Chương 237: Mở Khóa

Sinh mệnh tiến hóa không phải luôn thuận buồm xuôi gió. Khi tiến hóa đến một giai đoạn đặc biệt thì sẽ chạm tới bình cảnh tiến hóa. Đây là một lá chắn vô hình, sẽ chặt đứt quá trình tiến hóa. Nếu như không có cách nào phá vỡ bình cảnh, Tiến Hóa Giả sẽ không bao giờ phát triển thêm được nữa. Cho dù sử dụng bao nhiêu tài nguyên đi nữa đều vô dụng.

Nói như vây, bình cảnh tiến hòa thường xuất hiện ở lần tiến hóa thứ năm.

Lâm Siêu đã có sự chuẩn bị, thế nhưng không nghĩ tới, sợi dây xích gông xiềng này lại xuất hiện ở lần tiến hóa thứ tư của hắn. Điều này khiến cho hắn rơi vào tình cảnh tiến thối lưỡng nan.

Giờ phút này, Gen tế bào toàn thân hắn đã rơi vào trạng thái bão hòa, không có cách nào có thể tiến hóa được nữa. Nhưng mà, nguồn năng lương tiến hóa trong cơ thể hẳn vẫn còn dư thừa năng lượng. Giống như một cơn đại hồng thủy, không tìm được đường thoát. Nguồn năng lượng của nó trở nên cuồng bạo, điên cuồng bành trướng, phá nát lục phủ ngũ tạng của hắn.

Nếu tình trạng này tiếp tục kéo dài, hắn sẽ bị cỗ năng lượng này thiêu rụi toàn thân.

Đau đớn.

Cơ thể Lâm Siêu như bị một lưỡi dao lửa không ngừng chém vào, đau đớn khó chịu. Đầu của hắn có cảm giác vô cùng đau đớn, giống như có một người cầm cái que sắt nóng đỏ không ngừng khuấy lên. Nếu là một người bình thường đã bị cơn đau này làm mất ý thức. Thế nhưng, Lâm Siêu là một người có ý chí vô cùng mạnh mẽ. Hai hàm răng hắn cắn chặt lại, từ trong đau đớn tập trung suy nghĩ, nghĩ đến phương pháp làm cách nào thoát khỏi trạng thái này.

"Nhất định phải mau chóng mổ bụng ra, lấy máu, gột rửa nội tạng, hi vọng sẽ có khả năng cứu được."

Lâm Siêu cắn chặt hàm răng, rít lên với Hắc Nguyệt đang đứng trước mặt:

"Nhanh, mau đi tìm dụng cụ giải phẫu đến đây!"

Hắc Nguyệt vô cùng sửng sốt, tuy rằng nàng nhìn thấy biểu hiện vô cùng thống khổ của Lâm Siêu thế nhưng vẫn luôn cho rằng đó là phản ứng bình thường. Bây giờ nghe Lâm Siêu nói thế, tựa hộ không phải, không dám chần chừ. Nhanh chóng chạy ra ngoài.

Phốc! phốc!

Lâm Siêu có cảm giác da thịt toàn thân đều bị xé nát, tất cả lục phủ ngũ tạng đều bị lôi hết ra ngoài. Da dẻ toản thân đã biến mất, hình ảnh trước mắt hắn trở nên đỏ ngầu, giống như mí mắt đã bị rách. Hắn cúi đầu nhìn xuống, đó không phải là nước mắt mà là máu tươi.

"Sắp không thể chịu đựng được nữa rồi, không kịp giải phẫu rồi."

Lâm Siêu liều mạng cắn chặt hai hàm răng, trong mắt lộ vẻ điên cuồng:

"Chỉ có thể liều mạng, lập tức tìm cách đột phá bình cảnh."

Kiếp trước của Lâm Siêu, khi hắn tiến hóa lên cấp năm, phải cần đến hai năm mới thành công. Dựa theo tính toán của hắn, tốc độ đó là rất nhanh. Rất nhiều người, bị kẹt ở lần tiến hóa cấp năm đến năm, sáu năm, mười năm, thậm chí có người cả đời cũng không vượt qua được.

Mà lúc này, Lâm Siêu buộc phải ở trong thời gian ngắn nhất phá vỡ bình cảnh!

Lá chắn vô hình không phải chỉ dùng ngoại lực là có thể phá vỡ được. Cần phải sử dụng sức mạnh tinh thần, mới có thể dẫn dắt tế bào đang bị trói buộc đột phá, sản sinh tiến hóa mới.

May mà, Lâm Siêu có kinh nghiệm phá vỡ bình cảnh. Nếu không, giờ khắc này hắn sẽ hoàn toàn trở nên mù mịt, sẽ dần bị nguồn năng lượng tiến hóa làm cho bạo thể mà chết.

"Sức mạnh nội tâm!"

"Sức mạnh nội tâm! "

Lâm Siêu có gắng chịu đựng đau đớn, tập trung tinh thần, thông quan ý thức đánh thức sức mạnh nội tâm. Để có thể dẫn dắt tế bào cơ thế phá vỡ ràng buộc tiến hóa. Chỉ có thể dựa vào ý chí cấp S của hắn mới có thể có hi vọng phá vỡ ý thức của hắn.

"Tia sáng, biến hình, tốc độ…"

Trong đầu Lâm Siêu hiện ra ba loại năng lực hắn sở hữu, mỗi loại năng lực đều cần số lượng Gen tương ứng. Muốn phá vỡ bình cảnh, ngoại trừ sức mạnh cơ thể, còn cần phải nắm vững năng lực của bản thân. Chỉ có hiểu rõ năng lực của bản thân mới có thể tìm ra phương hướng tiến hóa chính xác.

Nếu như đi sai đường, hoặc không có cách nào tiến hóa, hoặc chỉ tiến hóa được một nửa, Gen sẽ tự tan vỡ hủy hoại."Tia sáng…"

Giờ phút này dường như những cơn đau đớn đã rời bỏ hắn. Lâm Siêu đang đắm chìm trong cảm ngộ, lúc này cái ghế Lâm Siêu đang ngồi đã trở nên đẫm máu. Lâm Siêu đã biến thành một người máu, từng mảng tóc lớn bị tróc ra, trên da xuất hiện những vết rách lớn, da thịt nứt toác!

Cảm giác bị rút gân vô cùng thống khổ, khiến cho con người ra chỉ muốn chêt mà thôi, mà cảm giác gân cốt tan vỡ còn thống khổ gấp mười lần.

"Hình thái căn bản của ánh sáng…"

Hai mắt Lâm Siêu nhắm chặt lại, giống như một lão tăng nhâp định, tâm trí như rơi vào cõi niết bàn. Cả người hắn toàn là máu, thế nhưng tất cả tư duy, suy nghĩ của hắn đều tập trung vào cả ba loại năng lực.

Rất nhanh, dưới tốc độ tính toán nhanh chóng, hắn đã tập trung tất cả những thông tin liên quan đế tia sáng. Tuy rằng, kiếp trước hắn lớn lên ở nơi hoang dã, một chữ đối với những kiến thức này cũng không biết. Thế nhưng, kiến thức một đời ở kiếp này hắn được kế thừa toàn bộ. Ở trung học đã được học qua lý thuyết về ánh sáng, nội dung vô cùng phong phú. Như nguyên lý tia laser, tia điện từ, ánh sáng nhân tạo. Chờ chút, bỗng nhiên Lâm Siêu phát hiện ra điều gì đó, nói đến nguồn gốc của ánh sáng tính là ánh sáng lượng tử, tức là Photon.

Rắc, rắc!

Xương cốt trong người Lâm Siêu vang lên những tiếng nứt vỡ. Dưới sự xâm chiếm của nguồn năng lượng tiến hóa, xương cốt trong người hắn trở giòn yếu vỡ nát như bột phấn.

Cơ thể Lâm Siêu run lên từng chặp, tuy rằng ý chí của hắn có thể giúp hắn quên đi cảm giác đau đớn này. Thế nhưng, tế bào thần kinh lại có phản ứng. Lâm Siêu quyết định không do dự nữa, vội lợi dụng ý chí mạnh mẽ, mạnh mẽ không chế hệ thống thần kinh cảm giác. Dùng tất cả Gen tế bào trong cơ thể mô phòng theo theo hình dạng của hạt Photon.

Hấp!

Khi những tế bào trong cơ thể Lâm Siêu đang dần thay đổi hình dạng, thì nguồn năng lượng tiến hóa dường như tìm được đường thoát. Năng lượng như nước vỡ bờ tràn vào trong những tế bào Gen. Để những tế bào Gen này nhanh chóng tiến hóa, lột xác.

Cùng lúc đó, cảm giác cơ thể đang dần tan vỡ cũng đã giảm bớt. Thế nhưng, nếu kéo dài cơ thể hắn sẽ tiếp tục tan vỡ. Trong hai phút vừa qua, hắn đã mất tới 2000ml máu, bằng hai phần ba lượng máu trong cơ thể.

Nếu đối là người bình thường, giờ này đã rơi vào hôn mê.

"Tốc độ…"

Lâm Siêu không có dừng lại, mà tiếp tục suy nghĩ về hai loại năng lực còn lại. Hai loại năng lực này năng lực 'Tốc độ' là loại năng lực hắn quen thuộc nhất, cũng là một trong ba loại năng lực đơn giản nhất.

Tốc độ là gì?

Tốc độ chính là tốc độ vận động của một vật.

Nguồn gốc của tốc độ, chính là quyết định của lực ma sát.

Dựa vào kiến thức được học ở trường, bất kỳ người bình thường nào cũng biết được. Bề mặt bên ngoài càng trơn nhẵn, thì tốc độ của vật thể đó càng nhanh. Ngược lại bề mặt càng thô ráp, tốc độ càng chậm.

Nguyên lý này ở thế kỷ 21 ai ai cũng hiểu.

Thế nhưng, trong thời kỳ hắc ám ở kiếp trước của Lâm Siêu. Chưa từng có người nào được biết qua những tri thức này, cho nên bọn họ không hiểu biết một chút nào.

Hấp!

Lâm Siêu ngay lập tức khống chế Gen tế bào toàn thân, đem mặt ngoài lớp biểu bì biến hóa trở nên nhẵn, mịn, khiến cho tốc độ lưu chuyển máu trong cơ thể nhanh chóng tăng lên. Tốc độ nhịp đập trái tim, mạch đập…tất cả đều tăng lên. Giống như trượt trên mặt băng vậy, càng trượt tốc độ càng tăng lên.

Lâm Siêu hoảng sợ, cố gắng khống chế nhịp đập trái tim, bằng không nhịp đập trái tim tăng lên sẽ khiến cho trái tim hắn không chịu nổi, dẫn đến tình trạng vỡ nát.

"Năng lực Tốc độ, tiến hóa lên cấp bốn, hơn nữa do hắn biết được nguồn gốc sản sinh ra tốc độ. Cho nên, đã sánh ngang với Tiến Hóa Giả cấp năm, tất cả sự vận động cơ thể hắn đều đã tăng lên."

Cánh tay Lâm Siêu vừa mới giơ lên, tâm ý vừa động, làn da cùng với không khí xung quanh dường như hòa làm một thể, không còn bất cứ một sự ngăn trở nào nữa. Khi thả lỏng tâm ý, mọi thứ lại trở lại bình thường.