Chương 172: Phạm Hương Ngữ Bại Lộ

Vù!

Bên trong phòng tập thể thao rộng rãi, Lâm Siêu đứng một chân trên mặt đất, hơn nữa còn là bằng mũi chân, hai cánh tay tự do đung đưa giống như Đại Bằng giương cánh, chân nắm cổ thương ngàn cân.

Đứng yên lặng như cây tùng!

Sau khi Lâm Siêu trở về từ nơi ở tiến sĩ Tần liền bắt đầu rèn luyện gân cốt và thương thuật. Hiện tại là thời kỳ đầu của tận thế, các loại tài nguyên còn rất dồi dào, đất đai rộng lớn vẫn còn chưa bị virus xâm nhập lây nhiễm ăn mòn, vẫn có thể gieo trồng ra sản phẩm nông nghiệp tươi mới. Hơn nữa hắn có địa vị siêu nhiên, đồ ăn hoàn toàn được bảo đảm, không cần lo nghĩ giống như trước về việc rèn luyện tiêu hao hết thể năng không có lương thực bổ sung trở lại.

Trong thời tận thế lương thực vô cùng thiếu hụt, có thể không quan tâm gì cả mà dốc sức liều mạng rèn luyện giống như vậy chính là một loại hạnh phúc xa xỉ!

Lâm Siêu thư giãn cơ bắp xương cốt, sau khi hoàn toàn làm nóng cơ thể bắt đầu tiến hành rèn luyện thương pháp trụ cột hàng ngày.

Bao hàm trụ cột thương quyết chính là cơ sở vận dụng thương còn được gọi là vạn lưu quy tông, trụ cột chính là căn nguyên, cho dù chiêu thức thương pháp phức tạp bao nhiêu đều không thoát khỏi trụ cột thương quyết này.

Vù! Vù!

Cổ thương ngàn cân giống như Giao Long uyển chuyển khéo léo dưới cánh tay Lâm Siêu thi triển ra nộ nện, nộ đâm, hất bổ các loại cơ sở của thương quyết.

"Một thương này phát lực đâm thẳng, tốc độ xuất thương chịu ảnh hưởng của lực hình xoắn ốc."

"Đâm thẳng là trong thương pháp, một thức này gây tổn thương có tính xuyên thấu cực cao."

"Lực hình xoắn ốc, tốc độ xuất thương..."

Ở trong nhiều lần rèn luyện, Lâm Siêu đã cải tiến một chút khuyết điểm nhỏ nhặt trong thương pháp. Hơn nữa còn kết hợp với kinh nghiệm chiến đấu trong lần đuổi giết Hoàng Kim Cự Trư này, lĩnh ngộ đã chỉ thẳng vào nội dung chủ yếu, không ngừng luyện tập rốt cục hiểu rõ làm sao lúc nào dùng lực hình xoắn ốc đánh ra mà không ảnh hưởng tốc độ xuất thương, bộc phát ra tổn thương cao nhất khi đâm thẳng.

Vù!

Một thương xuất ra tạo thành khí lưu hình xoắn ốc xoay tròn ra ngoài, mũi thương còn chưa va chạm với vách tường vôi màu trắng mà cách trước bức tường chừng ba tấc đã làm bột phấn rào rào rơi xuống lộ ra một cái lỗ thật nhỏ.

"Tốt! "Trên gương mặt Lâm Siêu lộ ra dáng tươi cười: "Một chiêu đâm thẳng này cuối cùng cũng luyện đến cực hạn, đây là một phần trụ cột trong thương quyết. Tiếp theo cần luyện đến cực hạn, đầu tiên chính là thương tạp thức ( tạp: đập, nện ), đến khi toàn bộ chiêu thức trụ cột đều luyện đến cực hạn không biết có thể đột phá đến thương pháp cấp độ S hay không." Trong lòng Lâm Siêu mong đợi, đây là đường lối phương pháp duy nhất trước mắt hắn tìm được để đột phá cấp S.

...

Bộ tổng tư lệnh.

Hứa tư lệnh ngồi trong phòng làm việc ở tầng cao nhất, đây là cao ốc cao nhất căn cứ, từ cửa sổ nhìn xuống có thể bao quát hơn phân nửa khung cảnh căn cứ, toàn bộ đều thu vào tầm mắt.

"Con quái vật này lại đang học tập sách vở của nhân loại?" Hứa tư lệnh lật xem một vài phần tư liệu trong tay, những thứ này đều là tin tức đặc thù lính trinh sát tiền tuyến điều tra ra ở các thành phố, giờ đây lão đang đọc xem phần tư liệu này. Có một bức hình được chụp từ trên không trung, trong ảnh là con độc xà màu xanh dài nửa mét to bằng ngón tay nằm sấp trên đường cái đang mở một cuốn sách đặt cao ngang đầu.

Bên dưới còn có một vài bức hình tạo thành một chuỗi liên tục, trong đó có một bức là hình con độc xà màu xanh này dùng đuôi rắn lật xem một trang sách.

" Muốn học tập hệ thống xã hội nhân loại sao? "Ánh mắt Hứa tư lệnh chớp động.

" Những con quái vật này đã tiến hóa ra trí khôn, trong đó một ít quái vật nổi bật tương đương với thiên tài thế giới loài người các ngươi. Nếu như lại được học tập tri thức nhân loại đoán chừng không bao lâu sau sẽ xây dựng sào huyệt tương tự căn cứ nhân loại, hình thành vương quốc quái vật của chính mình!" Mặt người trên cổ Hứa tư lệnh khẽ cười nói.

Sắc mặt Hứa tư lệnh âm trầm, đây là một tin tức cực kỳ tệ.

" Hơn nữa những quái vật này cũng sẽ tiến vào thăm dò trong di tích, nếu như chúng lại đạt được di tích vật phẩm, chậc chậc, ưu thế hiện tại của nhân loại các ngươi sẽ hoàn toàn không còn chút nào." Mặt người trên cổ tiếp tục đâm chọc nói.

" Ngươi có phương pháp ứng phó nào không?" Hứa tư lệnh mặt lạnh nói.

" Rất khó, nếu như ngươi cùng quái vật cường đại nào đó kết hợp thành đồng minh ngược lại là một phương pháp giải quyết. "Mặt người trên cổ híp mắt nói.

" Không có khả năng! "Hứa tư lệnh kiên quyết cự tuyệt.

" Nhân loại các ngươi thống trị hệ thống sinh thái lục địa địa cầu đã mấy trăm vạn năm rồi, quen với việc chính bản mình là chủ nhân địa cầu. Nhưng hôm nay không giống như trước, nhân loại muốn trục xuất tất cả đám quái vật và hủ thi này chỉ chém giết là không có khả năng." Mặt người trên cổ khuyên bảo: "Căn cứ vào tiến triển mới nhất của viện nghiên cứu khoa học, những virus trong cơ thể hủ thi này lại lần nữa tách ra khiến cho thể chất hủ thi gia tăng nhưng mà mức độ hư thối của thân thể bọn nó chẳng những không gia tăng tốc độ hư thối ngược lại đang tự lành!"

"Viện nghiên cứu khoa học tạo ra một vài cơ thể thí nghiệm kia có thể chất đạt tới hơn 20 lần, bộ phận hư thối trên người đã lành lại khoảng một nửa. Dựa theo suy đoán của viện nghiên cứu khoa học, hệ thống sinh sản của chúng sẽ tái tạo lại, tất cả bộ phận hệ thống đều tái tổ hợp lại, trở thành một ... con người hoàn toàn mới!"

" Có lẽ ngươi hiểu rất rõ điều này có ý nghĩa như thế nào! Chúng sẽ giống như nhân loại các ngươi, sẽ sinh đẻ ra thế hệ sau, hơn nữa tốc độ sinh sôi thậm chí có thể.... nhanh hơn xa so với nhân loại các ngươi mang thai chín tháng!"

" Cho nên muốn giết chúng là chuyện không thể, nhân loại sẽ càng ngày càng yếu thế, có thể tại giai đoạn đầu ký kết liên minh với một con quái vật cường đại chính là một chuyện..."

Tiếng nói của gương mặt người im bặt bởi vì có hai ngón tay bóp miệng của nó.

Khuôn mặt Hứa tư lệnh tràn ngập lệ khí, âm trầm nói: "Ta biết tính toán của ngươi, chuyện như vậy một lần là đủ rồi. Sau này còn nói với ta những lời này, tuy ta sẽ không bóc ngươi ra nhưng vẫn có thể cắt một bộ phận thân thể ngươi, ngươi muốn thử một chút cảm giác sống không bằng chết chứ?"

Gương mặt người mơ hồ thống khổ nói: "Ta, ta sai rồi..."

Hứa tư lệnh buông lỏng tay ra, ánh mắt lạnh lùng: "Bảo hổ lột da là không thể, nhân loại đã xảo trá không coi trọng chữ tín như thế huống chi là quái vật bị thú tính điều khiển?"

Gương mặt người ngậm miệng không nói thêm gì nữa.

" Chắc chắn sẽ có biện pháp đuổi đám chết tiệt kia đi!" Hứa tư lệnh nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, trong mắt lập loè sát khí rét lạnh: " Địa cầu là của nhân loại, là của ta! "

Thùng thùng!

Đúng lúc này, chuông cửa chợt vang lên.

Tàn bạo trên nét mặt Hứa tư lệnh nhanh chóng biến mất, khôi phục lạnh lùng và uy nghiêm, khuôn mặt người trên cổ lão cũng chìm vào trong làn da, miệng và cái mũi khép lại thành làn da không lộ ra chút vết tích nào.

"Vào đi." Hứa tư lệnh uy nghiêm nói.

Một vị nữ tướng mặc trang phục dã chiến trên vai mang sao vàng tiến vào, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng nói: "Báo cáo tướng quân, sáng nay đội trinh sát tại thành phố Đức Châu phát hiện một nhân loại đặc thù."

" Nhân loại đặc thù." Hứa tư lệnh nhíu mày.

" Căn cứ vào tư liệu dò xét được, nhân loại đặc thù này dường như có thể khống chế hủ thi và quái vật, cùng với sinh vật hệ thực vật." Vị nữ tướng trả lời một cách to rõ.

Hứa tư lệnh hơi ngơ ngác, vẻ mặt biến đổi nhìn thẳng vào cô giống như một con sư tử mạnh mẽ tỉnh giấc, cảm giác áp bách mãnh liệt khiến vị nữ tướng kinh hãi có cảm giác hơi khó thở.

"Cô xác định không nhìn lầm?" Vẻ mặt Hứa tư lệnh vô cùng nghiêm túc.

Ngực vị nữ tướng hơi phập phồng, nhanh chóng nói: "Dựa theo tư liệu đội trinh sát quả thật là như thế, mấy nhân viên trinh sát tận mắt nhìn thấy xung quanh người kia vây lấy một đám lớn hủ thi cùng với một con chó kỳ quái có bộ lông màu hoàng kim, và một gốc cây non tiến hóa ra sinh mệnh.

Máu trong đại não Hứa tư lệnh chảy với tốc độ nhanh, mạch máu trong cơ thể lão đang hừng hực phập phồng. Một lúc sau lão mới kiềm chế được cỗ hưng phấn này, trầm giọng nói: "Ta đã biết, cô đi ra ngoài trước đi."

"Vâng." Nữ tướng quân cúi chào cáo lui, sau khi rời khỏi văn phòng cô mới nhẹ nhàng thở ra, cảm giác như là mới từ trong lồng lão hổ vườn bách thú đi ra, toàn thân bị mồ hôi lạnh làm cho ướt nhẹp.

Trong văn phòng.

" Có thể khống chế hủ thi và quái vật! "Trong đôi mắt Hứa tư lệnh lập loè ánh sáng nóng bỏng khiến người khác phải sợ hãi: "Năng lực đặc thù như vậy, trong mấy vạn chiến sĩ tiến hóa của toàn bộ căn cứ cũng không ai có được, nhất định phải đạt được người này, bất kể như thế nào cũng phải có!"

" Khống chế hủ thi và quái vật? "Mặt người hiện ra bên trên cái cổ của lão, trên mặt có chút ít nghi hoặc, thầm nghĩ: "Đây là năng lực gì, nhân loại tuyệt đối không có khả năng có được mới đúng, trái lại có chút giống thiên sinh đế vương trong hủ thi- kẻ chi phối hủ thi! Thế nhưng kẻ chi phối hủ thi có thể khống chế hủ thi tuyệt đối không có khả năng khống chế quái vật, hơn nữa còn là hoàng kim thú! "

...

Sau khi Lâm Siêu rèn luyện xong thì nghỉ ngơi một lát khôi phục một ít thể lực rồi trở về gọi đám người Lâm Thi Vũ, Bạch Tuyết lái xe quân đội đi tới thành phố bên ngoài căn cứ.

" Lão đại, chúng ta đi đâu?" Vưu Tiềm cầm một bao khoai tây chiên vừa ăn vừa hỏi.

" Tìm một chút quái vật hoạt động gân cốt." Bàn chân Lâm Siêu đạp mạnh chân ga, ô tô gầm rú phóng tới.

Vưu Tiềm hơi đảo mắt: "Tôi biết ngay, anh là người một ngày mà không sát sinh thì sẽ chết mà."

" Là cho cậu hoạt động gân cốt." Lâm Siêu nói.

"... Cái này, lão đại, tôi vừa rồi là nói thời tiết hôm nay thật tốt. "

Vẻ mặt Lâm Siêu bình thản bẻ ngoặt tay lái chuẩn bị tiến vào trên đường quốc lộ mà căn cứ đã xây dựng, đột nhiên một cái bóng màu vàng từ cao ốc đổ nát bên cạnh nhảy ra.

" Hả?" Lâm Siêu nghiêng đầu nhìn lại, không nghĩ tới khu vực cách căn cứ gần như vậy lại còn có quái vật qua lại, lúc hắn nhìn rõ bóng dáng màu vàng này lập tức đạp chân thắng xe lại.

Chỉ thấy bóng dáng màu vàng này chính là hoàng kim khuyển!

Vù!

Hoàng kim khuyển nhảy đến phía trước xe quân đội, trên cơ thể có bảy tám vết thương, hơi thở nó có chút hỗn loạn, đôi mắt trông mong nhìn Lâm Siêu khẽ kêu gâu gâu một tiếng.

Lâm Siêu nhìn thấy vết thương trên người nó sắc mặt không khỏi trầm xuống, sát khí cuồng hiện lên trong mắt, nói: "Chuyện gì xảy ra, cô ấy đâu?"

Lâm Thi Vũ và Hắc Nguyệt trông thấy vết cào trên người Hoàng Kim Khuyển cũng có loại dự cảm không rõ.

Hoàng Kim Khuyển kêu hai tiếng gâu gâu, móng vuốt nâng lên gãi gãi phía dưới cổ, chỗ đó có một sợi dây thừng cột một chai nhựa, trong bình hình như có một tờ giấy cuộn tròn.

Lâm Siêu lập tức gỡ xuống chai nhựa, móng tay sắc bén trực tiếp vạch đứt, móc ra tờ giấy cuộn tròn bên trong ra xem.

Một vài hàng chữ lưu loát ghi lộn xộn trên giấy.

" Trước khi đọc phong thư này, anh hãy đồng ý với tôi là không nên tức giận nha. "

"Tôi muốn nói là... Được rồi, thành thật xin lôi nhé, tôi không cẩn thận bại lộ thân phận, buổi sáng hôm nay bị một đám binh sĩ nhìn thấy, bọn họ muốn bắt tôi. tôi vốn là chạy trốn, kết quả bọn họ có phi cơ trực thăng, tôi thật sự không có cách nào liền giết bọn chúng, kết quả sau đó có binh sĩ liên tục tới bắt tôi."

" Hơn nữa ngoại trừ những binh lính này còn có một chút quái vật cũng lần lượt xuất hiện, tôi... tôi thực sự không phải cố ý bại lộ, nếu như anh có thời gian gửi thư lại cho tôi, chúng ta lại ước định một chỗ gặp mặt, thành phố Đức Châu đã không thể ở lại. "

" Chỉ là chút việc này thôi, nhất thiết đừng nóng giận nha, tôi thực sự không có cố ý, hì hì!"

Cuối thư, sau cùng còn vẽ lên một nét mặt le lưỡi tinh nghịch.