ười ngày trôi qua, Chung Linh hiện giờ ra sao? Hắn chưa vội đi tìm mẫu thân của Chung Linh. Không phải là hắn không lo lắng đến cho nàng, tại vì đối với hắn mọi chuyện phải cân nhắc, an toàn là trên hết.
Mẫu thân của Chung Linh bị Đoàn Chính Thuần bỏ rơi, dù hiện nay đã lấy Chung Vạn Cừu, nhưng tình yêu của nàng dành cho Đoàn Chính Thuần vẫn không hề lay chuyển. Nếu hắn đến gặp, nàng nhận ra hắn là con trai họ Đoàn, khi đó Chung Vạn Cừu nổi cơn ghen, cơn điên bốc lên thì vạ lây, với vỏ công hiện giờ, thì mạng sống e là khó giữ. Chi bằng với khả năng đang có, may ra còn có thể tự mình đi cứu Chung Linh thì tốt hơn.
Không ngừng thi triển Lăng Ba Vi Bộ, hắn mau chóng ra khỏi khu vực Vô Lượng Ngọc Bích, trên đường di chuyển, hắn không hề thấy mệt mỏi mà ngược lại thấy rất là sảng khoái, Lăng Ba Vi Bộ đúng là không hổ danh tối thượng về nội công.
Thấp thoáng từ xa, có vài dãy nhà thấp thoáng, nhất định đó là Vô Lượng sơn trang, đến sát sườn núi quan sát phụ cận khu vực đầy cây cối, hắn nghe âm thanh róc rách của nước, nhất định gần đây có hồ.
Đến bên một tường viện, hắn nhẹ nhành bay qua tìm nơi ẩn nấp, chung quanh không có người, hắn âm thầm đi tới…
Sơn trang quá rộng, tìm Chung Linh bị giam giữ nơi nào quả là vô phương, hắn dự định tìm người tra hỏi.
Hắn ẩn náo ngay bên cạnh một hòn non bộ to lớn, mắt nhìn vào hành lang một tòa nhà thấy một tên đệ tử phái Vô Lượng đang đứng. Chỉ thấy bóng hắn chập chờn như quỷ mị, hắn đến sát bên, tên kia chưa kịp la lên thì đã bị điểm á huyệt, Đoàn Dự kéo hắn vào một góc khuất, cẩn thận giải huyệt, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng công phu này cũng không ngờ là thành công mỹ mãn. Một tay bịt miệng đề phòng hắn hỏi:
–Nói! Chung Linh hiện đang bị giam giữ ở đâu?
Giọng điệu hắn lạnh lùng.
–Xin đại hiệp tha mạng! Tiểu nhân chỉ là một đệ tử tầm thường, không biết cô nương Chung Linh đang bị nhốt ở đâu!
Tên đệ tử run giọng.
–Ngươi hãy thành thật, chỉ cần ta biết nữa lời gian dối thì mạng ngươi cũng không còn!
Đoàn Dự một chân kê gối lên bụng gã đệ tử và khẽ nhấn mạnh, gã mặt mày tái mét, cả người co quắp lại, đó là Đoàn Dự chưa dùng hết sức…
Đoàn Dự là tay đạo tặc nhiều năm nên thừa kinh nghiệm, khi hắn thấy tên này mắt vừa láo liên, biết ngay tên này nói dối.
–Tiểu nhân xin nói! Cô nương Chung Linh bị giam giữ ở phía tây viện, xin đại hiệp tha mạng…
Gã nhanh chóng khai ra, vì thanh chủy thủ của Đoàn Dự đang kê ngay yết hầu.
–Hãy chỉ cho ta rỏ tây viện nằm ở đâu.
Sau khi biết xong, Đoàn Dự lại điểm huyệt cho gã ngất đi, sau đó hướng về tây viện, mới đi hết dãy hành lang, phía trước là cái sân rộng, hắn nghe phía trước có tiếng vang, rất giống là hiện có nhiều người, nhẹ nhàng hắn phi thân lên nóc tòa nhà nhìn xuống!
Hắn thấy một nữ nhân toàn thân vận y phục một màu xanh biếc, trước ngực có thêu một con đại bàng đen nhỏ, hắn đoán ra là người của Linh Thứu Cung
–Tả Tử Mục! Người còn chưa thuần phục, hay là đợi ta ra tay tàn nhẫn người mới cam tâm.
Lục y nữ nhân lạnh lùng.
–Thánh sứ vạn lần đừng trách, tiểu nhân chấp nhận nhưng xin đừng để tin này lọt ra ngoài giang hồ.
Tả Tử Mục cuối đầu.
–Được, mỗi năm người cống nộp chi vật, sẽ có giải dược sinh tử phù, chỉ cần người một lòng ra sức, ta sẽ nói tốt về ngươi với Đồng Mổ lão nhân gia.
Nữ nhân đã dịu giọng hơn.
Đến đây thì Đoàn Dự đã hiểu mọi chuyện, hiện tại Linh Thứu Cung đã thu tóm Vô Lượng Cung, sau này Vô Lượng Cung sẽ không còn trở lại tên gọi nữa mà biến thành Thất Thập Nhị Động của Linh Thứu Cung.
Nhìn vào hình dáng của nữ nhân, hắn càng nhất định sau này phải đoạt được ngôi vị đứng đầu của phái Tiêu Dao.
Dựa vào thanh âm của nữ nhân, dù dung mạo đã được che mặt lại, Đoàn Dự suy đoán đây cũng là một mỹ nhân.
–Là kẻ nào đang ẩn núp trên mái, hãy xuất hiện đi.
Nữ nhân lạnh giọng nói.
Đoàn Dự không nghĩ rằng hắn bị phát hiện, bởi vì do đang nghĩ về việc sẽ thu phục các mỹ nhân trong phái Tiêu Dao, nên sơ suất không kềm lại hơi thở, nên bị phát hiện. Biết đã bị lộ, hắn liền nhảy xuống.
–A! Lại là ngươi Đoàn Dự, mới đó mà đã quay trở lại, thuốc giải đâu?
Một tên bạch y nhân hướng về Đoàn Dự nói.
Nhìn thấy tên đó Đoàn Dự âm thầm than , tên này là ai, hắn hoàn toàn không biết, dù có xem nhiều lần Thiên Long Bát Bộ hắn cũng không thể nào nhớ hết nhân vật.
–Thuốc giải chưa có, nhưng ta chợt nhớ ra một vài vấn đề, nên quay trở lại đây.
Hắn dù không nhớ, nhưng miệng đã trả lời.
–Lúc ngươi phi thân xuống đây, rỏ ràng là biết vỏ công, rất khác lúc trước, thế này là sao..
Tên bạch y hững hờ nhìn Đoàn Dự, Tả Tử Mục cũng chăm chăm nhìn Đoàn Dự chờ câu trả lời.
Đến nước này phải ra tay trước, Đoàn Dự nghĩ nhanh, thân thể liền di động Lăng Ba Vi Bộ đến gần gã bạch y, tung chưởng đánh liền, gã kia không ngờ Đoàn Dự xuất chiêu nên bị động, chân lui lại hai, ba bước vung tay đỡ chưởng.
Hai chưởng chạm nhau “ bành” Đoàn Dự thối lui ba bước.
Chưởng đầu vừa so, Đoàn Dự đã hiểu phần nào công lực của mình, không ngờ đã tiếp được chưởng lực của cao thủ qua chiêu đầu tiên.
Ngay lập tức toàn bộ những người có mặt tại đó liền công kích Đoàn Dự, ngoại trừ 12 nữ tử của Linh Thứu Cung.
Đoàn Dự dùng Lăng Ba Vi Bộ thoắt ẩn thoắt hiện thật là diệu kỳ.
Một chưởng từ phía sau đánh trúng lưng Đoàn Dự, tên này tưởng rằng Đoàn Dự không né kịp, nên nhấn thêm kình lực vào vai Đoàn Dự, đột nhiên tên đó biến sắc, nội lực hoàn toàn tan biến, mà còn không ngừng hội tụ sang thân Đoàn Dự, Tả Tử Mục lúc này cũng đánh trúng Đoàn Dự một chưởng “bành”, nương theo chưởng đó, tứ phía đều có chưởng lực đánh đến, tất cả tám người đều ấn chưởng chung quanh người Đoàn Dự.
–Nhanh, tăng thêm nội lực đánh vào, tên này cổ quái quá.
Tả Tử Mục kinh hãi la lên.
Khi mọi người vận công phát mạnh ra, thì một lực hút cũng mạnh mẽ không kém ào ạt di chuyển ồ ạt về hướng đan điền của Đoàn Dự. Bắc Minh Thần Công đã phát huy tác dụng, tất cả các đường gân của Đoàn Dự đều hằn lên, cảm giác đau đớn làm Đoàn Dự toát mồ hôi lạnh đầm đìa, hắn lập tức đọc khẩu quyết Bắc Minh Thần Công, đem toàn bộ nội lực vừa nhận, dẫn hết vào đan điền, cuối cùng chịu không nỗi xung lực mạnh mẽ trong cơ thể Đoàn Dự thét to “A…a…a”
“Ầm” một tiếng nổ vang lên, toàn bộ những thân người văng lăn lóc, ai cũng xanh mét khuôn mặt, mệt mỏi nhìn Đoàn Dự như gặp…quỷ hiện hình. Miếng đá cẩm thạch dưới chân Đoàn Dự đã thành động gạch vụn. Đoàn dự đã tăng thêm 30 năm công lực
Bạch y nhân chính là bang chủ Thần Nông Bang Tư Không Huyền, Tả Tử Mạc là Vô Lượng cung chủ đều không phải là kẻ tầm thường, chỉ một trận thôi, đã đưa Đoàn Dự vào hàng nhất, nhị cao thủ.
–Ngươi là ai vì sao lại biết vỏ học của Linh Thứu Cung, Bắc Minh Thần Công? Chẳng lẻ ngươi là truyền nhân của Đinh Xuân Thu lão quái.
Nghe nữ nhân áo xanh biếc chất vấn Đoàn Dự, 11 người còn lại đều bao vây rút kiếm ra.
–Ha ha… ai nói ta dùng Bắc Minh Thần Công, ta muốn nhắc lại một điểm, chính là Đại Lý Đoàn Thị nhà của chúng ta sáng chế ra môn vỏ này gọi là Lục Dương thần công.
–Ta chưa hề nghe nói qua võ công này!
Nữ nhân áo xanh nói.
–Ngươi chưa nghe nói qua là phải, vỏ công này do ta và phụ thân mới nghĩ ra nên chưa có dùng ngoài giang hồ, hôm nay nếu không phải vì bị các người bức bách, ta cũng đâu sử dụng.
Đoàn Dự nói bậy bạ loạn cả lên.
–Dù thế nào ta cũng không thể tha ngươi được, ngươi đả thương thuộc hạ của Linh Thứu Cung thì phải chết.
12 nữ nhân đồng thời tấn công một lượt, bầu trời chỉ toàn kiếm quang nhưng Đoàn Dự lại dễ dàng tránh né như đi dạo chơi, nội lực càng tăng mạnh, Đoàn Dự phát hiện hắn sử dụng Lăng Ba Vi Bộ mỗi lúc mỗi thạo hơn, gần như đã theo ý mình muốn.
“ Xoạt” liên tiếp những tiếng vang lên, 12 cái khăn che mặt đã bị Đoàn Dự bóc ra
“ Qủa nhiên là những mỹ nhân đứng đầu thiên hạ, mỹ nữ đẹp như thế này mà dùng khăn che mặt lại, quá uổng phí, để lộ ra thì hấp dẫn hơn nhiều…” hắn bắt đầu nghĩ vớ vẫn.
–Ngươi vô sỉ!
Lục y nữ nhân bực tức.
–Ta vô sỉ ư! Chẳng qua ta muốn xem dung mạo xinh đẹp của các người thôi mà…
Nói xong thân thể Đoàn Dự thành bóng mờ, vượt qua sự công kích của lục y nữ nhân đang phóng đến, xoay tròn thân người sát bên Lục y nữ nhân, nâng mặt lên và đặt lên một nụ hôn lên đôi môi anh đào nhỏ xinh, rồi nhanh chóng bay xa rời khỏi.
Lục y nữ nhân nhìn thân ảnh hắn đã xa, khuôn mặt ửng hồng tức giận dậm chân, nàng phát thề sau này sẽ liều mạng với hắn. Nụ hôn của hắn trước mặt các tỷ muội làm sao nàng nhịn được nỗi…mất mát này