Có thể nói ngân hàng tư nhân Menatep là trung tâm thương mại quốc tế mà Haldore Khodorkovsky sáng lập nên, trong những năm các nhân vật nòng cốt của phái cải cách trẻ Nga, hai tín đồ cuồng nhiệt nhất của “liệu pháp sốc” là Yegor Gaidar và Anatoly Chubais được đẩy lên trước vũ đài của chính phủ Nga để chủ trì công tác chính phủ, Haldore Khodorkovsky đã thông qua ngân hàng tư nhân Menatep, lợi dụng mạng lưới quan hệ của mình tích lũy trong chính phủ Liên Xô lúc trước, y và đoàn thể của mình đã lập và phát triển hệ thống tài chính, tăng mức vốn lên cấp số nhân trong mấy tháng đầu tiên khi Yegor Gaidar lên nắm quyền. Vì Haldore Khodorkovsky rất nhanh nhạy, thành lập mạng tài chính riêng của mình, hoặc nói cách khác là làm cho dòng tài chính của chính phủ bị tư hữu hóa, là một trong những công việc kinh doanh sinh lợi nhất trong nền kinh tế thị trường Nga.
Sau đó trong quá trình cải cách tư hữu hóa chứng khoán của Chubais, chính phủ Nga quyết định chia đều tài sản tích lũy được của Liên Xô trong gần 70 năm cho mỗi người dân. Ý tưởng tuy rằng rất tốt, nhưng trong lúc vận dụng thực tế lại lộ ra nhiều khuyết điểm rõ ràng, Haldore Khodorkovsky nắm chắc cơ hội này, thông qua một loạt vụ buôn bán được tính toán hết sức tỉ mỉ, mua về rất nhiều nhà máy từ nhà máy gia công kim loại đến nhà máy dệt, nhà máy thủy tinh, nhà máy chế biến thực phẩm,…hình thành nên một tập đoàn tài chính – công nghiệp khổng lồ.
Tất nhiên, Asohon Kagetsu lúc ấy cũng chẳng hề nhàn rỗi, chỉ có điều lúc đó để tránh lượng tài sản khổng lồ của cô quá gây chú ý ở Nga, một phần vốn khá lớn trong tay cô đã được chuyển cho Lâm Liên, mặc dù như thế, nhưng trong quá trình thu mua một sáng một tối, hai người cũng đã nắm trong tay phần lớn các doanh nghiệp Nga. Có rất nhiều doanh nghiệp, chính họ cũng không biết mọi quyền sở hữu của mình thật ra đều thuộc về người ngoại quốc.
Đoàn người đi vào phòng hội nghị ở trên tầng thượng, phân chia chủ khách ngồi xuống, thư ký Annie của Haldore Khodorkovsky dẫn theo các chiêu đãi viên của ngân hàng mang trà nước trái cây lên cho mọi người, sau đó mới cho họ đi ra ngoài.
Trong lúc này, Haldore Khodorkovsky tìm cớ rời phòng họp một lát, ở phòng làm việc của mình y gọi điện cho Nicholas Laski, khi hắn quay lại phòng họp, Khâu Đạt Khả Nhĩ thấy rõ niềm hưng phấn kích động ngập tràn trong mắt y.
Phương Minh Viễn đã để ý những thay đổi về mặt tinh thần của Haldore Khodorkovsky, thật ra Nicholas Laski sớm đã được hắn dặn dò, trong lòng đương nhiên biết điều gì nên nói, điều gì không nên nói. Nhưng những điều có thể cho Haldore Khodorkovsky biết cũng đủ để làm y không ngừng hưng phấn.
Trong lòng Haldore Khodorkovsky rất hưng phấn, bởi vì Nicholas Laski nói rõ ràng với y rằng, Phương Minh Viễn là cháu đích tôn của Phương gia, một trong những doanh nghiệp tư nhân lớn nhất Hoa Hạ, cũng là đại cổ đông của siêu thị lớn nhất Hoa Hạ Carrefour, mặc dù Nicholas Laski không nói thẳng ra, nhưng đại ý nói Phương Minh Viễn là người nắm thực quyền của tập đoàn Carrefour. Hơn nữa, Phương Minh Viễn hàng năm đều mua hàng đống nguyên phôi kim cương của công ty Alrosa, là người mua phôi kim cương tư nhân lớn nhất của công ty. Tập đoàn Carrefour rốt cuộc như thế nào thì y không biết, nhưng có thể trở thành công ty lớn nhất trong bất cứ lĩnh vực nào của một quốc gia, mà lại là quốc gia lớn như Hoa Hạ, thực lực của hắn cũng có thể đoán được phần nào. Mặc kệ hôm nay Phương Minh Viễn hắn đến ngân hàng tư nhân Menatep này để làm gì? Có thể kết bạn thêm với một phú hào cũng chẳng có gì xấu cả.
Mọi người nói chuyện tự do, nhưng cũng là để tìm hiểu nhau thêm. Tất nhiên, đó chủ yếu là về phần Haldore Khodorkovsky và Khấu Đạt Khả Nhĩ, còn Phương Minh Viễn, hắn còn hiểu tương lai của Haldore Khodorkovsky rõ hơn y ấy chứ.
Haldore Khodorkovsky và Khâu Đạt Khả Nhĩ càng nghe càng kinh ngạc, nhất là khi họ biết được, Phương Minh Viễn còn có quan hệ mật thiết với các nhân sĩ nổi tiếng của Nhật Bản, Hoa Kỳ và Hồng Kông, dưới trướng còn có một công ty điện ảnh nổi tiếng thế giới, những bộ phim nhựa kinh điển như “Kẻ hủy diệt 2”, “Công viên kỉ Jura” đều do công ty này phát hành, giọng nói của họ đã không thể giấu nổi sự kinh ngạc.
Trải qua cải cách kinh tế của Gaidar và Chubais, Haldore Khodorkovsky cũng được coi là nhân vật tai to mặt lớn bậc nhất trong giới buôn bán của Nga, thực lực kinh tế không thể xem thường. Nhưng nếu đem so y với Phương Minh Viễn người có quan hệ với cả giới thương nhân của những nước khác thì đúng là một trời một vực. Nói hơi khó nghe một chút thì y và ngân hàng tư nhân Menatep cũng có thể xưng hùng nội trong nước Nga, nhưng ảnh hưởng của y tới xã hội toàn cầu gần như bằng không. Còn Phương Minh Viễn, tại Nhật, Mỹ và Hồng Kông đều có sức ảnh hưởng nhất định, còn đợi đến sau năm 2000, chắc công ty xăng dầu youke Sharansky mới trở thành công ty sản xuất dầu mỏ quan trọng của Nga.
Với lại Haldore và Khấu Đạt Khả Nhĩ cũng băn khoăn liệu Phương Minh Viễn có phải là một trong những nhà tài trợ vốn lớn cho Asohon Kagetsu? Nếu không thì tại sao trước mặt hắn cô luôn có thái độ cung kính như vậy, dù không rõ lắm, nhưng hai người cũng từng trải qua thể chế Liên Xô cũ nên có thể phát giác điều đó.
Phương Minh Viễn và Asohon Kagetsu không ở lại ngân hàng lâu, sau khi cùng Haldore Khodorkovsky và Khấu Đạt Khả Nhĩ tiến hành trao đổi rộng rãi về tình hình hiện tại của nền kinh tế Nga, dưới yêu cầu của Phương Minh Viễn, hai người dẫn họ đi tham quan ngân hàng một lượt, chưa đầy 2 tiếng, Phương Minh Viễn và Asohon Kagetsu đã đứng dậy cáo từ.
Không ngoài dự liệu của Haldore Khodorkovsky và Khấu Đạt Khả Nhĩ, trước lúc đi, Phương Minh Viễn mời họ đến buổi tiệc vào tối ngày hôm sau. Hai người nhận lời vui vẻ. Nhìn theo đoàn xe đi xa dần, trong lòng hại người lại có chút thấp thỏm. - Annie, lùi mọi hoạt động khác của hôm nay lại cho tôi, chỉ cần không phải là có người đổ xô đến ngân hàng rút tiền thì đừng đến làm phiền chúng tôi.
Haldore Khodorkovsky bình tĩnh nói.
- Mikhail, theo cậu rốt cuộc Phương Minh Viễn muốn làm gì?
Khâu Đạt Khả Nhĩ vò đầu hỏi. Trong một tiếng trò chuyện vừa rồi, lĩnh vực kinh tế Nga được đề cập đến quá rộng lớn, mà anh cũng không phát hiện được Phương Minh Viễn có hứng thú với đề tài nào nhất, cứ như vậy cũng không cách nào nghĩ ra mục đích đến thăm của Phương Minh Viễn và Asohon Kagetsu. - Ha ha, không ngoài hai khả năng, một là muốn nuốt chúng ta, hai là muốn liên thủ với chúng ta.
Haldore Khodorkovsky cười lạnh nói. Trò xiếc tương tự như thế, y đã từng chơi không ít lần, nhưng nay sự việc y hệt lại rơi xuống đầu mình, y cũng hơi khó chịu. - Nuốt chúng ta ư?
Khâu Đạt Khả Nhĩ hoảng sợ, đây chẳng phải là chuyện nhỏ, vốn trong tay Asohon Kagetsu chỉ hơn chứ không kém so với họ, nếu thật sự có hứng thú với ngân hàng tư nhân Menatep thì đối với họ, đó đúng là một chuyện…phiền - Đừng lo, tôi thấy khả năng nuốt chúng ta không cao, cái chúng ta nắm trong tay thật sự khiến họ để ý cũng chỉ có thể là ngân hàng Menatep, nhưng với nước Nga bây giờ, có nhiều ngân hàng thích hợp cho họ thu mua, không nhất thiết phải nhìn chăm chăm vào chúng ta. Khả năng lớn hơn tất nhiên là họ đã nhìn trúng vào hạng mục nào đó, cần liên kết với người Nga.
Haldore Khodorkovsky nhẹ giọng nói. Dù cho Liên Xô đã giải thể, kinh tế nước Nga hiện thời đang rất khó khăn, nhưng phong trào chủ nghĩa dân tộc cũng đang tăng cao. Nhân dân trong nước rất bất mãn với hiện trạng tư bản nước ngoài nuốt trọn Heysen, những nhà tư bản nước ngoài thông minh ấy đến nay đều áp dụng phương pháp hợp tác với người bản địa để thu mua tài sản trong lãnh thổ Nga. - Vậy ngược lại là một cơ hội hiếm có.
Khấu Đạt Khả Nhĩ trầm ngâm một lát nói, ngân hàng tư nhân Menatep phát triển đến nay có thể nói là mở rộng nhanh chóng, nhưng lại chỉ lớn mà không mạnh, trong đó có một điểm rất quan trọng, đó là chúng ta không có ảnh hưởng gì trên trừơng quốc tế, xúc tu công nghiệp không vươn được ra khỏi biên giới Nga. - Ừ, đúng là một cơ hội hiếm có.
Haldore Khodorkovsky liếc Khâu Đạt Khả Nhĩ một cái, hai người cười cười hiểu ý.
Đừng nhìn gần 90% cổ phần ngân hàng tư nhân Menatep của hai người, tài sản cá nhân tăng lên ngàn vạn lần trong vài năm, nhưng thật ra số tiền cầm bỏng cả tay này đều do bọn họ lách luật, thông qua hàng loạt các cách thức trông có vẻ hợp pháp nhưng thực tế lại chả khác gì ngầm chiếm đoạt tài sản quốc gia mà kiếm được trong những ngày tháng trước và sau khi Liên Xô giải thể. Sau khi hai người tận hưởng sung sướng chán rồi, tự nhiên cũng muốn suy nghĩ đến chuyện ngộ nhỡ ngày sau chính phủ quay lại tính sổ thì sẽ như thế nào.
Ứng phó với khả năng này, cách tốt nhất là đem tài sản chuyển ra nước ngoài, nước Nga tuy lớn, nhưng các nước không bán tài sản của họ cũng chả thiếu, những tài sản này để ở nước ngoài, cứ cho là đến lúc đó họ không hưởng thụ được nữa cũng có thể để lại cho hậu thế,còn hơn nhiều so với bị người ta tịch thu hết.
Nhưng những việc thế này nói thì dễ mà làm thì khó. Nếu ở nước ngoài không có người giúp đỡ thì muốn chuyển tiền ra an toàn cũng rất khó. Với lại dù cho có chuyển được tiền ra, cũng khó mà nói có thể giữ tiền trong tay yên ổn hay không. Cho nên hai người cũng khá đau đầu về việc này.
Do đó sự xuất hiện của Phương Minh Viễn, nếu đúng như lời họ nói, có sức ảnh hưởng ở cả Nhật, Mỹ, Hồng Kong và Hoa Hạ thì ngược lại đây là cơ hội để họ vươn mũi nhọn công nghiệp ra khỏi nước Nga. Nếu hắn là người đáng tin, còn có thể giúp họ chuyển tiền. Chỉ cần lập một chân trụ ở nước ngoài, thì không thể nghi ngờ họ lại có thêm một đường lui. Cách nói thỏ khôn có ba hang, cũng không phải độc quyền của người Hoa Hạ.
Nếu như vậy, lần hợp tác này, đối với Haldore Khodorkovsky và Khâu Đạt Khả Nhĩ mà nói, cũng là một thời cơ hiếm thấy.