Chương 47: Chương 47

1 tiếng ngựa hí vang lên, tứ con khoái mã tại một cầu treo vắt qua 1 con sông ngừng lại. Cột đá bên đường khắc “Người lương thiện” ba chữ to.

“Chính là chỗ này.”

Đoàn Dự nói với đám người Kiều Phong.

“Linh nhi muội muội ở chỗ này.”

Vương Ngữ Yên hỏi.

“Đúng. Chính là chỗ này.”

Đoàn Dự cười nói. Lần trước tới nơi này có hai mỹ nữ làm bạn, tới nơi này cũng là tạm thời chia tay, mà bây giờ đến đây cũng có ba mỹ nữ làm bạn. Đúng là thế sự khó liệu a. Nước sông đung đưa, tạo ra vô số bọt biển, như khoái mã chạy chồm ở dưới cầu đi qua, 3 người Vương Ngữ Yên nhìn nước sông cũng rất sợ hãi. Đoàn Dự cùng Kiều Phong cười cười, Kiều Phong dẫn đầu qua cầu, mũi chân đạp trên cầu treo một phát bay qua. Khinh công cực kỳ cao minh. A Bích cùng A Chu hai người tay nắm tay, hai người phát ra tiếng cười như chuông bạc, tựa như hai con chim vàng anh.

“Ngữ Yên ôm ta !”

Đoàn Dự ôm Vương Ngữ Yên sau đó sử dụng lăng ba vi bộ bay qua. Mấy người vượt qua cầu treo, đi về phía trước thêm nửa canh giờ, thì đến một tòa đại rừng rậm, nơi này chính là cửa vào Vạn Kiếp Cốc.

“Dự ca ca, ngươi xác định là nơi này sao, nơi này không phải là một tòa rừng rậm sao.”

A Chu hỏi.

“Đương nhiên là ở trong này. Cửa vào Vạn Kiếp Cốc cũng không dễ dàng tìm được, nhìn kỹ.”

Đoàn Dự nói xong qua bên trái, đi cây tùng. Đi đến cây tùng thứ 4, vòng ra sau cây nhổ ra cây cỏ, lộ ra một cái hốc cây.

“Vạn Kiếp cốc quả nhiên thần bí, nếu là người bình thường thì không thể tưởng được cây này là tiến vào”

Kiều Phong nói. Đoàn Dự tiến vào hốc cây, vương Ngữ Yên đám người theo sau, Kiều Phong đi cuối. Tiến vào hốc cây, Đoàn Dự tay trái đẩy ra cỏ khô, tay phải cầm một đại thiết hoàn, dùng sức nhấc lên, tấm ván gỗ bay lên, phía dưới đó là một hàng cầu thang. Tiến vào bên trong là một cái thềm đá. Dọc theo cầu thang đi xuống, đi hơn 30 bậc rồi quẹo phải, rồi đi về phía trước. Năm người nhìn thấy một gốc cây tùng viết 9 chữ to:

“Người họ Đoàn nhập cốc này giết không tha”

8 chữ màu đen, chữ “Giết” màu đỏ sẫm.

“A!”

Vương Ngữ Yên ba người kinh hô thành tiếng. Người họ Đoàn tiến vào giết không tha! Chẳng lẽ cốc chủ cùng người họ Đoàn có cừu oán sao.

“Dự ca ca, đây là.”

Vương Ngữ Yên hỏi.

“Không có việc gì!”

Đoàn Dự cười cười cũng không nói nhiều. Khi trước đi tới 9 chữ to. Cầm lấy bên cạnh thiết chùy gõ xuống chữ đoàn. Phát ra kim chúc tiếng vang, Đoàn Dự 5 phát sau đó buông ra thiết chùy. Khóe miệng treo lên một nụ cười tà. Bởi vì hắn cảm giác được có người đến.

“Dự ca ca, là ngươi sao? Dự ca ca.”

Âm thanh của Linh nhi vang lên.

“Đúng, ta là dự ca ca.”

Đoàn Dự cười nói.

“Thật là dự ca ca.”

Linh nhi đi ra. Nhào vào lòng Đoàn Dự.

“Linh nhi, có nhớ dự ca ca ko.”

Đoàn Dự cười nói.

“Đương nhiên nhớ Dự ca ca, ngươi nói, qua một thời gian ngắn liền tới tìm ta, hiện tại đã qua hơn một tháng ngươi mới tới tìm ta.”

Linh nhi bĩu môi nói.

“Đều là dự ca ca không tốt.”

Đoàn Dự vỗ về Linh nhi nói.

“A!”

Linh nhi bỗng nhiên nhìn thấy đám người Vương Ngữ Yên, mặt đỏ lên thẹn thùng rời khỏi lòng Đoàn Dự. Đoàn Dự cười ha ha.

“Linh nhi giới thiệu cho ngươi, đây là đại ca ta Kiều Phong.”

Đoàn Dự lôi kéo Linh nhi tới cạnh Kiều Phong nói.

“E chào Kiều Đại ca.”

Linh nhi đỏ mặt nói. Kiều Phong cười ha ha nói.

“Không cần đa lễ. Khó trách Nhị đệ ở xa đều phải tới tìm ngươi, quả nhiên là một cái nhu thuận đáng yêu tiểu nha đầu.”

“Mấy vị này nhất định là tỷ tỷ a. Linh nhi bái kiến các vị tỷ tỷ.”

Linh nhi không cần Đoàn Dự giới thiệu liền kéo tay đám người Vương Ngữ Yên.

“Mấy vị tỷ tỷ thật khá! Khó trách dự ca ca không tới tìm ta. Ô ô!”

Linh nhi hai mắt rưng rưng nói.

“Linh nhi chẳng lẽ ngươi còn ko tin dự ca ca. Dự ca ca là người như vậy sao, dự ca ca thật sự là có chuyện mới không có tới tìm ngươi.”

Đoàn Dự gãi gãi đầu nói.

“Thật vậy sai, ta không tin, dự ca ca vốn chính là loại người như vậy.”

Linh nhi như trước đáng thương nói. Nhưng Đoàn Dự chợt phát hiện ánh mắt nàng mang theo ý cười, lúc này liền biết Linh nhi là cố ý.

“Linh nhi ngươi dám trêu đùa dự ca ca. Xem ta phạt ngươi như thế nào.”

Đoàn Dự đại hôi lang vậy xông đến.

“YAA.A.A.., tỷ tỷ, các ngươi xem dự ca ca ăn hiếp ta”

Linh nhi một tránh ở phía sau 3 nữ phía sau, làm bộ đáng thương nói. 3 người Vương Ngữ Yên phối hợp chặn Đoàn Dự.

“Mới gặp mặt liền trợ Trụ vi ngược, hắc hắc. Tối hôm nay, đều chờ đó. Kiệt kiệt kiệt!”

Đoạn tà cười tà nói.

“Dự ca ca, chúng ta làm sao có thể trợ Trụ vi ngược, Ngươi xem chúng ta giúp ngươi bắt được nè”

A Chu bỗng nhiên xoay người đem Linh nhi bắt lại, sau đó cười nói.

“Phải không!”

Đoàn Dự hồ nghi nhìn ba người. Sau đó đi tớichuẩn bị tiếp nhận Linh nhi. Nhưng vừa muốn Linh nhi, thì bỗng nhiên Vương Ngữ Yên xài lăng ba vi bộ, điểm huyệt Đoàn Dự. Đoàn Dự né tránh một cái bước, đem vương Ngữ Yên cấp ôm vào trong lòng sau đó hôn xuống.

“A! …”

Vương Ngữ Yên nỉ non một tiếng, hai gò má đỏ bừng, nàng thật không ngờ Đoàn Dự ngay trước mặt mọi người hôn nàng.

“Dự ca ca, ngươi là làm biết được chúng ta đang cố ý.”

A Chu nghi ngờ hỏi.

“Muốn biết, liền xem ngươi tối hôm nay biểu hiện. Vài cái cô gái nhỏ vừa thấy mặt dĩ nhiên cũng biết thông đồng lừa gạt ta.”

Đoàn Dự buông ra vương Ngữ Yên môi đỏ, lại đem A Chu bế lên hôn xuống. Kiều Phong xoay người sang chỗ khác, lưng hướng về phía bọn họ, tiếp xúc trong khoảng thời gian này, hắn hiểu rất rõ nhị đệ bản tính. Cuối cùng Đoàn Dự đem Linh nhi ôm vào trong lòng nói: “Thế nào, ta tìm mấy người tỷ muội cũng không tệ a.”

“Dự ca ca, chỉ biết ăn hiếp ta. Đúng rồi, chúng ta nhanh rời đi nơi này.”

Linh nhi bỗng nhiên hoảng sợ nói.

“Tại sao muốn vội vả như vậy.”

Đoàn Dự nghi ngờ hỏi.

“Dự ca ca, ngươi đừng hỏi. Chúng ta đi trước a.”

Linh nhi nói xong kéo Đoàn Dự đi về phía trước.

“Còn muốn chạy, đem mệnh lưu lại.”

Bỗng nhiên một cái Hắc y nhân ở trong hốc cây chui ra. Một chưởng đánh về phía Đoàn Dự. Đoàn Dự còn không có hoàn thủ, Kiều Phong liền dùng 1 chiêu hàng long thập bát chưởng. Làm cho người đến cả kinh, thân mình bay ra ngoài. Kinh ngạc nhìn Kiều Phong.

“Hàng Long Thập Bát Chưởng, ngươi là Kiều Phong!”

Nam tử kinh dị nói.

“Bất tài đúng là kiều mỗ.”

Kiều Phong lạnh nhạt nói. Cũng là kinh dị, Vạn Kiếp Cốc vẫn còn có người biết mình. Hắn ko biết bắc Kiều Phong đã vang vọng Trung Nguyên.

“Linh nhi, còn không qua đây.”

trung niên nam tử nói với Linh nhi.

“Cha, ta muốn ở cùng dự ca ca.”

Linh nhi bĩu môi nói.

“Hừ!”

Trung niên nam tử hừ lạnh một tiếng. Bỗng nhiên lục tục đi ra một đống người. Một người mặc áo tơ, nhan sắc thanh tú, đi ra.

“Linh nhi, lại đây.”

Cô gái này kêu lên.

“Mẫu thân ta.”

Linh nhi cầm Đoàn Dự cánh tay nói.

“Các ngươi là người nào vì sao tiến vào Vạn Kiếp Cốc.”

Cô gái này là cam bảo bảo.

“Tại hạ Kiều Phong, đây là nhị đệ Đoàn Dự. Chúng ta chỉ tới đón Linh nhi, tại sao lại nói chúng ta tự tiện xông vào.”

Kiều Phong nói. Nghe Kiều Phong nói như vậy, Đoàn Dự âm thầm cao hứng, không hổ là đại ca.

“Tiểu chất Đoàn Dự bái kiến cam di!” Đoàn Dự hành lễ nói.

“Ngươi họ đoàn, đoàn chính thuần là gì của ngươi.”

Cam bảo bảo ngẩn ra hỏi.

“Tốt! Họ Đoàn tiểu tử. Họ Đoàn quả nhiên không có người tốt. Ta né Đoàn gia nhiều năm như vậy, ngươi vẫn muốn tới tìm ta. Ta, ta giết các ngươi.”

Chung vạn cừu nói xong rồi nhào tới.Bọn thủ hạ của hắn đồng dạng nhào tới. Kiều Phong vừa nhìn thấy người này lại nhào tới, lúc này hai tay một phen vừa mở, Hàng Long Thập Bát Chưởng gặp long tại điền đánh ra ngoài.Oanh! Mấy đạo kim hoàng sắc kim long rít gào mà ra, đem chung vạn thù hòa này cốc Vạn Kiếp thủ hạ toàn bộ bao phủlại với nhau.Kình phong vù vù bạo vang, mặt thổi bay mãn thiên lá cây.”A! …””Chi…””Đông…”Hàng Long Thập Bát Chưởng sức lực nóilà cuồng dã đấy, cốc Vạn Kiếp người của ầm ầm té bay ra ngoài đánh vào phía saucây tùng thư, binh khí đẳng tán lạc tại đấy, phát ra một tiếng lại một thanh quái vang.Chung vạn thù thân mình chấn động, sử xuất Thiên Cân Trụy thân pháp, định tại nguyên chỗ, hai tay tuôn ra sổ chưởng tiếp nhận Kiều Phong công kích.Kiều Phong phát ra một chưởng về sau, sẽ không công kích nữa. Đứng ở Đoàn Dự bên cạnh.Đoàn Dự hòa Kiều Phong nhìn nhau cười,Đoàn Dự không nói tiếng nào hắn biết Kiều Phong cần không phải cảm kích. Đối với Kiều Phong mà nói huynh đệ là không cần quá độ lời nói đấy. Quân tử tương giao đạm vào nước, đúng là như vậy.Linh nhi tái nhợt nghiêm mặt hòa Đoàn Dự tay của kéo cùng một chỗ, nhìn phụ thân của hắn.”Yên tâm, Linh nhi không có chuyện gì. Kiều Đại ca lưu thủ rồi.”Đoàn Dự an ủi nói.”Hảo, hảo! Hàng Long Thập Bát Chưởng quả nhiên lợi hại.”Chung vạn thù nói xong khóe miệng chảyra máu tươi. Kiều Phong tuy rằng lưu thủ nhưng là hắn vừa rồi lại không né tránh làm cứng Kiều Phong công kích khiến cho hắn bị nội thương.Cam cục cưng vội vàng đi đến bên cạnh hắn đem chung vạn thù vịn rồi. Chung vạn thù quay đầu nhìn xem bên cạnh mình phu nhân, lộ ra mặt cười khổ. Hắn vẫn luôn vì tướng mạo của mình mà tức giận lấy. Chính mình thủy chung đô không xứng với cam cục cưng. Đã nhiều năm như vậy, cam cục cưng chưa từng có làm cho hắn động tới mảy may. Lúc này đây có thể đối với hắn như vậy, hắn đã rất là vui vẻ.”Oan nghiệt a. Ngươi cũng đã biết ngươi và Linh nhi là quan hệ như thế nào.”Cam cục cưng vô cùng đau đớn nói.”Cam di đừng vội nhắc lại. Không có việcgì chúng ta là được rồi.”Đoàn Dự nói xong bên phải tay ôm lấy Linh nhi, tay trái nhân tiện kéo vương Ngữ Yên, thân mình vừa động đi tới sư tỷchỗ nhanh chóng nhanh đi vào. A Chu hòa Kiều Phong ba người cũng lần lượt đuổi kịp.Mấy người rất nhanh liền đi tới bên ngoài. Đi vào bắt đầu cầu treo bằng dây cáp.”Có phải hay không các người đang kỳ quái ta vì sao không cho nàng nói tiếp.”Đoàn Dự nhìn nước sông đối bên người Kiều Phong đám người nói.Mấy người không nói gì đều chờ đợi của hắn câu dưới.”Đại ca, có chuyện tình ta bây giờ còn không thể nói cho các ngươi biết. Nói đốivới các ngươi không có lợi đấy. Ai, thế sựnhư kỳ a.”Đoàn Dự cảm khái nói. Hắn đương nhiên không nói cho bọn hắn biết sự thật. Chẳng lẽ nói cho bọn hắn biết mình giết Đoàn Dự thay nàng. Đương nhiên hắn còn có thể dùng mặt khác một loại thân phận che giấu, Đoàn Dự nhưng thật ra là đoạn Duyên Khánh con. Cho nên cũng không tồn tại huyết mạch quan hệ. Đương nhiên đây hết thảy Đoàn Dự lựa chọn còn chưa phải nói.Cái gì đô đừng nói không thật là tốt sao, dù sao Kiều Phong đám người cũng thói quen mình thần bí.”Tốt lắm. Linh nhi, vui vẻ lên chút. Chẳng lẽ ta dự ca ca cùng một chỗ ngươi khôngvui sao.”Đoàn Dự cười cười vuốt Linh nhi mặt của nói.”Dự ca ca, nhưng là cha hắn.”Linh nhi vẫn là lo lắng nói.”Yên tâm, ta vừa rồi chỉ có ngũ thành lực đạo, cha ngươi nhiều nhất chỉ là bị một chút nội thương mà thôi, cũng không lo ngại nghỉ ngơi vài ngày liền không sao.”Kiều Phong phía sau ra tiếng nói.”Cám ơn Kiều Đại ca.”Linh nhi nũng nịu đối Kiều Phong nói.Kiều Phong cười ha ha một tiếng thân mình vừa động khi trước đi bay qua cầu treo bằng dây cáp đi bờ bên kia. Đoàn Dựnhìn Kiều Phong bóng lưng, trong lòng cảm thán. Kiều Đại ca, thế nhưng sẽ trở thành vì mình đả thủ. Thật là có một điểm buồn cười. Xem ra này không thuầnkhiết quả nhiên hội lây bệnh đấy. Không biết Kiều Đại ca rốt cuộc sẽ biến thành cái dạng gì đâu.Mới cùng mình ở chung không bao lâu, cũng đã như vậy. Nếu lại ở chung đi xuống. Đoàn Dự lắc đầu, đem mình vô sựloạn tưởng lòng của tư thu hồi lại.Bất kể dù sao, chính mình đối Kiều Phongtuyệt đối là thật lòng. Nói sau nay bốn mỹnữ ở trước người quản nhiều như vậy làmgì.”Chúng ta cũng đi thôi, dự ca ca, đẳng đem Uyển nhi cấp mang theo về sau, chúng ta phải đi tiêu dao giang hồ. Đến lúc đó dự ca ca mang bọn ngươi nhìn kia tuyết sơn, kia Ngũ nhạc!”Đoàn Dự nói xong ôm vương Ngữ Yên hòa Linh nhi hướng về bờ bên kia bay đi.Mấy người tới bờ bên kia, Linh nhi khéo léo hòa Abie ngồi ở một đám lập tức, mà Đoàn Dự như trước ôm vương Ngữ Yên sau đó tứ kỵ tuyệt trần mà đi. Hướng về gần nhất thành trấn tiến đến. Đoàn Dự không có thể xác định kia Mộc Uyển Thanh có phải hay không chính ở chỗ nàychờ đợi mình.Hiện tại cũng chỉ là đi thử thời vận mà thôi. Hắn quyết định đẳng trước mang nàng nhóm đi này đó danh sơn đại xuyên du lịch một phen, sau đó đem các nàng cấp đuổi về mộng la sơn trang về sau, chính mình trở ra bắt đầu mình liệp diễm cuộc hành trình. Bây giờ cách trân lung ván cờ mở ra hoàn có mấy cái nguyệt, Thiếu Lâm đại hội lại cửu viễn.

Chương trước Chương tiếp Báo lỗi chương