lấy hai cái chân của nó giựt mạnh hòng khiến nó ngã. Những người còn lại lập tức tung đòn hòng khiến nó nhả hai người kia ra

Kiếm khí của Tuyết Khuynh Thành chỉ kịp đâm vào chỗ khớp nối càng của con cua khiến chiếc càng này khựng lại. Những đòn khác liền không hề gây ra chút tổn hại nào cả

“A!”

“Không!”

Họ chỉ vừa với thức tỉnh lúc này chỉ có duy nhất Trần Quân là có khả năng đánh vào nó

Trước kia phải là Bắc Cung Vô Song liều cái mạng cầm chân cho Hoàng Phượng Niên liên tục đốt mới khiến nó bị nóng chết. Họ quần con cua này hoàn toàn mất 1 ngày 1 đêm nó mới chết

Giờ nhiều người ngược lại họ lại xem việc này nguy hiểm nên không cho Bắc Cung Vô Song tham gia

“Rồm rộp!”

Chỉ thấy miệng con cua mấp máy sau đó từng tiếng xương gãy từ bên trong miệng của nó phát ra

Hai người kia phút chốc thành thức ăn trong bụng của con cua kia

“Không được!”

Trần Quân lúc này tiếp tục từ dưới bụng con cua tung ra một đòn hòng khiến nó phun ra hai người kia nhưng bất thành

Chỉ ngay sau khi nuốt hai người xuống bụng. Bằng mắt thường mọi người liền thấy hình thể của nó liền lớn lên một vòng

Hơn nữa khiến họ càng phát lạnh sống lưng là trên thân con cua này xuất hiện từng tầng từng tầng đất đá

“Nó… nó có năng lực của Đại Ngưu!”

Triệu Vũ hoảng sợ nói lớn

Trần lão cùng đám người lúc này cũng khiếp sợ không ngớt

Phì phì

Lúc này Kim Nhật Hạ tiếp tục quấn quanh tám cái chân hòng quật ngã con cua nhưng lúc này toàn thân con cua vững trãi như một ngon núi vậy. Hiển nhiên nó đã hoàn toàn hấp thu được sức mạnh của Đại Ngưu

“Xông lên. Giết nó!”

Mọi người nghĩ rằng Nhật Hạ đã hạn chế được di chuyển của nó liền muốn tiếp tục tấn công nhưng bất ngờ

“Ầm Ầm!”

Bầu trời tối đen bất ngờ rơi xuống sấm chớp. Sau đó liền hạ sét xuống chặn đường mọi người

Trước mặt họ liền xuất hiện một thanh niên tóc càng óng, bên trên còn có vài tia điện lưu chuyển

Người này chính là Dạ Hoa

Năm xưa hắn thức tỉnh thứ thiên phú có thể giúp hắn sánh bước cùng với những Tuyết Khuynh Thành những chiến lực hàng đầu là vì thể chất đặc biệt mà hắn gọi là Nguyên Tố thể

Nó cho phép hắn sử dụng thành thạo rất nhiều nguyên tố. Miễn là nó có tồn tại và Dạ Hoa có thể cảm nhận được chút nguyên lý của nó là Dạ Hoa liền có thể sử dụng được nó

Nhưng sức mạnh này có hạn chế là mỗi lần hắn chỉ dùng được 1 dạng nguyên tố mà thôi. Hoàn toàn không có khả năng dùng cả hai cùng lúc

Dạng hắn đang sử dụng này chính là dang lôi. Màu tóc chính là thể hiện cho nguyên tố hắn sử dụng

“Những người khác lui ra. Con cua này đã ăn được quả thôn phệ rồi. Chỉ cần nó ăn được ai người đó liền sẽ bị nó hấp thu sạch!”

“Nhất là khi ăn được người có năng lực liền sẽ bị nó hấp thụ cùng trở thành năng lực của nó.”

“Lúc này các người lao lên chẳng khác nào tiễn cho nó năng lực”

Mọi người nghe vậy liền lưỡng lự tại vì khi này Dạ Hoa hoàn toàn thay đổi khác với khi được cung cấp thông tin nên họ không biết hắn là ai. Trần lão cũng không rõ ràng, nhưng khi nghe nó có thể hấp thụ năng lực

“Những người mới liền rút lui đi, tạm thời nghe theo lệnh người này tác chiến.”

Mấy người nghe vậy cũng ngưng lại

Dạ Hoa tiếp tục ra lệnh. Hắn chỉ vào Tuyết Khuynh Thành cùng Trần Quân nói

“Trừ Tuyết Khuynh Thành cùng vị huynh đệ kia là có khả năng đánh giáp lá cà ra thì còn lại lui hết!”

Sau đó là Hoàng Phượng Niên cùng Triệu Vũ

“Nó rất sợ lửa. Hai người đứng từ xa đợi cơ hội rồi ra tay.”

“Những người khác hãy lui ra tránh để nó tiếp tục hấp thu thêm năng lực mới.”

Mọi người liền theo lời hắn. Mặc dù bị cho ra ngoài có chút khó chịu trong lòng nhưng họ vẫn phải nghe theo quân lệnh

Dạ Hoa thấy thế rất hài lòng. Quay lại nói cho Trần Quân cùng đám người

“Ta sẽ cố gắng khiến nó tê liệt thoáng chốc. Huynh đài từ dưới bụng khiến nó bị hất lên nhé. Sau đó cô nương này sẽ phụ trách gây sát thương chính. Hai người ở xa kia nắm lấy cơ hội đốt nó. Khống chế tốt ngon lửa đừng làm người của mình bị thương.”

“Được rồi.”

“Con cua này đã ăn được người điều khiển nước ban nãy. Chắc chắn giờ nó sẽ mẫn cảm với lửa cùng lôi.”

Trần Quân rất thoải mái đáp ứng

Sau đó chỉ thấy Dạ Hoa bước lên trước

“Lôi tới!”

Hắn phất tay một cái. Một đạo lôi đình liền từ trên thiên khung đánh xuống. Con cua muốn tránh thoát

Nhưng Kim Nhật Hạ chẳng biết lúc nào liền đã một quét khiến bốn cái chân của nó bị ngã xuống. Mất khả năng di chuyển. Con cua hoàn toàn nằm im chịu đựng lôi đình bổ xuống.

Ầm ầm ầm

Liên tục ba đạo lôi quang rơi xuông cơ thể Dạ Hoa hao đi một lượng lớn linh khí.