Chương 329: Bốn Người Đi, Kíp Nổ Chiến Trường (2)

Trên một tòa nhà cao tầng cách căn cứ khoảng 30 dặm.

“Luồng khí tức năng lượng của sinh mạng này…lại tiến hóa ra một vị?”

Người thanh niên mặc âu phục màu đen dùng hai bàn tay ôm lấy đầu, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, nói:

“Mùi vị này chính là của tiểu tử Hồng Hồ kia. Cho dù nó có ăn sống nuốt tươi mấy vạn sinh mạng cũng không có cách nào tiến hóa đến cấp bậc này. Chẳng lẽ, do thứ khác khiến cho nó xảy ra tiến hóa?”

Hai mắt của hắn nhắm lại, sau đó mở thần thức tỏa ra xung quanh. Sau đó, trong con ngươi đen nhánh lộ vẻ vui mừng, nói:

“Là do vũ khí sinh hóa tạo thành? Không nghĩ tới, lần này tùy chọn một ổ điếm nhân loại, lại nhặt được bảo. Có vật này, sẽ giúp cơ thể ta một lần nữa lột xác!”

Hắn không nói hai lời, thân ảnh lập tức lao vút ra ngoài, lao về phía những tòa nhà trước mặt. Mỗi lần bàn chân hắn điểm xuống, cơ thể hắn nhanh chóng tiến gần đến chiến trường hơn.

……..

Bên trong phòng họp ảo của liên minh.

“Lại xuất hiện thêm một con quái vật loại hình S!”

Tất cả mọi người đều há hốc mồm khi nhận được thông tin vừa truyền đến từ chiến trường. Lại xuất hiện thêm một con quái vật loại hình S nữa, cho đến lúc này tất cả bọn họ đã cảm thấy vô lực rồi. Hôm nay, xuất hiện thêm một con quái vật loại hình S nữa, đừng nói là căn cứ Long chiến sĩ chỉ có 5 vạn người. Cho dù là căn cứ lớn có tới 10 vạn người cũng không thể nào xoay chuyển được!”

“Con quái vật loại hình S thứ hai này là do loại vũ khí sinh hóa mới tạo ra?”

“Đáng chết! Kết quả kiểm tra thực nghiệm sẽ có rất nhiều tác dụng phụ. Không ngờ hắn lại dám đưa lên chiến trường sử dụng!”

“Tên Liêu Cương khốn khiếp, sắp chết còn lại tạo ra một con quái vật loại hình S!”

Mọi người nhìn thấy dữ liệu được truyền tới, khong tự chủ đều trở nên vô cùng tức giận.

“Các vị, trước hết hãy nghĩ cách giúp bọn họ vượt qua tràng tai nạn này.”

Hứa tư lệnh sắc mặt âm trầm nói, trong lòng ông ta đồng dạng cũng vô cùng phẫn nộ. Việc tạo ra một con quái vật loại hình S tương đương với việc giết chết 10 vạn sinh mạng. Hơn nữa, bồi dưỡng một người như Bộ Phàm mất rất nhiều tài nguyên. Dựa vào thực lực của cô bé ấy có thể dễ dàng trốn thoát sự truy sát của hai con quái vật loại hình S. Thế nhưng, ông ta rất hiểu tính cách của Bộ Phàm. Thà rằng chết trận, chứ không bao giờ vứt bỏ đồng đội!”

Nếu như lần này hao tổn ba người Bộ Phàm, Giang Đồng, Mễ Thanh. Đối với Viêm Hoàng đây là mọt sự đả kích rất lớn!

Những người khác hai mặt nhìn nhau.

Nghĩ biện pháp?

Nghĩ như thế nào?

Nếu chỉ là sinh vật biến dị bình thường, có thể sự dụng chiến lược an bài tiêu diệt. Thế nhưng, quái vật loại hình S lại có chỉ số thông minh rất cao, chiến lực mạnh mẽ. Hơn nữa, nó là một loại sinh vật biến dị kiểu mới, không ai biết tập tính của nó. Cho dù thợ săn có kinh nghiệm nhất cũng thúc thủ vô sách, không thể nào nghĩ được biện pháp!

Tuy nói thế, nhưng tất cả mọi người không ai lên tiếng. Chỉ có thể đem sự tức giận trong lòng đối với Liêu Cương áp chế xuống.

…………

Phòng chỉ huy, căn cứ Long Chiến sĩ.

Liêu Cương, La Kiếm cùng với đám người tham mưu trưởng, từng người từng người có cảm giác yếu đuối, vô lực. Từ khi đại nạn giáng xuống bọn họ liều mạng chịu đựng cho đến bây giờ. Chịu đựng ác tâm, xẻ thịt thi thể đồng bạn, vứt bỏ lương tri, trong lúc nguy nan bỏ lại chiến hữu của mình.

Rốt cuộc đến bây giờ.

Có căn cứ, có quân đội, có chức tước địa vị. Tuy rằng đang sinh hoạt trong mạt thế, nhưng sự hưởng thụ còn hơn so với trước đây. Có thể tùy tiện nắm giữ sinh mạng người khác, tùy ý đùa giỡn nữ nhân. Có đôi khi, bọn họ có cảm giác mạt thế đối với bọn họ không phải là đại nạn. Mà là một cơ hội xoay chuyển vận mệnh cực tốt.

Thế nhưng, hiện tại tất cả mọi thứ đã biến mất.

Một lần nữa, bọn họ cảm thụ được sự tuyệt vọng trong mạt thế.

Lui lại?

Chui vào hầm trú ẩm?Dưới sức mạnh của quái vật loại hình S, tất cả mọi sự cố gắng đều vô vọng.

Lúc trước, trên Tinh Võng bọn họ nhìn thấy quái vật xâm lấn căn cứ khác, cũng không có cảm thụ gì lớn. Thế nhưng, nếu như mọi chuyện phát sinh trên người mình, bọn họ mới cảm thụ được thế nào là cảm giác vô lực và thống khổ.

“Kia, đó là cái gì?”

Đột nhiên, một vị tham mưu trưởng nhìn lên màn hình, kinh ngạc lên tiếng.

Đám người Liêu Cương, La Kiếm đều ngẩng đầu nhìn lên.

Trên chiến trường, hai quầng sáng màu đỏ vẫn chưa biến mất. Như trước vẫn vô cùng rực rỡ chói sáng, khiến cho tất cả mọi người tuyệt vọng, mặt xám như tro. Nhưng, có người đã chú ý hình ảnh ở góc trái bên dưới. Đó là khu vực ở chiến trường phía Bắc.

Màn hình này vốn dùng để theo dõi thân ảnh của con quái vật loại hình S vừa mới xuất hiện. Thế nhưng, lúc này trên màn hình có bốn thân ảnh đang đứng trên tường rào phía Bắc. Nơi đó chất chồng đủ các loại thi thể của nhân loại và của quái vật. Ở đó xuất hiện bốn thân ảnh, hai cao hai thấp. Cho dù là ai cũng sẽ bị hấp dẫn ánh mắt.

Bởi vì trong đó có hai người là hai đứa trẻ con.

Trẻ con làm gì mà lại chạy ra ngoài chiến trường?

Những vị tham mưu trwongr khác không biết những người này, nhưng đám người Liêu Cương, La Kiếm, Triệu Thuẫn vừa liếc mắt cái đã nhận ra. Bốn người này chính là bốn người tới từ căn cứ Tinh Thần!

Không phải bốn người bọn họ bị nhốt vào phòng nghỉ rồi hay sao?

“Bọn họ đang làm cái gì, lẽ nào dự định đi giết quái vật?”

Triệu Thuẫn giật mình nói.

La Kiếm đang bị sinh tử uy hiếp, tầm tình khó chịu, nghe nói thế cười lạnh một tiếng nói:

“Tôi thấy bọn chúng nó ý thức được tình huống không tốt, muốn tìm đường chạy trốn. Hắc hắc…đáng tiếc chúng nó dường như đã chọn sai đường!”

“Căn cứ Tinh Thần?”

Vẻ mặt Liêu Cương vô cùng phẫn nộ.

“Đây là người tiếp viện của căn cứ Tinh Thần?”

Những vị tham mưu trưởng sửng sốt, trong đó có một vị tham mưu trưởng tức giận nện một quyền lên mặt bàn, tức giận nói:

“Trước đó đã nghe thủ lĩnh nói bọn họ mang ít người tới,nên không có cách nào tham chiến. Không nghĩ tới ngay là trẻ con cũng đưa tới cho đủ quân số, tôi…”

Lời của ông ta thoáng ngừng lại.

Chỉ thấy, trên màn hình theo dõi chiến trường phía Bắc. Trước mặt bốn người đang đứng trên pòng tuyến có rất nhiều quái vật đang lao tới. Có những con sâu dài thịt trắng béo núc níc đầy lông, có sinh vật giống xác thối nhưng cơ thể mọc đầy lông…đủ các loại sinh vật biến dị, cuốn về phía bốn người đó.

Đối diện với mấy chục quái vật biến dị đang lao tới, bốn người đó trở nên nhỏ bé yếu đuối, chỉ trong chớp mắt sẽ bị nghiền nát.

Nhưng chỉ chớp mắt sau đó.

Đột nhiên, một luồng tử sắc điện quang lóe lên giống như một sợi dây xích dài cuồn tới. Quất thẳng vào cơ thể của lũ quái vật, trong nháy mắt trên cơ thể những quái vật biến dị đó bị điện lưu bao phủ. Nhiệt độ từ dòng điện cao thế nháy mắt hút sạch hơi nước trên cơ thể bọn chúng, gây ra một sự tàn phá vô cùng kinh khủng.

Một giây tiếp theo, luồng điện quang bỗng nhiên biến mất, cơ thể của tất cả quái vật khô quắt lại cháy đen như than. Không có sinh vật nào có thể sống sót.

Thuần sát!

Trong phòng chỉ huy tất cả mọi người đều ngẩn người.

Đồng tử trong mắt La Kiếm co rụt lại, những người khác có thể không nhìn thấy rõ. Thế nhưng, trong nháy mắt hắn nghĩ tới đứa nhóc con trong số 4 người này, dường như năng lực của nó chính là…Lôi điện!

“Là tiểu cô nương kia.”

Triệu Thuẫn có chút ngẩn ngơ, mặc dù mấy chục con quái vật này chỉ là quái vật biến dị phổ thông, thế chất không cao. Nhưng muốn trong nháy mắt giết chết toàn bộ, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Hắn nhanh chóng hồi tưởng lại, lúc trước cô bé này trong lúc lơ đãng có thể ngăn cản đòn tấn công của La Kiếm.

Lúc đó, không có ai chú ý. Nhưng lúc này hồi tưởng lại…Lôi điện lại có thể phá hủy kim loại?