Nguyên nhân Cameron có áp lực là vì trong quá trình quay phim, tài chính quả thực chảy ra ngoài như nước. Vì để quay được một số hình ảnh của xác con tàu Titanic, Cameron đã thuê tàu ngầm tiên tiến nhất, tiến vào biển sâu tới 12 lần để có được những thước phim như ý, quay được khung cảnh xung quanh nơi tàu Titanic đắm.
Hơn nữa để tái hiện chân thực nhất sự kiện tàu Titanic năm đó, đoàn làm phim còn phải dựng mô hình tàu Titanic trong thùng nước, mà phải biết rằng tàu Titanic rất lớn, nó dài tới gần 270 mét, con số được lấy ra từ trong văn học. Chiều rộng thuyền lên tới 30 mét, thân thuyền tính từ mặt nước cao tới 18 mét, trọng tải theo như ghi chép lại là 66 nghìn tấn, cho dù đoàn làm phim chỉ dựng lại mô hình, vẫn lớn tới mức kinh người.
Hơn nữa tàu Titanic năm đó, chính nhờ sự xa hoa mà nổi tiếng tới tận đời sau, những gì có trong khoang thuyền hạng hai của nó, đã có thể so sánh với những khoang thuyền hạng nhất của các thuyền khác. Còn đầu khoang thuyền, nếu nói như cách nói hồi đấy, thì chính là một tòa cung điện di động trên biển.
Nó xa hoa và tinh xảo có thể nói là chưa từng có vào thời điểm ấy. Trên thuyền chẳng những có bể bơi, phòng tập thể thao, phòng tắm theo phong cách Thổ Nhĩ Kỳ, thư viện, thang máy lên xuống, còn có rất nhiều phòng. Mặt khác, rất nhiều chi tiết trên thuyền được xây dựng phỏng theo cung Versailles, ví dụ như phòng khách theo phong cách Trianon Palace Salon của nước Pháp, tác phẩm điêu khắc phía trong tường của lò sưởi là bức “Nữ thần săn bắn cung Versailles”, phòng nghỉ còn bày 15 dụng cụ gia đình theo phong cách Louie, nặng tới mức người bình thường không thể nào nâng nổi, thảm trên thuyền thậm chí còn dày hơn cả cái gối. Khắp nơi trên thuyền đều là gỗ tếch cao cấp và trang sức bằng đồng thau, đèn treo và tranh trang trí, thảm Ba Tư cũng với những đồ trang trí khác đều là những tác phẩm nghệ thuật đẹp đẽ, tráng lệ và tinh xảo.
Phòng nghỉ công cộng ở khoang hạng nhất do gỗ cao cấp khảm trang sức tạo thành, có các dụng cụ gia đình cao cấp và các loại đồ trang trí cao cấp khác, trên thuyền còn có quán cà phê cung cấp các món điểm tâm xa hoa cho hành khách và nhà hàng phục vụ 24/24.
Thậm chí ngay cả ở khoang thuyền hạng ba cũng có bồn rửa mặt bằng cẩm thạch và thiết bị sưởi ấm tuyệt hảo. Có thể nói ở thời điểm lúc đó, tàu Titanic nếu nhận là xa hoa thứ hai thì không thuyền nào dám nhận thứ nhất. Mặc dù nó cũng không phải con thuyền đầu tiên có bể bơi, phòng tập thể thao, phòng tắm và cầu thang lên xuống, thế nhưng quả thật nó có trình độ phục vụ mà trước đó chưa từng có. Nhưng bởi vì tàu Titanic ngay lần xuất phát đầu tiên đã chìm, nên cũng không để lại nhiều tư liệu hình ảnh, vì tái hiện lại cảnh tượng trên khoang thuyền Titanic năm đó, các nhân viên thiết kế của tổ quay phim, có thể nói chạy khắp nơi trên đất Mỹ để thu thập tư liệu về Titanic. Hơn nữa, những nhân viên này còn tìm được tư liệu ghi lại hoàn cảnh chế tạo và các loại dụng cụ gia đình, đồ trang sức, ghế dựa trên boong tàu, đèn bàn, đồ sứ, đồ da, phao cứu sinh và các đồ đi biển linh tinh khác phục chế theo những gì trên Titanic năm đó, những thứ này tổng hợp lại, không thể nghi ngờ tốn một khoản tiền rất lớn. Hơn nữa, để càng thêm quay tốt theo những gì văn học ghi lại, họ càng phải vất vả hơn. Khi quay tới tình cảnh thuyền bị đắm, Cameron đã phải thảo luận với nhân viên nhiều lần mới có thể quyết định sẽ sử dụng rocker điều khiển lên xuống để quay. Dạng máy quay sử dụng tới rocker chuyển động lên xuống vào thời điểm ấy trên thế giới, đã có thể đạt tới độ cao 26 mét. Mặc dù như vậy, nhưng muốn đem toàn bộ cảnh tượng đều thu hết vào trong ống kính, Cameron lại phải dùng thêm trục tháp cao tới 64 mét mới có thể hoàn thành. Cái trục hình tháp này sau khi được lắp đặt, để di động máy quay từ đầu thuyền tới đuôi thuyền chỉ mất khoảng 5 phút, do đó có thể cam đoan thu được cảnh cần quay. Mà những điều này, đều phải tính toán thật kỹ xong mới có thể thực hiện.
Hơn nữa, thêm vào đó đủ loại phí linh tinh khác, chỉ giai đoạn chuẩn bị trước cho phim nhựa, con số tiêu tốn đã phải đơn vị hàng chục triệu đô la mà tính!
Mà còn chưa tính hết, hầu hết cảnh trong phim còn cần tới kỹ thuật chỉnh sửa trên máy tính mới có thể hoàn thành, theo Cameron tính, chỉ riêng cảnh nhân vật chính hô to ở đầu thuyền sau đó màn ảnh dần rời đi để chiếu hết toàn bộ thuyền Titanic, chỉ 10 giây thôi, nhưng đã cần tới số tiền lên tới hàng triệu đô la Mỹ! Mà trong quá trình quay phim, những cảnh như vậy có thể nói chỗ nào cũng có!
Số tiền này nếu được thống kê ra, con số này có thể nói chỉ cần nhìn là làm người ta chết ngất!
Mặc dù Phương Minh Viễn đã hào phóng đưa ra 200 triệu đô la Mỹ, hơn nữa còn nói, nếu cần thêm, có thể đầu tư thêm 100 triệu đô la. Nhưng Cameron vẫn cảm thấy, mình vẫn nên tiết kiệm vì sự tín nhiệm của Phương Minh Viễn, 200 triệu đô la lận đó, số tiền này nếu ở Hoa Hạ hoàn toàn có thể xây dựng một nhà xưởng hiện đại, vậy mà Phương Minh Viễn lại không chớp mắt lấy một cái đưa hết cho mình.
Mặc dù, Cameron rất có lòng tin vào kịch bản của Phương Minh Viễn và năng lực đạo diễn của mình, nhưng phim “Titanic” tới lúc cuối cùng liệu có thu hồi đủ vốn không, ông cũng không dám đánh cuộc. 200 triệu đô la mà lỗ, đối với Cameron là một đả kích lớn, cho dù đối với tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ mấy năm nay đã làm ra được vài tác phẩm xuất sắc mà nói, cũng có tổn hại rất lớn! Lại thêm có vết xe đổ lần trước của bộ phim “Waterworld - Thế Giới Nước” lần trước, cho nên Cameron đối với tài chính cần chi kiểm soát cực kỳ chặt chẽ. Nhưng mặc dù Cameron đã chặt chẽ hết sức, song một số khoản lại vẫn bắt buộc phải bỏ ra.
Song cũng may Phương Minh Viễn đã tỏ thái độ rõ ràng, rằng bộ phim này, sẽ mãi được lưu truyền, vùng đất được quay trong phim, sau này cũng trở thành một điểm du lịch, thu hút đông đảo khách du lịch. Nếu như phim “Titanic” có doanh thu không bình thường ở phòng vé, rất có thể sau này vẫn có hy vọng thu hồi lại vốn, thậm chí còn sinh ra lợi nhuận.
Cameron tự giễu cười cười, nhìn qua, Phương Minh Viễn còn tin tưởng vào bộ phim “Titanic” hơn mình, thậm chí còn tính trước tới việc bảo tồn nơi này. Chứ nếu theo như ý định ban đầu của ông, ông định sau khi quay phim xong, thì dỡ bỏ bán đi, coi như thu hồi lại chút vốn. Chỉ là cậu Phương này, không khỏi cũng quá yên tâm về mình rồi, đến bây giờ, vẫn chưa từng tới đây kiểm tra, mà ra tay hào phóng đem nơi này giao lại cho mình.
Cameron kỳ thật rất ghét những người cứ vung tay múa chân trước mặt ông khi ông đang quay phim, nhất là càng ghét hơn nếu người đó can thiệp vào quyền đạo diễn của ông nữa. Nhưng Phương Minh Viễn lại khác, trải qua mấy lần hợp tác, Cameron lại thích những lúc Phương Minh Viễn ở đây hơn, bởi vì hắn thường có thể đưa ra những đề nghị cực kỳ hữu dụng, giải quyết những vấn đề khó trong quá trình quay phim dễ dàng như không. - Đúng rồi, James, anh đã nghe chưa?
Gaul đột nhiên vỗ tay ba cái nói:
- Cậu Phương hình như vừa liên hệ với Dreamworks, hình như cậu ấy có một kịch bản mới muốn hợp tác với họ.
Cameron hơi giật mình, nhưng lại ngay lập tức cười nói:
- Em đang nói tới kịch bản “Mouse Hunt – Chuột siêu quậy” à? Có điều anh lại đồng ý với suy nghĩ của cậu Phương, kịch bản này, cho dù là anh, hay là tập đoàn công ty điện ảnh Jade Birth, cũng không phải là người có thể hợp tác tốt nhất với Phương. Anh đề cử đưa kịch bản phim này cho công ty điện ảnh Disney, thế nhưng cậu Phương lại vẫn kiên trì muốn đưa cho Dreamworks. Cậu ấy đã kiên trì như vậy, anh cũng chỉ có thể giúp cậu ấy liên hệ với Spielberg thôi. - Vì sao?
Gaul kích động nói, kịch bản của Phương Minh Viễn hiện giờ ở Hollywood có thể coi là một tấm biển bằng vàng, hễ là kịch bản phim do hắn viết, không có bộ phim nào không phải là tác phẩm kinh điển, thu được doanh thu lớn ở phòng bán vé. Mà cho tới nay, cũng chỉ riêng tập đoàn điện ảnh Jade Birth mới có may mắn được hợp tác với Phương Minh Viễn, hiện tại Phương Minh Viễn lại đột nhiên muốn đưa kịch bản giao cho Dreamworks, điều này làm cho Gaul sinh ra cảm giác nguy hiểm. Nếu như…, sau này có thêm đối thủ mạnh là Dreamworks cùng cạnh tranh, không biết tập đoàn công ty điện ảnh Jade Birth có thể phát triển nhanh mạnh như bây giờ không.
Hai tay Cameron xòe ra, nhún vai nói:
- Nguyên nhân kỳ thật rất đơn giản, kịch bản này, anh đoán rằng chắc là cậu Phương có linh cảm khi xem “Tom và Jerry”. Một bộ phim hài, lại chỉ có cảnh các nhân vật chính chạy đi chạy lại thế này, vô luận là anh hay tập đoàn công ty điện ảnh Jade Birth, đều chưa từng thành công trước đây. Anh cho rằng, trước mắt, nhiệm vụ quan trọng nhất của chúng ta vẫn là quay cho xong bộ phim “Titanic”, cho nên anh cho rằng hành động của Phương Minh Viễn cũng không có gì lạ. - Nhưng…
Gaul giậm chân, nói:
- Anh có hiểu hay không, hắn nếu làm như vậy, sẽ khiến cho tập đoàn công ty điện ảnh jade Birth gặp…
- Phiền toái à? Cũng không phải là không có!
Cameron quay lại, nhìn thẳng vào Gaul, nói:
- Em yên tâm, kịch bản để chúng ta tiếp tục làm sau bộ “Titanic” này, cậu Phương cũng đã chuẩn bị hết rồi, hơn nữa ít nhất là 3 kịch bản. Cậu Phương đã đồng ý với anh, sẽ đem 3 kịch bản này cho anh quay phim, nếu không có gì ngoài ý muốn, tập đoàn công ty điện ảnh Jade Birth cũng có thể tham gia! Hãy tin tưởng anh, kịch bản kia không thích hợp với anh và em, nếu để cho tập đoàn công ty điện ảnh Jade Birth cố mạnh mẽ tranh đoạt, song lại không đạt được hiệu quả cậu Phương mong muốn, thì chẳng bằng ngay từ đầu giao cho Dreamworks quay cho rồi.
Gaul kinh hãi, cô tuyệt đối không ngờ rằng, phim “Titanic” còn chưa chính thức bắt đầu quay, thế nhưng các kịch bản tiếp theo cậu Phương và Cameron đã bàn bạc xong hết rồi! Hơn nữa không chỉ một kịch bản, mà là ba kịch bản! Điều này chẳng phải cũng là nói, ít nhất có phim để quay trong 3 năm tới sao?
Có điều càng làm cô cảm thấy giật mình hơn là năng lực sáng tác kịch bản của Phương Minh Viễn, trong một thời gian ngắn như vậy, vừa lo cho sản nghiệp nhà họ Phương, vừa có thể viết ra kịch bản xuất sắc tới mức ngay cả Cameron cũng phải tán thành, hiệu suất làm việc như vậy, làm cho người ta nhìn vào mà sợ hãi! - Có điều anh nghe nói, hình như Spielberg cũng rất có hứng thú với “Mouse Hunt – Chuột siêu quậy”, sắp tới ông ta sẽ tới Hoa Hạ nói chuyện với cậu Phương. Chúng ta cũng lâu rồi chưa gặp cậu Phương, sao, có muốn đi Hoa Hạ cùng anh luôn không?
Cameron nghiêm túc lạ thường nói.
- Có!
Gaul ngơ ngác một chút, rồi ngay lập tức vui mừng gật đầu đồng ý. Mặc dù vừa rồi Cameron cũng đã cho cô một liều thuốc an thần, nhưng nếu có cơ hội có thể gặp lại Phương Minh Viễn, làm quan hệ hai bên càng thêm gần gũi, cô tất nhiên cũng không muốn bỏ qua.