Hai người Lâm Hạ Đông và Hạ Thiên đem theo vẻ mặt không thể hiểu nỗi ngồi trong phòng làm việc của Phương Minh Viễn, trên bàn làm việc của hắn đặt một cái hộp nhỏ.
-Cậu Phương, đồ vật chúng tôi đều làm ra rồi, nhưng tôi và anh Hạ đều không hiểu, những thứ đồ này có tác dụng gì? Lâm Khải Đông với một bộ dạng khó hiểu nói.
Phương Minh Viễn mở hộp, chỉ thấy bên trong là một đồ chơi vỏ trứng gà lớn gấp ba lần cái đồng hồ, ở giữa là màn hình có màu đen và trắng, mở ra, bên trong lộ ra một con gà….nếu nói là thế kỷ trước Phương Minh Viễn khoảng 30 tuổi, nhìn thấy nó, tin rằng hầu như đều sẽ nghĩ đến trận “gà bị dịch”, trận dịch gà toi điện tử lan rộng.
Ở giữa niên đại 90, từ Nhật Bản đưa ra những đồ chơi gà điện tử, cũng chính là một loại máy chơi game cầm tay của người hậu thế, trên màn hình tinh thể lỏng, có một động vật biết cử động, làm chủ nhân của nó, phải chăm sóc nó tỉ mỉ, cho nó ăn, làm trò cho nó hết buồn,vệ sinh cho nó, dỗ cho nó ngủ, nó cũng không rãnh rỗi, cách mấy tiếng sẽ phát ra âm thanh “ bíp—bíp—“, nhắc nhở bạn nó đói rồi, nó buồn rồi. Nếu không kịp chăm sóc, nó có thể sẽ đói chết, chết bệnh, thậm chí tức mà chết, chính là một đồ chơi nhỏ đơn giản như vậy, thực tế được đẩy đi thịnh hành toàn cầu. Nghe nói ở Nhật Bản, thứ đồ này trong mấy tháng ngắn ngủi đã tiêu thụ con số mấy trăm ngàn.
Dự định ban đầu chế tạo ra “gà điện tử” chỉ là ý nghĩ mông lung của nữ sinh trung học, không ngờ trò chơi đơn giản này lại có thể nuôi thành trò chơi nhỏ khiến người ta dốc hết tình cảm vào, những chủ nhân này vì con gà điện tử của họ mà ăn không ngon ngủ không yên, vì “cái chết” của gà điện tử mà đau buồn muốn chết. Càng khoa trương hơn là, các nhân viên của công ty nuôi những con vật cưng điện tử, số lần đi vào nhà vệ sinh tăng nhiều, để trốn trong nhà vệ sinh chăm sóc cho gà điện tử.
Các thương nhân Nhật Bản rất biết kinh doanh, nhật bản thậm chí còn có ý “làm mộ cho gà điện tử”, để không may con gà cưng “chết đi” để đưa ma. Chuyên cung cấp cho một số người chủ không cẩn thận quên đổi thức ăn gia súc, làm chết gà điện tử có cơ hội chuộc tội.
Hơn nữa rất nhanh, thú cưng điện tử xuất phát từ Nhật Bản có chiều hướng lan rộng đến các nơi trên thế giới, ở Hoa Hạ, khi đó gần như là bên người ai cũng có con gà điện tử, các đồ bán ở chợ đêm cũng đều là gà điện tử. Tuy nhiên so với hàng thật hai, ba trăm nhân dân tệ, những hàng giả mạo có thể rẻ hơn nhiều. Rất nhiều quốc gia trên thế giới, học sinh luôn thủ một máy, buộc Bộ Giáo dục các nước Hoa Hạ, Thái Lan, Hàn Quốc, Mỹ …v.v.hiệu trưởng các trường trung, tiểu học thậm chỉ đưa ra lệnh rõ ràng cấm những đồ đó đưa vào khuôn viên trường.
Nửa năm trước Phương Minh Viễn nhớ ra ngoại trừ hula Hoop ra, Hoa Hạ còn đã từng trải qua dịch gà toi điện tử, thực sự kỷ thuật chế tạo đó không hề phức tạp, chỉ là vấn đề về sáng kiến, vậy là hắn bảo với Lâm Khải Đông tiến hànhnghiên cứu, hiện giờ đưa ra thành phẩm rồi.
Phương Minh Viễn chơi một lúc lâu, cảm thấy về đại thể không khác biệt mấy với những đồ chơi thế kỷ trước---cách đây lâu như vậy, gà điện tử lúc trước rốt cuộc có công năng gì, hắn cũng nhớ không rõ nữa.
-Chú Lâm, chú Hạ, thứ đồ này các chú làm rất tốt. Phương Minh Viễn cười nói:
- Chỉ có một mẫu như vậy phải không?
-Chỉ có một dạng như vậy thôi, trước tiên cầm cho cậu Phương xem xem thế nào . Lâm Khải Đông nghe Phương Minh Viễn nói đúng, mặt tự nhiên tươi cười.
-Dạ, làm thêm vài con nữa, cho đa dạng chủng loại một chút. Không chỉ làm mình gà, mà làm thêm cả chó con mèo con nữa. Trong lòng Phương Minh Viễn tính toán, trước tiên hắn muốn đem thứ đồ này gửi đến Nhật Bản xin độc quyền, sau đó là tự hắn sản xuất tiêu thụ, hay đơn giản là bán cho công ty của Nhật, trực tiếp kiếm được khoản tiền về. Hắn có thể là nhớ rõ, công ty Nhật Bản đó thế kỷ trướcnhờ việc này kiếm được tới 5 chục triệu dolla Mỹ.
Mặc dù nói, đối với hắn hiện giờ, 5 chục triệu dolla Mỹ cũng không là con số gì lớn, nhưng kiếm tiền ai mà chẳng muốn kiếm nhiều tiền chứ?
-Được, được được, chúng tôi hiểu. Lâm Khải Đông liên tục gật đầu đồng ý nói.
-Cậu Phương, cậu có thể nói với chúng tôi, thứ đồ này là có tác dụng gì không? Hạ Thiên thật sự là không nín được, mở miệng hỏi.
-Làm cái đó có tác dụng gì? Đồ chơi mà. Phương Minh Viễn ngẩn ra nói, điều đơn giản như vậy hai người vẫn chưa nhìn ra sao?
-Đồ chơi? Lâm Khải Đông và Hạ Thiên đồng thanh nói, bọn họ đã chạy đôn chạy đáo đến nửa năm, chỉ là tạo ra một thứ đồ chơi mà thôi. Nhưng thứ đồ này có gì mà mọi người thích chứ, cái gì là gà, mèo, chó, nhìn những hình ảnh đơn giản như vậy, vậy mà vẫn chỉ lệnh, dù sao bọn họ cũng không cảm thấy có nhiều cái đáng chơi, có hứng thú, tự mình nuôi một con sống có phải được không?
Phương Minh Viễn rất nhanh thì ý thức được Lâm Khải Đông và Hạ Thiên vì sao kinh ngạc như vậy, cười nói:
-Chú Lâm, chú Hạ, đồ vật này chủ yếu là dự định bán cho Nhật. Các chú biết, Nhật Bản đất chật người đông, không gian sông quá hẹp và việc nuôi thú cưng có thể mang lại nhiều phiền toái khiến rất nhiều nơi cấm nuôi thú cưng. Nhưng rất nhiều trẻ con Nhật Bản rất có hứng thú với việc nuôi thú cưng, cho nên cháu mới nghĩ đến mở ra thú cưng điện tử này. -Cậu định gọi là thú cưng điện tử? Hạ Thiên cân nhắc một lát, cái tên này thật sự hình tượng, gà con, mèo con, chó con có thể không phải là thú cưng.
-Nói trắng ra thú cưng điện tử này chính là vật thay thế thú cưng thật. Con người hiện đại, đặc biệt là người dân trong thành phố, lí do nuôi vật cưng từ lâu đã không phải vì thực dụng rồi. Mèo nhà ai nuôi nếu bị chuột bắt rồi, người chủ này sợ rằng còn muốn làm như thế nào để khử độc cho nó mà đâu đầu? cho nên nói, nuôi thú cưng thực sự phần lớn là vì nhu cầu thỏa mãn tinh thần của mọi người: người già nuôi thú cưng giống như đối đãi với con cái để giải tỏa cô đơn, trẻ con làm bạn với thú cưng, thông qua sự giao lưu giữa người và động vật, thỏa mãn nhu cầu yêu và được yêu, nhưng chăn nuôi thú cưng đối với người dân thành phố Nhật Bản thật sự không phải việc đơn giản như vậy, còn có sự di chuyển của thú cưng đều là chuyện phiền phức, mà loại thú cưng điện tử này thì không phiền phức như vậy. -À… Lâm Khải Đông và Hạ Thiên gật đầu, Phương Minh Viễn nói đến còn có chút đạo lý, chẳng qua đối với bọn họ mà nói, thực sự là không thể tưởng tượng nổi, cứ cho là trong thành phố, sao để nuôi con mèo và con chó mà cũng cảm thấy khó khăn chứ?
-Chú Lâm, hồi nhỏ các chị Lâm chị Dung có thích búp bê không? Phương Minh Viễn cười nói.
-Thích chứ, làm sao có thể không thích chứ, ôm con búp bê, có thể thân rồi thì ngay cả ăn cơm, lúc ngủ cũng không buông tay, giữa các cô cũng tranh nhau, cuối cùng chỉ có thể một người một con, lúc này mới gọi là an tâm. Lâm Khải Đông lập tức cười đáp.
-Cái này giống với con búp bê, hơn nữa nó còn mạnh hơn những con búp bê đó, nó có thể thông qua đồ hình, thông qua âm thanh đến và nói chuyện với bạn. Mô hình thông minh có phải càng được tất cả trẻ con yêu thích không? Hai vị cũng không nên xem thường nó, cháu dám nói, lợi nhuận sau này của nó sẽ không dưới 3chục triệu dolla Mỹ. Phương Minh Viễn nói.
-Ba…chục triệu dolla Mỹ! Lâm Khải Đông và Hạ Thiên mấy năm gần đây cũng coi như là đã quen rồi, vẫn đang bị những câu nói của Phương Minh Viễn làm kinh hãi nhảy từ ghế soffa lên, lợi nhuận 3 chục triệudolla Mỹ, vậy thì mức tiêu thụ không còn nghi ngờ là sẽ tăng lên,một khoản tiền lớn như vậy mà chỉ nhờ vào mấy đồ chơi này thôi sao?
Bọn họ thực sự khó có thể tin, nhưng lời Phương Minh Viễn nói ra, lại khiến cho bọn họ không thể không tin.
Nhìn thấy bộ dạng hai người nửa tin nửa ngờ, trong lòng Phương Minh Viễn cười thầm, bọn họ sẽ không hiểu thế hệ thanh niên sau này, nhu cầu về yêu và được yêu rốt cuộc sẽ lớn đến nhường nào đâu.
Mặc dù nói gà điện tử chỉ thịnh hành trên thế giới hai năm, thì do các thao tác của nó quá đơn giản, thời gian dài sẽ khiến cho con người cảm thấy buồn tẻ mà cuối cùng bị người chơi gác sang một bên.
Nhưng gà điện tử chẳng qua là tổ tiên của thế giới thú cưng điện tử, theo sau là chó điện tử, tiếp đến là khủng long điện tử.
Mà theo sự phát triển về công nghệ tin học, thú cưng điện tử mang theo bên mình dần dần mất đi sức thu hút, từng bước lùi về thứ hai, thú cưng điện tử tin học lại khởi sắc. Ở thế kỷ trước, có nhiều trang web N vì cư dân mạng cung cấp đủ loại thú cưng điện tử khác nhau. Trong nhiều trò chơi đều thêm vai của thú cưng, để thỏa mãn nhu cầu tâm lý của mọi người.
Tuy nhiên Phương Minh Viễn tin rằng, thời gian sẽ chứng minh tất cả, đợi đến khi gà điện tử thịnh hành toàn cầu, với tư cách là người sáng tạo ra gà điện tử, Lâm Khải Đông và Hạ Thiên cũng nhất định sẽ được ghi danh trong lịch sử thú cưng điện tử.
-Chú Lâm, chú Hạ, được rồi, thứ đồ này có thể tạm thời gác lại. Tiếp theo, các chú ngoại trừ chú ý đến việc sản xuất MD, cháu hy vọng các chú có thể chọn ở trong nhân viên kỹ thuật của nhà máy, điều động ra một lực lượng nhân viên hùng mạnh, làm tốt chuẩn bị tiếp thu dây chuyền sản xuất SS. Phương Minh Viễn trịnh trọng nói việc đó:
-Chủ tịch Hội đồng quản trị Vũ Điền Trọng đã chính thức thông báo cho cháu, tại lễ Giáng sinh năm nay, hay nói là tết Nguyên Đán, giao diện trò chơi mới của công ty Thế Gia, sẽ đưa ra SS. Lâm Khải Đông và Hạ Thiên không dấu nỗi niềm vui trên nét mặt, mặc dù nói bọn họ sớm đã biết rồi, hiện tại công ty Thế Gia đang ngiên cứu phát hành ra giao diện trò chơi mới sau MD, hơn nữa nghe nói tính năng cao hơn rõ rệt so với MD, nhưng bọn họ cũng không ngờ được, cuối năm phải đưa ra sản phẩm rồi, nếu nói có thể có được dây chuyền sản xuất SS, vậy thì đối với nhà máy điện tử mà nói, không còn nghi ngờ lại có một bước nhảy vọt mới.
Phương Minh Viễn mỉm cười nhìn hai người, kỳ thực ở thế kỷ trước, chính thức đem bán SS là phải đến thánh 11,12 của năm 1994, nhưng do Phương Minh Viễn tham gia hoạt động kinh doanh của công ty Thế Gia thêm vào đó là sự sụp đổ của Liên Xô, Phương Minh Viễn lấy danh tiếng của công ty Thế Gia và công ty Station giành lấy một số chuyên gia của Liên Xô, thực lực rất lớn của hai công ty, thêm vào đó sự ủng hộ của Cameron tại Mỹ, cho nên đem bán SS trước chừng một năm.
Mà đối thủ cạnh tranh chủ yếu PS của nó thế kỷ trước, nghe nói lúc đó vẫn chưa hoàn toàn định hình.
Nói thật, Phương Minh Viễn rất kỳ vọng đến ngày mà PS chính thức đem bán, để xem nó còn có thể giữ được vị trí bá vương của mình ở thế kỷ trước hay không,đaị chiến của ba cường hùngMicrosoft, Sonny, Nintendo sau này có sẽ diễn biến thành tứ vương tranh hùng không?