- Đang đang...
Gaul lỡ tay đánh rơi chiếc cốc trên bàn, nước ướt cả chiếc bàn. Cameron nhanh chóng đứng dậy, nhưng vẫn bị nước bắn vào chân. Cũng may thời tiết nóng bức, Cameron chỉ mặc quần áo ngắn, nên cũng không hề gì. Tuy nhiên có thể thấy được, Gaul vẫn giật mình hoảng hốt. So với Phương Minh Viễn bà cũng không có nơi nào tốt để đi, cổ họng nghẹn ứ trông vẻ lo lắng khi nhìn thấy Cameron.
Cameron lau nước trên đùi, dường như không có việc gì lại ngồi xuống.
- Phương, vừa rồi tôi không nghe lầm chứ?
Gaul tỏ vẻ ngập ngừng hỏi Phương Minh Viễn nói.
Phương Minh Viễn có chút run sợ, lúc này mới cười khổ nói:
- James, cháu còn tưởng chú muốn nghe cháu nói nguyên nhân chứ? Thật là không nể mặt chút nào.
Cameron bưng chén rượu lên, cười nói:
- Không có nguyên nhân cũng tốt, cho cậu nợ tôi một ân tình, sau này nếu cậu có kịch bản nào tốt, tôi mở miệng tranh cũng tốt hơn.
Gaul lúc này mới tỉnh ngộ. Phương Minh Viễn nhìn đôi vợ chồng này, hai người phối hợp thật ăn ý.
- Được rồi, James nếu chú đã nghĩ như vậy, thì tiếp theo như thế nào cháu không cần nói nữa, sau này nếu có thời gian rảnh rỗi cháu lại tìm chú. Tuy nhiên, một bộ phim tuyên truyền, chỉ muốn có kịch bản e rằng chưa đủ. Ừm, James, ít nhất chú còn nợ cháu hai ân tình, vậy cũng gần như nhau.
Phương Minh Viễn dựa vào chiếc ghế, ung dung nói. Không phải chúng ta chơi chiến tranh tâm lý sao sợ hả?
Cameron và Gaul ngơ ngác nhìn nhau, mắt còn chút thần thái. Phương Minh Viễn dám nói ra như vậy, chứng tỏ trong tay cậu tất có căn cứ. Hơn nữa xem bộ dạng Phương Minh VIễn, chắc chắn là điều kiện mà Cameron không thể từ chối.
Điều kiện có thể khiến Cameron không thể cự tuyệt, có thể là cái gì?
Trong đầu Gaul và Cameron không thể nghĩ ra một bộ phim mới nào có thể tốt hơn kịch bản điện ảnh mới.
Nếu nói người khác nói như vậy, 80% sẽ cho rằng Cameron cố tỏ ra huyền bí, nhưng việc lại do Phương Minh Viễn, vậy chí ít 80% có thể tin không nói ở HongKong, gần hai năm nay, những kịch bản do Phương Minh Viễn viết có được bao nhiêu, chỉ dựa vào việc cậu có thể song song có được Cameron và Micheal. Hai người tán thành, đây cũng đã chứng minh năng lực của cậu. Nếu trong tay của cậu có kịch bản hay, hai người cũng không có chút kỳ quái. “Terminator 2” phải mất gần một năm, mà cải biên của “Công viên kỷ Jura” phải chờ Micheal Clayton viết xong mới có thể bắt tay vào làm, như vậy trong một năm, nếu như Phương Minh Viễn có suy nghĩ và ý tưởng mới, cũng không có gì khó hiểu?
Gaul và Cameron chỉ cảm thấy trái tim đập “thình thịch thình thịch thình thịch” dữ dội, so với việc đạt được một kịch bản tốt thì quyền sản xuất và quyền đạo diễn càng hạnh phúc hơn, giành được quyền đạo diễn và sản xuất một kịch bản mới, nghe thì có vẻ giống như truyện cười nhưng lúc này hai người đúng là nghĩ như vậy. - Phương
Giọng nói Cameron trở nên khàn khàn, thậm chí còn nhảy dựng lên.
-? Phương Minh Viễn cười đắc ý, ánh mắt hướng về phía ông ta.
- Ý của cậu là… Cậu có kịch bản phim mới?
Cameron nuốt nước bọt, lúc này mới nói hết lời.
- À, cái này, chờ cháu nợ đủ chú ba lần rồi nói, dù sao công việc hiện giờ của chú là chiếu “Terminator 2” và chuẩn bị quay “Công viên kỷ Jura”, tuy là việc của chú nhưng cháu phải nhắc nhở, dự toán “Công viên kỷ Jura” sẽ không thấp hơn “Terminator 2” đâu nhưng cũng không cao hơn nhiều, hơn nữa cháu hy vọng quán quân phòng vé năm sau là nó.
Phương Minh Viễn không theo lời ông nói mà quay sang “Công viên kỷ Jura”.
Nhưng Phương Minh Viễn càng như thế, Cameron lại càng thấy hiếu kì, tại sao Phương Minh Viễn lại có thể chắc chắn mình không thể từ chối sự cám dỗ của cậu ta được? - Ôi, James, cháu nghĩ tương lai chú sẽ rất bận a, còn phải nghĩ đến phần 3 của “Terminator”, còn “Công viên kỷ Jura” cháu nghĩ cũng phải quay được 3 phần, nếu như vậy, ít nhất chú cũng mất bốn năm, bốn năm sau a...
Phương Minh Viễn cảm khái nói.
- Gaul, cháu nghĩ một mình James sẽ rất bận, còn có đạo diễn nào tốt không, có thể giúp cháu giới thiệu một chút, ví dụ như Spielberg.
Spielberg cũng là một vị đạo diễn Mỹ mà Phương Minh Viễn vô cùng yêu thích, những tác phẩm “ET” và “Cá mập trắng” của ông đều là những tác phẩm kinh điển trong lịch sử điện ảnh thế giới. Hơn nữa “ Danh sách Schindler” của ông càng làm Phương Minh Viễn nhận thức sâu sắc hơn về chuyện Nazi của Đức lập chế độ trại tập trung mất hết nhân tính ở kiếp trước, theo lịch sử điện ảnh của kiếp trước thì “Công viên kỷ Jura” cũng là tác phẩm của ông. - Spielberg?
Gaul nhìn thoáng qua Cameron, cười nói
- Phương, nếu cậu muốn gặp ông ta, tôi nghĩ không khó, sau khi công chiếu “Terminator 2”, nếu bên cậu tính toán không tồi, một nửa biên kịch và đầu tư của cậu nhất định sẽ thu hút được sự chú ý của ông ta.
Trong lòng Phương Minh Viễn đã ngầm tính toán, cũng không biết để Spielberg quay phim gì, tính toán về thời gian, có lẽ là “Danh sách Schindler”, bộ phim này để lại sắc thái sâu đậm trong lịch sử điện ảnh thế giới, cũng là bộ phim đưa Spielberg bước lên đỉnh cao.
Cameron cắn chặt răng, ở đây là Phương Minh Viễn cố ý tránh né. Nhưng cậu ta càng làm như thế, Cameron lại càng hiếu kì, rốt cuộc là Phương Minh Viễn dựa vào cài gì mà dám chắc mình sẽ cảm thấy hứng thú? - Phương, cậu thắng rồi, được chưa, coi như tôi nợ cậu hai ân tình, cậu có thể nói rõ được không?
Cameron đặt hai tay lên bàn, nghiêm túc nói chuyện.
- Hả?
Phương Minh Viễn ngạc nhiên nhìn về phía Cameron, kết quả này có chút ngoài dự định của cậu. Ở kiếp trước xem qua những tư liệu này cũng không nói Cameron lại thấy hứng thú như vậy. - Nhưng, nếu những gì cậu nói mà không làm tôi hứng thú thì lời hứa này tôi không thừa nhận. Cameron nói thêm
- Đừng nói với tôi vừa nãy tất cả chỉ là cậu khua môi múa mép nhé.
- Được rồi, được rồi, nếu chú yêu cầu như vậy, cháu cũng sẽ tuân lệnh.
Phương Minh Viễn giơ hai tay lên nói
- Gaul, cháu hi vọng người có thể hiểu được, đây là chuyện thương mại bí mật, bất kể sau này công ty điện ảnh Jade Bird có muốn hợp tác cùng Cẩm Hồ để quay phim hay không, trước khi nó được công chiếu phải tuân thủ bảo mật.
Gaul cũng nghiêm túc giơ tay lên nói :
- Tôi xin thề với Thượng đế, tôi nhất định giữ bí mật này, kể cả là người thân thiết nhất, khi chưa được cậu cho phép, cũng sẽ không để lộ ra lời nào.
Phương Minh Viễn gật đầu, hướng ánh mắt về phía Cameron, lúc này vẻ mặt có phần xúc động – quả đúng như ông dự đoán, đúng là một bộ phim mới.
- Cháu dự định hai ba năm sau, bắt đầu quay một bộ phim, dự toán kinh phí của nó, bao gồm cả chi phí tuyên truyền là…
Phương Minh Viễn đảo mắt chăm chú lắng nghe, lúc này mới nói,
- Ba trăm triệu đô la Mỹ.
- Ba trăm triệu đô la Mỹ!
Chiếc chén trong tay Gaul một lần nữa lại rơi xuống bàn, vừa lúc nãy nước mới đổ ra giờ lại đổ một lần nữa, chỉ có điều lúc này đây, Cameron lại không tránh, mặc cho nó chảy xuống chân.
Ba trăm triệu đô la Mỹ, con số này quá lớn khiến người ta thấy khiếp sợ, đã khiến hai ngươi hoàn toàn bị chấn động
Bộ phim “Terminator 2” chi phí dự toán để quay vượt qua một trăm triệu đô la Mỹ, từ lúc quay cho đến nay đã thu hút được rất nhiều sự quan tâm chú ý, chỉ sợ không ai rõ bằng Cameron. Vậy mà Phương Minh Viễn lại đưa ra đề nghị quay một bộ phim mà chi phí của nó lên đến ba trăm triệu đô la Mỹ, làm sao lại không khiến người ta kinh ngạc cơ chứ?
Ba trăm triệu đô la Mỹ, một khoản kinh phí lớn như vậy, đừng nói là công ty điện ảnh Jade Bird chỉ là công ty điện ảnh hạng hai ở Hollywood, ngay cả công ty Fox thế kỉ hai mươi cũng chưa bao giờ có.
Cameron nghẹn họng nhìn Phương Minh Viễn, tuy rằng sớm đã nghĩ đến Phương Minh Viễn có thể sẽ cho mình một sự kinh ngạc, nhưng ngạc nhiên này lại quá lớn, dự toán một trăm triệu đô la Mỹ vừa mới bị phá, còn chưa thể nhìn thấy kết quả, Phương Minh Viễn lại có thể tin tưởng bản thân như thế, không chỉ đem tác phẩm mới của Micheal Clayton đúng hẹn giao cho mình, nhận lời bộ phim dự toán một trăm triệu đô la Mỹ, mà còn lên kế hoạch cho mình một bộ phim điện ảnh dự toán ba trăm triệu đô la Mỹ, cái tín nhiệm này...cái tín nhiệm này...
Nhất thời, Cameron cảm thấy khó có thể mở miệng nói lên tình cảm biết ơn của mình đối với Phương Minh Viễn, tuy rằng nói người Mỹ không giống như người Hoa Hạ có thể chết vì tri kỉ, nhưng có thể giành được khoản tiền lớn như vậy, đừng nói là một người Mỹ bình thường, đến rất nhiều công ty Mỹ cả đời cũng không kiếm được một khoản tiền lớn như vậy, có thể tin tưởng năng lực đạo diễn của mình, có thể tin mình như vậy...
Cameron cảm thấy trong đầu trống rỗng, giống như là một đứa trẻ mới học chữ, không biết nên nói gì.
Phương Minh Viễn mỉm cười nhìn hai người ngây ra như phỗng,đối với hiệu quả do mình tạo ra thật là hài lòng đến không thể hài lòng hơn.
Tổng dự toán ba trăm triệu đô la Mỹ , không phải cậu nhất thời bốc đồng mà nói ra, mà là trong kiếp trước, số tiền chi phí để Cameron quay “Titanic” là gần ba trăm triệu đô la Mỹ. Mặc dù số dự toán này khiến người khác kinh ngạc, tin rằng không có công ty nào ở Mỹ dám mạo hiểm đưa ra số tiền đó. Nhưng ở kiếp trước, khi Cameron quay phim “Titanic” dự toán ban đầu chỉ có 50 triệu đô la, nhưng sau đó, cứ dần dần tăng lên thành ba trăm triệu đô la, do đó Cameron lúc đó không thể không tỏ thái độ ông sẽ bỏ số tiền 80 triệu tiền công quay bộ phim của ông. Để chia sẻ bớt gánh nặng này, Fox không thể không đem một số phần quyền lợi cho Paramount.
Nhưng Phương Minh Viễn lại không như thế, bởi vì cậu hiểu, đầu tư ba trăm triệu vào Cameron, hoàn toàn đáng giá.
Phòng vé toàn cầu của “Titanic ” vượt qua 1,8 tỷ đô la Mỹ, trở thành bộ phim có thành tích phòng vé cao nhất trong lịch sử điện ảnh thế giới, kỉ lục này đến tận sau năm 2000 khi Cameron cho ra đời “Avatar” mới bị phá vỡ, vẫn chưa bao gồm những loại hàng hóa khác theo “Titanic”, nếu tính tất cả số đó lại cũng phải hơn 1 tỷ đô la Mỹ. Hơn nữa 70% tổng doanh thu của “Titanic” là thu được ở Mỹ và Canada. Doanh thu của nó ở những quốc gia châu Âu hay Hoa Hạ phải hơn 10 năm sau mới bị phá vỡ kỉ lục.
Với lại Phương Minh Viễn càng coi trọng thành công của “Titanic”, nó mang đến ảnh hưởng cực lớn cho tập đoàn Cẩm Hồ, có loạt phim “Terminator” và “Công ty kỷ Jura”, còn thêm bộ phim “Titanic” không chỉ khẳng định địa vị của tập đoàn Cẩm Hồ tại giới điện ảnh HongKong, đồng thời sau khi “Titanic” lên sóng còn khiến cho các công ty điện ảnh nói tiếng thế giới và những người trong những công ty điện ảnh lâu năm đều muốn biết đến, trong liên hoan phim Oscar đã giành được gần 90 giải thưởng, ngoài ra còn có 47 lần đề cử.
Một lúc sau….
- Phương, đến bây giờ cậu có thể nói cho ta biết đây là bộ phim nói về đề tài gì không? Dù sao cũng không là phiên bản hoàn toàn mới của “Chiến tranh giữa các vì sao” chứ?
Ngoại trừ khoa học viễn tưởng ra, Cameron trong lúc nhất thời vẫn không thể nghĩ ra, bộ phim như thế nào lại có thể tốn kém như vậy.
Giọng ông khàn khàn, trong cổ họng như có lửa.
- Đây là một bộ phim về thàm họa, là một trận trong lịch sử con người, một bộ phim về một tai nạn mà con người mãi mãi ghi nhớ nhưng cũng là một phim về tình yêu, một phiên bản Romeo và Juliet thời cận đại. Trong câu chuyện này, ngăn cản tình yêu của con người không chỉ có thế lực gia đình mà còn có sự ngăn cách giữa giai cấp xã hôi...
Phương Minh Viễn thấp giọng thuật lại kịch bản trong “Titanic” ở kiếp trước. Bộ phim này cậu xem không dưới ba lần, đối với kịch bản cơ bản của phim vẫn nhớ rất rõ.
Đồ uống trên bàn sớm đã cạn, nhưng cả Gaul lẫn Cameron đều bị câu chuyện này hấp dẫn. Họ đã nghe ra, tai nạn mà Phương Minh Viễn thuật lại, chính là tai nạn lớn nhất trong lịch sử hàng hải, cũng là ảnh hưởng lớn nhất của tai nạn chìm tàu Titanic đầu tiên. Trong tai nạn lần đó, có hơn 1500 nhân viên tàu và hành khách vĩnh viễn mất tích trong nước biển lạnh giá.
Nhưng kịch bản này của Phương Minh Viễn, nhưng cũng không phải hoàn toàn là phim tài liệu ghi lại tai nạn, mà là lấy việc này làm bối cảnh, vì sân khấu đã khiến người ta nhớ tới một câu chuyện tình yêu Điện ảnh thông qua sự đối lập giữa giàu và nghèo, những khách biệt về giai cấp giữa nam và nữa vẫn không thay đổi từ trước đến nay, thời kì những hành động lạnh lùng đã sớm bị biến mất, trong lịch sử xa hoa, những người đàn ông can đảm tiến lên phía trước trong đêm tối quay cuồng...
Mạo hiểm tính mạng, không biết đến tương lai...
Chuyện gì cũng có thể xảy ra...