Chương 655: Quyển 3 Chương Liên Hoan Đón Xuân

Thời điểm ngày càng gần giao thừa, người nhà họ Phương bất ngờ phát hiện không hiểu vì sao Phương Minh Viễn không những không có vẻ vui mừng phấn khởi mà đôi lúc còn ngẩn ngẩn ngơ ngơ.

Họ đương nhiên không biết, càng gần giao thừa cũng chính là càng gần lúc mà Iraq bị bại lụi ở Kuwait. Ở kiếp trước, trận chiến này đã để lại cho Phương Minh Viễn và thế giới một ấn tượng sâu sắc, hơn nữa hậu quả nghiêm trọng của trận cháy mỏ dầu lớn sẽ ảnh hưởng đến khí hậu thế giới, môi trường tự nhiên.

Với trận đại hỏa này, làm Trung Đông và thế giới tổn thất nặng nề, Phương Minh Viễn cũng không muốn quan tâm, cậu chỉ là một đứa bé bình thường của Hoa Hạ, cũng không phải là thần thánh để cứu độ nhân gian, trong mắt thế gian, cũng có biết bao người tài giỏi. Nhưng cậu biết, mỏ dầu có thể một lần nữa sẽ bị cháy, hoặc là đã xảy ra, liệu có giống như ở trng kiếp trước không. Điều này cũng liên quan đến mùa hè năm nay của Hoa Hạ, trận này sẽ kéo đến trận luc lụt đáng sợ của mười tám tỉnh, khu tự trị và thành phố trực thuộc trung ương, ảnh hưởng đến dân số, trong đó hai tỉnh bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhất, số người bị hại lên đến 40 triệu dân, ước tính khoảng hơn 60% dân số của hai tỉnh bị tử vong trong trận lũ lụt.

Trận lụt đó đã gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng đến cho nền kinh tế phát triển nhanh của Hoa Hạ, nền kinh tế bị tổn thất lên tới mấy trăm triệu nhân dân tệ, chưa kể những tổn thất gián tiếp chưa đề cập tới, nhưng vẫn chưa có lời giải thích về nguyên nhân đại họa. Cũng trong trận lũ lụt này, lần đầu tiên trong lịch sử Hoa Hạ cầu cứu viện trợ từ Liên hợp quốc, các quốc gia, các tổ chức quốc tế trên thế giới.

Hơn nữa trận lũ lụt này rất bất ngờ, sau đó, các nhà khoa học nghiên cứu chi tiết cho rằng, vụ cháy mỏ dầu Kuwait đã gây ô nhiễm, một lượng tro lớn bị gió cuốn đi đến dãy Himalaya, làm cho tốc độ tan chảy của băng tan nhanh hơn, càng làm cho lửa cháy mạnh hơn.

Với Irắc có thể do bị ép đến đường cùng nên đã đốt mỏ dầu Kuwait, Phương Minh Viễn đã từng nghiêm túc nhắc nhở hoàng tử Abdullah về chuyện kỳ lạ này. Về phần Hoàng tử Abdullah có khả năng thuyết phục hoàng gia Kuwait và các vương quốc Ả rập hay không để gây áp lực với liên quân Mỹ, trước tiên là phòng thủ đề phòng Irắc liều lĩnh. Phương Minh Viễn trong lòng không chút suy nghĩ Lúc này, Phương Minh Viễn dù không phải là không gọi điện cho hoàng tử Abdullah, nhưng không phải thông tin nào cũng chính xác, hoàng tử Abdullah chỉ nói là vẫn đang phối hợp với bộ chỉ huy quân sự Mỹ, nhưng vẫn chưa có một nguồn tin chính xác nào.

Trong hoàn cảnh này buộc Phương Minh Viễn phải chờ đợi. Đồng thời cậu bắt đầu ngầm hỗ trợ thành phố làm vật tư cứu trợ. Mặc kệ cho dân Irắc cuối cùng có đốt mỏ dầu hay không, mặc cho lũ lụt ở Hoa Hạ có xảy ra hay không, cứ đề phòng thảm họa trước mới là biện pháp tốt nhất.

Tết nguyên đán ở Phụng Nguyên so với thủ đô không bận rộn lắm, nhưng cũng có cảnh quan giống thủ đô, ví dụ như tường thành của Phụng Nguyên.

Tường thành Phụng Nguyên được xây dựng dựa trên kiến trúc Hoàng thành đời Đường. Công trình này xây dựng với mục đích thiết lập hệ thống phòng thủ chiến lược, nên tường thành có bề dầy lớn hơn chiều cao, kiên cố như núi, hơn nữa đỉnh thành rộng khoảng 15m để có thể chạy xe và quân đội luyện tập. Tường thành còn tồn tại hiện nay được xây dựng vào năm Hồng Vũ đời Minh, đến nay đã có 600 năm lịch sử, là một trong những công trình xây dựng nổi tiếng nhất Hoa Hạ thời Trung cổ, cũng là kiến trúc tường thành cổ nhất được bảo tồn hoàn thiện cho đến bây giờ. Tổng dài đến gần 12 km.

Gần đến tết âm lịch, chính quyền thành phố Phụng Nguyên tổ chức lễ hội hoa xuân đón chào năm mới với quy mô lớn dài gần một km tại tường thành Phụng Nguyên. - Ở đây đông người quá?

Triệu Nhã nhìn tường thành đang đông người ra vào, ngạc nhiên nói:

- Sao mà lắm học sinh thế không biết?

- Tất nhiên rồi, bên kia còn nhiều người hơn ở đây, đó là viện bảo tàng Rừng Bia của Phụng Nguyên, trên đó có đền Sao Khôi thờ phụng Văn Xương, vị thần văn chương, mọi người tới đây thành tâm mong muốn con cái họ sẽ có thành tích cao trong thi cử và đương nhiên là dẫn bọn trẻ đi cùng.

Lâm Dung chỉ tay về phía gần đó nói.

Viện bảo tàng Rừng Bia Phụng Nguyên vốn là trường học thời kỳ Minh Thanh và miếu thờ Khổng Tử, hơn nữa kề sát tường thành, người xưa còn xây dựng lầu Sao Khôi, trên tòa tường thành của Phụng Nguyên này, đây là công trình duy nhất không liên quan đến phòng ngự quân sự. Sao Khôi còn được gọi là “Khuê Túc”, là một trong 28 vì tinh tú trong thần thoại thời cổ đại Hoa Hạ, là vị thần linh chúa tể văn học nhân loại,cho nên được gọi là “ Sao Văn Khúc ” hay “ Sao Văn Xương”, nếu được thần văn học này phù hộ thì bút pháp rất thần kỳ có thể viết ra vô số áng văn hay mãi lưu truyền đời sau. Cho nên thời cổ đại, ở miếu Khổng Tử và các cấp học được nhà nước chi đều thờ phụng Sao Khôi với mong muốn phù hộ học sinh đều xuất bút như thần.

Với việc tiếp tục tiến thêm bước nữa trong việc cải cách mở cửa, mọi người thoát khỏi tác động của cuộc Cách mạng Văn hóa, và lại có xu hướng trở lại hứng thú đối với những truyền thống cổ xưa của Hoa Hạ. Cho nên mỗi khi đến những cuộc thi quan trọng thì miếu Khổng Tử, lầu Khôi Sao là nơi không thể không đến. Hồi Lâm Dung thi đại học, Lâm Khải Đông cũng đưa cô đến thắp hương ở đây, nên với cô nơi này không có gì là lạ.

Về điều này với Phương Minh Viễn cũng không có gì là ngạc nhiên, ở kiếp trước đã từng sống ở thủ đô, mỗi lần đến kỳ thi đại học, hoặc TOEFL, các kỳ thi nghiên cứu sinh, đền thờ Khổng Tử và đền Bạch Vân ở thủ đô có rất nhiều người đến thắp hương, cầu khấn rất đông, như một cái chợ. - Anh nói này, nhiều người như vậy, các em có muốn lên không?

Từ kiếp trước Phương Minh Viễn đã không thích chỗ đông người nên nhìn cảnh đông đúc thế này, cậu chẳng muốn đi.

- Anh Viễn, đến đây rồi, không lên đó thì lại quay về sao?

Phùng Thiện kéo tay hắn nói:

- Vất vả lắm anh mới có thời gian, chúng ta hãy ra đó chơi đi.

- Quan trọng là càng nhiều người thì càng vui mà.

Lâm Dung nói không chút khách khí.

- Giờ đang là lễ mừng năm mới, khắp nơi ai cũng vui mừng hoan hỉ, anh chẳng giống ai cả?

Lời nói của cô khiến cho Lý Dịch và La Vân Yên ở bên toát cả mồ hôi lưng- Vị này thật chẳng biết khách khí gì cả, dù sao đây cũng là ông chủ của nhà họ Lâm a, Lâm Mai và Lâm Liên không nhịn được mà bật cười, quen biết lâu như vậy, họ đương nhiên biết tính cách Phương Minh Viễn không quá coi trọng cái gì gọi là cấp bậc cao thấp, chỉ cần không phải là nơi công cộng, cậu sẽ không tức giận vì những lời đùa vô hại.

Phương Minh Viễn bắt buộc gật đầu, trong cả nhóm, ngoài cậu và Lý Dịch là đàn ông, còn lại toàn các cô gái xinh đẹp. Hai anh em Hạ Văn hôm nay có việc đột xuất nên không đi cùng.

Người xưa có câu, ba người phụ nữ thành một cái chợ, nhưng hiện tại có đến sáu người phụ nữ lớn có, bé có, đây đúng là gây họa rồi, dù mình có ba đầu sáu tay cũng không chống đỡ nổi. Tuy họ Trần Trung nhất định cách họ không xa, nhưng trong tình huống này, có muốn giúp cũng chẳng được. Tình thế mạnh hơn người, cậu cũng chỉ còn cách đầu hàng..

Lý Dịch chủ động đi nhanh đến chỗ mua vé vào cửa, cả đoàn theo dòng người đông đúc lên tường thành.

Tường thành Phụng Nguyên có bề rộng dưới mười tám mét, bề rộng trên mười lăm mét, trên bề mặt có thể chạy được hai hàng xe tải lớn song song, giống như con đường lớn được lát gạch phô vậy. Người tổ chức Lễ hội hoa xuân tổ chức tại tường thành với đầy đủ các loại quầy hàng ở hai bên, ở giữa là lối đi lại cho du khách. Cả thành phố hân hoan đón chào lễ hội, vui chơi cùng gia đình và bè bạn. - Đây là đền Sao Khôi.

Lâm Dung chỉ vào một ngôi đền được xây theo lối kiến trúc cổ đại nói.

- Đền thờ phụng Sao Khôi. Triệu Nhã và mọi người có muốn đi thắp hương cầu thần linh phù hộ mọi người năm nay học tập thuận lợi không?

- Chị Dung, đây là tư tưởng mê tín lạc hậu chứ thế giới này làm gì có thần linh.

Triệu Nhã cười hì hì nói:

- Học tập tốt hay không phải dựa vào chính mình chứ không phải cầu là được đâu.

Lâm Dung nhéo mũi bạn, giọng thân mật:

- Tiểu Nhã có chí khí, nhưng đây không phải là tư tưởng mê tín lạc hậu mà là tôn trọng truyền thống tết nguyên đán chính là tôn trọng ngày hội truyền thống Hoa Hạ chúng ta, hiện nay chúng ta coi trọng khoa học, nhưng đâu có bỏ lịch âm đâu? Hơn nữa, ở các nước Âu Mỹ có nền khoa học kỹ thuật tiên tiến, không phải họ cũng tin vào Thượng Đế đó sao?

Triệu Nhã đăm chiêu suy nghĩ một lúc lâu, giờ cô không biết nghe theo cô giáo hay là nghe Lâm Dung.

- Đi xem đi, chẳng phải em thích xem “Truyền thuyết bạch xà” sao? Theo truyền thuyết kể lại Hứa Sỹ Lâm con trai của Bạch Tố Trinh, chính là sao Văn Xương đầu thai.

Phương Minh Viễn đứng cạnh thuyết phục. Theo Phương Minh Viễn, việc cầu thần phật phù hộ, chỉ cần không mê muội, thì cũng chẳng làm hại gì đến xã hội cả. Dù sao vẫn tốt hơn so với đạo Cơ Đốc và Đạo Hồi. Hơn nữa nhân sinh trên đời, đôi khi cần có tâm linh để nuôi dương tâm hồn, không thấy được trong những ngôi chùa lớn ở kiếp trước, để giành cho mình là người thắp hương trước mà nhiều vị quan chức hay những người giàu có thậm chí còn đánh nhau sứt đầu mẻ trán.

Nghe Phương Minh Viễn nói vậy, Triệu Nhã quyết định đi xem:

- Vậy được rồi, chúng ta đi xem rốt cuộc Sao Khôi bộ dạng thế nào?

Người vào đền Sao Khôi cứ như một con rồng dài, đoàn người một bên thì nhìn ngắm những đồ mỹ nghệ bán hai bên đường, một bên thì nếm thử những món ăn vặt. Đừng chỉ nhìn tỉnh Tần Tây không có món ăn gì nổi tiếng cả nước nhưng những món ăn vặt ở đây lại rất có tiếng.. - Vân Yên, đồ ăn ở đây cô có ăn quen không?

Lâm Mai kéo La Vân Yên. Hôm nay, Hạ Văn, Hạ Vũ không đi nên cô nhận trách nhiệm chăm sóc La Vân Yên.

- Chị Mai, không có gì. Nhà em trước kia cũng ở miền Bắc, sau đó mới chuyển đến Thượng Hải mà.

La Vân Yên bị hấp dẫn bởi hương thơm hai bên đường, mắt không rời các quán ăn...