-Em còn có việc muốn nhờ anh? Thi Chí Huy ngạc nhiên hỏi. Theo anh ta nghĩ, nếu như không xét về thành phần gia đình thì những thành tựu Phương Minh Viễn đã đạt được đã vượt xa anh ta rồi.
-Không có ai giỏi trong tất cả mọi lĩnh vực được hết, cái này có gì mà phải tò mò chứ? Phương Minh Viễn nhún vai nói.
-Anh có giúp không? Nếu như anh không giúp sau này đừng trách là em không cho anh cơ hội. Sau cuộc gặp gỡ chiều nay, Phương Minh Viễn cũng đã hiểu rõ ít nhiều về tính cách của Thi Chí Huy, vì vậy những lời nói này tất nhiên cũng tùy tiện hơn.
-Đừng đừng đừng, chúng ta nói lời phải giữ lời, hôm nay cậu em đã giúp anh một việc lớn như vậy, nếu anh mà không giúp em thì chẳng khác nào nuốt lời. Thi Chí Huy vội vàng nói. Nếu có thể thắt chặt mối quan hệ với Phương Minh Viễn hơn nữa thì một cơ hội như thế này tất nhiên không thể dễ dàng cho qua được. Phương Minh Viễn nói nhỏ vào tai anh ta mấy câu làm mắt thi Thi Chí Huy mở càng ngày càng to.
-Thế nào, có thể làm được không? Phương Minh Viễn hỏi nhỏ.
-Cậu em, chuyện này đâu có dễ, hơn nữa quay xong một bộ phim truyền hình như thế sau này làm sao mà phát sóng được cũng là một vấn đề! Nếu như có chút sơ sẩy thì coi như đi tong. Thi Chí Huy vẻ mặt đau khổ nói.
-Kinh phí quay phim em sẽ trả. Bản quyền cuối cùng cũng là của em, công ty các anh chỉ cần giúp em thành lập một đoàn làm phim và giúp em chọn đạo diễn và diễn viên, đóng theo kịch bản là được rồi. Cho dù sau này có không được phát sóng cũng là chuyện của em, chứ không đến lượt anh. Phương Minh Viễn nhẹ nhàng cười nói.
- Mạo hiểm đều là ở em, anh không có thiệt hại gì hết. Có làm không?
Thi Chí Huy cân nhắc một chút rồi cắn răng nói:
- Được, đợi đến lúc em đưa kịch bản anh sẽ lập tức bảo công ty chuẩn bị.
-Nhất định phải làm cho đến nơi đến chốn, không được phí phạm tiền của, nếu đáng chi em sẽ không chi li. Nhưng kịch bản này anh xem xong thì tuyệt đối không được để lộ ra ngoài đấy. Mỗi người sẽ được trả thêm 30% theo thù lao thông thường, nhưng phải bắt họ ký cam kết bảo mật, nếu như có người còn dám tiết lộ ra ngoài thì sẽ cho y đền đến khuynh gia bại sản! Còn nữa, việc chọn diễn viên là quan trọng nhất, anh phải kiểm soát chặt chẽ cho em, không được làm ẩu. Phương Minh Viễn nói nhỏ.
-Cái này, e là hơi khó. Thi Chí Huy nhíu mày, yêu cầu của Phương Minh Viễn có vẻ không ăn nhập với trào lưu hiện thời trong giới điện ảnh lắm, muốn tìm một diễn viên có cá tính mạnh như vậy thì anh ta cũng phải bỏ công sức một chút. Nhưng trong lòng anh ta cũng ngấm ngầm hy vọng vài phần, một bộ phim quay như vậy mà có thể phát sóng trên truyền hình thì có thể ra một cơn lốc thế nào đây.
-Cho dù là người mới thì cũng phải phù hợp với yêu cầu của kịch bản. Anh Thi, nếu muốn vừa làm đã thành công thì phải làm cho người ta thấy được cái mới lạ mới được! Cái này tuyệt đối là không thể thay đổi được! Phương Minh Viễn nói chắc như đinh đóng cột.
-Được! Hoa Hạ lớn như vậy, diễn viên hàng ngàn hàng vạn, anh không tin không tìm được vài người thích hợp. Thi Chí Huy nghiến răng nói.
Đúng lúc hai người đang thương lượng thì Vũ Điền Quang Ly sau khi tẩy trang xong đã cùng Lâm Liên đi lại.
- Hai người đang nói chuyện gì vậy? Sao vui thế, có thể tiết lộ với chúng tôi không?
-Cô Vũ Điền, hôm nay thật sự rất cám ơn cô. Nếu không có cô giúp đỡ, hôm nay tôi không biết phải làm thế nào! Thi Chí Huy luôn miệng nói cảm ơn. Những lời này của anh ta rất thật lòng, nếu như không phải là Vũ Điền Quang Ly thì cảnh quay hôm nay đừng nghĩ đến chuyện quay tiếp, hơn nữa cũng không biết người diễn viên được chọn từ trước kia đến lúc nào thì mới có thể đến được. Nếu phải tìm diễn viên một lần nữa thì phải tiêu tốn không ít thời gian. Vừa nói, Thi Chí Huy vừa ra dấu cho thư ký của mình, thư lý Lữ liền đưa cho anh ta một chiếc phong bì dày cộp.
-Tôi biết cô Vũ Điền xuất thân trong một gia đình quyền quý, chút tiền này thật sự chẳng là gì, mặc không đủ ấm, ăn không đủ no, nhưng chúng tôi cũng không thể để cô Vũ Điền Quang Ly giúp không công như vậy, chút tiền mọn này xin nhận cho! Thi Chí Huy đưa phong bì qua, trong đó là hai mươi nghìn nhân dân tệ. Nếu nói là nhiều thì số tiền này thật sự là rất nhiều, ở trong nước tầm minh tinh nổi tiếng cũng không có cái giá đó. Dù sao thì cũng chỉ là mấy phân đoạn, cả thời gian hóa trang cũng không quá ba tiếng đồng hồ, tất nhiên trong đó cũng có nguyên nhân vì Vũ Điền Quang Ly diễn rất ngọt. Nhưng nếu nói ngần ấy là ít thì cũng đúng là ít thật, so với xuất thân của Vũ Điền Quang Ly thì chút tiền này chẳng đáng gì. Hơn nữa nếu không phải là Phương Minh Viễn lừa anh ta thì chỉ cần Vũ Điền Quang Ly có mặt trong Kẻ hủy diệt 2, sau này đó sẽ là một đề tài đáng để được bàn luận rồi, so với những điểm đó thì số tiền này đúng là không nhiều.
Vũ Điền Quang Ly tất nhiên là không để ý đến số tiền đó rồi, đừng nói là hai mươi nghìn tệ, cho dù là hai mươi nghìn đô thì đối với cô ta bây giờ cũng chẳng phải là cái gì to tát. Cô ta nhận lời đóng vai này chẳng qua là vì cô ta không thể xem tiếp được nữa. Tất nhiên vai diễn này không phải đóng nhiều, đây chỉ có thể coi là một vai phụ, lại đóng đúng chất là người Nhật Bản nên cũng không phải mất nhiều thời gian và công sức, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng để cô nhận lời. Và nguyên nhân mấu chốt là Thi Chí Huy này có quen biết với Phương Minh Viễn, giúp anh ta có nghĩa là gián tiếp giúp Phương Minh Viễn có thêm được một cái nợ ân tình.
-Cậu Phương, ban nãy tôi diễn có gọi là chấp nhận được không? Vũ Điền Quang Ly mỉm cười nói.
Phương Minh Viễn giơ ngón tay cái lên, tuy rằng so với tiêu chuẩn của Cameron thì Vũ Điền Quang Ly còn chưa đạt để làm một diễn viên chính hay là một vai thứ chính, nhưng nếu chỉ là xuất hiện vài lần thì dư sức. Có điều tiêu chuẩn như vậy, ở mấy bộ phim làm ẩu ở trong nước mà đóng diễn viên chính thì có thể dễ như chơi.
-Vậy cậu Phương có thể bớt chút thời gian viết một kịch bản phù hợp với tôi được không? Vũ Điền Quang Ly còn nhớ rất rõ, cô ta vốn rất thích đóng phim, khi còn đi học cũng đã học qua một lớp đào tạo diễn viên, nhưng chưa hề có ý định phát triển trong ngành điện ảnh. Nhưng nếu có cơ hội có thể xuất hiện trên màn ảnh thì cũng coi như là đã thỏa mãn được tâm nguyện. Con người thì theo thời gian cũng sẽ thay đổi, khi biết được Phương Minh Viễn cũng tham gia viết kịch bản của Kẻ hủy diệt 2 và lại là một cái tên nổi tiếng trong giới điện ảnh Hong Kong, tất nhiên Phương Minh Viễn không ngốc đến nỗi dùng tên thật để ký lên mấy kịch bản hắn viết, thì Vũ Điền Quang Ly cũng đã dần dần có cái ý nghĩ này.
-Cậu em biết viết kịch bản? Thi Chí Huy giật mình nhìn Phương Minh Viễn rồi lại nhìn Vũ Điền Quang Ly. Cái tin tức này quả thật là đáng kinh ngạc.
-Trời, chẳng nhẽ giám đốc Thi không biết sao, hai bộ phim mới nhất của Trình Long ở Hong Kong đều là do cậu Phương viết cả, hơn nữa kịch bản của Kẻ hủy diệt 2 là do đạo diễn Cameron và Phương Minh Viễn cũng hoàn thành. Vũ Điền Quang Ly ngạc nhiên nói.
-Cô Vũ Điền Quang Ly, cô có thể giữ cho tôi một chút trước mặt người khác được không? Phương Minh Viễn trong lòng có chút không hài lòng, còn Thi Chí Huy thì đã thật sự bị thông tin này làm cho chết đứng.
Vũ Điền Quang Ly lè lưỡi nói:
- Là lỡ miệng thôi mà, tôi cứ nghĩ anh ấy đã biết rồi chứ. Anh ấy không phải là bạn của cậu sao?
Phương Minh Viễn bất đắc dĩ vỗ đầu, tuy Phương Minh Viễn biết rằng Vũ Điền Quang Ly làm như vậy không phải cố ý thì cũng không phải là vô tình nhưng nếu lật mặt nạ của cô ta ngay tại đây thì cũng không được. Thôi bỏ đi, dì sao thì cái tin tức này sớm muộn gì Thi Chí Huy cũng sẽ biết, hơn nữa sau này cũng còn nhiều việc phải giúp đỡ anh ta, như thế này cũng có thể củng cố lòng tin của anh ta đối với hắn hơn.
-Cậu em, em đúng là tác giả kịch bản của Kẻ hủy diệt 2? Thi Chí Huy túm chặt lấy hai bả vai của Phương Minh Viễn, ánh mắt đầy vẻ ngờ vực. Về hai bộ phim của Trình Long mà Vũ Điền Quang Ly nói thì anh ta đã bỏ ra khỏi đầu rồi.
-Là một trong hai tác giả! Phương Minh Viễn gật gật đầu nói.
Thi Chí Huy theo bản năng nhéo vào đùi mình một cái, đau! Đây không phải là mình nằm mơ! Cứ cho là một trong hai đi thì cũng là một tác giả của một bộ phim lớn trong lịch sử điện ảnh với mức vốn đầu tư ban đầu lên tới hơn một trăm triệu đô la Mỹ, có thể xếp ngang hàng với Cameron đây thật sự là một vinh dự lớn lao mà không ai trong giới điện ảnh Hoa Hạ có thể có được. Nếu như Kẻ hủy diệt 2 mà đạt được số lượng phòng vé khổng lồ nữa thì tất nhiên tác giả kịch bản của nó sẽ vang dang thiên hạ.
-Vậy kịch bản lúc nãy em vừa nói? Trong lòng Thi Chí Huy chấn động, anh ta bây giờ mừng như điên.
Phương Minh Viễn không nói gì mà chỉ thở dài, hắn cũng muốn nói là không phải mình, nhưng đây là một bộ phim truyền hình rất “hot” về sau này, tác giả cũng không thể hoàn toàn không lộ diện được, hắn cũng không thể bịa đại ra mọt người nào đấy được. Thôi bỏ đi, đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn ăn cắp tác phẩm của người khác, đã làm thì làm cho trót. Dù sao hắn bây giờ cũng là điếc không sợ súng, lợn không sợ nước nóng!
Nhìn thấy Phương Minh Viễn nhẹ gật đầu, trong lòng Thi Chí Huy tràn đầy vui sướng. Nếu như lúc nãy anh ta còn cảm thấy những yêu cầu của Phương Minh Viễn còn hơn khó nhằn thì bây giờ đã hoàn toàn bị hào quang làm cho lu mờ rồi. Phương Minh Viễn rõ ràng là đang cho một công ty tép riu như công ty của anh ta được đặt mông ngồi lên tên lửa, chỉ cần thời cơ đến là có thể đâm thẳng lên trời! Nếu như không phải là người đứng đầu thì chắc chắn cũng sẽ trở thành một lực lượng mạnh trong giới điện ảnh của Hoa Hạ.
-Giám đốc Thi. Số của anh rất là may mắn đấy! Vũ Điền Quang Ly duyên dáng cười nói:
-Chỉ cần có cậu Phương giúp anh thì sau này công ty của anh sẽ trở thành một công ty điện ảnh lớn nhất Hong Kong cũng không phải là không có khả năng đâu. Cô ta không tin Phương Minh Viễn chưa từng nghĩ đến việc thành lập một công ty điện ảnh ở nội địa, có cơ sở ở Hong Kong, có kịch bản của hắn lại còn có mối quan hệ với Cameron, muốn nổi tiếng ở Chậu Á cũng chẳng mấy hồi. Người đàn ông này tuy là lần đầu gặp mặt, nhưng cô ta thấy thái độ của Phương Minh Viễn với anh ta cũng không tồi, nếu không hắn đã không giúp anh ta nghĩ cách để “đối phó” với cô.
Công ty sản xuất phim truyền hình lớn nhất Hoa Hạ!
Tâm hồn Thi Chí Huy thật sự như đang bay lơ lửng.