Chương 137: Hai Nhân Cách

"Ta đến từ…" Bên trong con ngươi thiếu nữ bỗng hiện lên một vòng xoáy ánh sáng, giọng nàng nhẹ nhàng nói: "Ta đến từ một địa phương, nơi đó tất cả mọi thứ chỉ có một màu trắng xóa, còn có rất nhiều người, các nàng là…."

Đồng tử nàng đột nhiên co rút lại, giống như một con thỏ trắng hoảng sợ nhào vào lòng Lâm Siêu, run rẩy nói: "Các nàng, các nàng…"

Lâm Siêu khẽ giật mình, hỏi: "Các nàng…Có chuyện gì vậy?"

Thiếu nữ dùng hai bàn tay ôm chặt lấy đầu, rồi lắc mạnh, dường như như vậy mới khiến cho nội tâm của nàng bớt sợ hãi, môi nàng khẽ run rẩy, một chữ cũng không nói được.

Lâm Siêu nhìn thấy bộ dáng hoảng sợ của nàng, cảm thấy không đành lòng, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của nàng, nói: "Chuyện đó để sau hãy nói. Ban nãy có chuyện gì xảy ra với ngươi?"

"Vừa rồi…" Thiếu nữ ngẩng đầu lên, chần chứ một lúc, rồi dùng giọng nói ngắc ngứ trả lời: "Có, có một cô bé muốn chiếm lấy cơ thể của ta, ta không đồng ý. Ta, ta có cảm giác, nếu như thân thể này bị cô bé đó chiếm lấy ta sẽ không bao giờ được gặp ngươi nữa. Về sau, cô bé ấy nói với ta, là cô ấy sẽ không làm tổn thương ngươi đâu, chẳng qua cô bé đó chỉ muốn mượn tạm cơ thể này mà thôi. Vì thế, ta mới đồng ý. Sau đó, cô bé đó nói cho ta biết, không được nói cho người khác biết sự tồn tại của cô ây. Thế nhưng đối với ngươi thì lại khác, ta không muốn giấu diếm ngươi bất cứ chuyện gì."

Lâm Siêu ngay lập tức hiểu được, khó trách vừa lúc nãy Nữ Vương Vực sâu không tấn công hắn mà lựa chọn Isis.

"Cô bé đó có thể mạnh mẽ cưỡng ép chiếm lấy cơ thể của ngươi không?" Lâm Siêu vội vàng hỏi.

"Không thể.." Thiếu nữ lắc nhẹ đầu, cười với Lâm Siêu, nói: "Ta mạnh hơn so với cô ấy, nếu không được ta đồng ý, cô ấy không thể chiếm được thân thể này."

Lâm Siêu thầm thở phào một cái, nếu như vậy, mức độ nguy hiểm của nàng giảm xuống rất nhiều. Nếu không, mang theo nàng bên mình thì chẳng khác nào mang theo quả bom nổ chậm. Vì nếu mà chẳng may nhân cách thứ hai của nàng nổi lên chiếm lấy cơ thể của nàng, thì chính là hắn tự tìm đường chết.

"Nói như vậy, có thể do thời điểm mình mở nắp quan tài thủy tinh quá sớm. Dẫn đến việc thân thể nàng xảy ra vấn đề, phát triển đa nhân cách. Hơn nữa, còn chia ra làm hai nhân cách khác nhau. Nhưng nhân cách chính dường như còn mạnh mẽ hơn nhân cách thứ hai." Lâm Siêu suy nghĩ một chút rồi dường như minh bạch tất cả, sau đó quay sang thiếu nữ tiếp tục hỏi thêm một số vấn đề.

Thông qua tìm hiểu, Lâm Siêu có thể xác nhận được nhân cách thứ hai của nàng chỉ vừa mới được sinh ra, giống với việc một hài nhi sinh ra cũng không khác gì nhau. Nàng vẫn chưa có sự nhận biết đối với mọi thứ xung quanh, cả sức mạnh của bản thân cũng không biết cách khống chế.

"Làm sao ngươi hiểu và biết nói ngôn ngữ của ta?" Lâm Siêu đột nhiên hỏi.

Thiếu nữ tò mò trả lời:"Cái này, cái chính là ngôn ngữ của ngươi ư, đây chính là ngươi dạy cho ta mà."

"Ta dạy cho ngươi sao?" Lâm Siêu ngay lập tức nghĩ tới thời điểm nàng nhào vào lồng ngực mình, ngay trong lúc đó ý thức của nàng đã xâm nhập vào bên trong bộ não của hắn.

"Ngươi có thể đọc được suy nghĩ của người khác ư?"

Thiếu nữ ngoan ngoãn gật đầu.

Lâm Siêu khẽ cười khổ, đây rốt cuộc là loại sinh vật gì? Chẳng những thể chất mạnh kinh hồn, lại còn có năng lực khống chế tinh thần. Hơn nữa, thời điểm ý thức của nàng xâm nhập vào trong đầu hắn, làm cho bản năng hắn hướng tới nàng sinh ra sự tự nguyện. Hắn biết thời điểm này năng lực của nàng vẫn chưa phát triển toàn diện, nếu như sau này thuần thục sử dụng, thì sẽ không có sinh vật nào ngăn cản được ý thức của nàng xâm lấn.

"Sau này, không có lệnh của ta, ngươi không được lén đọc suy nghĩ của ta, nhớ không?" Lâm Siêu nghiêm túc nhìn nàng nói.

"Vâng!" Thiếu nữ giống như một bé ngoan dễ bảo, nhẹ nhàng gật đầu.

Lúc này, Phạm Hương Ngữ và Hoàng Kim Khuyển đã chạy tới, dùng ánh mắt kinh ngạc đánh giá thiếu nữ, nhất là Hoàng Kim Khuyển, trong nội tâm của nó vẫn còn hiện lên hình ảnh kinh khủng đó, ánh mắt nó tràn đầy sợ hãi khi nhìn thiếu nữ.

Phạm Hương Ngữ ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ,rồi tựa hồ cảm nhận được điều gì đó, kinh ngạc nói: "Nàng…Không phải là nhân loại?"

Lâm Siêu khẽ gật đầu, nói: "Hính dáng bên ngoài thì tương tự, nhưng bản chất bên trong thì không, tôi đã xác nhận qua, cô ấy không nguy hiểm, sau này cô ấy sẽ đi theo chúng ta."

"Sức mạnh của cô ấy hình như cũng không thua kém gì ngươi?" Phạm Hương Ngữ cẩn thận đánh giá thiếu nữ, vừa rồi nàng nhìn thấy thiếu nữ lao vào người Lâm Siêu, tốc độ nhanh vô cùng, mà tinh thần của Phạm Hương Ngữ cũng đã tìm cách xâm nhập vào đầu của thiếu nữ, nhưng mà không biết tại sao khi vừa tiếp xúc thì bị một lực lượng nào đó hoàn toàn ngăn lại ở bên ngoài.

"Đúng vậy!" Lâm Siêu nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt hướng về phía mặt hồ, giờ phút này trên mặt hồ xuất hiện vô số những tảng băng lớn nhỏ, nếu để ý kĩ thì có thể nhìn thấy trong đó các phần thân thể của người khổng lồ bằng băng.

Lâm Siêu thi triển năng lực Thượng Đế Lĩnh Vực, bao phủ toàn bộ những khối băng trên mặt hồ, rất nhanh phát hiện ra thi thể không đầu của Isis đang nằm trên một tảng băng, vết cắt trên cổ hắn không có chảy ra bất cứ một chút máu nào, mà khí lạnh trắng xóa vẫn toả ra từ thi thể của hắn. Dường như thân thể đó được cấu tạo từ băng.

Lâm Siêu nhảy lên khối băng đó, cung không cảm ứng được bất cứ một sinh mệnh nào bên trong thi thể đó, mới ngồi xuống xem xết, chì thấy cái thi thể khoác áo bào trắng của hắn đang không ngừng tỏa ra hơi lạnh.

Lâm Siêu tóm lấy thi thể của hắn ném lên bờ, sau đó dùng Cổ thương đâm thủng lồng ngực của hắn.

Lồng ngực cứng rắn như băng bị một thương của Lâm Siêu đâm xuyên qua, nhanh chóng bị chia năm xẻ bảy, hoàn toàn tan vỡ, trong cơ thể hắn vậy mà không tồn tại bất cứ bộ phận nào như nội tạng, quả tim, giống như cơ thể này được tạo thành từ băng.

Đồng tử của Lâm Siêu ngay lập tức co rụt vào, nhanh chóng lùi về phía sau, nhưng mà vẫn chậm một bước.

Vút một tiếng, từ trong lồng ngực của Isis đột nhiên bắn ra một lưỡi đao băng mỏng dính, tốc độ nhanh vô cùng, đâm xuyên thủng cánh tay phải của Lâm Siêu.

Hàn khí lạnh buốt từ bên trong mảnh băng từ vết thương nhanh chóng lan tràn ra khắp cơ thể của hắn, hơi lạnh khiến cho miệng vết thương bị đông cứng đóng băng, hơi lạnh còn muốn đem cánh tay phải của hắn cùng cả cơ thể đông cứng lại.

Lâm Siêu không quan tâm đến cảm giác đau đớn từ vết thương truyền đến, dùng tay trái đấm mạnh lên vết thương trên tay phải, làm cho lưỡi đao băng bị đánh bật ra, không cho nó cơ hội tiếp tục đóng băng cơ thể hắn.

Sau đó, Lâm Siêu lấy một quả sinh mệnh của Tiểu thảo quái dị, cho vào miệng nhanh chóng nuốt xuống.

Dưới tác dụng kỳ diệu của quả sinh mệnh vết thương trên cánh tay phải của Lâm Siêu nhanh chóng phục hồi. Lâm Siêu dùng dao cắt đi những phần da thịt đã bị biến thành băng, sau đó mới tiền hành băng bó vết thương.

Làm xong những điều này, Lâm Siêu mới nhìn về phía thi thể không đầu của Isis, chỉ thấy hàn khí trong cơ thể nó đã tỏa ra hết, lúc này cơ thể đang dần dần tan ra thành nước.

"Vậy mà không chết…" Sắc mặt Lâm Siêu trầm xuống, lập tức quay người lại, nói: "Ngay lập tức rời khỏi nơi này!" Sau khi nói xong, liền bế thiếu nữ lên, hướng về một hướng khác chạy đi.

Phạm Hương Ngữ đồng dạng cũng cảm nhận được nguy hiểm, không nói hai lời ngay lập tức nhảy lên lưng Hoàng Kim Khuyển, ra lệnh: "Chạy mau!"

Hoàng Kim Khuyển vô cùng bất mãn cơ thể nhanh chóng chuyển động, nhưng cũng không tìm cách hất nàng ngã xuống, chỉ có thể buồn bực cõng nàng trên lưng, giống như một tia chớp màu vàng chạy thật nhanh theo sau Lâm Siêu.

Mấy người Lâm Siêu rời đi không lâu thì nước dưới hồ đột nhiên sôi trào, từ dưới mặt nước có một cái đầu với gương mặt vô cùng tuấn mỹ dần dần nhô lên khỏi mặt nước, sau đó thân thể của hắn chầm chậm nổi lên.

"May mà mình đã tính toán từ trước, đem bản thể ấn giấu trong hồ, nếu không…" Đôi con ngươi trắng như tuyết của Isis nhìn về hướng mấy người Lâm Siêu vừa bỏ đi, hơi chút thất thần suy nghĩ: "Cô gái kia…đến tột cùng là sinh vật gì, thứ nước màu vàng trước đây khiến cho ba người chúng ta tiến hóa, mục đích chính là để chúng ta thủ hộ bảo vệ an toàn cho nàng hay sao?"

"Kréccccc…!"

Một tiếng kêu vang từ phương xa truyền đến, rồi một đạo hắc ảnh phá không lao tới, chính là Hắc Ưng vừa mới bị dọa cho hoảng sợ mà chạy trốn. Nó bay đến trước mặt Isis, thân thể dần thu nhỏ lại.

"Nàng là sinh vật gì vậy? Sao lại có sức mạnh khủng khiếp đến như vậy?" Đôi mắt đen nhánh của Hắc Ưng Vương nhìn về phía mấy người Lâm Siêu vừa rời đi, trong lòng nó vẫn còn sợ hãi, nói: " Hơn nữa, ta còn nhìn thấy trên người nàng xuất hiện một luồng khí tức tà ác lạnh lẽo đến cực điểm, trước giờ ta chưa bao giờ nhìn thấy bất cứ một sinh vật nào có khí tức kinh khủng như thế,giống như tất cả những thứ dơ bẩn, tuyệt vọng, bi thương đều tập trung trên thân thể đó. Ta chỉ nhìn có vài lần, mà trái tim ta suýt nữa bị cơn sợ hãi làm cho nổ tung."

Isis im lặng một lúc, mới xoay người dẫm lên mặt hồ từ từ tiến về phía trước, nói: "Nơi này đã không thích họp cho chúng ta tiếp tục ở lại, chúng ta phải tìm mọi cách để gia tăng thực lực, ta có cảm giác…Đây mới chỉ là một khúc nhạc dạo mà thôi, những sinh vật kinh khủng hơn nữa vẫn chưa có xuất hiện đâu."

Đồng tử Hắc Ưng Vương nhanh chóng co rụt lại, âm thanh run rẩy sợ hãi nói: "Mới chỉ...là một khúc nhạc dạo thôi sao?"

Bàn tay Isis giơ lên, một tia hàn khí bắn về phía Tiểu Ngưu, đem nó đánh thức.

"Con trâu tham ngủ này!" Hắc Ưng Vương tức giận nhìn nó, nói: "Vừa mới này, suýt chút nữa thì chết cả lũ, ngươi chỉ biết có ngủ..ngủ..ngủ!"

Con trâu da xanh mở mắt, mở mịt nhìn xung quanh, sau đó đung đưa cơ thể, chậm chạp đứng lên, chậm rãi chạy đuổi theo sau lưng bọn nó.

"Con trâu ngu ngốc!" Hắc Ưng Vương tức giận kêu hừ một tiếng, có chút cảm giác tức giận vì rèn sắt không thành.

Con trâu da xanh dường như không nghe thấy lời nó nói, sau khi đuổi kịp Isis, nó thả chậm tốc độ, há to miệng ngáp một cái, sau đó lười biếng quay đầu lại, đôi mặt to đen nhánh nhìn về phương hướng đám người Lâm Siêu rời đi, trong đôi mắt nó dường như chớp động hàn quang.

…………………

Lâm Siêu thấy sắc trời không còn sớm, liền chọn một tòa cao ốc rách nát làm chỗ dừng chân.

Hắn rắc Tử thi phấn xung quanh tòa cao ốc, khiến cho mùi vị cơ thể mấy người Lâm Siêu không có bị phát tán ra xung quanh. Trừ phi một ít quái vật có năng lực cảm ứng mạnh mẽ mới có thể phát hiện ra có người bên trong tòa cao ốc.

Đám người Hắc Nguyệt , Lâm Thi Vũ và Vưu Tiềm lúc này mới từ trong Không gian Thứ nguyên đi ra, tuy rằng không gian bên trong Không gian Thứ nguyên vô cùng rộng lớn, thế như bên trong đó vô cùng trống trải không có bất cứ một thứ gì, nên nếu ở trong đó lâu sẽ có cảm giác vô cùng nhàm chán.

"Oa, một cô bé vô cùng xinh đẹp."

"Tiểu Siêu, cô bé này là ai?"

"Lão đại, cậu hãy thành thật khai báo, cậu làm gì ở sau lưng chúng tôi, lén lén lút lút ở đâu cướp về một cô bé, hơn nữa cô bé này thật sự vô cùng xinh đẹp."

Ngay lập tức, mấy người bị vẻ bề ngoài vô cùng xinh đẹp của thiếu nữ hấp dẫn, kể cả Lâm Thi Vũ, Hắc Nguyệt cũng không nhịn được thò tay vuốt má thiếu nữ một cái.

Thiếu nữ cảm thấy sợ hãi, liền chạy trốn ra sau lưng Lâm Siêu, dường như nàng không thích ứng được với cảm giác thân cận cùng người khác ngoài Lâm Siêu.

Lâm Siêu đơn giản nói qua cho mọi người biết lại lịch của nàng, vừa nói xong mấy ngươi Hắc Nguyệt, Lâm Thi Vũ, Vưu Tiềm cảm thấy vô cùng sợ hãi, không dám tiếp tục trêu chọc nàng nữa.