Phần 1
Không từ một thủ đoạn nào để kiếm lời, Al Capone có thể thuê người thanh toán đối thủ kinh doanh hoặc chính bản thân hắn ra tay, theo những cách dã man nhất. Điều ngạc nhiên là luật pháp tưởng như rất nghiêm của nước Mỹ lại không làm gì được hắn - tên giang hồ vẫy vùng ở New York trong suốt một thời gian dài.
Có rất nhiều chi tiết không chính xác về cuộc đời của Al Capone trong các phim, truyện, bài báo nói về hắn, trong đó có tin rằng tên tội phạm nguy hiểm này sinh tại Italy. Thực tế, “ngôi sao” của làng tội phạm quốc tế là sản phẩm thuần túy của nước Mỹ, nơi hắn sinh ra.
Rất nhiều người Ý di cư tới Mỹ trước khi Thế chiến II kịp động đến họ. Phần lớn họ là nông dân, không có khả năng tìm được việc làm tốt tại quốc gia Địa Trung Hải. Khi tới Mỹ, họ làm công nhân để kiếm sống vì không biết tiếng Anh và không có nghề nghiệp rõ ràng. Nhưng đó không phải là trường hợp của gia đình Capone.
Cha của Al Capone - Gabriele Capone - là một người lương thiện. Năm 30 tuổi, Gabriele làm nghề buôn bán lặt vặt ở Castellmarre di Stabia, một ngôi làng phía nam Naples. Hơn những người cùng thời, anh biết viết và đọc thành thạo tiếng Italy. Năm 1894, Gabriele trở thành một trong số 43.000 người Ý vượt đại dương sang miền đất mới châu Mỹ. Cùng đi với Gabriele là cô vợ đang mang bầu Teresina, 27 tuổi, và hai cậu con trai, cậu cả Vicenzo 2 tuổi và đứa út Raffaele còn chưa thôi nôi. Không giống như những người Ý nhập cư khác, gia đình này không hề có nợ nần tài chính khi tới Mỹ.
Gia đình Capone đến định cư tại Brooklyn, gần một doanh trại hải quân. Căn hộ số 95 đường Navy của họ không đồ đạc, không nước nóng, và cũng không có toilet trong nhà. Khu vực này rất ồn ào vì các lính thủy thường ra ngoài vui chơi và uống đến say mèm. Quả là khởi đầu đầy khó khăn trong một thế giới mới với gia đình Capone.
Vì biết đọc và viết, người chủ gia đình Capone kiếm được công việc trong một cửa hàng tạp phẩm. Sau khi tích trữ đủ tiền, ông mở cửa hàng riêng. Cô vợ Teresina, đang mang bầu và phải nuôi con nhỏ, cũng cố gắng may vá kiếm thêm. Cuộc sống cứ như vậy rồi đứa con thứ ba của họ, Salvatore, ra khỏi bụng mẹ. 4 năm sau, ngày 17/1/1899, trùm gangster Alphonse cất tiếng khóc chào đời.
Làm thế nào mà hai con người lương thiện như vậy lại có thể sinh ra một đứa con sau này “nổi danh” trong làng tội phạm thế giới? Phải chăng họ đã đánh đập nó khi nó còn bé? Để nó thiếu thốn về vật chất trong quãng thời gian thơ ấu? Hay đứa bé đã sớm lang thang ngoài đường phố với bọn ăn cắp và tội phạm?
Câu trả lời duy nhất cho tất cả các câu hỏi ấy là: Không.
Gia đình Capone là một gia đình đầm ấm, luôn gìn giữ những giá trị truyền thống của các dân tộc sống ven bờ Địa Trung Hải. Tác giả Laurence Bergreen, trong cuốn sách Capone: Con người và thời đại, viết rằng trong gia đình Capone, người mẹ không hề bày tỏ ý kiến, để người cha dành toàn bộ ảnh hưởng của mình tới các con. Người cha đó sống rất khiêm tốn, đặc biệt là ít khi đánh con. Ông thường dùng lời lẽ nhẹ nhàng để dạy bảo chúng theo cách truyền thống.
Không có chút gợn nào trong gia đình Capone có thể khiến Alphonse trở thành trùm tội phạm như sau này. Trong gia đình hắn, cha mẹ và con cái rất gắn bó với nhau. Tất cả là những người sống tuân thủ theo pháp luật, một gia đình Italy bình thường như bao gia đình khác.
Tháng 5/1906, Gabriele trở thành công dân Mỹ, và cả gia đình theo đó đổi sang tên Mỹ, riêng Alphonse trở thành Al Capone.
Sau khi Al chào đời, gia đình họ chuyển tới một khu phố sung túc hơn nơi ở cũ của họ, ngay phía trên cửa hàng của Gabrieleông ở số 69 đại lộ Park tại Brooklyn. Cư dân quanh đó thuộc về nhiều quốc tịch khác nhau - Đức, Thuỵ Sĩ, Trung Quốc... Việc giao tiếp với những người thuộc chủng tộc khác làm cho Al ngày càng gắn chặt với cộng đồng người Italy. Và đó chính là khởi nguồn cho những hoạt động tội phạm của hắn sau này.
Nhà thờ St-Micheal nằm ngay tại góc đường gần khu nhà của gia đình Capone. Cha xứ của nhà thờ Garofalo làm lễ rửa tội cho Al khi hắn mới được vài tháng tuổi. Không khí của khu vực này sau đó đã được nhà văn John Kobler miêu tả trong cuốn Cuộc sống và thế giới của Al Capone: “Cho đến khi được 10 tuổi, Al có cuộc sống khá vất vả nhưng ổn định và không nhiều trắc trở. Đám trẻ con làm khu phố luôn sôi động, vì chúng chơi bóng, chạy tránh xe cộ trên đường, cãi vã và đánh nhau trong lúc đợi mẹ đi chợ về. Những cửa hàng bán hoa quả và rau tạo thành mùi đặc trưng cho cả khu phố. Những chiếc thang lên tầng hai ở phía trước mỗi căn nhà rung lên bần bật mỗi khi xe lửa chạy qua đại lộ Myrthe gần đó”.
Năm 1904, khi được 5 tuổi, Al vào học tại trường phổ thông số 7 đường Adams. Viễn cảnh học tập cao hơn với những cậu bé như Al là rất mờ nhạt, vì hệ thống giáo dục của Mỹ lúc đó rất phân biệt đối xử với dân mới nhập cư. Thày cô giáo chẳng hề ủng hộ hay khuyến khích học sinh học tập nghiêm túc. Thêm vào đó, cha mẹ chỉ chăm chăm đợi lúc con cái đủ tuổi là hối thúc chúng bỏ học về nhà giúp họ kiếm sống hàng ngày. Với một cậu bé hiếu động như Al Capone, trường phổ thông là một nơi khắc nghiệt mà bạo lực là cách duy nhất để vươn lên. Al học rất khá cho tới năm lớp 6, và bắt đầu con đường đi xuống của mình. 14 tuổi, hắn bắt đầu bị lôi vào những vụ đánh nhau triền miên. Rồi Al bỏ học và không bao giờ quay trở lại trường nữa.
Cùng thời gian đó, gia đình Capone chuyển tới sống tại số 21 quảng trường Garfield. Sự thay đổi này khiến hắn gặp cặp vợ chồng tội phạm Johnny Torrio và Mae, những người ảnh hưởng đến cuộc đời hắn sau này.
Ở một góc phố gần nơi gia đình Capone sống, có trụ sở của một tổ chức tội phạm ở khu bờ biển phía đông, đứng đầu là Johnny Torrio. Tên tội phạm kiểu mới này đi tiên phong trong việc thành lập các tổ chức tội phạm thương nghiệp hiện đại sau này. Tài tổ chức và điều hành của Torrio giúp hắn có một bộ máy hoạt động hiệu quả và nhanh gọn. Mọi “doanh nghiệp” hắn dựng lên đều phát đạt. Capone tìm thấy ở Torrio một người thày luôn tận tình giúp đỡ hắn.
Là kẻ có vóc dáng nhỏ nhắn, từ rất sớm Torrio đã hiểu rằng trong thế giới tội phạm, để sống sót cần phải biết suy nghĩ, có khả năng lãnh đạo và biết cách thành lập liên minh. Với vẻ bề ngoài của một quý ông, Torrio biết cách che giấu việc điều hành các nhà thổ của mình
Torrio sớm trở thành một hình mẫu cho đám thanh niên trẻ tuổi trong khu phố. Capone, noi gương bạn bè, đã tìm cách làm quen với Torrio. Theo thời gian, tên tội phạm già đời này bắt đầu thấy tin tưởng Al và giao cho hắn ngày càng nhiều trọng trách trong các hoạt động phi pháp. Cùng lúc, Al học tập phương thức làm ăn của Torrio và bộ hạ của hắn. Một trong những bài học lớn nhất hắn truyền lại cho Al là phải biết sống và phân biệt rõ ràng giữa nghề nghiệp và cuộc sống cá nhân. Bề ngoài phải lịch lãm, có giáo dục, trong khi vẫn ngầm tiến hành các hoạt động tội phạm. Bản năng đó của Torrio đã được Al Capone học như "nuốt" lấy từng lời. Đến năm 1909, Torrio tới Chicago làm ăn thì Capone chia tay với người thày đầu đời của mình.
Đám trẻ tại Brooklyn chơi với nhau theo từng nhóm theo chủng tộc. Chúng không phải là những nhóm tội phạm bạo lực mà là những nhóm trẻ tuổi hay tụ họp đơn giản vì chúng hợp nhau. Capone lại là một trường hợp khác. Hắn rất lỳ lợm và tích cực tham gia vào hàng loạt băng nhóm tội phạm tại Brooklyn.