Chương 37: Che Dấu Võ Công

Đi vào rừng cây hạnh, thấy bên đường đứng 2 tên mặc quần áo rách nát, 1 tên hán tử thấy Kiều Phong vội vàng hành lễ.

“Khởi bẩm bang chủ, có hai người xâm nhập ‘Đại nghĩa phân đà’, bọn hắn thân thủ thật khá lợi hại, đang cùng Tưởng đà chủ giằng co.”

“oh, có thể xông vào, ta muốn nhìn người này là ai.”

Kiều Phong nói xong rồi đi đến phía trước. Còn chưa đi đến, đã nghe thấy 1 1 thanh âm âm dương quái khí truyền tới:

“Ta là huynh đệ của Mộ Dung công tử tới gặp nhà ngươi bang chủ, sao bang chủ của ngươi ko đến đây? Đây không phải cố ý không đến sao? các ngươi nhát gan sợ phiền phức, ukm cũng không quan trọng, như vậy ta không công đi một chuyến? Lẽ nào lại như vậy”

Nghe một cái phương bắc khẩu âm, đại biểu nhân dân toàn quốc nói :

“Mộ Dung công tử trước đó có hẹn Kiều bang chủ ko vậy?”

người nọ nói :

“hẹn hay không hẹn đều giống nhau. Mộ Dung công ở Lạc Dương, bang chủ Cái Bang cũng không thể tới? Lẽ nào lại như vậy!”

Người nọ nói :“Mộ Dung công tử có thiệp mời ko?”

người kia nói :“Ta làm sao biết? Ta không phải là Mộ Dung công tử, cũng không phải bang chủ Cái bang, như thế nào biết? Ngươi những lời này hỏi cũng không có đạo lý ak, lẽ nào lại như vậy, lẽ nào lại như vậy!”

“là bao Tam ca ~!”

A Chu đám người ra tiếng nói.

“Bao Tam ca, a Chu ngươi nói là Bao Bất Đồng!”

Đoàn Dự hỏi.

“Đúng vậy, đúng là bao Tam ca, bao Tam ca như thế nào ở nơi này, nếuTam ca ở nơi này công tử có lẽ cũng ở nơi này.”

A Bích cao hứng nói. Mấy người đi nhanh thêm vài bước, thì thấy một đám áo quần rưới ăn mày cùng hai người giằng co. Một cái thân hình nhỏ gầy, ước chừng 25-30 tuổi, hai gò má trũng, lông mi rủ xuống, dung mạo rất xấu xí. Một cái gầy yếu trung niên hán tử, thân hình rất cao, mặc một thân vải xám trường bào, trên mặt mang theo cố chấp thần sắc.

“Bao Tam ca, phong Tứ ca!”

Vương Ngữ Yên đám người kêu gọihai người.

“Vương cô nương, a Chu, A Bích, các ngươi như thế nào ở nơi này. Thật sự là kỳ lạ.”

Trung niên hán tử Bao Bất Đồng thấy ba người cùng người của Cái Bang đi cùng một chỗ kinh dị nói.

“Ngươi là Mộ Dung gia Bao Bất Đồng!”

Kiều Phong nói.

“Đúng vậy!”

Bao Bất Đồng nói.Đứng ở Bao Bất Đồng đối diện là một đám áo quần rách rưới ăn mày, thấy Kiều Phong đến, mặt sắc vui mừng, lập tức hành lễ, phía sau hắn thành viên Cái Bang đồng loạt khom mình hành lễ, lớn tiếng nói :

“Thuộc hạ tham kiến bang chủ.”

“Các huynh đệ hảo.”

Kiều Phong ôm quyền nói. Bao Tam tiên sinh vẫn đang hung hăng càn quấy, nói:

“Ân, vị này chính là Cái Bang Kiều bang chủ sao? Không nghĩ tới Kiều bang chủ cũng biết ta Bao Bất Đồng đại danh.”

“Bao Tam tiên sinh, tại hạ mến đã lâu, hôm nay nhìn thấy là chuyện cực kỳ may mắn.”

Kiều Phong khách sáo nói

“Ta có cái gì tên tuổi anh hùng? Trên giang hồ xú danh nhưng lại có. Mỗi người đều biết ta Bao Bất Đồng cả đời gây chuyện sinh sự. Hắc hắc hắc, Kiều bang chủ, ngươi tùy tùy tiện tiện đi tới Giang Nam, đây là ngươi không phải ak.”

Bao Bất Đồng nói.Cái Bang là đệ nhất thiên hạ bang hội, bang chủ thân phận tôn sùng, bang chúng đối với bang chủ như thần minh. Mọi người thấy Bao Bất Đồng đối bang chủ vô lễ, đều rất là căm giận. Phía sau đại nghĩa phân đà Tưởng đà chủ sáu bảy người tay cầm chuôi đao, hoặc ma quyền sát chưởng, đều muốn động thủ.Bao Bất Đồng vừa thấy, cũng không sợ hãi, như trước một dạng hung hăng càn quấy nói:

“Đều nói ngươi Kiều Phong là một nhân vật, cùng ta công tử nổi danh, nhà của ta Mộ Dung phục biết ngươi Kiều bang chủ là một nhân vật, biết Cái Bang có chút nhân tài, bởi vậy tự thân tới Lạc Dương tiếp các hạ, ngươi như thế nào lại đi tới Giang Nam? Hắc hắc, lẽ nào lại như vậy, lẽ nào lại như vậy!”

“Nhà ngươi công tử đi Lạc Dương tìm ta, nhưng không có bái thiếp.”

Kiều Phong nói. Đoàn Dự cùng a Chu bốn người, đứng ở một bên nhìn bọn hắn nói chuyện, Vương Ngữ Yên ba người sắc mặt có chút khẩn trương cùng bất an, không biết làm sao bây giờ, một bên là người của Mộ Dung công tử, một bên là chính mình mới vừa kết bái đại ca. Thật sự không có cách nào, đều đem ánh mắt nhìn về phía Đoàn Dự, chờ mong động tác của hắn. Đoàn Dự thấy ba người nhìn mình cũng cười hắc hắc, im lặng không nói. Làm tam nữ đại bực. Nếu không có nhiều người ở bên cạnh. Đoàn Dự lại khó tránh khỏi bị đôi bàn tay phấn thăm hỏi. Mấy ngày nay ba người đã thành thói quen dùng quyền đầu tiếp đón Đoàn Dự. Ai kêu dự ca ca luôn làm các nàng thật hiếu kỳ, không đánh hắn thật sự là khó chịu mà. Mà Đoàn Dự cũng vui vẻ cùng các nàng cãi lộn, dù sao các nàng đôi bàn tay trắng ướt át vô cùng. Đoàn Dự đôi khi còn có thể nhân cơ hội chiếm tiện nghi. Ba người đồng thời không nhìn hắn, nhìn về phía Bao Bất Đồng đám người. Sau đó tình huống bỗng nhiên có biến hóa, thấy Phong Ba Ác đang cùng một cái cầm trong tay cương trượng lão giả động thủ. Vừa thấy như vậy Vương Ngữ Yên ba người lông mày lại cau lại!

“phong Tứ ca thích nhất đánh nhau. Cứ như vậy liền phiền toái.”

A Chu khẩn trương nói. A Chu một câu này kỳ thật là cố ý nói với Đoàn Dự, chờ mong Đoàn Dự đi giải quyết, nhưng Đoàn Dự như trước kiên cố, Đoàn Dự hiện tại đương nhiên không muốn động thủ, dù sao Đoàn Dự hiện tại đang đợi đến lúc bọnToàn Quan Thanh mưu phản. Phong Ba Ác càng đấu càng cố ý đi trêu chọc thêm 1 lão giả. Cứ như vậy hắn liền cùng hai cái lão giả đánh nhau, nhưng Cái Bang chú trọng thân phận của mình, lúc này một người thối lui. Lưu lại một bao tải lão giả cùng ba ác chiến đấu. Phong Ba Ác cầm trong tay đơn đao công kích thật mãnh, bao tải lão giả cùng hắn chiến chẳng phân biệt được cao thấp. Lúc này giữa sân vù vù phong ba, thấy lão giả đem bao tải vũ thành một đoàn hoàng ảnh, cũng đem Phong Ba Ác bao phủ ở bên trong. Nhưng Phong Ba Ác đao pháp tinh kì, ngăn cản tiến công, đối kháng được. Nhưng bao tải chiêu số chưa thấy đáy.

“Dự ca ca, ngươi nhìn xuất lão giả này sử dụng võ công gì”

Vương Ngữ Yên bỗng nhiên nói với Đoàn Dự. Nàng những lời này phần lớn cao thủ đều nghe rõ ràng. Đoàn Dự minh bạch ý của Vương Ngữ Yên, nàng những lời này đều cố ý để mình lộ tẩy. Ai nói Vương Ngữ Yên không có tâm cơ . Đoàn Dự thật to không tin. Đoàn Dự vẫn quyết định trả lời nàng thuyết phục, đồng thời trong lòng cười thầm.

“Vị này bao tải trưởng lão hắn quyền cước là thông cánh tay quyền, bao tải thủ pháp, có Đại Biệt Sơn nhuyễn tiên mười ba thức, cũng mang theo Hồ Bắc nguyễn gia tám mươi mốt lộ tam tiết côn, công phu của hắn thật là sáng tạo và độc đáo .”

Đoàn Dự nói.Đoàn Dự nói mấy câu cũng không vang, chỉ là “Đại Biệt Sơn nhuyễn tiên mười ba thức” Cùng với“Hồ Bắc nguyễn gia tám mươi mốt lộ tam tiết côn” hai cái tên, nghe vào bao tải trưởng lão trong tai lại rầm rầm như tiếng sấm. Hắn vốn là Hồ Bắc nguyễn gia đệ tử, tam tiết côn là gia truyền công phu, sau lại giết bổn gia trưởng bối, phạm vào tội lớn, vì thế thay tên đổi họ, bỏ qua tam tiết côn quyết lại không dùng, rốt cuộc không người biết được hắn tướng mạo có sẵn, không ngờ tuy rằng kiệt lực vứt bỏ, nhưng tới lúc đánh nhau kịch liệt hết sức, vậy mà lộ ra, cảm thấy kinh hãi nói

“Người này làm sao biết được võ công của ta?”

Hắn tưởng chính mình che giấu mấy chục năm chuyện xưa đã bị Đoàn Dự biết, vừa phân tâm, bị phong ba ác công liên tiếp, lại ko ngăn cản được. Đoàn Dự đương nhiên biết lão giả ý tưởng.Trong tâm của hắn cười thầm, đồng thời cũng biết Phong Ba Ác sẽ bị tai ương. Quả nhiên đột nhiên Phong Ba Ác mu bàn tay bỗng đau xót, giống như bị châm đâm, khi nhìn lên, nhất thời hoảng sợ, chỉ thấy một con bò cạp dính tại mình mu bàn tay. Con bò cạp này năm màu sặc sỡ, bộ dáng đáng sợ. Phong Ba Ác biết rõ không ổn, dùng sức vẫy động, nhưng con bò cạp cái đuôi chặt chẽ dính ở mu bàn tay, như thế nào cũng không bay ra. Phong Ba Ác vội vàng dùng tay trái, mu bàn tay hướng chính mình đơn đao sống dao đập vô, năm màu bò cạp lập tức nát bét. Lấy ra một viên Giải Độc Hoàn bỏ vào miệng của mình. Bao Bất Đồng kinh hãi, vội vàng đứng ở Phong Ba Ác bên người, vội vươn tay điểm cổ tay hắn, khửu tay, cùng đầu vai tam đầu then chốt huyệt đạo, chặn độc khí chạy về tim, nhưng năm màu bò cạp độc tính chạy rất nhanh. Phong Ba Ác muốn nói chuyện, nhưng chỉ phát ra vài tiếng khó nghe. Bao Bất Đồng thấy độc tính lợi hại, chỉ sợ không thể trị liệu, bi phẫn không chịu nổi, một tiếng rống to, liền hướng gáy lão giả đánh tới. Vương Ngữ Yên đám người thấy Phong Ba Ác như thế, khóe mắt đồng thời rưng rưng. Phong Ba Ác ở Mộ Dung gia cùng các nàng quan hệ phi thường tốt, nhưng hiện tại Phong Ba Ác lại như vậy. Vương Ngữ Yên xem qua sách lại ko ít nhưng lại không thích nhìn độc sách. Ba người rơi thần sắc Đoàn Dự xem ở trong mắt, thầm than một tiếng thân mình bỗng nhiên tiến lên. Người chung quanh chỉ thấy một đạo bóng trắng hiện lên, Đoàn Dự đã đi tới Phong Ba Ác trước mặt.

“ tặc tử, của ta lão bốn thi thể cũng không buông tha.”

Bao Bất Đồng vốn đang cùng lão giả kia chiến đấu bỗng nhiên phát hiện Đoàn Dự động tác, vội vàng hét lớn một tiếng hướng về Đoàn Dự đánh tới. Lão giả cũng không truy kích. Người này nếu cùng bang chủ cùng đi, đương nhiên đều nghe bang chủ an bài.Đoàn Dự cũng không thèm nhìn Bao Bất Đồng, tay phát ra một đạo kiếm chỉ. Bao Bất Đồng trên không trung tránh thoát, mà Đoàn Dự tay kia cầm Phong Ba Ác tay, nội lực truyền vào tay hắn, chỉ thấy máu đen chảy ra. Một con ngân châm xuất hiện ở Đoàn Dự trong tay, ở trên người đích mấy cái huyệt vị cấp tốc châm một phen, máu đen theo Phong Ba Ác trên tay chảy ra, chảy đến hết máu đen mới thôi. Mà lúc này Bao Bất Đồng công kích cũng lại đây. Đoàn Dự thân mình chợt lóe, sau đó Đoàn Dự một ngón tay cũng điểm lên người hắn. Lúc này Bao Bất Đồng liền giống như một khúc gỗ. Đoàn Dự đi trở về chỗ cũ.

“Hảo! Hảo công phu, giải độc thủ pháp thật vi diệu!”

Kiều Phong cười lớn nói.

“Đại ca, ngươi không trách ta vượt quyền là tốt rồi.”

Đoàn Dự phe phẩy chiết phiến nói. Hiện giờ Đoàn Dự phe phẩy chiết phiến đã thành một thói quen, động tác này làm A Chu 3 người kiều nhan đỏ lên, cũng không biết các nàng nghĩ tới điều gì.

“Nhị đệ, là huynh đệ, nói điều này làm gì.”

Kiều Phong nói. Nghe Kiều Phong nói như vậy, những người khác đều ngây ngẩn cả người, người này kêu Kiều Phong là đại ca. Mà Kiều Phong cũng kêu người này là Nhị đệ. Người này rốt cuộc là dạng gì thân phận. Làm cho bọn họ mê hoặc. Nhưng người này vừa rồi lộ ra công phu cũng rất bí hiểm. Mà trên mặt đất Phong Ba Ác độc huyết vừa ra, bật người lại, khôi phục hành động chuẩn bị giải huyệt đạo cho Bao Bất Đồng, nhưng giải dk huyện đạo. Làm cho hắn ngẩn ra. Làm sao có thể, lúc này lại chuẩn bị chửi. Vương Ngữ Yên thanh âm lại rơi vào tai hắn.

“Phong Tứ ca không nên giải lại, Tam ca bị Nhất Dương chỉ điểm huyệt, không phải bình thường giải huyệt thủ pháp là có thể cởi bỏ .”

Nghe Vương Ngữ Yên nói, Phong Ba Ác đương nhiên không dám động thủ lần nữa , trong ánh mắt thả ra lưỡng đạo hàn mang nhìn Đoàn Dự. Người này vừa rồi vì chính mình giải độc, Phong Ba Ác kỳ thật cũng không cảm kích. Bởi vì hắn rõ ràng là người của Kiều Phong.

“Vương cô nương, ngươi có giải trừ biện pháp.”

Phong Ba Ác hỏi Vương Ngữ Yên.

“Không có, Nhất Dương chỉ nhất định phải dùng Nhất Dương chỉ giải. dự ca ca, giúp Tam ca giải huyệt đạo a.”

Vương Ngữ Yên ôn nhu nói với Đoàn Dự. Đoàn Dự nghe vậy liền giải huyệt đạo cho Bao Bất Đồng.

“Vương cô nương ngươi như thế nào cùng bọn họ cùng một chỗ. Người này là ai.”

Phong Ba Ác hỏi.

“Đây là dự ca ca, cũng là ta biểu ca.”

Vương Ngữ Yên nói.

“Cũng là ngươi biểu ca, chúng ta như thế nào không có nghe nói qua.”

Phong Ba Ác khó hiểu nói.

“Ta cũng mới nghe ta mẫu thân nói , lúc này ta đi ra, cũng là dự ca ca mang ta đi ra .”

Vương Ngữ Yên nói.Nghe Vương Ngữ Yên nói Phong Ba Ác cũng không có hỏi nhiều, Bao Bất Đồng ánh mắt chuyển động , trong lòng đang suy tư Đoàn Dự thân phận, hắn đi theo Mộ Dung Phục lâu như vậy, đối với võ lâm sự tình rất rõ ràng .

“Tiểu tử, ngươi chính là đại lý đoàn gia đệ tử.”

Bao Bất Đồng nói.

“đúng vậy. bất tài là đại lý đoàn gia đệ tử.”

Đoàn Dự phe phẩy chiết phiến nói. Nghe Đoàn Dự nói như vậy. Bao Bất Đồng không để ý. Lúc này, hướng đông chạy tới 50-60 người, đều là áo quần rách rưới, tóc rối tung, hoặc trì binh khí, hoặc lấy chén bể trúc trận, đều là Cái Bang bang chúng. Hướng bắc cũngđi tới 80-90 tên Cái Bang đệ tử, mọi người thần sắc nghiêm trọng, nhìn thấy Kiều Phong cũng không hành lễ, ngược lại mơ hồ có địch ý.