Chương 5: Thượng cấp quy tắc cấm kỵ

Một bên khác

Thời không thập nhị tháp

Vùng không gian vạn dặm này đã phóng to và thôn phệ đến những thành trì xung quanh. Kiến trúc sụp đổ, còn người bản xứ thì lúc này mới biết tình hình không ổn cũng chẳng kịp thu dọn tài sản mà chỉ mang người thân cùng vài món đồ có giá trị đi

Cổ Phá Thiên và Tần Thủy Hoàng vừa vặn chạy đến nhìn thấy thánh thành tộc mình đang phá hủy, lòng đau như cắt

Dù cả hai có thể lên ngôi tộc trưởng đều là cường giả vi tôn nhưng chỉ cần giữ chức một thời gian thì sẽ biết một người mạnh không thể làm gia tộc huy hoàng được

Thánh thành chính là một căn cơ, một đầu thu nhập tài nguyên chủ chốt. Nhìn một tức chính là thấy tổn thất một phần

" Phong ấn lại"

Tần Thủy Hoàng không nhịn được lên tiếng

Điểm mạnh của Tần gia và Cổ gia là dùng kiếm và quyền nhưng có thể lấy được truyền thừa trong động phủ kia thì cũng phải hiểu được trận pháp không đến nỗi tệ

Ỷ vào tu vi để vẽ vài đường trận văn chính, lại đổ thêm thời không thạch phụ trợ phong ấn không gian tạm thời không bành chướng không thành vấn đề

Đợi thêm chốc trận pháp sư đến là tự giải quyết được. Trận pháp phong ấn hoàn thành, hai người tiến vào thời không thập nhị tháp

Không gian vặn vẹo nhưng khi bước qua vành ngăn cách, cả hai đều là chân kinh, hoang mang tột độ

" Hư ảnh thời không chi nhãn!"

Để hai vị tộc trưởng lẫy lừng danh tiếng cũng hoảng hốt kêu lên thì có thể là cái gì tầm thường sao

" Khục khục.... Thật đáng tiếc các ngươi đến muộn một bước rồi"

" Giờ phút này không ai có thể ngăn cản được việc ngươi phải chết"

Bản thể Tần Ngọc Vũ chính thức lên tiếng cũng là lúc hư ảnh thời không chi nhãn giữa tinh không vô tận mở mắt

Chi chít trận văn, phù văn, cổ văn được vẽ lên không gian chằng chịt

Tất cả chỉ là vẽ mà chưa khởi động, chưa lưu chuyển bắt kì cái gì lực lượng cũng khiến cường giả đỉnh cao mồ hôi chảy ròng, cảm nhận được không phải nguy cơ chí mạng mà là sự uy nghiêm bất khả xâm phạm như một tiện dân gặp đế hoàng đến nhìn thẳng cũng là một sự bất kính

" Mau phá hủy"

Cổ Phá Thiên hét to tung quyền nhưng kiếm pháp của Tần Thủy Hoàng lại nhanh nhẹn chém trước một nhịp

" Hư Vô kiếm pháp - thức cuối cùng - vô"

" Bá tinh cự giải - thức cuối cùng - diệt"

Con mắt đỏ ngầu cưỡng ép thi triển chiêu thức mạnh nhất

Ngục giam chiến trường vẫn chưa phá vỡ

' Táng sinh huyết hồn trận'vận chuyển khiến cho cường giả cấp trung bị luyện hóa chỉ sau ba tức. Hơn một nửa sát thủ tam sát giáo trực tiếp tự sát cung cấp năng lượng cho đại trận, chiến trường hỗn chiến nơi này nói là phúc địa cũng không quá. Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất phủ thêm lớp thịt nát bấy và ngay cả linh hồn cũng không thoát được' cấm không phong hoàng trận' bên ngoài

Bên trong chỉ còn sót lại vài cái đỉnh cao cường giả đang ra sức phá trận và cấp cao cường giả đang hấp hối

Khung xương rạn nứt đến nỗi còn chưa vỡ vụn đã là kì tích rồi

Trận pháp bắt đầu rung lên bần bật, trận văn hỗn loạn thiếu khuyết

Đùng!!

Trận pháp phát nổ, không gian biến dạng, khung xương huyết sắc vỡ nát chỉ còn một cái đầu lâu lăn lốc trên mặt đất

" Hộc hộc hộc...."

Tiếng thở dốc của những kẻ còn sống vang lên nặng nề

Hai phó giáo chủ thừa cơ chạy trốn, ngày hôm nay quá đủ dọa người rồi ngay cả báu vật trước mắt cũng bỏ qua nhưng mấy vị tộc trưởng lại không như vậy toàn bộ cưỡng ép thương thế và lao đến tiểu đầu lâu như sói đói vồ mồi

" Trận nhãn là của ta"

" Ha ha ha.... Bắt được rồi"

Vừa mừng rỡ ầm lên thì bỗng đầu lâu loé sáng, phù văn hiện ra lúc này đám người mới nhìn thấy một tờ phù chú qua khe miệng trống rỗng

Im lặng tầm ba tức, ngay cả sóng không gian khi dịch chuyển cũng không có. Tiểu đầu lâu biến mất không giấu vết

" A!"

" Tam sát giáo ngươi táng tận lương tâm đi dùng trận pháp này hại chết bao nhiêu người vô tội"

" Chính đạo sẽ không cho phép tà ma ngoại đạo các ngươi lộng hành"

Lời nói này tuy vô nghĩa nhưng xả xong chút bực tức thì lại tiếp tục chạy đến thời không thập nhị tháp

Quay lại công kích một kiếm một quyền chuẩn bị phát ra, một âm thanh vang lên lạnh lùng

" Chủ nhân của ta nói ngươi phải chết!"

Cả hai lúc này đang phát động thế công mạnh nhất nên cũng chẳng nghe được giọng nói vừa vang lên

Chủ nhân phát ra giọng nói cũng xuất hiện, tên tay trái còn cảm lấy cái huyết sắc khô lâu đã biến mất kia

Kẻ vừa tới là một cái trung niên béo mập nhìn công kích ập đến mà cổ họng không khỏi' hừ' một cái khinh thường

Không phải đòn tấn công yếu mà là thứ hắn chuẩn bị thật sự rất mạnh

Mọi thứ nói thì dài nhưng tất cả chỉ diễn ra trong một tức

Ngay tại lưỡi kiếm sắp chém vào trận văn thì tất cả đột nhiên bất động như thế thời gian biến mất

" Thượng cấp quy tắc cấm kỵ - du hí lĩnh vực"

Cùng lúc đó, tại sâu trong lòng đất của thập nhị đại tộc. Mười hai cỗ quan tài tồn tại đã không biết là bao nhiêu thời tháp chứa đựng những cỗ thi thể chỉ còn lại một đống xương trắng đột nhiên dị động, hốc mắt trống rỗng sâu hoắm hiện ra con mắt đỏ lòm

Tuy con mắt trông rất tà môn nhưng nó như chứa đựng càn khôn, chưởng khống tất thảy, chỉ với một động tác lại có thể không nhìn thời gian cùng không gian trực tiếp lưu truyền hình ảnh thời không thập nhị tháp vào trong mắt. Lúc này một cái thi cốt không mở miệng mà phát ra âm thanh ken két

" Quy tắc cấm, đã vậy lại còn là thượng cấp"

Trầm ngâm một lát lại nói

" Thời đại loạn thế sợ rằng đến sớm hơn, thời đại hoàng kim xem ra đã bắt đầu mà kẻ phá kiếp vẫn chưa tính ra"

Nói xong lại nhắm mắt ngủ say