Chương 39: Chương 39

“Phụ thân ngươi là Đoàn Chính Thuần!”

Khang Mẫn đánh giá Đoàn Dự. Đoàn Dự thấy ánh mắt của nàng nhìn mình mang theo hận ý cùng che dấu sát khí! Quả nhiên tâm như rắn rết, nghe thấy mình là con của Đoàn Chính Thuần thì động sát khí. Nữ nhân này không thể lưu a. Nhưng nữ nhân này dáng người tuyệt sắc, như vậy lãng phí cũng là đáng tiếc. Nhưng mà lưu lại thì rất phiền toái, thế nào làm, Đoàn Dự cẩn thận tự hỏi. Đoàn Dự bỗng nhiên nghĩ tới một phương pháp, hạ độc! Nữ nhân này không phải thích hạ độc sao, như vậy mời nàng nếm thử độc dược lợi hại. Hoàn thi thủy các bên trong ko chỉ có bí tịch võ công , y kinh độc kinh cũng có. Đoàn Dự chuẩn bị dùng độc khống chế nữ nhân này. Nghĩ đến đây Đoàn Dự lạnh lùng nhìn Khang Mẫn một cái.

“Như thế nào không tin thân phận của ta.”

Đoàn Dự cười nói.

“Ta chỉ là thật không ngờ Đại Lý Tiểu vương gia là nhị đệ của bang chủ”

Mã phu nhân khinh khai cái miệng nhỏ nói.

“Là như thế này sao?”

Đoàn Dự cười cười cũng không nói nữa.

“Kiều Phong, ngươi hiện tại nên biết chúng ta vì cái gì muốn phản ngươi chứ, ngươi nếu là người Khiết Đan thì ko thể là chúng ta bang chủ!”

Toàn Quan Thanh ở bên cạnh lạnh giọng nói.

“Ngươi nói ta là người Khiết Đan, nên mới phản ta.”

Kiều Phong lớn tiếng nói.

“Đương nhiên!”

Toàn Quan Thanh kiên định đáp lời. Kiều Phong cũng không cùng hắn vướng mắc, hiện giờ hắn rất loạn, vị trí Cái Bang bang chủ hắn căn bản là không có để ở trong lòng. Chẳng qua khó tránh có điểm khó tiếp nhận. Kiều Phong từ nhỏ ý niệm trong là như thế nào phá đại liêu, như thế nào giết người Khiết Đan, như thế nào đuổi đi Thát tử. Nưng hiện tại bỗng nhiên hết thảy đều chuyển biến, chính mình dĩ nhiên là người Khiết Đan, mà chính mình dĩ giết chính mình đồng tộc.

“Kiều Phong, bang chủ vị trí ngươi vẫn là dỡ xuống đi.”

Đan thị ngũ hùng nói.

“Kiều mỗ thân thế lai lịch, rất là hổ thẹn, chính mình không biết. Chỉ có rất nhiều tiền bối làm chứng, kiều sẽ làm hết sức điều tra rõ chân tướng. Vị trí bang chủ Cái bang ta tự nhiên thối vị nhượng lại.”

Nói xong đưa tay rút một cái trong suốt xanh biếc gậy trúc đưa ra, là bang chủ Cái bang tín vật đả cẩu bổng. Nâng tay ném cho chấp pháp trưởng lão Bạch thế kính.

“Núi xanh còn đó nước biếc chảy dài. Các vị huynh đệ sau này tái kiến.”

Kiều Phong chắp tay với cái bang đệ tử nói, rồi cùng Đoàn Dự bốn người rời đi. Kiều Phong nói xong cũng khó tránh khỏi một trận xôn xao. Bọn hắn thật không ngờ sự tình lại như thế phức tạp, chính mình đám người vẫn kính trọng bang chủ nguyên lai là người Khiết Đan. Nhưng mã phu nhân lại bỗng nhiên nói.

“Đáng thương nhà của ta đại nguyên, nếu không có bang chủ di thư, hắn làm sao có thể sẽ bị sát hại.”

Mã phu nhân một câu này chính là chỉ Kiều Phong.

“Khang di, ngươi có ý gì. Nếu thật là đại ca làm, còn cần phiền toái như vậy sao.”

Đoàn Dự giễu cợt một tiếng, sau đó cùng Kiều Phong bốn người bước nhanh rời đi.

“Đại ca, thật xin lỗi!”

Đoàn Dự bỗng nhiên nói với Kiều Phong.

“Nhị đệ tại sao lại nói như vậy, ngươi không nói cho vi huynh kết quả cũng sẽ như vậy. Ta Kiều Phong qua nhiều năm như vậy mới biết được ta dĩ nhiên là người Khiết Đan. Đáng tiếc cừu hận của ta cũng không báo dk”

Kiều Phong nói.

“Dự ca ca, đi đầu đại ca thật là Mộ Dung lão gia sao.”

A Chu ra tiếng hỏi.

“Đúng vậy.”

Đoàn Dự gật gật đầu.

“thật không nghĩ tới lại là Mộ Dung lão gia.”

A Bích hai người liếc nhau im lặng không nói. Các nàng đều là Mộ Dung Bác nhận nuôi , rất khó tưởng tượng Mộ Dung Bác sẽ làm chuyện như vậy. Đoàn Dự nhìn thấy hai người thần sắc, cũng không có nói gì.

“Kiều đại ca ngươi hiện tại có tính toán gì không.”

Đoàn Dự hỏi.

“Ta nghĩ cho phụ thân đòi lại một cái công đạo.”

Kiều Phong nói.

“Một khi đã như vậy, như vậy đại ca ta cùng ngươi cùng đi a.”

Đoàn Dự nói.

“Nhị đệ, ngươi có biết j ko, nói cho ta biết ak.”

Kiều Phong nói.

“Nếu như vậy ta nói à, đại ca cừu nhân của ngươi Mộ Dung Bác không có chết.”

Đoàn Dự nói.

“Không có chết! Làm sao có thể! Ngươi nói hắn giả chết!”

Kiều Phong kinh hãi nói.

“Không sai đúng là như thế!”

Đoàn Dự nói. Đoàn Dự một câu nói làm A Bích hai người kinh dị liễu. Giả chết! M Các nàng đồng thời nghĩ, chắc Mộ Dung lão gia vì trốn tránh ak. Đoàn Dự cùng Kiều Phong tiêu sái đi ra rừng cây hạnh, Đoàn Dự bỗng nhiên dừng lại cước bộ. Nói với KiềuPhong.

“Rừng cây hạnh kỳ thật còn có một việc, ta không muốn nói cho đại ca. Nhưng ta biết ta không nói đại ca về sau có lẽ sẽ trách ta.”

“Sự tình gì?”

Kiều Phong vắng lặng hỏi.

“người của Tây Hạ nhất phẩm đường, đã bắt đầu tấn công rừng cây hạnh.”

Đoàn Dự nói.

“người của Tây Hạ nhất phẩm đường! Nhị đệ một khi đã như vậy, ngươi ở tại chỗ này, tuy rằng ta là người Khiết Đan, nhưng là dù sao nhiều năm như vậy tình nghĩa. Ta trở về giúp bọn hắn.”

Kiều Phong nói.

“Đại ca ngươi trở về cũng không có tác dụng, những người ở rừng cây hạnh đã bị dính “Bi tô Thanh Phong” Đó là một loại vô sắc vô vị độc khí, thu thập ở Tây Hạ đại tuyết sơn cốc độc vật chế luyện thành thủy, bình thường ở trong bình, khi sử dụng , người một nhà trong mũi đã sớm có giải dược, mở ra nắp bình, độc thủy hóa khí toát ra, tựa như gió nhẹ, mặc cho ngươi là hạng người thông minh cũng đều không thể nhận ra, đợi đến lúc mắt đau đớn, độc khí đã tràn vào não. Trúng độc sẽ rơi lệ như mưa, xưng là “Bi” Toàn thân không thể nhúc nhích, xưng là “Tô” Độc khí vô sắc vô vị, xưng là “Thanh Phong”Đại ca ngươi trở về cũng không làm gì dk, hơn nữa lúc này Tây Hạ nhất phẩm đường còn không chỉ có như thế, còn có rất nhiều cao thủ, tứ đại ác nhân bọn hắn lúc này cũng ở đây, tứ đại ác nhân lão Đại tội ác chồng chất, vốn là Đại Lý Đoàn Duyên Khánh thái tử, hắn Nhất Dương chỉ chỉ lực phi thường lợi hại. Hơn nữa người này hoàn tinh thông mặt khác tà công.”

Đoàn Dự nói.

“Nhị đệ sao ngươi biết rõ như vậy”

Kiều Phong cực kỳ nghi hoặc nói.

“Ta nói rồi, ta có thể biết trước được 1 số việc, đại ca nếu là không tin chỉ cần chờ một chút là có thể biết. Yên tâm ta có thể cam đoan người của Cái Bang sẽ không xảy ra việc gì, Tây Hạ nhất phẩm đường đến Trung Nguyên mục đích là lung lạc cao thủ, Cái Bang là đối tượng bọn hắn cần tranh thủ.”

Đoàn Dự nói.

“Hết thảy liền theo Nhị đệ xử lý a.”

Kiều Phong hiện tại cũng chỉ có thể tin tưởng Đoàn Dự, Đoàn Dự làm cho hắn rất rung động. A Chu ba người con mắt chuyển động, dự ca ca lại là dạng này. Lúc này chỉ thấy Vương Ngữ Yên lôi kéo tay Đoàn Dự làm nũng nói:

“Dự ca ca,dự ca ca, ngươi liền nói cho Ngữ Yên biết ngươi làm sao mà biết được. Được không a!”

“Đúng vậy. Dự ca ca, ngươi nói cho chúng ta biết nào! Dự ca ca!”

A Chu cùng A Bích hai người đồng dạng cùng lôi kéo Đoàn Dự nói. Lần này chúng ta Đoàn mỗ thật là đại hưởng diễm phúc, 3 cái vưu vật mị thanh kêu to, làm cho Đoàn Dự đích xương cốt đều mềm. Nhưng Đoàn Dự như trước sắt đá, tam nữ thấy vậy rất giận dữ. Sôi nổi hừ lạnh một tiếng. Dùng đôi bàn tay trắng như phấn hầu hạ. Liền dưới chân cũng không buông tha, đá Đoàn Dự chân. Kiều Phong nhìn thấy bốn người cực kỳ kinh dị. Nhưng không biết mấy ngày nay Đoàn Dự đã thành thói quen. Kiều Phong sợ hãi ! Nữ nhân quả nhiên đều là khủng bố ! Đoàn Dự thấy Kiều Phong sợ hãi, trộm cười. Đại ca a! Đại ca! Hiện tại cũng không phải là ta đoạt hồng nhan của ngươi a! Là ngươi không cần a! Bốn người cãi lộn một phen, Đoàn Dự bỗng nhiên nói với Kiều Phong là mìnhcó việc, Kiều Phong hỏi làm sao vậy! Đoàn Dự cũng ôm bụng, tam nữ vừa thấy, liếc mắt một cái Đoàn Dự. Đoàn Dự cười hắc hắc, sau đó liền hướng về rừng cây chạy đi. Vừa tiến vào rừng cây Đoàn Dự Lăng Ba vi bộ liền sử dụng, đi về rừng hạnh. “Bi tô Thanh Phong” Hắn cũng sợ. Hắn hiện tại mục tiêu không phải đi cứu người, mà là đi tìm một người. Người nọ là Khang Mẫn! Người này tuyệt đối không thể buông tha. Mẹ nó cơ hội tốt như vậy càng thêm không thể bỏ qua. Một hồi Đoàn Dự liền đi tới rừng hạnh quả nhiên nơi này hiện tại hỗn độn không chịu nổi, nơi nơi tràn ngập chửi bậy thanh âm. Mà Đoàn Dự cũng theo bóng đêm cẩn thận tránh đi những người này. Tìm mục tiêu của chính mình. Rốt cục ở một đội nhân mã tìm thấy Khang Mẫn! Bởi vì trúng “Bi tô Thanh Phong” Những người này tuy rằng mắng, nhưng cũng không thể không đi. Đoàn Dự chạy tới phía trước, sau đó mai phục tại một bên. Chờ những người này đi qua, đợi những người áp giải Khang Mẫn đi tới thì Đoàn Dự tùy thời nhảy xuống, Lăng Ba vi bộ xuất thân mắt đi, bắt lấy Khang Mẫn sau đó bỏ chạy. Lăng Ba vi bộ tốc độ cực nhanh, khiến cho những người này đều không kịp phản ứng. Lúc khang Mẫn bị bắt đi rồi mới phản ứng lại, lớn tiếng quát to. Đoàn Dự mang theo Khang Mẫn đi vào rừng cây, đem Khang Mẫn ném trên mặt đất. Miệng khặc khặc khặc cười quái dị.

“Ngươi là ai, ngươi muốn làm gì.”

Khang Mẫn đại biểu nhân dân toàn quốc nói.

“Làm gì! Ngươi nói ta muốn làm gì.”

Đoàn Dự như trước cười quái dị, tìm tòi trên người Khang Mẫn quần áo. Trong tay bỗng nhiên nhiều ra một cái viên thuốc, bỏ vào Khang Mẫn trong miệng. Chỉ thấy Khang Mẫn bỗng nhiên khuôn mặt đỏ lên, thân thể bắt đầu nóng lên. Miệng phát ra hừ hừ! Tiếng động. Nghe tiếng kêu Đoàn Dự nhưng thật nghi hoặc. Á đù, lão tử đút cũng không phải xuân dược. Con mẹ nó bó tay ak. Đoàn Dự nhìn nàng diễn kịch.

“Kêu a. Tiếp tục kêu a. Đúng là lẳng lơ à!”

Đoàn Dự cười quái dị nói.