Chương 14: Chị Em Sinh Đôi

Chương 14: Chị Em Sinh Đôi

Sáng hôm đó, nhóm người do Hoàng Trung Phi dẫn đầu đã nhanh chóng mang đồng phục quân sự về lớp phân phát.

Khương Ninh nhận được đồng phục thì lịch sự nói tiếng cám ơn, Hoàng Trung Phi liền lộ ra nụ cười rạng rỡ, làm bộ dáng cúi người, tinh nghịch nói: "Được phục vụ các bạn học là vinh dự của ta."

Đợi đến khi y đã sang bàn khác, Mã Sự Thành ngồi cạnh Khương Ninh mới lên tiếng: "Cậu ta đẹp trai thật, tính ra cũng ngang ngửa ta đấy."

Bạn học nữ ngồi cách đó không xa bỗng quay đầu lại nhìn, ánh mắt lộ rõ sự châm chọc khiến Mã Sự Thành khó chịu không thôi, "Sao, ngươi có ý kiến gì à?"

Nữ đồng học gỏn lọn đáp: "Người quý ở chỗ biết tự trọng."

Mã Sự Thành tức nghẹn đến đỏ bừng mặt, hắn thật sự cho rằng mình rất đẹp trai, mỗi lần soi gương, hắn đều cảm thấy trên đời này sao lại có mỹ nam tử như thế. Không chỉ vậy, mỗi lần đến nhà họ hàng chơi, lúc nào mọi người cũng khen hắn càng ngày càng soái. Hồi trung học cơ sở, hắn từng tự hào khẳng định mình là người đẹp trai nhất lớp trước mặt bạn bè thân thiết, rõ ràng là bọn họ cũng đều đồng ý với hắn.

Kết quả ngay ngày đầu tựu trường phổ thông, hắn lại bị một nữ đồng học dùng ánh mắt chế nhạo tướng mạo của mình, Mã Sự Thành thật sự cảm thấy không sao hiểu nổi.

Cô bạn kia có vấn đề về thẩm mỹ có phải không?!

Nhưng không đợi Mã Sự Thành phát tác, lúc này, trên bục giảng, Đan lão sư đã tiếp tục thông báo:

"Sách giáo khoa thì chờ kết thúc kỳ huấn luyện quân sự đầu năm xong, nhà trường sẽ phát xuống cho các ngươi. Đồng thời, cũng sẽ chọn ban cán sự lớp vào thời điểm đó luôn. Ngoài ra, chỗ ngồi hiện tại chỉ là tạm thời, sau kỳ kiểm tra tháng đầu tiên xong, vị trí sẽ được sắp xếp lại.”

“Sáng hôm nay, mọi người ở lại lớp tự học. Buổi chiều thì xuống sân tham gia lễ chào đón tân sinh, tất cả mọi người đều phải tham gia, không được phép vắng mặt."

Lại dặn dò thêm vài câu xong, Đan lão sư mới rời khỏi phòng học, rất nhanh, bầu không khí đã ồn ào huyên náo trở lại.

Mã Sự Thành rất muốn tìm bạn học nữ ban nãy để tranh luận, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy làm vậy thì quá thiếu phong độ, đành phải buồn bực giấu nhẹm cục tức ấy trong lòng. Một lát sau, có lẽ là vì cảm thấy quá nhàm chán, hắn lại quay sang bắt chuyện với Khương Ninh: "Hồi trung học ngươi học ở trường nào vậy?"

"Ta học ở dưới tiểu trấn, có nói tên ngươi cũng không biết đâu." Khương Ninh đáp.

"Ngươi thi đầu vào được bao nhiêu điểm?"

"650." Khương Ninh lơ đãng trả lời, lúc này hắn chỉ đang muốn chuyên tâm nghĩ tới chuyện phân bổ thời gian tu luyện hợp lý.

Mà Mã Sự Thành lại không phát hiện ra việc nãy giờ Khương Ninh chỉ đáp qua loa lấy lệ với mình, vẫn nhiệt tình nói luôn miệng, các bạn học gần đó nghe hắn bàn về chuyện điểm thi thì cũng hào hứng quay sang cùng bàn tán, cứ thế cả nhóm tụm lại hàn huyên mãi không dứt.

Mãi đến khi trống trường vang lên, báo hiệu giờ nghỉ trưa đến thì lúc này Khương Ninh mới giật mình tỉnh táo lại, hắn không định đạp xe về nhà, dù sao thời gian nghỉ trưa cũng không quá dài.

Khương Ninh xuống căn tin mua một phần cơm hết 10 đồng, vừa ăn vừa âm thầm tặc lưỡi cảm khái, đồ ăn của trường không quá ngon, cũng không có quá nhiều dinh dưỡng, ngày nào cũng chỉ ăn nhiêu đây mà muốn tăng cường thể chất là chuyện không thể nào.

Ăn cơm trưa xong, hắn mua hộp sữa tươi, sau đó đi loanh quanh một vòng sân trường, tìm một gốc đại thụ rồi ngồi ở phía dưới tránh nắng, nghỉ ngơi.

So với phòng học khép kín huyên náo, thật ra Khương Ninh thích không gian mở rộng rãi và yên tĩnh hơn.

Bên dưới đại thụ không chỉ có mình Khương Ninh mà còn có hai cô gái giống nhau như đúc cũng đang ngồi nghỉ trưa ở đây. Hai nàng nhỏ giọng trò chuyện với nhau, thấy Khương Ninh đi tới thì bất giác thanh âm lại càng hạ xuống.

Một trong hai cô gái này là Trần Tư Vũ, Khương Ninh nhận ra đấy là bạn cùng lớp của mình, người còn lại thì hẳn là chị em song sinh của cô ấy, hắn không quen biết.

Khương Ninh nhắm mắt tĩnh tu, thế nhưng những thanh âm vo ve như muỗi đập cánh của hai người vẫn rơi vào tai hắn.

"Tỷ không biết đâu, trong lớp ta có một cậu bạn rất đẹp."

"Thật à? Đẹp cỡ nào?"

"So với mấy nam minh tinh mà tỷ thích còn đẹp hơn nữa, cậu ta tên là Hoàng Trung Phi, buổi chiều hai chúng ta đổi lớp đi, cho tỷ tự nhìn xem là sẽ biết."

"Có được không, lỡ bị phát hiện thì sao?" Trần Tư Tình thoáng do dự.

"Yên tâm, tỷ nhìn nam sinh bên kia đi. Hắn là bạn học cùng lớp của ta đấy, tên gì ấy nhỉ, ta quên mất rồi. Chi bằng tỷ thử ra đó bắt chuyện xem, bảo đảm hắn không nhận ra đâu."

Trần Tư Tình đáp ứng, chuyện này nghe thật kích thích, có điều nàng thích nhất chính là những việc có tính khiêu chiến như vậy.

Nàng đi qua bên chỗ Khương Ninh, nhẹ nhàng gọi: "Đồng học, đồng học."

Khương Ninh mở mắt ra: "Có chuyện gì vậy?"

"Ngươi học lớp 10A8 đúng không? Sáng nay ta có thấy ngươi rồi, ta tên là Trần Tư Vũ." Trần Tư Tình thản nhiên bắt chuyện, hoàn toàn không có vẻ chột dạ.

Trần Tư Vũ bên kia âm thầm đắc ý, bình thường nàng và tỷ tỷ vẫn dựa vào vóc dáng và gương mặt giống hệt nhau mà “tráo đổi thân phận”, trêu đùa người khác. Mỗi khi nhìn thấy người đối diện bị lừa gạt thì đều hết sức vui vẻ, tựa như bản thân vừa mới giành được một thắng lợi nào đó.

Nhưng không ngờ, lần này vở kịch của hai nàng lại bị người ta vạch trần.

Khương Ninh đáp: "Ngươi không phải là Trần Tư Vũ."

Hắn nhìn về phía cô gái phía sau, đoạn nói: "Cậu ta mới là Trần Tư Vũ."

Nghe thế, cặp chị em sinh đôi nhất thời trợn to hai mắt.

"Ngươi nghe lén chúng ta nói chuyện à?" Trần Tư Vũ không phục.

"Không có, các ngươi thủ thỉ nhỏ như vậy, ta lại đang mơ màng ngủ trưa, ai mà nghe được các ngươi nói cái gì." Khương Ninh không thừa nhận.

"Cũng phải." Trần Tư Vũ lại chất vấn: "Vậy làm sao ngươi lại phát hiện?"

"Nhìn một cái là thấy ngay mà. Ngươi đoán thử xem."

Trần Tư Vũ đương nhiên không đoán được.

Không nhận được câu trả lời hợp lý khiến trong lòng nàng ngứa ngáy hệt như bị mèo cào. Phải biết, nàng và Tư Tình là chị em sinh đôi cùng trứng, bề ngoài cơ hồ giống nhau như đúc, ngay cả giọng nói cũng giống hệt nhau, đó giờ “đổi vai” chưa từng bị ai phát hiện, đến cha mẹ ở nhà còn thường xuyên nhầm lẫn hai người.

Thế nhưng hôm nay lại thua dưới tay Khương Ninh, cả hai thật sự không phục.

Rốt cuộc Khương Ninh đã phát hiện được điểm gì bất đồng giữa hai nàng?

Nàng nhất định phải tìm hiểu rõ ràng vụ này, bằng không về sau mỗi khi nàng và tỷ tỷ “đổi vai” lại tiếp tục bị người tinh ý nhận ra nữa thì xem như xui xẻo.