Chương 277: Mười Người Đầu Tiên

Hai chiếc xe bay nhanh chóng dừng lại trước mặt Lâm Siêu. Hai chiếc xe đó không hạ xuống mặt đất mà lơ lửng cách mặt đất khoảng 30 cm. Trên xe là hai người máy giống nhau như đúc, cùng mỉm cười lên tiếng chào hỏi:

"Xin chào! Các ngươi là những người đầu tiên đến nơi này!"

"Những người đến từ bên ngoài, các ngươi có khỏe không?"

Âm thanh của hai người máy đó vô cùng nhẹ nhàng, hoàn toàn không giống âm thanh máy móc, cứng nhắc.

Hai mắt Lâm Siêu sáng lên, không nghĩ tới vừa mới đối mặt mà chúng nó đã tiến hành quét hình phát hiện ra Anubis và Kẻ Hủy Diệt ký sinh trên cơ thể mình. Hắn liền sử dụng đồng hồ chuyển ngữ nói:

"Các ngươi là ai?"

Hai người máy đó hiển nhiên cũng được trang bị đồng hồ chuyển ngữ, bọn họ cùng mỉm cười rồi cùng nhau lên tiếng:

"Ta đã chờ đợi ở đây từ rất lâu, xin mời các vị đi theo ta."

Nói xong, quay đầu xe bay, rồi ra hiệu cho Lâm Siêu lên xe.

Lâm Siêu vẫn đứng yên không di chuyển, cất giọng nghi ngờ:

"Đi đâu?"

"Nền văn minh của các ngươi đang bị tàn phá, nếu như muốn bảo vệ nền văn minh của mình hoặc tính mạng của chính mình. Thì xin mời đi theo ta."

Hai người máy cùng quay đầu lại mở miệng trả lời.

Lâm Siêu trầm mặc một chút, rồi nhảy lên chiếc xe bay bên trái, nhẹ nhàng ôm vào cái eo thon phía trước để giữ vững thân thể. Nếu như không được kẻ Hủy Diệt nhắc nhở , thì hắn không nghĩ đây là người máy. Bởi vì chạm thân thể của người máy phía trước từ những ngón tay hắn truyền lại một cảm giác vô cùng mềm mại chứ không cứng ngắc lạnh lẽo như hắn tưởng.

Vút!

Bộ phận ống xả ở bên dưới xe bay phun ra một luồng khí đẩy chiếc xe bay lao về phía trước, đi theo những mũi tên chỉ dẫn gắn ở hai bên đường.

"Vẫn là quê hương của ta xinh đẹp nhất!"

Kẻ Hủy Diệt nhìn Thành Pol , trong giọng nói của nó mang theo hoài niệm cùng tự hào.

Lần này Anubis không lên tiếng phản bác, nó cũng biết cảm giác đã lâu không quay lại cố hương là như thế nào? Cũng là tội nhân, chúng nó đã tồn tại hàng nghìn năm. Bị trục xuất khỏi cố hương, bị nhốt trong những nhà giam lạnh lẽo chật hẹp hàng nghìn năm. Khát vọng nung nấu duy nhất chính là tự do.

Sau khi rời khỏi di tích, nhìn thấy thế giới bên ngoài trở nên xa lạ. Khát vọng lớn nhất của chúng nó chính là có thể được nhìn thấy cố hương của mình.

Cho dù là lá rụng khô héo mục nát cũng vô cùng quyến luyến gốc cây của mình.

Lâm Siêu thầm đánh giá kiến trúc của di tích này, hình dạng của chúng rất kỳ lạ. Không hề giống với kiến trúc của bất kỳ một di tích nào trước đó. Tạo hình kỳ lạ không phải vì thẩm mỹ mà chắc chắn là vì nguyên nhân khác, như gia tăng độ kiên cố, chống động đất hoặc tăng diện tích sử dụng….

"Có khi mình cũng nên dành ra một phần diện tích trong căn cứ để xây dựng một quần thể kiến trúc giống như thế này."

Lâm Siêu thầm nghĩ trong lòng.

Vút!

Hai chiếc xe bay bay theo hướng những mũi tên chỉ đường màu xanh, bay đến một tòa kiến trúc có kích thước khổng lồ giống như rạp hát Opera ở Sydney vậy. Ở phía trước cửa có một bức tượng của một con ngựa màu trắng có cánh cao bảy tám mét. Theo Lâm Siêu biết đó là một trong những con vật nổi tiếng nhất trong thần thoại Hy Lạp là ngựa Pegasus của Hải thần Poseidon.

"Xin mời."

Hai người máy lần lượt xuống xe bay, đừng ở bên nghiêng mình nói với Lâm Siêu.

Lâm Siêu khẽ nhìu mày, trước khi tiến vào hắn đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng đối mặt với bất cứ nguy hiểm nào trong di tích. Thế nhưng, khi vừa mới đến đã được hưởng đãi ngộ như khách quý. Khiến cho hắn cảm thấy kỳ lạ,nên không bước xuống xe.

"Đừng lo lắng, chúng nó không có ác ý."

Hủy Diệt Giả biết Lâm Siêu là người cần thận, khẽ cười nói:

"Nơi này là Thành Pol, là thành phố của Trí giả. Toàn bộ thành phố được quản lý bởi hệ thống trí tuệ nhân tạo , bao gồm cả hai người máy này cùng nghe theo mệnh lệnh của hệ thống này. Chúng mang ngươi đến nơi này chính là yêu cầu của nó . Nếu nó muốn đối phó ngươi, căn bản không cần phiền toái đến như vậy. Bên dưới những con đường làm bằng hợp kím kia, có ẩn chứa rất nhiều bệ pháo Laser, dễ giết chết chúng ta. Nếu như bị tấn công, toàn bộ thành phố sẽ biến thành một tòa pháo đài bằng thép. Chưa có bất kỷ kẻ nào có thể vượt qua được hệ thống phòng ngự của thành phố này, cho dù cả đại nạn từ mấy nghìn năm trước cũng vậy, chúng ta chính là một tồn tại vô địch!"

Hai mắt Lâm Siêu lóe sáng, từ trên xe bay nhảy xuống, đi theo sau hai người máy, tiến vào bên trong tòa kiến trúc khổng lồ.

Phòng khách của tòa nhà này vô cùng rộng lớn, chỉ tuyển một màu trắng. Phía trước là một màn hình tinh thể lỏng. Trên màn hình đó xuất hiện một người phụ nữ Atlantis với gương mặt thanh tú, hai cái tai dài nhọn, hàng lông mi dài, đôi mắt to tròn, trên mặt nở nụ cười, nói:

"Hoan nghênh các ngươi, các ngươi chính là những người đầu tiên từ bên ngoài tiến vào nơi này!"

Lâm Siêu ngẩng đầu nhìn người phụ nữ xinh đẹp đó, nói:

"Người chính là hệ thống trí tuệ nhân tạo của thành phố này?"

"Ồ? Ngươi tựa hồ rất hiểu biết về Atlantis…Hóa ra là vậy, trên người ngươi có mang theo tế bào của hai tội nhân, chúng nó đều thuộc về ngươi?"

Người phụ nữ xinh đẹp nở nụ cười, âm thanh vô cùng êm dịu.

Lâm Siêu bình tĩnh nhìn thẳng vào nó, nói:

"Ngươi đưa ta đến nơi này, có chuyện gì sao?"

Hệ thống trí tuệ nhân tạo thấy Lâm Siêu không muốn nói nhiều, cũng không để ý, trên mặt nó trước sau vẫn là một nụ cười nhã nhặn. Khiến bất cứ ai nhìn thấy đều có cảm giác vô cùng thoải mái. Người phụ nữ xinh đẹp cất giọng:

"Mời ngươi đến đây, chủ yếu là tuân theo quy định của nơi này. Phàm bất kỳ loại sinh mệnh nào trong mười vị trí đầu tiên tiến vào di tích. Cho dù đó là nhân loại, người biến dị hay là thức vật đều sẽ nhận được một món quà đó là thân phận công dân hai sao của Atlantis!"

Lâm Siêu có chút kinh ngạc, không nghĩ tới lại có quy định như vậy, hắn nhíu mày nói:

"Không cần ta phải làm gì sao?"

"Không cần, chỉ cần ngươi là một trong mười người đầu tiên tiến vào thì sẽ nhận được phần thưởng như thế."

Người phụ nữ xinh đẹp khẽ mỉm cười, nói tiếp:

"Hơn nữa, mười người đầu tiên tiến vào còn được miễn trừ tham gia khảo hạch, có cơ hội được ở lại ba ngày trong di tích. Nếu như ngươi muốn nhận được những quyền trợ giúp khác thì cần phải hoàn thành sát hạch tương ứng. Tuy ý nguyện của chúng ta là trợ giúp nền văn minh của các ngươi thoát khỏi nguy cơ. Thế nhưng, bảo vật chỉ có hạn, mà cường giả thì rất nhiều."

"Sát hạch cở sở là gì?"

Lâm Siêu lên tiếng hỏi.

Người phụ nữ xinh đẹp trả lời:

"Ta nghĩ có lẽ ngươi sẽ không hứng thú với vấn đề này. Sát hạch cơ sở chính là khi ngươi vừa xuất hiện, thành Pol đã tiến vào trạng thái phòng ngự cấp 7. Nếu như ngươi tiến vào bên trong Thành, ngươi sẽ đối mặt với hệ thống phòng ngự cấp 5. Cho đến khi ngươi tiến đến được nơi này thì ngươi mới hoàn thành cuộc sát hạch. Có tư cách sử dụng một số hệ thống hỗ trợ ở đây, ví dụ như Binh khí lô. Ta tin tưởng thứ đó rất có ích đối với các ngươi, chỉ cần ngươi mang đến vật liệu thích hợp là hệ thống đó có thể giúp các ngươi phân rã nguyên liệu hoặc chế tạo vũ khí.

Lúc này Lâm Siêu mới hiểu rõ, không nghĩ tới mười người đầu tiên tiến vào di tích lại được hưởng nhiều đãi ngộ đến như vậy. Tuy hắn không phải tham gia sát hạch cơ sở, vượt qua hệ thống phòng ngự ở di tích này. Nhưng chắc chắn sẽ không dễ dàng gì.

"Thân phận công dân hai sao, có ưu đãi gì?"

Lâm Siêu lên tiếng hỏi.

Người phụ nũ xinh đẹp mỉm cười nói:

"Thân phận công dân Atlantis của chúng ta cao nhất là cấp bảy! Cấp bảy tương đương với dòng dõi đế vương hoàng tộc, có thể trực tiếp ra lệnh cho hệ thống trí tuệ nhân tạo làm bất cứ chuyện gì. Nhưng người có thân phận vượt quá năm sao thì chỉ có người hoàng tộc mới có được. Những người ngoại lại như các ngươi cao nhất cũng chỉ thu được thân phận cấp 5 sao. Được phong thưởng một tòa thành, nếu như ngươi đạt đến thân phận cấp 5 sao. Ta sẽ hoàn toàn phục tùng ngươi vô điều kiện!"

Lâm Siêu không có vui mừng mà bình tĩnh tiếp tục hỏi:

"Làm thế nào mới có thể thu được thân phận cấp 5 sao?"