Chương 10: Toàn bộ giới linh hiện thế

Thời không chi nhãn hay được nói như con mắt của nguyên giới là sự tồn tại chí cao quản lý mọi quy tắc từ khi thế giới hình thành. Mỗi lần nó hiện thế dù chỉ là hư ảnh thì cũng là có sự kiện ảnh hưởng đến trật tự cân bằng nguyên giới

Nếu quy tắc là luật lệ phải tuân thủ thì thời không chi nhãn là người tuần tra kẻ phá hoại quy tắc để giáng xuống trừng phạt. Theo lẽ nói thời không chi nhãn chỉ hành động theo quy tắc đã đặt ra nhưng lúc này đây con mắt uy nghiêm ấy sinh ra khác thường

Khôi phục lại trạng thái, các cổ tự chuyển động. Nơi tròng mắt hiện lên thân ảnh mờ ảo, một nam trung thiếu niên đã bị trương khắp mình nổi bật hơn là thời không chi nhãn chính là một con mắt phải của chàng thiếu niên ấy

Tại vừa lúc mà cổ tự chuyển động mọi tinh cầu trong nguyên giới đều phát sinh dị thường, giới linh đồng loạt hiện thân ngay cả tinh cầu cấp cao nhất là thời không giới cũng không ngoại lệ. Những linh hồn thế giới này đều từ bỏ cái thể xác tinh cầu mà lao đến thời không chi nhãn

Giới linh đột nhiên rời bỏ, pháp tắc đảo lộn nếu không tìm cách khắc phục thì thiên tai giáng xuống liên tục chẳng hết bách niên sẽ có một nửa số tinh cầu trong nguyên giới bị phá hủy, biết bao sinh linh chẳng có chốn dừng chân

Đến lúc ấy loạn thế, tranh giành, chém giết chính là kế sách giảm thiểu dân số tối ưu nhất

" Xảy ra chuyện gì vậy? Giới linh tại sao lại chạy ra ngoài"

" Mau! Giới linh phản phệ, bệ hạ bị thương rồi. Y sư, mau kêu y sư tới!"

Tiếng huyên náo vang vọng khắp nơi, ngày này chính là mốc lịch sử trọng đại nhất của nguyên giới từ khi mới hình thành cho đến nay

" Chuyện gì xảy ra! Pháp tắc sao đột nhiên hỗn loạn vậy?"

Đám chiến trận sư dừng công kích, vô số trận pháp bị trận pháp sư bên phía Tần Gia Vũ lẩn vào trong quẫy nhiễu cũng có trận pháp vì pháp tắc hỗn loạn mà sụp đổ nhưng lúc này tất cả như ăn ý dừng lại

Từ lúc bắt tay với Tần Gia Vũ và nghe kế hoạch là đã biết thời không chi nhãn sẽ xuất hiện thậm chí lộ ra bản thể nhưng mà lúc này giới linh hiện thế là thế nào? Vả lại hàng loạt khí tức chứa đầy pháp tắc thiên địa đang lao về đây một cách nhanh chóng lại là sao nữa?

Phóng tầm mắt ra ngoài tinh không, một cảnh tượng hoành tráng không kém gì trận pháp cấm kỵ trước đó. Linh hồn thế giới của cả vô số vũ trụ trong nguyên giới kéo về

" Đây.... Giới linh hiện thế lại còn nhiều như vậy"

Đám trận pháp sư há hốc mồm sau đó là ánh mắt tham lam

" Chỉ cần bắt một con rồi cưỡng ép nhận chủ là có thể xưng bá một phương rồi!"

Trước sự hấp dẫn của giới linh, các trận pháp sư vốn là tùy tùng tâm động phản nghịch. Thay vì lên trước làm cừu thế mạng tấn công Tần Gia Vũ thì bắt đi giới linh dễ dàng hơn rất nhiều hơn nữa cho dù thất bại thì thất bại cũng chẳng có nguy hiểm gì đến tính mạng cả

Tâm lý của đám tùy tùng này chính là dù sao cũng phải chết mà nếu bắt được giới linh nhận chủ thì có nguy cơ tử vong thấp hơn

Thấy tình hình như vậy Tần Gia Vũ sao có thể bỏ qua? Cố gắng truyền ý niệm cho thuộc hạ hành động. Không phải đánh lén, không phải liều chết hay thoả hiệp mà chỉ thấy mấy chục tên thuộc hạ trà trộn vào hàng ngũ trận pháp sư bay lên

" Hahaha.... Trời cũng giúp ta, nếu để giới linh nhận chủ thì bọn khốn kia sao thể tìm ra ta được"

" Từ vị diện cấp thấp đến cấp cao đều có nếu bắt được vài con rồi bán cho bên kia là đủ tài nguyên cho ta đột phá rồi"

" ...."

Từ mấy chục cường giả ra tay trước rồi đến mấy trăm cuối cùng theo hiệu ứng đám động chiến trường vây đánh Tần Gia Vũ chỉ còn lại vài thân cận của y cùng với cường giả đỉnh cao như Song Sinh trận đế, Huyền Thiên trận đế còn ở lại

Một bất ngờ bên ngoài vốn chẳng liên quan đến trận chiến mà thêm vào đó một lời chỉ huy đã khiến cho bên địch không nghe theo chủ tử nữa mà tự ý định đoạt nếu để trên chiến trường sinh tử chẳng khác nào hành vi tự hủy

Thử nghĩ xem nếu ngươi xuất binh ra xâm lược mà đến nơi quân nhân không những không đánh chiếm mà còn gia nhập nước địch thì người làm chỉ huy như ngươi có cầm kiếm tự sát trước khi khí huyết công tâm mà chết không?

" Hảo! Huynh đệ thật là nhiều thủ đoạn a"

Huyền Thiên trận đế tức đến khuôn mặt méo mó

" Huyền Thiên huynh quá khen rồi, hơn chín phần người của ta thấy cái lợi là lại quên người chủ nhân đang hấp hối này đây"

Tần Gia Vũ tuy vẫn gánh chịu đau đớn nhưng hình thái này thì có thể nói chuyện

Nghe Tần Gia Vũ trả lời mà cả hai xém tức đến nổ phổi. Rõ ràng bọn ta đâu có khen ngươi, ngươi khiêm tốn, ngươi giả vờ cái gì? Đừng tưởng là truyền âm kia của ngươi là bọn trận đế ta không nghe thấy

Không trách bọn họ khinh địch, Tần Gia Vũ tới phiến diện ngoài vẻn vẹn có sáu trăm năm mà bọn họ ẩn cư đã là từ đời tổ tiên của y rồi. Khả năng ứng biến này đều là rèn luyện qua bao trận giết người, cướp cơ duyên, lừa đảo tính kế mà thành. Với một đám ngư long hỗn tạp, bằng mặt mà không bằng lòng này thì trước cái lợi ít nguy hiểm hơn chỉ cần sử dụng hiệu ứng đám đông là có thể điều khiển bước đi của họ một cách hoàn mỹ

Lúc này trên chiến trường chỉ còn hai trận đế một phe, Tần Gia Vũ và một thuộc hạ bất hủ cảnh một phe. Nếu chiến đấu sẽ có ít nhất mỗi bên một người chết nhưng hai trận đế đâu phải người một thế lực, xét đi xét lại thấy không đáng. Ai mà biết hình dạng kia của Tần Gia Vũ có sức chiến đấu thế nào

" Hahaha Vũ đệ không cần khiêm tốn, đệ đã không cần chúng ta kết đồng minh nữa nhưng nếu có chuyện gì cần giúp cứ đến tìm ta"

" Đúng vậy, trong nguyên giới này số chuyện ta không giúp được chỉ đếm trên đầu ngón tay"

Hai trận đế nói lời thâm tình huynh đệ nhưng ngay sau đó là vụt mất không dấu bết đến ngoảnh lại nhìn cũng không

Thân ảnh biến mất tại tinh không vô tận. Tần Gia Vũ hừ một tiếng

" Lão quái, tưởng có thể ăn được ta sao? Nhưng những giới linh kia lại là thế nào, chẳng lẽ đến vì ta?"

Liếc tầm mắt vào những giới linh đang lao vụt đến rồi lại nhanh chóng ngồi xuống luyện hoá phần thưởng của thượng cấp quy tắc cấm kỵ