Vũ Điền Trọng tới Phụng Nguyên lần này trừ Vũ Điền Quang Ly ra còn đưa theo bốn gã vệ sĩ. Tuy chỉ có mấy chục ngày ngắn ngủi nhưng Phương Minh Viễn để ý thấy thái độ của Vũ Điền Trọng đối với mình dường như lại khách sáo hơn vài phần. - Cậu Phương, nhiều ngày không gặp mà thành tích của cậu lại rực rỡ đến mức khiến mấy lão già tụi tôi cảm thấy hổ thẹn!
Tiếng Hán của Vũ Điền Trọng cũng khá tốt, tuy âm điệu còn hơi cứng một chút nhưng để hiểu được thì không khó. Đứng sau lưng ông ta, Vũ Điền Quang Ly trang điểm cầu kì trong mắt cũng lóng lánh tia nhìn kích động.
Trước khi đến Phụng Nguyên bọn họ cũng được biết tin tập đoàn Carefour đang định thu mua lại siêu thị Carrefour, tuy nói là bị mua làm người ta nghe rất không thoải mái, nhưng người có đầu óc đều biết đây không phải tập đoàn Carefour thu hồi lại phế phẩm mà siêu thị Carrefour chắc chắn phải có giá trị làm họ xiêu lòng nên mới muốn mua lại. Mà một công ty tư nhân mới thành lập có vài năm đã được tập đoàn bán lẻ hàng đầu của Châu Âu như Carefour ngắm trúng, bản thân nó đã chứng tỏ được sự xuất sắc của mình! Đồng thời cũng chứng tỏ đầu óc kinh doanh thiên tài của người sáng lập ra nó là Phương Minh Viễn đã chiếm được sự thừa nhận của người Châu Âu.
Tuy rằng gia tộc Vũ Điền không có quan hệ với tập đoàn Carefour, lĩnh vực kinh doanh của hai bên cũng không liên quan tới nhau, nhưng không ngăn cản được việc họ tỏ ra kính trọng tập đoàn Carefour. Bất kỳ một công ty nào nếu có thể xếp vào top 10 trên thế giới so với những công ty cùng ngành thì đều đáng được kính nể hết. Càng không nói Carefour là tập đoàn lớn nhất Châu Âu, lớn thứ hai thế giới về hệ thống siêu thị bán lẻ, nó còn thuộc top 500 công ty mạnh nhất thế giới. - Ông Vũ Điền khách khí rồi, chỉ một chút chuyện nhỏ không đáng phải nhắc tới! Siêu thị Carrefour là cái rễ của nhà họ Phương ở tỉnh Tần Tây này, sao có thể dễ dàng mà bán đi được. Tập đoàn Carefour kia cố sống cố chết đòi mua lại làm chúng tôi vô cùng đau đầu.
Phương Minh Viễn mỉm cười nói. Không biết hai vị này sau khi biết tập đoàn Wal-Mart sắp tiến hành hợp tác với mình thì sẽ phản ứng ra sao? Phương Minh Viễn kể ra cũng có chút chờ đợi.
Vũ Điền Trọng khẽ mỉm cười, lời của Phương Minh Viễn kể cũng không phải nói bậy. Từ khi ông ta biết tin đến giờ, nhà họ Phương đúng là không có ý bán sản nghiệp siêu thị Carrefour, nếu không cũng không cố làm khó tập đoàn Carefour ở vấn đề đãi ngộ công nhân, cố bám vào mấy điều kiện đó không chịu nhả ra. Tuy nhiên cũng chính vì thế mà tâm lí của những nhân viên của siêu thị Carrefour trong lần đàm phán thu mua này rất ổn định, không để những công ty cùng ngành khác thừa cơ làm khó.
-Cậu Phương, sau việc này siêu thị Carrefour không chỉ trở thành công ty nổi tiếng Hoa Hạ mà chắc chắn sẽ còn nổi danh trên thế giới, cậu Phương quả là có phúc! Vũ Điền Trọng tươi cười rạng rỡ nói:
-Sau ký kết giữa hai bên chúng ta lần này, cậu sẽ trở thành thành viên trong ban giám đốc Công ty cổ phần Thế Gia, sau này hi vọng cậu Phương có thể tiếp tục tạo ra những tác phẩm xuất sắc. Đúng rồi, anh Suziki hiện giờ đã quay về công ty, đang chủ trì công việc khai thác Chiến sĩ VR . Vì rất bận rộn nên không thể tới Phụng Nguyên gặp mặt cậu được, kêu tôi thay anh ta gửi lời hỏi thăm và biểu thị cảm ơn tới cậu. Đây là món quà mà anh ta nhờ tôi mang tới, cậu Phương xem có vừa ý không. Nói xong ông ta liền đưa ra một gói quà bọc đẹp đẽ.
Phương Minh Viễn mở ra xem, đặt trên lớp lông thiên nga đen trong hộp là một cái đồng hồ tinh xảo, ngành chế tạo đồng hồ thế giới Phương Minh Viễn không thông thuộc lắm, kiếp trước hắn suốt ngày ngồi nhà, nói về truyện tranh, hoạt hình, game có thể coi là một chuyên gia nửa mùa, nói đến những đồ hiệu đắt tiền thì cũng chỉ biết tới vài nhãn hiệu như Tissot và Omega, thương hiệu IWC thì đúng là Phương Minh Viễn không biết gì hết. Tuy nhiên nhìn từ ngoài vào thì không giống với đồng hồ bình thường.
-Cậu Phương, công ty IWC là doanh nghiệp chế tác đồng hồ nổi tiếng Thụy Sĩ, người sáng lập ra nó là một người chế tác đồng hồ của Mỹ tên Florentine Ariosto Jones. Ông ta sáng lập nhà máy chế tạo máy móc đồng hồ sớm nhất Thụy Sĩ ở một nhà xưởng bên sông Rhine. Thực hiện ý tưởng độc đáo của ông ra, lấy máy móc thay thế một bộ phận nhân công để chế tạo ra những linh kiện càng tinh xảo hơn, rồi sau đó sẽ do những nhà thiết kế đồng hồ trang trí thành những chiếc đồng hồ siêu phàm. Công ty IWC là hình mẫu kinh điển về chế tác đồng hồ của Châu Âu thậm chí là thế giới, và nhận được sự yêu mến của các hoàng tộc, Giáo Hoàng và các lãnh tụ tinh anh. Khi đó Giáo Hoàng, hoàng đế Bulgaria và sau đó là thủ tướng Anh Churchill đều có được một đồng hồ IWC hàng độc. Đầu thế kỉ này, công ty IWC còn được Hauser trao tặng bằng khen chứng nhận công nghệ tiên tiến nhất. Ừm, Suzuki đúng là chu đáo. Vũ Điền Trọng cười tủm tỉm nói:
-Hiện giờ ở Tokyo đang chuộng thương gia dùng ROLEX, bác sĩ dùng OMEGA, giáo sư đại học và kỹ sư dùng IWC. Xem ra Suziki coi anh là người cùng nghề đây. Phương Minh Viễn đột nhiên thấy thật xấu hổ, mình thì là kỹ sư gì chứ, ở kiếp trước chẳng qua cũng chỉ là một thằng tầm thường.
- Ông Suzuki đánh giá cao tôi quá rồi.
- Không không không, tôi thấy phần quà này Suzuki tặng vô cùng thỏa đáng. Thiên phú của cậu Phương trong lĩnh vực game cũng khiến người ta phải thán phục vô cùng. Suzuki không ngớt khen ngợi tác phẩm của cậu, chiến sĩ VR sẽ trở thành phần mềm trò chơi chủ đạo trong các máy trò chơi Acarde của Công ty cổ phần Thế Gia sang năm, Suzuki nhận thấy nó sẽ trở thành trò chơi game kinh điển của loại trò chơi Acarde!
Vũ Điền Trọng nghiêm mặt nói.
Lần này ban giám đốc Công ty cổ phần Thế Gia sở dĩ đồng ý cho Phương Minh Viễn gia nhập cổ đông một phần lớn là nhờ công của chiến sĩ VR. Tuy công việc khai thác chỉ mới bắt đầu, nhưng bộ phận chế tác trò chơi của Công ty cổ phần Thế Gia đã hoàn toàn bị tác phẩm này chinh phục. Bất luận là tính chất trò chơi hay tính cân bằng nhân vật, mọi người đều phải công nhận không hề thua kém Street Fighter. Hơn nữa do các đặc tính thiết kế của Phương Minh Viễn vô cùng tỉ mỉ, đến hình tượng nhân vật cũng thiết kế hết rồi, quá trình khai phá có thể nói là tương đối thuận lợi. Tác phẩm có tính chất quyết định này làm ban giám đốc Công ty cổ phần Thế Gia ý thức được trình độ của Phương Minh Viễn về trò chơi máy tính đã quá rõ ràng, không thể tưởng tượng nổi hắn còn có trình độ về trò chơi chiến đấu, thật là không thể coi thường được.
Chế tạo Arcade và trò chơi Arcade có thể nói là cốt lõi của Công ty cổ phần Thế Gia , nếu không thể lôi kéo Phương Minh Viễn về phía mình thì không nghi ngờ gì về một sự tổn thất cực lớn.
Phương Minh Viễn hiểu ý mỉm cười, chiến sĩ VR ở kiếp trước là tác phẩm khơi nguồn cho dòng sản phẩm về trò chơi đánh đối kháng, tuy rằng suy xét tới việc phát hành sớm vài năm so với chiến sĩVRở kiếp trước, kỹ thuật 3D của Công ty cổ phần Thế Gia vẫn chưa thành thục nên cũng không cưỡng ép chế tạo thành trò chơi 3D, nhưng trong thiết kế, hắn cũng đã nói nếu có thể dùng kĩ thuật 3D để thiết kế thì hiệu quả hình ảnh sẽ càng đẹp hơn. Việc dùng hay bỏ này tin chắc Suzuki sẽ hiểu rõ hơn hắn.
-Vậy tôi sẽ không khách khí mà nhận vậy, xin ông Vũ Điền sau khi về nước hãy chuyển lời cảm ơn của tôitới ông Suzuki. Phương Minh Viễn đóng nắp hộp lại, đưa cho Trần Trung.
Trên đường về, Vũ Điền Trọng và Vũ Điền Quang Ly đương nhiên là ngồi cùng xe với Phương Minh Viễn.
- Cậu Phương, sao không thấy cô Lâm Liên?
Vũ Điền Quang Ly ngồi trên ghế bên cạnh lái xe nghiêng người qua hỏi. Vấn đề này vừa nãy cô đã định hỏi, là thư ký bên cạnh Phương Minh Viễn mà sao lại không thấy Lâm Liên xuất hiện.
-À, có chút việc nên chị Liên không thể đi được. Ha, kỳ thực cũng không có gì, chủ yếu là tập đoàn Wal-Mart cũng phái người tới Phụng Nguyên thương thảo với chúng tôi về một số vấn đề hợp tác. Phương Minh Viễn ngẫm nghĩ dù sao thì việc đàm phán với tập đoàn Wal-Mart sắp tới cũng sẽ công bố ra ngoài, nếu để mấy người Vũ Điền Trọng tiết lộ bí mật với tập đoàn Carefour thì cũng không có gì to tát cả.
-Ai? Ôi chao! Vũ Điền Trọng và Vũ Điền Quang Ly cùng ôm lấy đầu, lông mày nhíu chặt lại. Hai người do giật mình quá mức nên cả đầu đều được “tiếp xúc thân mật” với nóc xe.
- Tập đoàn Wal-Mart của Mỹ.
Phương Minh Viễn nói tỉnh bơ nhưng trong bụng thì lại cười thầm.
Vũ Điền Trọng không ngừng đưa tay xoa đầu mà trong lòng dậy sóng. Tập đoàn Wal-Mart, là “ông lớn” trong hệ thống siêu thị bán lẻ của thế giới, thực lực còn lớn hơn một bậc so với tập đoàn Carefour, sao lại có thể lặng lẽ không động tĩnh mà có quan hệ với siêu thị Carrefour được? Hơn nữa lại là hợp tác? Tin này quả là kinh người! Vũ Điền Trọng cũng là một đàn anh trong thương trường, lập tức bèn hiểu ra, tập đoàn Wal-Mart lần này đến chắc chắn là để phá đám, chả trách tập đoàn Carefour mãi vẫn chưa thu mua được siêu thị Carrefour, hóa ra là còn một nguyên nhân này nữa.
Nhưng dù gì đi nữa, trong cuộc chiến này được lợi nhất vẫn là siêu thị Carrefour, trước thì được tập đoàn Carefour thu mua, sau thì hợp tác với tập đoàn Wal-Mart, hai trùm sò về hệ thống siêu thị bán lẻ của thế giới đều cùng có quan hệ với nó, nếu không muốn nổi tiếng cũng không được. Là một xí nghiệp bản địa ở Hoa Hạ, tương lai phát triển của siêu thị Carrefour sẽ tiến triển cực nhanh, xem ra tiền đồ của Phương Minh Viễn không thể đoán hết được.
-Các hạng mục hợp tác vẫn còn đang trong thời gian bàn bạc, vì thế mong hai vị tạm thời không nên tiết lộ ra, thay tôi giữ kín bí mật. Phương Minh Viễn vẻ mặt trịnh trọng nói.
-Đương nhiên rồi! Vũ Điền Trọng đáp lời ngay.
Điện thoại trong xe đột nhiên vang lên, Trần Trung nhấc máy nói hai câu bèn đưa qua cho Phương Minh Viễn.
Người gọi điện tới là Mã Vĩnh Phúc, đây là lần thứ hai trong hai ngày nay ông ta gọi điện cho Phương Minh Viễn rồi. Phương Minh Viễn náo loạn tại cục cảnh sát Phụng Nguyên như vậy, Triệu Sâm đương nhiên không dám không báo cáo, người cấp dưới này nhất thời không nghĩ được ra Phương Minh Viễn là ai, nhưng mấy ông cục trưởng trên cục kia chẳng nhẽ lại không nghĩ được ra? Tôn Nhất Phàm không còn mặt mũi nào tìm Dương Quân Nghĩa giúp đỡ, bèn tìm tới Mã Vĩnh Phúc. May mà Phương Minh Viễn không có ý cố tình làm khó trên cục, hai ba câu bèn đuổi khéo Mã Vĩnh Phúc. Nhưng lại khiến ông ta làm ơn mà không tốn sức trước mặt Tôn Nhất Phàm.
Hôm nay Mã Vĩnh Phúc chính là được người khác nhờ vả, muốn thay Ikeda nói vài câu mong Phương Minh Viễn bỏ qua việc này.
-Chủ nhiệm Mã, không phải cháu không nể mặt bác, thực sự là tên Ikeda không ra sao hết, đâm người mà vẫn còn vênh váo tự đắc, còn ra thể thống gì nữa? Cháu lại cứ tưởngthế chiến lần hai là Nhật Bản dành chiến thắng cơ đấy! Không cho y một bài học cháu không nhịn được cục tức này. Hơn nữa, phóng viên tờ Tin tức mặt trời mọc cháu cũng đã mời đến rồi đây, “chi phí này, tình cảm này mọi người trả sao?