Đêm đen, sao sáng đầy trời.
Thành phố Hoa Hạ.
Tại bảo tàng lớn nhất thành phố, mọi người đang tấp nập đông đúc, bởi vì hôm nay sẽ khai mạc triển lãm một vật vô cùng quý giá, ngàn năm có một! Đó là bộ Lăng Ba Vi Bộ môn võ công bí truyền, lâu nay chỉ có nghe trong truyền thuyết của câu chuyện Thiên Long Bát Bộ.
Mọi người tập trung về xem là vì lời đồn đãi mê hoặc về truyền thuyết, đây là môn võ công có thật hay không! Mọi người đều biết về xuất xứ của Lăng Ba Vi Bộ có từ thời Minh triều, và ngành khảo cổ đã phát hiện ra trong khi khai quật ngôi cổ mộ của hoàng đế Chu Nguyên Chương.
Ngày xưa, các vị hoàng đế đều kiến tạo cho mình vô số lăng mộ để gìn giữ bí mật mang theo, Chu Nguyên Chương lại là một vị hoàng đế gian hùng, xảo quyệt lại càng tạo ra muôn vàn lăng mộ!!! Hỡi ơi! Uy quyền, giàu sang tột đỉnh đến khi chết cuối cùng cũng chỉ là bộ xương khô..
Thật sự thì xuất thân của Chu Nguyên Chương vốn là một thứ hạng bình thường, chẳng qua may mắn và gặp thời nhằm lúc giáo chủ Minh giáo Trương Vô Kỵ vì tình yêu với Triệu Minh, đã lui về ẩn dật giao cho Chu Nguyên Chương thanh Đồ Long Đao, nhờ thế mà có danh nghĩa hiệu triệu quần hùng phò tá lập nên đại nghiệp.
Lúc lên làm hoàng đế Chu Nguyên Chương lại vơ vét săn lùng những bí kíp vỏ công, và không một ai biết được chúng được cất giấu tại nơi nào! Mới đây báo chí đang tin tìm được lăng mộ Chu Nguyên Chương, do đó dù đến đông đảo nhưng không mấy ai dám chắc môn võ công Lăng Ba Vi Bộ này có thật hay không!
Pho võ công được đặt trang trọng ở chính giữa đại sảnh, ai đến tham quan, phải đứng cách xa ngoài hai thước, nó nằm trong một *g kính pha lê vững chắc, không phải pha lê bình thường mà nó được đặt chế súng đạn bắn không vở! Trong vòng chu vi hai thước, đều có lắp đặt tia hồng ngoại dày dặt, một con ruồi cũng khó bay qua, nhưng nếu qua được hàng rào hồng ngoại, đến gần thì hệ thông sẽ báo động và ngay lập tức, toàn khối pha lê sẽ được tự động chìm sâu vào căn hầm ở phía dưới, chưa kể là camera nhỏ thu hình nằm rãi rác khắp nơi.Bốn góc có bốn người mặc đồ đen khuôn mặt lạnh lùng bảo vệ, trên tai đeo máy liên lạc thường xuyên, bên thắt lưng đều cộm lên báng súng rất rỏ, ai nhìn thấy cũng phải e dè.
Hừm! Đi tham quan triển lãm mà bảo vệ kỷ lưỡng như hù dọa như thế này rất khó chịu, nhưng không ai dám phản đối, đây là bảo vật của quốc gia, nên chuyện nghiêm ngặt chắc chắn là không tránh khỏi.
Càng tiếp cận khó khăn, lại càng tạo nên một cảm giác phấn khích khác thường.
Đã quá nữa đêm, khách tham quan đã về hết, thời gian triển lãm kết thúc. Ánh trăng lưỡi liềm đang mọc chênh chếch trên bầu trời đen, lộ ra một ánh sáng bàng bạc buồn bả…
Một tiếng động lớn vang lên, cánh cửa lớn của bảo tàng đã được bật điện công tắc, từ từ khép lại. Cả bảo tàng chìm vào vắng lặng trong một không khí vô cùng hắc ám.
Vài tia sáng mờ mờ ở phía xa xa đã hắt lên, báo hiệu một buổi ban mai sắp bắt đầu, nhưng giữa lúc trời còn nhập nhoạng, bỗng một bóng trắng xuất hiện, khi đến gần bảo tàng, chỉ một cái nhún mình, đã như chim bồ câu lên đến lan can lầu ba, bóng trắng xoay người, đến bên ống thông gió, chỉ thấy lóe lên, đã chui gọn vào, ống nhỏ nhưng bóng trắng vào rất nhẹ nhàng, chứng tỏ hắn luyện xúc cốt công ( thu nhỏ người ) rất lợi hại.
Bóng trắng đó tên là Đoàn Dự, khi hắn đang luồn sâu trong ống thông gió, bỗng nhiên từ cuối ống chuyển động khép lại, hắn nhanh chóng phóng xuống thoát ra, khi đầu ngón chân vừa chấm đất, hắn nghĩ thầm:
–Ai chế tạo ống thông gió phòng ngừa kẻ trộm này thật là cao thâm, nếu là kẻ khác, chắc chắn là đã bại lộ.
Hắn là một kẻ trộm thuộc đẳng cấp thế giới, trên quốc tế hắn được mọi người xưng tụng là Ngân Hồ, hắn là một kẻ vô cùng xảo quyệt, đa mưu túc trí. Tại thành phố Hoa Hạ hắn là thiên hạ đệ nhất không có đối thủ!!!
Vừa chạm đất, ngay lập tức hắn bắn người bay lên và ngược đầu xuống, khi tay vừa chạm đất, hai chân hắn đã cong tròn lại, búng bay về phía trước.Người hắn không ngừng chuyển động, không tiếp đất lâu, vì mỗi tấc đất đều là bẫy rập, hắn lấy ra một cây bút nhỏ ,vặn đầu ló ra ngòi bút phát ánh sáng, và vung tay xoay, mục đích là làm tê liệt toàn bộ camera chung quanh, cây bút này cũng được làm đặt biệt, nó có tác dụng làm đứng hình camera, trong khi người theo dõi vẫn thấy, nhưng đó là hình ảnh cố định mà thôi!
Hắn nghĩ thầm…
–Trước khi đến đây ta đã biết là nguy hiểm chập chùng, nhưng không nằm ngoài khả năng ta tiên liệu, tuy nhiên các cạm bẩy này rất khó khăn không đơn giản, nhưng qua tay ta nó đã mất hết tác dụng.
Hắn đến bên chiếc pha lê có chứa bên trong quyển bí kíp, từ miệng nhã ra miếng kẹo cao su, bắn vào thành pha lê, tay phải phóng ra sợi dây tơ trắng quấn quanh, bên trong thành pha lê có trang bị bộ cảm ứng khí, khi có động nó liền tách ra để ẩn quyển bí kíp xuống hầm, nhanh trong chớp mắt, hắn lại phóng tiếp ra thêm một sợi tơ, dính chặt vào quyển bí kíp kéo về phía hắn, sau đó tay phải lại run lên phá hủy toàn bộ sợi tơ, nhẹ nhàng mang quyển bí kíp rời đi