Chương 2: Cấm không phong hoàng trận

Vụt .... vụt .... vụt

Tiếng gió rất nhẹ sẽ thổi vào tai

Đoàng

Mấy tên tiếp cận đoàn người nổ tung tại chỗ. Hàng loạt thân ảnh áo đen xuất hiện, nổi trội nhất là hai kẻ mặc hắc y có thêu hoạ tiết

Nếu nhìn kỹ thì thấy đây là một giải thiên hà nhưng có nhiều thiếu sót, mơ hồ. Bên trên dệt một mặt trời to nhất chiếu sáng cả một vùng tinh không, tám hành tinh quay quanh nó và hành tinh màu xanh thứ ba cùng vệ tinh là cực kỳ rõ ràng. Hàng vạn tinh thần lại càng tô điểm thêm thêm sự hùng vĩ, yên bình đó

" Quả nhiên là bọn trộm tam sát giáo các ngươi" Cổ Phá Thiên thu tay lại sau khi giết vài tên tốt thí

Hai tên áo đen nhìn qua rồi quay người sang thân ảnh còn nhếch nhác máu nói :

" Thưa giáo chủ, tất cả đã chuẩn bị xong"

Chúng cường giả sững lại vài giây xác định không nghe nhầm. Kẻ thần bí nhất, bàn tay thao túng tất cả lại ở ngay trước mặt mà chẳng biết. Chỉ có thể nói bọn điên này thật bỏ vốn, đến cả giáo chủ cũng nằm vùng làm nội gián. Chỉ cần trong lúc truyền tin về bị phát hiện thì chắc chắn sẽ chết thậm chí tổ chức phía sau cũng lụi tàn

Vả lại bọn sát thủ không phải toàn máu lạnh vô tình chỉ thích giết chóc thôi sao? Thế nào lại biết liêu muội? Đã thế lại thành công cướp đi trái tim của tiểu công chúa Cổ gia nữa. Từ lúc nào sát thủ lừa tình làm việc, lại còn là giáo chủ của một đại phái

Đám người không biết nói gì mang theo ánh mắt nhìn về phía Cổ gia còn hàng trăm tán tu gần đó nghe được thật sự rất muốn học bị quyết dù phải nghe quỳ. Câu chuyện thiên kim tiểu thư phải lòng tiểu tử nghèo thật sự rất hấp dẫn

" Tốt, chuẩn bị lệnh bài dịch chuyển"

Giọng nói đè nén khiến không gian cũng chịu áp lực

Thấy tam sát giáo sắp chạy, Cổ Phá Thiên truyền âm :

" Ảnh tử, toàn lực giết"

" Nực cười, muốn chơi ám sát với tam sát giáo ta sao" một tên giáo chủ cười phá lên như gặp chuyện hài nhất vậy

Quả nhiên, dù ảnh tử Cổ gia rất tinh anh nhưng vẫn thua tam sát giáo về cả chiến lực hay số lượng nên chưa tiếp cận được hai trượng thì toàn bộ đã bị ám sát

" Phế vật"

Cổ Phá Thiên bỏ xong câu rồi quay nhìn đám 'đồng mình' tham gia hôn lễ

" Các ngươi định đứng im sao, tuy không biết tam sát giáo thu thập chí bảo làm điều ác gì nhưng đồ tổ tiên để thì phải biết giữ lấy"

Đứt lời thì có một đám người không mưu mà hợp tiến lên một bước :

" Để đám ma đầu này sống chỉ khiến bách tính lầm than, chúng ta tất nhiên phải góp sức giúp Thiên huynh và Hoàng huynh vài phần sức mọt giết bọn ác đồ"

" Tránh bọn chúng đâm lén khi nhị vị chiến đấu với tên giáo chủ kia"

Cổ Phá Thiên" hừ" một tiếng mắng toàn lão cáo già bất quá lại nở ra nụ cười nham hiểm

" Trận pháp - Cấm không phong hoàng trận - Khởi"

Hàng loạt trận văn và cả phù văn loé lên lấy tên cầm đầu làm trung tâm, phạm vi trăm dặm tạo thành trận pháp cực đại

Không gian phong toả, hàng loạt cường giả trốn tại mặt trái không gian bị đẩy về không gian thực. Không ai có thể chui vào không gian nữa, đây quả thật là đòn khắc chế chí mạng với sát thủ

" Ngươi muốn làm gì?" một lão gia chống gậy vừa bị trận pháp bật về không gian thực nhìn vào Cổ Phá Thiên quát lớn

" Ta làm gì ngươi không nhìn thấy sao, tất nhiên là làm suy yếu thực lực sát thủ để giảm thiểu thương vong rồi"

" Ngươi nói giúp tam sát giáo như vậy chẳng lẽ là nội gián?"

Lão gia vừa sợ vừa giận chỉ có thể đen mặt rời đi. Chúng cường giả thấy vậy lấy lại tự tin, chỉ có Cổ gia và Tần gia vẫn lo lắng như cũ vì phù văn hỗ trợ trận pháp chính là Tần Gia Vũ đề cử

Ban đầu hồi còn trẻ, nhị vị tộc trưởng đều có cơ duyên trong 1 động phủ. Cổ Phá Thiên lấy truyền thừa trận văn còn Tần Thủy Hoàng lấy truyền thừa phù văn. Cả hai đều thử xây dựng trận pháp nhưng đều sụp đổ

Đến lúc Tần gia mất chí bảo, Tần Gia Vũ mới nhắc lại chuyện xưa của tộc trưởng, Tần tộc trưởng bàn bạc với Cổ gia và hứa sính lễ có phù văn hỗ trợ. Đó là 1 trong những nguyên nhân hôn ước tiến hành nhanh tới vậy

" Thưa gia chủ, trận pháp không có vấn đề"

" Thưa gia chủ, phù văn phụ trận cũng là thật"

Nghe tiếng báo thì hai người mới thở ra một hơi. Xem ra hắn cần gấp chí bảo nên chưa kịp động tay tới trận pháp

Lúc này nhìn về phía đám đám người định toạ quan sơn hổ đấu lúc đấu lúc đầu hiện thân, lại nhìn về phía chủ mưu, đôi bàn tay thao túng tất cả. Hôm nay, toàn bộ đám cáo già này mới biết cái gì là giả trư ăn thịt cọp chính hiệu

Ánh mắt của y vẫn thâm túy như chứa đựng cả trời sao nhếch miệng :

" Ta là người đề cử trận pháp, dù chưa kịp động tay nhưng tất nhiên phải có cách thoát đi rồi"

Y giơ lên lệnh bài dịch chuyển chuẩn bị bóp

" Chờ đi, ngày ta trở la...ại...."

Chưa nói hết câu, cảm giác đau đớn đã làm cho y lạnh thấu tim, bất giác nhớ lại nụ cười trên môi người con gái đã ngất vì y

Sững sờ, mộng bức, ... Bao nhiêu cảm xúc xoay quanh chúng cường giả

" Hahaha ác nhân tự có ác nhân trị. Đến lúc chết ngươi có từng nghĩ mình sẽ chết trong tay huynh đệ chính mình không"

Kẻ cười to nhất ở đây hiển nhiên là Cổ Phá Thiên, đôi mắt vẫn chằm chằm nhìn vào cảnh tượng đặc sắc vừa diễn ra

Cúi đầu nhìn xuống vùng ức đầy máu đã bắt đầu thối rữa, rồi khó khăn quay đầu nhìn vào chủ nhân của hai lưỡi dao, tầm mắt bắt đầu mờ ảo nhưng vẫn thấy rõ khuôn mặt là cặp tình nhân giống hệt hai phó giáo chủ cùng y xây dựng giáo

Chỉ khác biệt duy nhất cái ánh mắt thân thiết và nụ cười giả tạo đã không còn, ả nữ nhân nham hiểm phát ra giọng điệu tham lam và hưng phấn không chút che giấu

" Lão đại người nên nghỉ ngơi rồi, chúng ta chắc chắn sẽ xây dựng tam sát giáo vang danh vạn cổ"

Lúc này cánh tay chứa không gian cất chí bảo bị chặt đứt, độc tố lan truyền từ tim ăn mòn cả máu thịt để lộ ra vùng xương bạch kim chói lọi. Đến sức lực nói chuyện cũng không còn chỉ có thể nhìn vào vùng đất mà y đang tự do rơi xuống

Rầm!

Xèo xèo xèo ...

Tiếng độc tố ăn mòn cả mặt đất sau mấy tức, dưới đó không phải là bộ thi hài vừa giết mà là bộ hài cốt không còn máu thịt

Nhưng có ai để ý rằng trong một khoảng khắc khuôn mặt đang phân hủy, y đã nhếch miệng cười.