Chương 54: Gặp lại Thượng Quan Mặc

Mấy ngày trước, Thượng Quan Mặc đã nhận được thư mời của đại hội đổ thạch, hắn cần thu thập đế vương ngọc, cho nên hôm nay cũng lại đây nhìn xem, trong lúc vô ý thấy Mộ Dung Tuyết, chính là lúc kinh hỉ muốn cùng cô chào hỏi, lại phát hiện cô nhiên thất hồn lạc phách nhìn chằm chằm một nam sinh khác thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, trong mắt là cảm xúc thiên biến vạn hóa, ngay cả hắn nhìn cũng cảm thấy kinh tâm, quan hệ hai người khẳng định không phải bạn bè bình thường.

Lại nhìn thấy bên cạnh nam sinh kia còn có một vị thiên kim, Thượng Quan Mặc tức khắc liền hiện lên vô số suy đoán, cuối cùng nhận định, Mộ Dung Tuyết thích nam sinh kia, nam sinh kia lại có người yêu khác, cốt truyện cẩu huyết......

Mặc kệ nghĩ như thế nào, hắn kiềm chế không được mà nổi lên lửa giận, còn chưa kịp lấy lại tinh thần, hắn đã đem cô kéo ra khỏi tầm mắt nam sinh kia......

- Thượng Quan tiên sinh, xin hỏi có chuyện gì sao?

Trong lòng Mộ Dung Tuyết thấp thỏm, vì sao mỗi lần hắn nhìn thấy mình đều là một bộ dáng tức giận tăng vọt, cô thật sự không biết chính mình chọc tới vị đại thiếu gia này lúc nào?! .....

- Gọi tôi là mặc, hoặc là Thượng Quan ca ca!

- Ha?!!

Hung hăng trừng mắt, rất có ý tứ nói nếu cô không gọi thì tôi liền đem cô trói đi.

Mộ Dung Tuyết bị trừng đến mềm chân, đại thiếu gia a, anh dùng ánh mắt dọa người như vậy làm gì a, có thể thu hồi được không ?!!! Nhưng cô vẫn là không cốt khí nói một câu.

- Thượng Quan đại ca......

Bảo cô gọi hắn là Mặc hoặc là Thượng Quan ca ca, cô thật sự gọi không ra miệng......

Mắc mặt Thượng Quan Mặc rốt cuộc hòa hoãn một ít, sờ sờ đầu cô.

- Ngoan!

Ngoan cái gì ngoan?! Cô lại không phải chó con...... Ô ô...... Ma ma, con phải về nhà, nơi này có quái thú......

Mộ Dung Tuyết mọi nơi nhìn nhìn, muốn tìm tìm chú Cố, cô không nghĩ một mình ở chung với hắn a!!! Hội trường có chút lớn, trong lúc nhất thời thế nhưng lại không tìm được bóng dáng chú Cố......

Tiến vào không bao lâu sau, hai người bọn họ liền tách ra, chủ yếu là Mộ Dung Tuyết không dám bại lộ, cùng chú cố nói một chút, sau đó liền tự mình đi dạo, ai biết sẽ gặp được ôn thần Thượng Quan Mặc......

- Thượng Quan đại ca, anh cũng là tới xem nguyên thạch sao?

Nhìn người nào đó bởi vì nguyên nhân không biết tên mà sắc mặt chuyển biến tốt đẹp, cô liền chạy nhanh nói sang chuyện khác.

- n, nhìn xem có đế vương lục hay không.

Thượng Quan Mặc nhàn nhạt trả lời. Một bàn tay lại nắm lấy tay cô không buông.

- Kia...... tôi đi trước bên kia nhìn xem, không quấy rầy anh a......

Mộ Dung Tuyết nói xong liền muốn tránh thoát khỏi bàn tay to của Thượng Quan Mặc, ai ngờ hắn lại bất động......

Thượng Quan Mặc mặc kệ cô giãy giụa.

- Cùng nhau xem! Hay là em khinh thường tôi?!!

Đôi mắt phượng hẹp dài híp lại, tản ra khí lạnh -100 độ.

Sát! Ai dám khinh thường vị đại thiếu gia kinh đô này, hắn nói lời này thật sự làm người ta run rẩy. Mộ Dung Tuyết lập tức chân chó tươi cười.

- Như thế nào sẽ đâu, có thể cùng Thượng Quan đại ca xem, là vinh hạnh của tôi a.

Lời này hắn thích nghe, Mỗ Mặc nào đó vừa lòng gật gật đầu, có chút ngạo kiều nói.

- Em biết là tốt, tôi không chê em, Đi thôi!

Nửa giờ sau, đại hội đổ thạch chính thức mở màn.

- Hoan nghênh mọi người đến đại hội đổ thạch hôm nay, tôi là người chủ trì hôm nay ......

Sau khi kết thúc lời dạo đầu, một đám người phục vụ từ bên trong trang viên đi ra, mỗi một người phục vụ đều được chỉ định chiêu đãi khách quý.

Đi đến trước mặt Thượng Quan Mặc cùng Mộ Dung Tuyết là hai người đàn ông khoảng 20 tuổi, không cao ngạo không nóng nảy, phục vụ chu đáo.

Dọc theo đường đi, cô còn chọn không ít mao liêu, viết đánh số, còn có giá cả cô đấu thầu.

Một bên Thượng Quan Mặc cũng chọn không ít, Mộ Dung Tuyết còn thấu thị một chút, cư nhiên có 8 cái là viết trúng thầu, nhận thức thượng về quan mặc lại tăng thêm một cấp bậc, cô là dựa vào thấu thị để gian lận, Thượng Quan Mặc hoàn toàn là dựa vào nhãn lực, người đàn ông không gì không làm được này sinh ra chính là để đả kích người khác. Mộ Dung Tuyết ở trong lòng nói thầm một trăm lần a một trăm lần.

Thượng Quan Mặc vẫn luôn lưu ý Mộ Dung Tuyết, kỳ thật chính hắn cũng không biết vì cái gì sẽ thích Mộ Dung Tuyết, người mà bất quá hắn mới thấy vài lần mà thôi, hắn không phải là người dễ dàng bị xúc động, chính là bởi vì như vậy nên mới tò mò. Dọc theo đường đi quan sát cô, phát hiện cô cơ bản không cẩn thận xem xét liền viết xuống đánh số, đây là tài đại khí thô tiết bừa?!!

Ngẫu nhiên không biết đến suy nghĩ gì đó phát ngốc, ngẫu nhiên oán niệm, ngẫu nhiên chu môi đều làm hắn cảm thấy đáng yêu không thôi......

Mộ Dung Tuyết hoàn toàn chìm đắm trong việc tìm nguyên thạch, không có chú ý tới ánh mắt Thượng Quan Mặc.

Đột nhiên cô thấy được màu xanh đế vương lục cao quý điển nhã, trời a! Cô lại một lần phát hiện đế vương lục!

Oa ha ha ha! Trời cao quả nhiên là hậu ái cô!

Mộ Dung Tuyết cẩn thận tìm kiếm từng khối nguyên thạch xuất hiện mạt màu xanh lục. Mộ Dung Tuyết không dám tìm quá nhanh, sợ bản thân lộ ra khác thường khiến cho người khác suy đoán, cho nên cô dứt khoát ngồi xổm xuống, chậm rãi xem xét từng khối.

Người ngoài xem, cô giống như một cô gái nhỏ học xem nguyên thạch, vì cái gì cảm thấy là học? Chủ yếu là bởi vì Mộ Dung Tuyết tuổi quá nhỏ, sẽ không có ai thật sự cho rằng cô là một chuyên gia trong lĩnh vực đổ thạch......

Nhưng mà Thượng Quan Mặc không giống, hắn lập tức liền phát hiện Mộ Dung Tuyết không thích hợp, từ vừa mới tùy ý, đến bây giờ tựa hồ là cố tình giả vờ nghiêm túc, vì cái gì?!

Thượng Quan Mặc cũng nhìn kỹ nguyên thạch trước mắt, tuy rằng hắn không muốn tin tưởng, nhưng là hắn cảm giác Mộ Dung Tuyết tựa hồ có rất nhiều bí mật.

Hắn đã điều tra qua cô, nhưng mà lại cảm thấy thông tin điều tra được thật sự không giống cô bên ngoài, hơn nữa chẳng những y thuật mà tựa hồ đổ thạch cũng rất lợi hại, lần trước hắn cũng là mua được đế vương lục từ trong tay cô, hắn không tin là vận khí, hơn nữa vừa rồi biến hóa của cô rõ ràng làm hắn cảm thấy Mộ Dung Tuyết là biết bên trong nguyên thạch có phỉ thúy tốt.

May mắn Mộ Dung Tuyết không phải đối thủ của hắn, bởi vì hắn cư nhiên thấy được khí chất không giống ở trên người cô, cảm giác ngày sau cô sẽ càng ngày càng tỏa sáng, không thể đo lường......

Mộ Dung Tuyết xem xét mười mấy khối nguyên thạch, sau đó rốt cuộc tìm được khối đế vương lục kia, Mộ Dung Tuyết nhịn không được tâm tình vui vẻ, cười cười. Đặt đế vương lục xuống, sau đó cô viết xuống giá cả cao một chút, nhưng cô cũng không dám cao quá nhiều, chỉ tăng thêm một chút so với bình thường ra giá, ra quá cao ngược lại sẽ càng làm người ta chú ý.

Viết giá đánh số xong, lúc Mộ Dung Tuyết ngẩng đầu, ngoài ý muốn nhìn thấy một ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, trong lòng cô cả kinh.

Thượng Quan Mặc không chút nào che giấu suy đoán của hắn với cô.

- Tiểu Tuyết, em tựa hồ có rất nhiều bí mật?!

Đôi mắt kia của Thượng Quan Mặc tựa hồ như hiểu rõ hết thảy, làm tâm cô không nhịn được nhảy lên! Đôi mắt kia của hắn có thể nói giống như tia X quang rà quét a!! Thông minh như vậy, còn có thể để người ta vui sướng chơi đùa hay không?! Cưỡng chế khiếp sợ trong lòng, Mộ Dung Tuyết giả vờ bình tĩnh bày ra vẻ mặt mỉm cười còn khó coi hơn khóc.

- Thượng Quan đại ca, tôi... tôi nào có cái bí mật gì a?!

- Có bí mật hay không về sau liền biết, tôi sẽ đem từng chút từng chút mở ra, không cần cảm kích tôi a!

Thượng Quan Mặc tới gần bên tai cô nói.