Long Quốc Khải theo ánh mắt Quan Linh nhìn qua, quả nhiên thấy Mã Ngọc Tài với mấy người từ trong tiệc rượu đi đến. Long Quốc Khải vội vàng thu xếp tâm tình một chút, sự việc đã đến nước này, oán trời trách đất cũng chẳng lợi ích gì, việc cần thiết vẫn là làm cho bộ phim mới của mình được sự chú ý tốt, thu được nhiều lợi nhuận. Mà Mã Ngọc Tài chắc chắn là có năng lực trợ giúp mình đạt được sự chú ý của nhân vật trọng yếu.
Tuy nhiên, Long Quốc Khải rất nhanh liền buồn bực phát hiện, mục tiêu của bọn người Mã Ngọc Tài không phải là mình.
-Anh Park, xem ra anh đối với công nghiệp điện ảnh của chúng tôi có hứng thú nhỉ? Mã Ngọc Tài cười ha hả, bên cạnh một người đàn ông Hàn Quốc khoảng chừng ngoài ba mươi tuổi nói.
-Anh Mã, bỏ qua cho tôi nói thẳng, công nghiệp điện ảnh của quý vị không đủ để tôi đặc biệt đến đây, nhưng giới điện ảnh của Đại Hàn dân quốc đã ngưỡng mộ đạo diễn Cameron và phu nhân Gaul là những nhân vật nổi tiếng đã lâu, có thể có một cơ hội tiếp xúc với bọn họ, tôi đương nhiên là sẽ không bỏ qua. Người được gọi là cậu Park người Hàn Quốc, nói một hơi bằng giọng địa phương Đông Bắc có chút cứng nhắc.
Mã Ngọc Tài sợ run một chút, lúc này mới cười lớn nói:
-Park, anh đúng thật là người chân thật nói lời thẳng thắn nha. Park Gyeong Won nhếch mép cười, xem như là đáp lại lời nói của Mã Ngọc Tài.
Mã Ngọc Tài trong lòng chửi rủa, tên khốn chết tiệt Hàn Quốc, nếu không có ta tìm cho ngươi, ai đến nắm chân thối của ngươi. Tên Park Gyeong Won này là chủ tịch công ty hàng không toàn cầu thuộc sở hữu của tập đoàn tài chính Henkinnổi danh Hàn Quốc. Lần này đến Hoa Hạ là đi du lịch tiện thể tiến hành khảo sát công việc làm ăn. Hàn Quốc và Hoa Hạ sau khi thiết lập quan hệ ngoại giao, vận chuyển hàng không giữa hai nước tất nhiên cũng mở rộng không ít. Công ty hàng không toàn cầu Đại Hàn dân quốc tất nhiên cũng liền mở chuyến bay đến Hoa Hạ, hơn nữa theo thời gian, đường bay sẽ được mở rộng đến các tỉnh của Hoa Hạ.
Mã Ngọc Tài cũng là thông qua người khác mới kết bạn với Park Gyeong Won, không phải là Mã Ngọc Tài ở sự nghiệp hàng không có kế hoạch phát triển gì, mà là muốn mượn trợ giúp của Park Gyeong Won cùng tập đoàn tài chính Henkinthiết lập quan hệ. Công ty hàng không hàng đầu ở Hàn Quốc trong công nghiệp hàng không dân dụng cũng là công ty nổi tiếng, cùng sở hữu hơn chín mươi phi cơ, trong đó bao gồm hai mươi mấy máy bay trực thăng và gần ba mươi phi cơ cỡ trung, công ty hàng không toàn cầu của Đại Hàn dân quốc hiện nay có chuyến bay đi hơn hai mươi nước, hơn sáu mươi thành phố, tổng vận chuyển hành khách năm ngoái lên tới mười bảy triệu lượt, trở thành một trong mười công ty hàng không hàng đầu trên thế giới.
Cho nên, địa vị của y ở tập đoàn tài chính Henkin cũng không thể coi thường.
Mà tập đoàn tài chính Henkin, là tập đoàn tư bản nổi danh Hàn Quốc, tuy rằng nghiệp vụ chính vẫn là vận chuyển nhưng mấy năm gần đây, đã từng bước mở rộng sang lĩnh vực khác, trong đó cũng bao gồm công trình sản xuất máy móc. Mã Ngọc Tài chính là muốn từ tập đoàn Henkinmua một số công trình máy móc hạng nặng để bán lại kiếm lời.
Mã Ngọc Tài trong lòng không vui cũng không có bộ lộ ra trong lời nói, nhưng Park Gyeong Won lại nhìn ra, tuy nhiên y cũng không để bụng.
Mặc dù nói, Hoa Hạ rất lớn,Đại Hàn dân quốc rất nhỏ, nhưng có nước Mĩ làm chỗ dựa sau lưng, hơn nữa Park Gyeong Won đối với tình hình trong nước Hoa Hạ cũng tương đối biết rõ, hiện tại Hoa Hạ không phải là thời đại thái tổ sung túc, người ngoại quốc ở Hoa Hạ là tầng lớp đặc quyền không hơn không kém, chính mình tuy nói vài câu không đúng mà thôi, đừng nói là con cháu cán bộ, ngay cả ba của y ở đây cũng không thể làm gì mình.
Huống chi, Park Gyeong Won cũng không cho rằng mình nói có gì sai. So với nền công nghiệp điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ thì sự phát triển của Hàn Quốc mấy năm gần đây, không thể nghi ngờ là có sức sống và triển vọng hơn nhiều.
Ở Hàn Quốc những năm sáu mươi đến tám mươi, bởi vì chính phủ đối mặt với sức ép quân sự khá lớn, cho nên điện ảnh Hàn Quốc càng tán dương chủ nghĩa dân chủ mà không coi trọng biểu dương văn hoá nước mình. Hơn nữa lúc đó Hàn Quốc cũng tồn tại chế độ kiểm duyệt phim ảnh.
Thời điểm đó, quy chế cắt duyệt phim ảnh còn rất là nghiêm khắc và soi mói, đối với những bộ phim có bạo lực, khủng bố, ma quái v.v… có khả năng sẽ mang đến ảnh hưởng không tốt đến xã hội hoặc là phê bình chính phủ, bình luận mặt khác của chính phủ, xuất hiện cùng loại tình tiết nội dung, đều trong phạm vi thẩm tra.
Nhưng sau năm 1995, chính phủ Hàn Quốc từng bước giảm đi những hạn chế áp dụng đối với hệ thống phân loại điện ảnh như nội dung về chính trị, tình dục, bạo lực giờ lại được dân chúng Hàn Quốc hoan nghênh. Ngay cả phim ảnh mô tả quan hệ giữa Hàn Quốc và Triều Tiên, hiện giờ cũng đều có thể công khai ở rạp chiếu phim cho dân chúng thưởng thức.
Cứ tiếp tục giữ chế độ kiểm duyệt phim ảnh của Hoa Hạ so với việc mở trói buộc của ngành công nghiệp điện ảnh Hàn Quốc đã lộ ra bừng bừng sức sống.
Cho nên Park Gyeong Won đối với điện ảnh Hoa Hạ vô cùng coi thường. Nhưng đối với điện ảnh Hollywood, Park Gyeong Won khá là yêu thích, tuy rằng theo quy định của pháp luật Hàn Quốc, dù có chạy theo danh nghạch nhưng cũng phải đảm bảo nghĩa vụ chiếu phim. Nhà nước Hàn Quốc vì bảo hộ nền công nghiệp điện ảnh trong nước nên quy định bắt buộc rạp chiếu phim hàng năm đều phải chiếu phim ảnh trong nước, ngay cả đài truyền hình trung ương cũng phải có tỉ lệ phát hành các tác phẩm điện ảnh trong nước. Nhưng điều này cũng không gây ảnh hưởng đến cơ hội của tầng lớp những người như y ra nước ngoài thưởng thức những bộ phim lớn của Mĩ.
Nhất là đạo diễn điện ảnh Cameron, đều là nhân vật Park Gyeong Wonrất yêu thích. Chỉ có điều Cameron ở Mĩ, thậm chí trên toàn thế giới đều biết là đạo diễn ưu tú, kể cả y cũng không phải nói muốn kết bạn là có thể kết bạn. Cho nên khi vừa nghe nói Cameron và Gaul tới phim trường Hành Dương, mới có thể từ hàng trăm km ở nước ngoài chạy tới đây, hi vọng có thể tận mắt gặp gỡ nhìn thấy phong thái của một vị đạo diễn huyền thoại.
Đương nhiên, Park Gyeong Won cũng có mục đích, vài năm trở lại đây, bởi vì điện ảnh Hàn Quốc sau khi thực hiện phân loại phim ảnh, tồn tại xu hướng phồn thịnh, người đứng đầu tập đoàn tài chính Henkin Park Joong Dai cũng vô cùng coi trọng triển vọng công nghiệp sản xuất phim ảnh, năm ngoái còn thành lập công ty điện ảnh Henkin, đây là một điều cực kỳ hiếm có trong lịch sử tập đoàn khi lấy tên công ty tài chính trực tiếp đặt tên cho một công ty con, điều này có thể nhận thấy, Park Joong Dai đối với sự nghiệp điện ảnh có bao nhiêu coi trọng. Park Gyeong Won có thể ngồi vào vị trí chủ tịch công ty hàng không toàn cầu, tất nhiên là hiểu được, nếu có thể nắm trong tay kế sách Park Joong Dai, địa vị sau này của mình ở tập đoàn Henkin nhất định sẽ càng thêm vững chắc.
Mà hiện giờ ông trùm của thế giới điện ảnh, tất nhiên là Hollywood ở Mĩ, mà Cameron lại là đạo diễn Hollywood nổi tiếng, tập đoàn điện ảnh Jade Birds tuy không phải là có lịch sử huy hoàng lâu đời nhưng cũng là công ty điện ảnh quan trọng tiền đồ sáng lạng. Nếu có thể cùng bọn họ tạo lập quan hệ, cho dù là ngày sau có thể trợ giúp công ty điện ảnh Henkin bồi dưỡng người mới, cũng là một trợ lực không thể coi thường.