Chương 32: Rời Khỏi Và Lời Mời!

Tế bào cường hóa đến độ bão hòa nhất định sẽ có sự biến đổi về chất, xuất hiện lần tiến hóa mới.

Tiến hóa giả cấp F bình thường độ bão hòa của tế bào là gấp 5 lần nhân loại, sau khi vượt qua giới hạn này tế bào sẽ tự động lột xác xuất hiện một lần tiến hóa mới.

Còn Tiến hóa giả cấp F đặc thù độ bão hòa của tế bào nhiều hơn, gấp 10 lần nhân loại. Ở kiếp trước, Lâm Siêu là một Tiến hóa giả đặc thù thế nên hắn vô thức cho rằng chỉ cần tế bào của bản thân được cường hóa qua 10 lần thì sẽ trở thành Tiến hóa giả cấp E, nhưng theo tình hình hiện giờ, tiềm lực của Tiến hóa giả cao cấp đã hoàn toàn vượt xa Tiến hóa giả đặc thù.

“Độ bão hòa tế bào của ta sẽ là gấp 15 lần hay gấp 20 lần đây?” Trong lòng hắn vô cùng chờ mong.

Vù vù!

Hắn nhanh chóng vượt qua khi nuôi chim tiến vào khu động vật ăn cỏ, chạy băng băng dọc theo vết lõm do con cá sấu khổng lồ tạo ra, trên đường nhìn thấy hàng loạt ngựa vằn biến dị, tê giác biến dị, hươu cao cổ biến dị… bị giẫm nát.

Trải qua một đường thu thập, hắn nuốt vào hơn ba mươi viên tinh thể năng lượng màu trắng mới miễn cưỡng cường hóa thể chất đến 13 lần.

Càng về sau tác dụng của tinh thể năng lượng màu trắng đối với hắn ngày càng yếu, dùng hơn mười viên mới cảm thấy cơ thể có một chút tiến bộ.

“Xem ra, nếu ta muốn tiếp tục tăng cường thể chất chỉ có thể đi săn những con quái vật biến dị có nguồn năng lượng màu xanh lá hoặc là hủ thi đặc thù.”

Lâm Siêu vài bước nhảy đã lên tới đỉnh một cây đại thụ, quay đầu lại nhìn ra xa, nhờ có thị giác đã được cường hóa, thấy rõ hơn mười km bên ngoài khu nuôi sư tử.

Ầm! Ầm!

Thấp thoáng nghe được âm thanh kinh thiên động địa do hai con siêu cấp quái vật tranh đấu từ phía xa truyền đến, lũ quái vật biến dị trong phạm vi gần đó đang rối rít chạy trốn.

Lâm Siêu nhìn thêm một lúc rồi rời khỏi đại thụ, tiến vào trong cống thoát nước, đi về hướng cửa ra của vườn bách thú.

“Ở lại đây thêm chút nữa đi, chờ hai con quái vật khủng bố kia tranh đấu đến khi lưỡng bại câu thương là chúng ta có thể: trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi rồi. Nói không chừng có thể làm cho chúng ta nhanh chóng tiến hóa lần thứ hai đó.”

Thanh niên áo đỏ nhìn Triệu Băng Băng, người có thể xem như là đội trưởng của đội ngũ này với vẻ mặt khao khát, năng lực hiện giờ của gã còn không bằng người đàn ông cao to lực lưỡng kia, gã luôn có cảm giác chỉ cần tiến hóa lần thứ hai mình sẽ có lực lượng rất mạnh.

Gã vô cùng khao khát được tiến hóa lần thứ hai!

Người đàn cao to và hai anh em song sinh cũng lộ vẻ kích động, khi còn ở khu nuôi sư tử lúc trước Triệu Băng Băng đã nhìn thấy trong cơ thể của lũ sư tử biến dị có một đoàn năng lượng màu trắng, có thể cường hóa thể chất. Khối năng lượng màu trắng trong cơ thể của hai con quái vật khổng lồ kia chắc cũng sẽ không nhỏ đâu a.

“Đây là một cơ hội trời ban cho chúng ta!”

Thanh niên áo đỏ cảm xúc tuôn trào, khuôn mặt đỏ bừng nói:

“Nếu chúng ta có thể tiến hóa lần thứ hai, một khi gia nhập quân đội sẽ trực tiếp trở thành Tướng quân đó...”

Triệu Băng Băng lạnh lùng nhìn gã:

“Nếu như anh muốn chết sớm thì có thể quay về chỗ đó thử xem…”

Thanh niên áo đỏ giật mình, sắc mặt trở nên khó coi nói:

“Không nghiêm trọng như em nghĩ đâu, nếu như thấy bọn chúng không có lưỡng bại câu thương anh sẽ nhanh chóng rút lui là được, sao có thể nguy hiểm đến tính mạng chứ...”

“Ok, tôi sẽ nói một cách đơn giản…”

Triệu Băng Băng đẩy kính mắt, lãnh đạm nói:

“Thứ nhất, khí tức tỏa ra từ trận chiến của bọn chúng đã làm lũ quái vật biến dị trong vườn bách thú sợ hãi náo loạn khắp nơi rồi, nếu chúng ta còn ở trong này, rất có thể chưa đợi được đến lúc bọn chúng lưỡng bại câu thương là đã bị làn sóng quái vật biến dị nuốt gọn…”

“Thứ hai, chúng đã tiến hóa đến mức độ này, về phương diện trí tuệ chắc không thấp hơn chút tế bào não bé xíu của anh đâu, tỷ lệ xuất hiện lưỡng bại câu thương rất nhỏ, chỉ khoảng 3%, mà 89% là trong bọn chúng sẽ có một con chiến thắng, thôn phệ thi thể con thất bại, tiếp tục tiến hóa lần nữa… ”

“Giả sử bọn chúng lưỡng bại câu thương đi, anh nghĩ chúng ta làm cách nào để mổ xẻ thi thể bọn chúng, dùng đạn hay dùng vũ khí lạnh chúng ta mang theo?”

Thanh niên áo đỏ thoáng cái ỉu xìu, gã không nhịn được nói:

“Tỷ lệ 3% là em dựa vào đâu tính ra vậy?”

“Có nói ra anh cũng không hiểu.” Triệu Băng Băng lãnh đạm nói.

Người đàn ông cao to gãi gãi đầu, y vô cùng tin tưởng Triệu Băng Băng:

“Cho dù nói như thế nào đi nữa, bọn chúng làm cho lũ quái vật bạo loạn là chuyện rất có khả năng xảy ra, tốt nhất chúng ta nên rời khỏi nơi này thôi!”

Thanh niên áo đỏ chỉ có thể thở dài, rầu rĩ không vui gật đầu.

Họ tiếp tục đi tới, không được bao lâu đã nghe thấy phía trước có tiếng quái vật rống lên.

Trong mắt Triệu Băng Băng lại lấp lóe ánh sáng màu u lam, phạm vi quan sát đã vượt qua ánh sáng của đèn pin, chỉ thấy ở phía trước cống thoát nước đen kịt có hai cái chấm đỏ rất nhỏ, trong đó một cái có màu đỏ tươi như máu tràn ngập nhiệt lượng, cái chấm đỏ còn lại thì nhanh chóng ảm đạm, nhiệt lượng của nó cũng hạ thấp dần.

Nàng dùng ngón tay đè lên mi tâm thúc giục đồng tử đến mức tận cùng, lập tức thấy rõ tình huống của hai chấm đỏ, đồng tử trong mắt nàng bất giác co rút lại một chút.

“Hử?”

Lâm Siêu tiện tay đánh gục con quái vật biến dị từ trong rãnh nước nhảy ra, bỗng nhiên nghe thấy một hồi tiếng bước chân từ phía sau truyền đến, hắn quay đầu lại nhìn.

Thể chất trụ cột của hắn sau khi được cường hóa gấp mười lần đã có được năng lực nhìn ban đêm.

Động thái thị giác và dạ thị thị giác đều là theo thể chất tăng lên mà có được, thế nhưng nhiệt cảm thị giác và siêu cự thị giác (1)…các loại năng lực ít thấy này đều thuộc về loại năng lực đặc thù của thị giác, chỉ có những Tiến hóa giả chuyên về thị giác mới có thể từ từ nắm giữ và sử dụng được, các Tiến hóa giả khác dù cho thể chất có tăng cường bao nhiêu đi nữa cũng không thể đạt được năng lực này.

Chỉ thấy từ một lối đi nhỏ bên cạnh rãnh nước tối tăm xuất hiện một tiểu đội năm người đang nhanh chóng chạy tới, trong đó có một phụ nữ có gương mặt của người phương Đông nhưng đồng tử lại có màu lam nhạt, hẳn là Tiến hóa giả thị giác thuộc về Cảm giác hệ rồi.

(Dù bạn là ai đi nữa...nếu đã lấy truyện về post thì xin ghi rõ tên dịch giả và nguồn. Đọc và thảo luận những chương mới nhất của tại truyenyy mà không phải lo bị làm phiền bởi pop-up, quảng cáo. Chúng tôi không cần gì ngoài tình yêu văn học của bạn! )

Tiểu đội này nhanh chóng chạy tới gần.

“Ồ?”

Thanh niên áo đỏ nhìn lướt qua thi thể quái vật nằm trên mặt đất, đồng tử hơi co rút, gã hỏi:

“Ngươi là Tiến hóa giả…?”

Mấy người còn lại trong đội ngũ cũng nhìn thấy cảnh tượng thê thảm trên mặt đất, trong lòng âm thầm cảnh giác.

“Các người thật can đảm?”

Lâm Siêu đạm mạc nói rồi quay đầu lại tiếp tục đi tới lối ra.

Thanh niên áo đỏ thấy Lâm Siêu khinh thường mình, trong lòng tức giận nhưng nhớ tới lời của Triệu Băng Băng đã từng nói, thầm nghĩ người này có thể là người lúc trước đã tiến vào trong cống thoát nước sớm hơn bọn họ, cứ nhìn thi thể lũ quái vật nằm khắp nơi trên mặt đất là biết, nếu đổi lại là gã thì không thể nào giết được nhiều quái vật như vậy, hơn nữa trên người thanh niên này không có chút vết thương nào, quả thực không thể tin được, gã chỉ có thể nén giận.

Triệu Băng Băng đuổi theo đi sánh vai với Lâm Siêu, một chút phòng bị cũng không có, giơ bàn tay nhỏ nhắn ra nói:

“Chào anh, tôi là Triệu Băng Băng, rất hân hạnh được biết anh, anh có muốn tham gia vào nhóm chúng tôi không?”

“Không có hứng thú.” Lâm Siêu lạnh nhạt nói.

Triệu Băng Băng không cảm thấy bất ngờ, rất tự nhiên buông tay xuống, nàng đẩy mắt kính nói:

“Anh định đi đâu?”

“Không liên quan tới cô.”

“Nếu như anh cũng đi tìm quân đội, chúng ta có thể đồng hành.” Triệu Băng Băng nghiêng đầu nhìn hắn, trong giọng nói lãnh đạm mang theo vài phần chân thành.

Vẻ mặt Lâm Siêu vẫn lạnh nhạt như trước: “Không có hứng thú.”

Triệu Băng Băng không hề tức giận, nói:

“Nếu như anh có hứng thú, sau khi vào trong quân đội có thể tìm tôi, tôi hy vọng có thể trở thành đồng bọn của anh.”

Lâm Siêu khẽ nhíu mày, không có mở miệng.

Chú thích:

1/

-Động thái thị giác: có thể nhìn rõ hình ảnh đang chuyển động, giống như đang xem phim chiếu chậm. -Dạ thị thị giác: nhìn rõ trong đêm(nhìn xuyên bóng đêm)