Chương 41: Gấp 20 Lần, Sắp Sửa Tiến Hóa

So với thể tích của con cá sấu khổng lồ thì bom Lỗ Đen chỉ như một con ruồi mà thôi. Thế nhưng, trong giây phút quả cầu nhỏ màu đen đập vào đỉnh đầu nó, cả không gian xung quanh giống như đã ngừng lại. Tất cả vật chất bao gồm cả gió, không khí, ánh sáng và cả bụi bẩn... đều ngừng lại.

Thời gian giống như một đoạn phim bị dừng hình. Một giây sau đó, cả không trung bỗng nhiên rung lên. Từ trên quả cầu đen bùng lên một luồng ánh sáng chói mắt màu đen sì, nó giống như muốn hút cả thế giới vào trong.

Luồng ánh sáng màu đen khuếch tán ra rất nhanh, nó bao phủ luôn cả con cá sấu Hoàng Kim kia.

Không có tiếng nổ và tiếng vang nào cả, quả cầu màu đen bao phủ hơn nửa thân thể con cá sấu Hoàng Kim giống như miệng của một con quái vật đang dần dần nuốt trọn nó.

- Gầm!

Từ bên trong quả cầu sáng màu đen kịt phát ra tiếng kêu gào đau đớn của con cá sấu Hoàng Kim.

Trong lòng Lâm Siêu cảm thấy kinh hãi, bom Lỗ Đen chính là vật phẩm tiêu hao cấp B duy nhất. Nếu như tính riêng về uy lực thì nó phải gần bằng với vật phẩm cấp A. Ở bên trong quả cầu sáng màu đen, tất cả vật chất đang vỡ tan ra nhanh chóng hóa thành từng hạt phân tử.

- Bằng vào thể chất của con cá sấu không lồ này, không biết nó có bị tan tành hết không đây? Nếu như có thể sót lại được chút xương thì cũng có thể chế tạo được mấy loại vũ khí rất tốt. Hơn nữa, mình còn có thể lấy tủy xương bên trong ra để thí nghiệm nữa. Giá trị thật không thể tính được.

Lâm Siêu nhìn chằm chằm vào quả cầu sáng màu đen.

Vài giây sau, quả cầu ánh sáng đã bắt đầu thu nhỏ lại, hình ảnh bên trong cũng dần dần hiện ra. Tuy nhiên, cảnh tượng bên trong lại khác hẳn với suy nghĩ của Lâm Siêu, con cá sấu khổng lồ... vẫn còn sống!

Chỉ thấy toàn thân nó chảy đầy máu, cái hàm trên của nó đã bị thổi bay. Nếu như nhìn kỹ thì có thể thấy phía trên hàm dưới sắc bén của nó vẫn còn sót lại một nửa cái lưỡi bị cháy đen.

Phần đầu của nó bị thương nặng nhất, nửa cái đầu đã bị thổi bay, óc và máu trộn lẫn với nhau chảy róc rách xuống đất. Con mắt trái của nó cũng đã mất, mắt phải thì gần như khép lại hết rồi. Trong mắt nó đã không còn vẻ hung ác như lúc trước mà chỉ còn lại sự đau đớn và sợ hãi.

Lâm Siêu ngẩn cả người... Không chết ư?

Nên biết, lực sát thương của bom Lỗ Đen phải ngang bằng với một quả tên lửa hạt nhân. Kể cả là xe tăng cũng bị nổ cho tan tành không còn lại một mảnh. Thế nhưng nó lại không phá hủy được cơ thể bằng xương bằng thịt của con cá sấu khổng lồ!

Nó phải có chất lượng xương chắc chắn và sức chống đỡ của da thịt ra sao?

Từ lúc bệnh dịch bộc phát đến nay mới chưa được nửa tháng, không ngờ con cá sấu khổng lồ này lại đạt tới trình độ như vậy. Nếu như cho nó thêm mấy tháng nữa thì nó có thể trở thành Thú vương cấp S rồi. Đến lúc đó, đừng nói là đạn xe tăng mà ngay cả đầu đạn hạt nhân có thể phá hủy một thành phố cũng khó có thể giết được nó, trừ phi có thể bắn trúng thân thể nó.

Cái khí thế hung ác của con cá sấu khổng lồ đã biến mất hết, nó sợ hãi nhìn về phía Lâm Siêu trên bầu trời. Từ trên người sinh vật bé nhỏ này, nó cảm nhận được bóng ma chết chóc đang bủa vây lấy mình. Nếu như ăn phải một quả bom như vậy nữa thì nó chắc chắn sẽ phải chết. Từ sau khi có được ý thức và trở thành vua của vườn bách thú này, đây là lần đầu tiên nó cảm thấy sợ hãi!

- Gầm!

Nó gầm khẽ một tiếng rồi quay đầu bỏ chạy. Thân thể khổng lồ như một ngọn núi nhỏ chạy đi như bay.

Ầm ầm!

Con đường mà nó đang bỏ chạy giống như bị động đất vậy. Tất cả rừng cây và các tòa nhà công trình đều bị nó húc cho đổ hết. Nó chạy rất nhanh, một lúc sau đã biến mất ở phía chân trời.

Nhìn nó chạy trốn như bay, Lâm Siêu khẽ gượng cười. Vẫn có thể duy trì được tốc độ nhanh như vậy, lực lượng sinh mạng của nó thật mạnh đến mức đáng sợ. Cho dù hắn đuổi theo thì cũng chẳng giết nổi nó. Quả bom Lỗ Đen cấp B xem như là lãng phí một cách vô ích rồi. Sớm biết như vậy thì hắn đã lấy bom cấp A rồi. Tuy nhiên, mặc dù nói vậy nhưng bom cấp A rất có thể nổ cho nó không còn lại mảnh vụn nào. Nếu vậy thì đối với hắn cũng chẳng có được chỗ tốt nào.

Nhìn đảo nuôi cá sấu bị phá hủy thành một đống hoang tàn, Lâm Siêu đành bất đắc dĩ hạ xuống. Trên đảo này vẫn còn rất nhiều con cá sấu biến dị, hắn đành phải kiếm lại chút lời từ bọn chúng vậy.

Sau khi hắn hạ xuống, những con cá sấu biến dị bình thường lập tức ngửi thấy được mùi của Lâm Siêu, chúng nhanh chóng ùa nhau lao về phía hắn. Bọn chúng há những chiếc miệng đầy răng ra gầm lên mấy tiếng. Trí tuệ của những con cá sấu này không cao, bọn chúng không suy nghĩ được rằng ngay cả lão đại của mình còn phải bỏ chạy thì sao bọn chúng lại dám xông tới.

Lâm Siêu bay lơ lửng ở độ cao tầm bảy mét, hắn điều khiển chiếc cánh rồng đã cải tạo ở sau lưng mình.

Vèo vèo vèo...

Từng chiếc lông vũ cứng như sắt từ trên chiếc cánh bắn về phía đám cá sấu với tốc độ nhanh hơn đạn và lực xuyên thấu cực mạnh. Chúng dễ dàng ghim chặt những con cá sấu biến dị đang vây quanh hắn xuống đất.

Vậy nhưng, đám cá sấu biến dị ở phía sau vẫn lao tới một cách điên cuồng. Con trước vừa ngã xuống, con sau liền xông lên.

Lâm Siêu bay lơ lửng trên không, cánh rồng đã cải tạo sau lưng giống như một khẩu súng máy bắn ra những chiếc lông vũ sắc bén ghim hết những con cá sấu đang phi tới xuống đất.

Sau khi bay quanh đảo cá sấu một vòng, nơi này đã không còn bất cứ một con cá sấu biến dị nào nữa rồi, tất cả bọn chúng đều đã bị giết bởi những chiếc lông vũ đen. Trong số đó còn có mấy con cá sấu biến dị có chiều cao tới 2 mét và một con có chiều dài 12 mét. Nhìn qua là biết bọn chúng có thể chất vượt xa đám cá cấu biến dị bình thường kia rồi.

Thế nhưng, dưới uy lực của những chiếc lông vũ đen thì không con nào khác con nào. Tất cả đều đã bị lông vũ xuyên thủng đầu, một phát là mất mạng!

Nếu như không có cánh rồng đã cải tạo thì cho dù Lâm Siêu có thể giết chết hết bọn chúng nhưng sẽ không dễ dàng được như vậy.

Lâm Siêu lấy thanh phi đao trong người ra bắt đầu mổ xẻ bọn chúng.

Từng viên năng lượng màu trắng đều bị hắn móc ra hết. Trong đó còn có mấy con cá sấu biến dị có thể tích lớn hơn đều xuất hiện những viên năng lượng màu xanh biếc ở trong cơ thể. Còn trong cơ thể con cá sấu biến dị dài 12 mét lại là một viên năng lượng màu bạc. Điều này khiến Lâm Siêu cảm thấy khá vui mừng.

Hắn nuốt hơn hai trăm viên năng lượng màu trắng mới tăng thêm được hai lần thể chất mà thôi. Trung bình cứ một trăm viên năng lượng màu trắng mới tăng được một lần thể chất. Nhưng sau khi thể chất hắn đạt tới mười bảy lần thì ước chừng phải cần hơn ba trăm viên năng lượng màu trắng mới có thể tăng lên thành mười tám lần!

Càng về sau càng khó!

Hiện giờ, sự chênh lệch giữa chất lượng của nguồn năng lượng đã bộc lộ ra rồi. Hắn chỉ dùng tám viên năng lượng màu xanh biếc đã khiến thể chất tăng lên thành mười tám lần. Sau khi tiếp tục sử dụng viên năng lượng màu bạc, thể chất của hắn bỗng nhiên tăng mạnh từ mười tám lần lên thành hai mươi lần!

Tăng phát lên gấp hai lần!

Một viên năng lượng màu bạc này phải bằng khoảng một nghìn viên năng lượng màu trắng.

- Cảm giác bão hòa này...

Lâm Siêu nắm chặt tay lại. Sau khi thể chất đạt tới mức gấp 20 lần, hắn đã cảm thấy bên trong cơ thể xuất hiện cảm giác đầy đầy. Hắn rất quen với cảm giác này, nó chính là dấu hiệu khi tế bào đạt tới trình độ bão hòa. Chỉ cần thể chất được cường hóa thêm lần nữa là hắn sẽ có thể tiến hóa!

- Xem ra, tiến hóa giả nhiều tầng có độ bão hòa tế bào là gấp 20 lần. Cứ như vậy, sau khi mình tiến hóa lên cấp E, nền tảng thể chất của mình sẽ ngang bằng với tiến hóa giả đặc biệt cấp D rồi.

Lâm Siêu lẩm bẩm một mình.

- Không biết khi mình tiến hóa lên cấp D phải cần nền tảng thể chất gấp bao nhiêu lần đây.

Hẳn đứng dậy chuẩn bị rời khỏi nơi đây. Thế nhưng, khi mới bay được nửa đường, hắn bất chợt nhớ rằng mình còn chưa đi vào trong đảo cá sấu. Tiếp đó, hắn liền điều khiển cánh rồng bay đến phía trên hồ nước nhỏ đục ngầu kia.

- Ồ? Trứng màu vàng ư?

Khi bay đến đây, Lâm Siêu đã nhìn thấy trên bãi cỏ có một cái hang toàn những quả trứng cá sấu màu vàng. Dưới ánh mặt trời, hắn đếm thấy trong hang có tất cả chín quả. Mỗi một quả trứng đều có chiều cao bằng hai người trưởng thành, vỏ trứng thì giống như được tạo thành từ hoàng kim khác hẳn với những quả trứng bình thường có màu xám.