Chương 154: Tâm Còn Nghi Vấn Lự

Phương Hoành như thế này, ánh mắt Phương Thần hơi nhíu lại, cũng không ngờ, hắn sẽ phát hiện một ít vấn đề.

“Làm sao vậy?” trong đôi mắt Phương Thế Nguyên, thoáng hiện khó hiểu. Vì một khối thi thể mà thôi, nhìn đẹp lắm à?! Triệu Di chết, đối với hắn mà nói, một chút cảm giác cũng không, vì đứa bế mình đang bế, mọi thứ cũng có chút phức tạp.

Hắn tận mắt nhìn bọn họ giết mẹ của hắn, không biết về sau Phương Tinh sẽ có ý kiến gì, hy vọng không có ảnh hưởng.

“Thi thể thực cổ quái.” Phương Hoành cũng có chút quái dị vì nhìn qua, như là bị vặn ngược.

Những người khác cẩn thận mà quan sát thi thể, máu có chút màu đen mà thôi, “Ý của ngươi là nói, Triệu Di đã sớm chết?” Đúng vậy, chỉ có như thế này, khi máu chảy ra, mới đen như vậy, thậm chí không hiện ra màu đỏ tươi.

“Là người phía sau màn?” Phương Triệu Nhất đảo mắt liền hiểu được là xảy ra chuyện gì, vì thế trực tiếp dời lực chú ý của những người khác.

“Đại ý của trường lão là chúng ta lúc tiến vào Triệu Di đã là nỏ mạnh hết đà?” Phương Thế Nguyênhơi hơi nhíu lông mày, hắn thật sự là không thể tưởng được là nguyên nhân gì mới có thể dẫn đến kết quả như vậy.

Phương Hoành cẩn thận gật đầu, “Đúng vậy, có lẽ người phía sau màn muốn mượn đao giết người.” Tạm dừng trong chốc lát, mới tiếp tục nói, “Người nọ muốn diệt sạch lang tộc chúng ta.”

tâm tư người này thật là rất độc, mặc kệ nói như thế nào, Phương Tinh nhìn một đám người giết mẹ của mình, trên người nó, sẽ có bóng ma tồn tại.

Phương Thần không nói gì, trong lòng đã có điểm trợn mắt há hốc mồm, đến lúc đó cũng không ngờ tưởng tượng của bọn họ phong phú như thế, nếu không như thế nào sẽ nghĩ tới những phương diện khác, nhưng chết như vậy, sẽ không liên quan đến mình.

thời gian lúc trước bởi vì tương đối khẩn cấp, hắn không có suy xét đến vấn đề máu lưu thông, mà Triệu Di chân chính, còn nằm trong linh độ không gian.

Không gian cần phát triển thế nào, hiện nay hắn nên không rõ ràng lắm, nhưng mọi thứ trong không gian, không tránh được hai mắt của mình, tin tưởng hồ cắn nuốt là nơi phát ra sức mạnh của toàn bộ không gian, mà sau đó tất cả lực lượng bị mình hấp thu, không gian tự nhiên là của mình.

Phương Thế Nguyênnhìn thoáng qua sơn động này, sơn động thực phổ thông, thứ cản trở sức mạnh của bọn họ, đã hoàn toàn tiêu thất, “Chúng ta trở về đi.” Nếu tiếp tục ở trong này nói, còn không biết sẽ phát sinh chuyện gì, bọn họ phải thật cẩn thận.

Phương Triệu Nhất lôi kéo tay con mình, mà từ đầu đến cuối Phương Tinh đều không nói gì, tùy ý để Phương Thế Nguyênôm, mà ánh mắt nhìn thoáng qua thi thể, hiện lên một đạo quang mang, rất nhanh liền biến mất không thấy.

Vài người rất chật vật, tương phản Phương Thần không có bất luận tổn thương gì.

” Tinh Tinh!” giọng điệu Phương Thần có chút nặng hắn không thích đứa trẻ trước mắt biểu hiện như thế này.

Phương Tinh nâng mắt, đôi mắt trước kia trong suốt trong suốt, giờ phút này lại thoáng hiện cảm xúc ảm đạm, “Ca ca…” tiếng nói non nớt, lộ ra đau thương.

Mẹ của hắn,để đạt tới mục đích của mình, ngay cả sinh tử cũng có thể không để ý.

Kỳ thật hắn phải vui vẻ, ít nhất nữ nhân này về sau không bao giờ sẽ phiền mình, hoặc là nói, tánh mạng của hắn sẽ không bị uy hiếp, vì nhìn thi thể nàng, nhịn không được sẽ thương tâm.

” Tinh Tinh, chuyện đã qua.” trên mặt Phương Thần, là tươi cười ôn hòa, đối với hắn mà nói, nữ nhân có uy hiếp, nên bỏ.

Phương Tinh giương môi của mình, nghĩ muốn nói gì, cuối cùng nuốt xuống.

Hắn cũng biết, chính là thiếu niên ở trước mắt, muốn tốt cho mình, “Ân.” Cuối cùng nó lên tiếng, còn lại không nói ra.

Những người khác đối với tình huống như vậy, không thể phân tích, mà Triệu Di chết, đối lang tộc mà nói, không nhấc lên một chút gợn sóng.

Lúc này đại trưởng lão cùng tộc trưởng đối diện nhau, hai người căng thằng.

“Tộc trưởng, quy củ lang tộc không thể phá hư.” cuối cùng Phương Hoành đánh vỡ này một mảnh không khí bình tĩnh, chuyện yêu tà thú, đối với lang tộc chúng nó mà nói, là một tai nạn rất lớn.

Phương Thế Nguyêncũng biết có một số việc, cần từ từ giải quyết, “Hiện tại Phương Triệu Nhất đã có người thừa kế.” Về sau hắn cùng người nào cùng một chỗ, căn bản liền không ảnh hưởng đến lang tộc.

“Tộc trưởng, không phải vấn đề này, mà là…” Phương Hoành suy nghĩ trong chốc lát sau, mới tiếp nói, “Sẽ ta mang đến nguy cơ diệt vong cho chúng.” Đúng vậy, lang tộc bọn học không thể bình yên.

Nghe xong, Phương Thế Nguyênngược lại bật cười, “Đại trưởng lão, ngươi cảm thấy lang tộc hưng suy, có quan hệ cùng một thiếu niên?” Hắn cảm thấy đây là lời nói vô căn cứ, trước liền là bởi vì mình chấp nhất, mới để choPhương Thần chết ở trong linh độ không gian.

“Đại trưởng lão, lang tộc thịnh vượng hay không, nhìn người của chúng ta làm như thế nào mà thôi?! Cùng một thiếu niên phổ thông, không có quan hệ.” Phương Thế Nguyênthấy đại trưởng lão không nói gì, hắn tiếp tục nói, “Lúc trước Phương Thần chết như thế nào, ngươi cũng rõ ràng.”

Hắn thật sự không nghĩ con trai mình tiếp tục sinh hoạt tại thế giới lạnh như băng nếu nhi tử có người yêu, thân là phụ thân, không nên ngăn cản.

Phương Hoành một câu không có nói, “Lang tộc gặp nguy hiểm thì thiếu niên kia không thể lưu!” Ngoài những lời này, hắn cũng không biết mình có thể nói cái gì.

Kỳ thật thiếu chủ đã không có chút lực lượng nào, hẳn là người thường, mà lang tộc bọn họ hẳn là cùng hắn không có quan hệ, nhưng hắn quả thật là người thừa kế thân phận rất trọng yếu.

“Huống chi Triệu Di chết rất kỳ quái.”

“Tộc trưởng, Triệu Di cũng là người có sức mạnh, cho dù chúng ta tiếp xúc, cũng không biết sức mạnh trong cơ nàng thể như thế ngươi không biết thấy kỳ quái sao?” Phương Hoành thoáng hiện cảm xúc nghiêm túc.

Phương Thế Nguyênmgắt gao mà cau mày, “Ngươi hoài nghi người thiếu niên kia?”

toàn thân Hắn không có một chút vết thương, ngược lại Triệu Nhất còn bị thương, chuyện này đúng là có chút cổ quái.

“Đúng vậy, hơn nữa hắn không rõ lai lịch, thậm chí điều tra không đến một chút tư liệu, càng thêm làm ta lo lắng chính là, vì sao thiếu chủ vẫn luôn đối những người khác không có tình cảm, hiện tại…” Câu nói kế tiếp cũng không nói xuống, nhưng ý tứ rất rõ ràng.

thiếu niên Phương Thần là một người lai lịch không rõ, thời gian hắn quen Phương Triệu Nhất rất ngắn vì sao thời gian như thế có thể khiến một người lãnh khốc vô tình yêu hắn sâu đậm, thậm chí vì hắn có thể hy sinh sinh mệnh của mình, cái này có vấn đề.

Phương Thế Nguyênkhông phải không có tự hỏi chuyện này, vì ánh mắt Triệu Nhất khi đó, còn có hắn khẩn cầu, hắn biết là xảy ra chuyện gì.

“Lời tuy như vậy nhưng thiếu niên là một người bình thường” hắn bênh Phương Thần.

“Tộc trưởng, nếu sức mạnh thiếu niên kia cao hơn so với chúng ta chúng ta đây căn bản lại không thể nhận thấy được.” giọng điệu Phương Hoành rất nghiêm túc, bởi vì bọn họ cũng lãng phí không ít thời gian để vào sơn động, Triệu Di bị bọn họ giết chết.

Thân hắn là lang tộc đại trưởng lão, mọi chuyện, đều là xuất phát từ lang tộc bên này. Có một số việc, hắn cũng không quên suy nghĩ đến chuyện không tốt, chính là…

“Vậy càng không có khả năng.” Phương Thế Nguyêntrực tiếp phản bác đạo, “Nếu sức mạnh của hắn lợi hại như vậy, căn bản không cần giấu diếm, trực tiếp diệt chúng ta là có thể.”

Liên tu vi bọn họ cũng không ai phát hiện, người như vậy có thể có mục đích gì?!

Phương Hoành không nói gì, nhưng hắn biết tộc trưởng nói rất đúng, ngay cả trong lòng của mình có chút suy nghĩ về Phương Thần chẳng qua lại không có chút căn cứ nào chính xác huống chi hắn lợi hại như vậy cũng không cần che dấu trước mặt bọn họ.

lang tộc thật không có bảo bối gì, cho dù là xuống tay, cũng chỉ có thể là tộc trưởng rat ay, mà không phải là thiếu chủ chẳng có tí sức mạnh nào.

Thiếu chủ ngoài cái danh thiếu chủ, thì chẳng có tí sức nào.

Hiện nay thiếu chủ giàu như vậy hoàn toàn là hắn cố gắng, cùng Người của Lang tộc không có quan hệ.

“Đại trưởng lão, thân là tộc trưởng, ta ở trong này khẩn cầu ngài, không cần chia rẽ bọn họ.” bên trong đôi mắt Phương Thế Nguyên, thoáng hiện cảm xúc khẩn cầu. Hắn cũng biết mình như vậy rất quá phận, dù sao cũng là xúc phạm quy củ lang tộc luôn luôn tồn tại tới nay.

Phương Hoành mà nhìn tộc trưởng, cuối cùng hít một hơi thật mạnh, “Tốt.”

Phương Thần nghe xong bọn họ đối thoại xong, sắc mặt có chút phức tạp, thật sự cũng không ngờ Phương Hoành nhạy cảm thế, càng thêm làm hắn xuất hồ ý liêu là ông nội… người suốt ngày nhảy vào giữa mình và cha mình

đột nhiên, bờ vai bị vỗ một chút, trực tiếp quay đầu lại, nhìn người trước mắt.