Chương 206: Tiến Vào Di Tích

Hứa tư lệnh sửng sốt nhìn Lâm Siêu.

Thể chất gấp 83 lần?

Khóe miệng ông ta lộ ra nụ cười khổ, quay sang nói với Bộ trưởng Bộ tình báo:

"Đừng ngạc nhiên, không cần phải tím kiếm thông tin người bí ẩn ấy nữa, đó chính là số liệu của Lâm tướng quân."

"A…!"

Âm thanh bên trong điện thoại trở nên vô cùng hưng phấn, một lát sau mới lúng túng nói:

"Tôi thật ngu ngốc, Lâm tướng quân vừa mới quay trở lại căn cứ, người có thể chất cao đến như vậy, trên đời này chỉ có mỗi mình cậu ta."

Hứa tư lệnh cúp điện thoại, cảm thán nói:

"Thể chất gấp 83 lần, phóng tầm mắt bên trong những người còn sống sót trên toàn thế giới, thể chất của cậu chính là số một!"

"Khó nói."

Lâm Siêu không có kiêu ngạo, hắn biết nhân loại có những thiên tài giống như quái vật. Những người này chính là sát thủ yêu nghiệt trăm năm khó gặp, hay là kỳ tài có chỉ số IQ cao đến biến thái, hoặc người nắm giữ năng lực đặc thù giống như Vưu Tiềm. Nhân khẩu trên toàn thế giới quá nhiều, hạng người nào cũng có, tự xưng là đệ nhất, Lâm Siêu không có cách nào đảm bảo. Thế nhưng, nằm trong ba vị trí đứng đầu, hắn có cảm giác mình có thể đảm nhiệm được.

Xếp thứ ba trên toàn thế giới!

Đương nhiên, cũng có khả năng là đệ nhất toàn cầu!

Có điều, những điều này không có ý nghĩa gì với Lâm Siêu. Chờ khi mạng lưới chiến đấu bao trùm toàn thế giới, thì mọi chuyện sẽ sáng tỏ. Hiện tại hắn chỉ muốn làm mọi cách để gia tăng sức mạnh của mình lên nhanh nhất, để đến lúc lũ quái vật trong biển sâu bò được lên mặt đất, thì có thể có sức mà chống lại.

Hơn nữa, Giác Tỉnh Giả chính là thứ sinh vật mà những Tiến hóa giả cấp S nghe tiếng đều sợ hãi. Nhất định phải tìm mọi cách để nâng cao sức mạnh, cho đến lúc bọn chúng xuất hiện, mới có khả năng tìm đường sống từ trong tay bọn chúng.

Rầm!

Bỗng nhiên,cửa phòng đột ngột bị đẩy ra.

"Ha ha. Cuối cùng cũng đuổi kịp."

Một tiếng cười đầy thô lỗ hảo sảng vang lên.

Lâm Siêu quay đầu nhìn ra phía sau, thì thấy đó chính là người mà mình đã lâu không gặp Sở Sơn Hà, hắn nói:

"Lần trước trở về không gặp, anh đi đâu?"

"Cái tên nhà ngươi, lâu như vậy mà vẫn thế, vẫn là cái vẻ mặt lạnh nhạt này."

Sở Sơn Hà cười to nói.

Hứa tư lệnh nghe thấy câu hỏi của Lâm Siêu, vẻ mặt thoáng buồn, nói:

"Lần trước tiểu Sở chính là bị tôi giam giữ, suýt chút nữa thì hại chết cậu ta. Nếu không phải đúng lúc cậu đem thứ sinh vật kia lấy ra khỏi cơ thể tôi, thì phòng chừng hiện tại cậu ta đã…"

Sở Sơn Hà khoát tay một cái, nói:

"Mọi chuyện đều đã qua, tư lệnh đối với tôi ơn trọng như núi. Cho dù có giết tôi, tôi cũng không có nửa câu oán hận."

Hứa tư lệnh thở dài, trong ánh mắt hiện lên vẻ áy náy.

"Nghe nói bên cạnh cậu có tiểu mỹ nữ, là thiên địch của xác thối."

Sở Sơn Hà cười nói:

"Cậu xây dựng căn cứ, nhất định sẽ có quái vật đến tấn công, nếu cần tôi hỗ trợ, chỉ cần nói một tiếng. Tuy hiện tại thể chất của tôi không mạnh, nhưng là giết mấy con quái vật, vẫn là thừa sức."

"Ừm!"

Lâm Siêu khẽ gật đầu.

Sở Sơn Hà đặt mông ngối xuống bên cạnh Lâm Siêu, rồi tùy ý rót cho mình một chén nước, nói:

"Mấy ngày nay, tôi đàm đạo với Trương thiên sư, thỉnh giáo được mấy chiêu quyền pháp cận chiến. Chờ khi nào rảnh rỗi hai ta luận bàn một chút. Có lời muốn nói rõ, chỉ là luận bàn khả năng cận chiến, không được sử dụng đến sức mạnh."

"Anh múa thử một bài trước cho tôi xem."

Trong lòng Lâm Siêu đột nhiên nảy ra một ý tưởng.

Sở Sơn Hà tức giận nói:

"Cái gì là múa một bài trước cho cậu xem, là cậu sợ hay là vẫn xem thường tôi. Mấy chiêu này, tôi đã học được từ Trương Thiên Sư, tuy rằng chưa có thuần thục. Thế nhưng, Trương Thiên Sư nói, nếu tôi có thể thi triển thuần thục, tùy tâm sở dục, thì cho dù thể chất của cậu mạnh gấp đôi tôi, cũng có thể bị tôi đánh bại!"

"Vậy thì hãy đợi cho đến lúc đó rồi hãy nói."

Lâm Siêu nói.

Sở Sơn Hà vỗ vai Lâm Siêu một cái, nói:

"Chờ mấy ngày nữa khi tôi hoàn toàn nhớ kỹ, sẽ lại tìm cậu. Lại nói, lần này Trương Thiên Sư cũng sẽ tiến vào thăm dò bên trong di tích. Nếu như cậu gặp hắn, tốt nhất là tìm cách thiết lập quan hệ. Hắn ta là võ thuật gia chân chính, nếu có thể dạy cho cậu một ít chân truyền, nhật định năng lực chiến đấu của cậu sẽ tăng vọt. Lại phối hợp với sức mạnh biến thái của cậu, tuyệt đối không có ai là đối thủ của cậu."

"Hãy nói sau đi."

Lâm Siêu không nói gì thêm.

…….

Khi Lâm Siêu và Sở Sơn Hà đồng thời cùng nhau rời khỏi phòng làm việc. Những vị giáo quan, và những vị tướng quân đang chờ đợi bên ngoài ngay lập tức toàn bộ đứng lên. Gương mặt bọn họ nở nụ cười rạng rỡ, chen lấn chạy tới.

"Lâm tướng quân, tôi là Mã Khang, đây là của tôi…"

"Lâm tướng quân, đây là một chút tâm ý của tôi…"

"Lâm viện trưởng, tôi…"

Hai chân Lâm Siêu bước vội, nhanh chóng đi về phía cầu thang.

Sở Sơn Hà đứng phía sau vừa tìm cách ngăn cản đám người vừa lên giọng khiển trách:

" Các ngươi ồn ào cái gì, muốn đưa lễ vật thì cứ gửi lại cho tôi là được. Nơi này là Bộ Tổng tư lệnh, các ngươi cho rằng đây là chợ bán thức ăn?"

Các vị giáo quan và tướng quân cùng giương mắt nhìn nhau, không cam lòng nhưng đành buông bỏ lễ vật xuống, đồng thời mượn bút của thư ký, viết tên họ của mình lên hộp quà, cùng vài lời khen tặng.

…….

Thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh.

Đến ngày thứ ba,tập hồ sơ tư liệu về di tích cuối cùng cũng được tổng kết xong, một chồng tư liệu dày cộp được chuyển đến tất cả các thành phần cao tầng bên trong căn cứ.

Lâm Siêu ngồi trên bệ cửa sổ trong căn phòng dành riêng cho mình, lật xem những trang tư liệu trong tay.

Tập hồ sơ tư liệu dày cộp chính là những mục tổng hợp thông tin chi tiết về sử ký của các quốc gia, ngoại sử, về các loài sinh vật. Thêm vào nữa là dùng máu, sinh mạng của vô số lính trinh sát tham gia thăm dò, cuối cùng mới có thể hoàn chỉnh tập hồ sơ tư liệu này.

Chỉ màu trắng, chữ màu đen, mực màu đỏ.

Lâm Siêu đọc rất chăm chú.

Sau một lúc, hắn mới đọc xong tập hồ sơ tư liệu này, đồng thời cũng âm thầm ghi nhớ tất cả nội dung bên trong đó.

"Căn cứ vào tư liệu mô tả, 'Thần thảo' bên trong di tích vô cùng nhiều, chỉ riêng khu vực bên ngoài đã có rất nhiều."

Hai mắt Lâm Siêu lóe sáng, 'Thần thảo' chính là một loại thực vật được sử dụng như một loại tiền tệ dùng để mua bán trao đổi những vật phầm thần kỳ bên trong di tích Atlantis.

"Xế chiều hôm nay sẽ bắt đầu tiến vào di tích, mình cần chuẩn bị một chút, cần phải đem theo thật nhiều lương thực chứa nhiều năng lượng."

Lâm Siêu lấy ba-lô du lịch mình mang theo, lấy hết quần áo bên trong ra. Lần này đi vào thám hiểm di tích, căn bản không có thời gian để tắm rửa, những trang phục này chỉ làm tốn khoảng trống trong ba-lô mà thôi.

Lâm Siêu dùng bộ đàm, gọi tới bộ phận hậu cần, đề nghị được cung cấp một ít khẩu phần thức ăn được tạo ra từ thịt quái vật. Loại đồ ăn này khá giống với lương khô dã chiến trong quân đội, kích thước rất nhỏ, thuận tiện mang theo, năng lượng bên trong rất nhiều.

Chuẩn bị xong lương thực, Lâm Siêu còn đem một bình nước tinh khiết bỏ vào trong ba-lô du lịch, sau đó xuất phát.

………..

Lối vào di tích nằm trong một ngõ hèm phía Nam của căn cứ.

Quy định ghi rõ ràng, những người tiến vào di tích sẽ được phân chia nhiều tài nguyên nhất. Lần này, người muốn tiến vào di tích rất nhiều, có đến một nửa người trong Thập đại Chiến sĩ cũng muốn tiến vào, còn lại một nửa đang phải làm nhiệm vụ hoặc ở lại bên ngoài trấn thủ căn cứ.

Ngoài ra, có rất nhiều giáo quan và các vị tướng quân đang trong giai đoạn nghỉ ngơi sau mỗi nhiệm vụ, cũng xin được tiến vào trong di tích.

Dựa theo quy củ được lập ra, tất cả những đồ vật tìm thấy bên trong di tích, người tìm thấy được giữ lại 10 phần trăm. Tuy rằng số lượng rất ít, thế nhưng nếu may mắn, một lần có thể lấy được một trăm đồ vật, thì chính minh sẽ được sở hữu mười cái. Đây chính là một món tiền khổng lồ.

Nếu như không muốn giữ lại, thì có thể nộp toàn bộ cho căn cứ, căn cứ sẽ dựa vào giá trị của những đồ vật đó mà thưởng cho số lượng quân công nhất định.

Trừ các vị tướng quân, giáo quan đang làm nhiệm vụ ở bên ngoài thì tất cả các thế lực lớn nhỏ trong căn cứ đều phái thành viên của mình đến. Trong đó có hội trưởng hiệp hội cổ võ Trương Thiên Sư cũng tự mình tới!

Mấy trăm ngườn đứng tụ tập ngoài đầu ngõ. Lâm Siêu vừa mới đi tới, ngay lập tức chú ý đến một người đàn ông trung niên một thân áo bào trắng như tuyết. Người này đứng giữa đám người, giống như một thanh kiếm chói sáng, khí thế thâm sâu như biển, gương mặt luôn nở nụ cười tự nhiên, nhã nhặn. Khiến cho người khác có cảm giác ấm áp như gió xuân.

Ngay lập tức Lâm Siêu biết, người này chính là Trương Thiên Sư.

Trương Thiên Sư cũng đồng dạng chú ý đến Lâm Siêu, hai mắt hắn ta lóe sáng, hướng về phía Lâm Siêu nở một nụ cười thân thiện, đồng thời gật đầu nhẹ một cái.

Lâm Siêu cũng khẽ gật đầu, xem như chào hỏi một cái.