Chương 115: Xác Ướp Băng Vải Trắng

Khi nghe được từ Cương Thiết Thi Khôi, sắc mặt Khổng Tước, Thần Quyền và Người Vạn Năng hơi đổi, không nghĩ tới mục tiêu của người trung niên lại là món bảo vật này.

Trên gương mặt người trung niên mang nụ cười giống như ác quỷ nói: "Ba ngày sau cửa di tích lại mở ra, tất cả mọi người muốn đi ra ngoài phải qua cửa ra nơi đây, ta sẽ chờ các ngươi ở chỗ này, nếu như các ngươi có thể lấy được một cỗ Cương Thiết Thi Khôi ta liền cho phép một người trong các ngươi sống, nếu như là hai cỗ thì là hai người...nhưng nếu như một cỗ cũng không có vậy thì chỉ có thể xin lỗi."

Trong nội tâm Lâm Siêu khẽ động, Cương Thiết Thi Khôi? Đây là một loại vũ khí chiến tranh thường xuyên khai quật được trong di tích Ai Cập Cổ, cho dù là Cương Thiết Thi Khôi thấp kém nhất cũng có thể chống lại đạn súng tiểu liên, hơn nữa mặt ngoài tế bào thi khôi có năng lực tự phục hồi, có thể nói là con gián Tiểu Cường đánh mãi không chết.

Trong rất nhiều căn cứ ở nơi hoang dã đều sẽ mua sắm một ít Cương Thiết Thi Khôi làm thủ vệ.

Khổng Tước phẫn nộ nói: " Thông đạo từ tầng thứ hai đi đến kho để Cương Thiết Thi Khôi căn bản là chúng ta không vào được, bên trong cơ quan trùng trùng điệp điệp, cho dù là tiểu đội tinh anh nhất căn cứ đến đây cũng sẽ cửu tử nhất sinh! "

"Chính xác. " Người trung niên rất là tán thành, sau đó mỉm cười nói: "Nhưng mà... việc này cùng ta có liên quan gì? Nếu như các ngươi từ chối thì ta có thể suy xét đến chuyện giải quyết các ngươi ngay lúc này."

Thần Quyền và Người Vạn Năng sợ tới mức hai chân run lên, bọn hắn rất rõ ràng sức mạnh của người trung niên này, tuyệt đối là tồn tại đáng sợ ngang hàng với thủ lĩnh. Hai người vội vàng kéo Khổng Tước, nói: " Nên đồng ý với hắn, nếu chúng ta liều mạng chưa chắc không có cơ hội, chí ít còn có một tia cơ hội sống! "

Trong lòng Khổng Tước đắng chát, nàng tự nhiên là biết nếu như dốc sức liều mạng thì bọn hắn ít nhất có thể lấy được một cỗ Cương Thiết Thi Khôi, thế nhưng một cỗ Cương Thiết Thi Khôi này dùng để trao đổi tính mạng ai ?

Đến lúc đó rất có thể sẽ xuất hiện tình trạng bọn hắn tự giết lẫn nhau, đây chính là dụng tâm hiểm ác của người trung niên, không tốn chút sức lực nào lại có thể khiến cho bọn hắn nội loạn. Khi chỉ còn lai một người cuối cùng, nếu như người trung niên không giữ lời mà ra tay vậy thì cũng chỉ có thể tìm Diêm vương gia phân rõ phải trái.

" Ta đồng ý với ngươi!" Khổng Tước cắn chặt răng, mặc dù biết nói câu đồng ý thì bọn hắn cũng vẫn sẽ chết nhưng nàng không có lựa chọn nào khác, đây là bi ai của kẻ yếu.

Người trung niên khẽ cười, tựa hồ đã sớm đoán ra nàng sẽ đồng ý, hắn xoay người phất tay nói: "Vậy chúc các ngươi may mắn, ba ngày sau gặp lại. " Nói xong liền dẫn mấy tên tuỳ tùng tiến vào trong lối đi.

Hắc Xà lạnh lùng cười, tiếp theo nhìn đám người Lâm Siêu làm một động tác cắt cổ.

" Thật sự là ấu trĩ." Phạm Hương Ngữ trông thấy động tác của hắn không khỏi khinh bỉ.

Sau khi đám người trung niên rời đi Khổng Tước mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, nàng hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: "Đi thôi, bọn hắn muốn để cho chúng ta làm lao động tay chân cũng không phải dễ dàng như vậy, thủ lĩnh đã từng nói với ta ở bên trong lối đi tầng thứ hai có một cái vũ khí năng lượng nhiệt, nếu như có thể lấy được thì chúng ta có thêm vài phần chắc chắn chống lại bọn hắn! "

Thần Quyền ngơ ngẩn nói: "Chúng ta... không đi tìm Cương Thiết Thi Khôi sao? "

Ánh mắt Khổng Tước lạnh như băng nhìn hắn: "Ngươi cảm thấy sau khi hắn nhận được Cương Thiết Thi Khôi thật sự sẽ bỏ qua cho ngươi sao?"

Thần Quyền có chút trầm mặc, Người Vạn Năng cau mày nói: "Tuy rằng hy vọng rất nhỏ, nhưng ít nhất còn có một tia hy vọng không phải sao, nếu như chúng ta buông tha thì triệt để không còn cơ hội nữa."

Khuôn mặt Khổng Tước lạnh lẽo nhìn thẳng hắn: "Nếu như lấy được Cương Thiết Thi Khôi là để cho ngươi dùng, hay là ta dùng? "

Người Vạn Năng bỗng chốc nghẹn lời, một lúc lâu sau cũng không biết nên nói gì.

" Trước mắt chúng ta là một đoàn đội, ta không muốn xuất hiện tranh chấp nội bộ. "Giọng điệu Khổng Tước lạnh lẽo nói: "Nhưng ta hy vọng các ngươi vẫn còn chút lý trí, không nên bị sợ hãi dọa cho váng đầu, tính cách người kia có lẽ các ngươi rất rõ ràng, thay vì theo đuổi hy vọng xa vời hắn sẽ cho chúng ta sống không bằng tự mình cố gắng, chỉ cần chúng ta lấy được món vũ khí năng lượng nhiệt đó, dưới hành động đánh bất ngờ có lẽ có thể trực tiếp giết chết hắn! "

Thần Quyền và Người Vạn Năng trầm mặc một hồi, sắc mặt có chút giãy giụa nhưng cuối cùng vẫn là cắn răng nói: "Được, cứ làm như thế! "

Khổng Tước thấy hai người bị nàng thuyết phục, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó nhìn về phía mấy người Lâm Siêu nói: "Mấy người các ngươi cũng đi cùng với chúng ta đi, chung sức đồng lòng nhất định có thể sống sót!"

" Ừm, lên đường đi. "Lâm Siêu không muốn tiếp tục dong dài ở chỗ này, mục tiêu của hắn là đồ vật di tích ở ma trận tầng ba Kim Tự Tháp, đồ vật nơi ấy chí ít phải là cấp E, nói không chừng còn có thể gặp phải Cấp D hoặc vật phẩm cấp C. Nếu như lấy được một món hộ giáp gien cấp C thì lực chiến đấu của hắn sẽ bạo tăng, về cơ bản là đao thương bất nhập, cho dù là đạn súng ống, súng ngắn, hay súng tiểu liên hoặc là súng máy hạng nặng cũng không thể làm bị thương hắn chút nào.

Chỉ có điều ở bên trong, di tích Ai Cập Cổ rất ít khi nhìn thấy vũ khí loại gien.

Đồ vật Ai Cập Cổ phần lớn là sản phẩm thuộc về khoa học kỹ thuật Linh Năng.

Khoa học kỹ thuật chia ra làm rất nhiều loại, khoa học kỹ thuật vũ khí nóng, khoa học kỹ thuật hàng không, khoa học kỹ thuật thăm dò..., những khoa học kỹ thuật này có thể gọi chung là khoa học kỹ thuật hiện đại. Mà khoa học kỹ thuật Linh Năng là loại khoa học kỹ thuật được tổng hợp ra từ rất nhiều nền văn minh lịch sử thời trước, khoa học kỹ thuật này chủ yếu là nghiên cứu về Linh Hồn và hạt năng lượng siêu tự nhiên.

Ví dụ như Cương Thiết Thi Khôi, vật này chính là lợi dụng khoa học kỹ thuật Linh Năng chế tạo ra, bên trong nó là sắt thép kim loại kỳ quái, bên ngoài là da người bao bọc, loại da người này đã được gia công đặc thù có hiệu quả vô cùng cứng cỏi, đạn súng ống hiện đại cũng không thể bắn thủng!

Ngoài ra nó còn có một chút kí ức của chủ nhân bộ da lúc trước, tương đương với " Chuyển sang cuộc sống bất tử ", chẳng qua là không có hành vi tình cảm con người, chỉ thuần túy là vũ khí chiến tranh. Nguyên do giữ lại một phần trí nhớ chủ yếu là để cho nó càng thêm linh hoạt trong chiến đấu.

Đối với người hiện đại thì vũ khí chiến tranh như vậy có thể nói là khủng bố, chỉ có quốc gia D yêu thích nghiên cứu sinh hóa gien, lúc đầu thích mô phỏng theo khoa học kỹ thuật Linh Năng, sau này mưu đồ đem khoa học kỹ thuật Linh Năng và khoa học kỹ thuật sinh hóa gien kết hợp chế tạo ra vũ khí tối thượng, thống trị thế giới nhưng cuối cùng thí nghiệm lấy thất bại chấm dứt.

Đối với văn minh Ai Cập Cổ mà nói thì mỗi một cái Cương Thiết Thi Khôi đều là anh hùng của bọn hắn!

Tín ngưỡng Ai Cập Cổ khác biệt với những nền văn minh khác, bọn hắn chủ yếu thờ phụng Thiên Thần, cũng không phải là vị thần có thể chế tạo ra sinh mệnh như Thượng Đế ở phương tây, Bàn Cổ Nữ Oa ở phương đông mà là thờ phụng vị thần khống chế tử vong.

Với người Ai Cập Cổ thì người sau khi chết mới là "Sinh ra", bọn hắn cho rằng thế giới sau khi chết mới là tuyệt vời nhất, cực kì tự do thoải mái, có ý nghĩa theo đuổi.

Với mỗi người Ai Cập Cổ, sau khi chết có thể đem da của mình lột ra, chế tạo thành Cương Thiết Thi Khôi là một loại vinh hạnh lớn lao!

Khổng Tước vốn muốn an ủi mấy người Lâm Siêu nhưng thấy bọn họ tựa hồ hoàn toàn không có bị ảnh hưởng nên hơi kinh ngạc, trong nội tâm dâng lên chút hảo cảm, nét mặt cũng hơi nhu hòa, nàng không dài dòng làm lỡ thời gian nữa, dẫn đầu đi thẳng đến một cái lối đi khác.

Chỉ thấy phần cuối lối đi này vẫn là một lối đi chữ "Đinh" ( đây là chữ Đinh 丁 )

Khổng Tước có bản đồ do Triệu Băng Băng cho trước đó, đi đầu dẫn đường hướng về một cái lối đi bên trái, chỉ thấy phía trước lối đi này là một cái vòng xoáy nước gợn hình xoắn ốc.

"Nơi này chính là cửa ma trận đi thông tầng thứ nhất. "Khổng Tước ngừng lại, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Mọi người chuẩn bị cho tốt, đến lúc tiến vào bên trong chính là mũi tên bắn đi không thể quay đầu lại, chỉ có thể không ngừng về phía trước! "

" Vâng!" Thần Quyền và Người Vạn Năng sắc mặt ngưng trọng móc ra vũ khí của mình, theo thứ tự là một đôi hai bao tay cùng với một thanh đại đao đỏ như máu.

Hắc Nguyệt nắm chặt cổ đao trong tay, thời khắc chuẩn bị tham chiến.

"Đi!" Khổng Tước bước vào trước tiên, đám người Lâm Siêu theo sát phía sau.

Soạt!

Tầm mắt hơi lóe lên, dường như xoay tròn thật lâu trong một không gian kỳ dị, đến khi võng mạc Lâm Siêu lần nữa khôi phục lập tức nhìn thấy mình đứng ở trong một cái lối đi không khác với lối đi vừa rồi, kể cả màu sắc bức tường cao cũng giống như đúc.

"Cẩn thận, nơi đây là lối đi mê cung thứ ba của tầng thứ nhất! "Khổng Tước biểu lộ ngưng trọng nói: "Trong này tùy thời sẽ có quái vật xuất hiện, hoặc là cơ quan bẫy rập, mọi người đi theo bước chân của ta đi, nhất thiết không được bước sai."

Người Vạn Năng quay đầu lại liếc nhìn mấy người Lâm Siêu, cau mày nói: "Mấy người các ngươi là người mới, nhất thiết phải chú ý một chút, đừng để bởi vì các ngươi bước sai lại khiến chúng ta toàn quân bị diệt."

Lông mày Phạm Hương Ngữ nhướng lên, nói: "Ngươi sợ chết thì rút lui đi, không ai ép buộc ngươi. "

Người Vạn Năng hơi sửng sốt, dường như không nghĩ ra bọn họ dám chống đối mình, hơn nữa người này còn lại là một cô gái trông rất yếu đuối trong đám bọn họ, sắc mặt hắn âm trầm, nói: "Ngươi nói cái gì, đừng tưởng rằng ngươi là phụ nữ thì ta sẽ không đánh ngươi! "

"Câm miệng! "Khổng Tước quát mắng nói : "Ngươi muốn làm cái gì, khả năng tự kiềm chế kém như vậy, ngay cả người mới cũng không bằng, chẳng lẽ ngươi muốn đánh nhau ở chỗ này, để cho chúng ta bởi vì ngươi hành động theo cảm tính mà chôn cùng? "

Người Vạn Năng nhìn nàng, sắc mặt có chút không cam lòng nhưng cuối cùng vẫn là nhịn không nói gì nữa.

Khổng Tước thấy hắn khống chế lại được cảm xúc, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu dẫn đầu đi về phía trước.

Mọi người đi theo dấu chân nàng, cẩn thận từng li từng tí đi về phía trước.

Khi đi qua một góc rẽ-----------

G rào!

Đột nhiên xuất hiện một tiếng rống quái dị, từ góc chết của tầm mắt có một cái bóng nhảy ra ngoài đánh về phía Khổng Tước.

Khổng Tước hơi kinh hãi nhưng rất nhanh kịp phản ứng khom lưng thấp người tránh thoát, hơn nữa rút lui hai bước về phía sau.

Mọi người lập tức nhìn thấy vật này bề ngoài giống như con người nhưng mà cái đầu cực cao, ước chừng cỡ hai thước rưỡi, toàn thân quấn băng vải màu trắng tương tự như xác ướp bên trong Kim Tự Tháp Ai Cập hiện nay, khác biệt duy nhất là mặt của nó không có bao bọc băng vải, da thịt trên mặt mất đi hơi nước nhăn nhúm thành từng nếp nhăn như là vỏ cây dán chặt lấy xương đầu, con mắt trong hốc mắt mất đi hơi nước sáng bóng như là hai hạt nhãn khô, phía sau con mắt trống rỗng có thứ như mạch máu và kinh mạch kết hợp lại thành tơ máu chuyển động ùng ục bên trong hốc mắt trống rỗng.

Khi nó cúi đầu, hai con mắt từ trong hốc mắt lòi hẳn ra ngoài.

"Xác ướp băng vải trắng!" Thần Quyền nhẹ nhàng thở ra, bước lên che chở trước mặt Khổng Tước nói: "Năng lực cô cực kì bị hạn chế ở chỗ này, giao cho ta, chỉ là một cái xác ướp băng vải trắng cấp thấp nhất, ta có thể xử lí được."

Sau khi Khổng Tước nhìn thấy chẳng qua là xác ướp băng vải trắng cũng nhẹ nhàng thở ra, thể chất xác ướp băng vải trắng này khoảng gấp hai mươi lần, cũng xấp xỉ như bọn họ, dựa vào năng lực đặc thù thì muốn giải quyết cũng không khó khăn.

"Kim loại!"

Thần Quyền khẽ quát một tiếng, bên trên bao tay khảm nạm kim loại hình dạng cúc áo đột nhiên thay đổi hình dạng từ rất tròn bẹp dần dần kéo cao biến thành mũi khoan kim loại bén nhọn!

"Chết!" Thần Quyền khẽ quát một tiếng, tung người nhảy về phía vị trí đầu lâu xác ướp băng vải trắng, một quyền mạnh mẽ đập tới.

Ngay khi Khổng Tước và Người Vạn năng cho rằng chiến đấu sẽ chấm dứt, ánh mắt Lâm Siêu lóe lên bước ra một bước về phía trước, đưa tay ra.

Phanh!

Cánh tay xác ướp băng vải trắng này đong đưa rồi đột nhiên gia tốc nhanh như thiểm điện khiến cho Thần Quyền không kịp phản ứng bị một quyền nện lên cổ, xương yết hầu bể nát ngay tại chỗ, toàn bộ người mãnh liệt bắn về phía sau, khi sắp va đập vào mặt đất được một bàn tay nhẹ nhàng đỡ lấy, hơn nữa kéo một phát về phía sau, không tốn nhiều sức lực triệt tiêu lực trùng kích này.