- Anh họ, em như thế nào vô cớ gây rối!? Em là em họ anh, anh như thế nào không giúp em?!
Lâm Tử Tình nói xong còn hung hăng trừng mắt nhìn Mộ Dung Tuyết một cái.
Mộ Dung Tuyết đầu đầy hắc tuyến, lại không phải cô nói cô ta vô cớ gây rối, vì cái gì trừng cô đâu! Trừng cô, lại còn trừng cô.
- Đừng nháo, em muốn đoạt nguyên thạch của người khác, lại còn có lý?
Dương Phong không khách khí giáo huấn cô ta.
Lâm Tử Tình ủy khuất đỏ hốc mắt, trong lòng lại là hỏa khí ngút trời, trước kia cô ta đều xử lý những người phụ nữ bên cạnh anh họ như vậy, cũng không thấy hắn nói cô ta một câu nặng lời nào, hiện tại bất quá là đoạt khối nguyên thạch mà thôi, cô ta còn chưa giở thủ đoạn ra đã bị mắng, cái này làm cho cô ta cảm thấy có nguy cơ.
- Cô ta chưa trả tiền, như thế nào có thể nói làm em đoạt.
Mộ Dung Tuyết thật sự không lười phản ứng với Lâm Tử Tình, lạnh lùng nói:
- Lâm Tử Tình tiểu thư, sân đổ thạch có quy củ, mặc kệ trả tiền hay chưa, phàm là nhìn trúng, người khác không được nhúng tay, đã hiểu?!
Nói xong bởi vì không thèm nhìn hai người bọn họ, hôm nay cô tới đây một chuyến, không phải vì đôi co.
- Chú Cố, hôm nay liền tới đây thôi, chúng ta tính tiền đi thôi, chú lấy thẻ đi tính tiền đi, cháu ở đây chờ chú.
Nói xong, Mộ Dung Tuyết lấy ra một chiếc thẻ đen, giao cho Cố Minh.
- Được.
Cố Minh cũng không nói lời vô nghĩa, trực tiếp đẩy xe nguyên thạch đi tới nơi thanh toán.
- Tiểu Tuyết, em phải đi sao? Cùng đi ăn cơm đi!
Dương Phong vừa thấy Mộ Dung Tuyết phải đi, mở miệng nói.
Mộ Dung Tuyết nhìn về phía Dương Phong cùng Lâm Tử Tình ở bên cạnh, vẻ mặt cô ta như gặp kẻ i địch giết cha vậy, cô mới không nghĩ đi tìm ngược.
- Không được, chốc nữa em còn có việc, lần sau đi.
Dương Phong cũng nhìn ra Mộ Dung Tuyết không vui, hơn nữa bên cạnh hắn còn có một cô em họ dính người, xác thật không phải thời cơ tốt, ngẫm lại liền tính.
- Vậy ngày mai trường học gặp.
Mộ Dung Tuyết gật gật đầu, liền đi đến cửa, trên đường cô còn đi qua Phương Thế Hoa, hắn tựa hồ muốn há mồm nói cái gì đó, chỉ là Mộ Dung Tuyết làm lơ đi ra ngoài, cũng mặc kệ hắn muốn phản ứng cái gì, mà Tiêu Khả Lệ còn ước gì cô (Mộ Dung Tuyết) rời đi thật nhanh đâu.
Chỉ chốc lát, Cố Minh liền thanh toán xong, mà nguyên thạch sẽ có người đưa tới tận ngoài cửa, khách hàng mua nhiều nguyên thạch, sẽ có người phụ trách đưa ra ngoài..
- Đi thôi, đi công ty nhìn xem.
Mộ Dung Tuyết nhìn Cố Minh, nói.
Trụ sở công ty Quật Lập.
Mộ Dung Tuyết cùng Cố Minh đi thang máy chuyên dụng từ tầng một lên tầng, tầng văn phòng tổng giám đốc, một đường khiến cho nhân viên nổi lên sóng to gió lớn.
Nhân viên công ty Quật Lập không ai không biết, Cố Minh làm tổng tài, từ lúc hơn 30 tuổi cho tới nay cũng không thấy bên người hắn có bất luận người phụ nữ nào, là người đàn ông độc thân hoàng kim, nhân viên nữ còn ôm mộng với hắn. Hiện giờ lại nhìn thấy bạch mã vương tử của các cô mang theo một cô gái nhỏ cỡ khoảng 15 tuổi đi thẳng tới văn phòng tổng giám đốc, bọn họ như thế nào không kinh ngạc. Chẳng lẽ bên người tổng tài vẫn luôn không có người phụ nữ nào là bởi vì thiên vị loli này?!
Tới văn phòng, hai người hoàn toàn không biết bọn họ trở thành đề tài nóng nhất công ty.
- Chú Cố, công ty này chú quản lý không tồi, cháu quả nhiên không có nhìn lầm người.
- Tiểu Tuyết, chú chỉ là chuyện nên làm mà thôi. Là chú nên cảm tạ cháu, cho chú một cơ hội mới.
- Chú Cố, chúng ta cũng đừng khách sáo nữa, phỏng chừng chúng ta đều thành tự khen lẫn nhau. Hôm nay cháu tới công ty là có chuyện muốn thương lượng.
Trước đó hai ngày, Mộ Dung Tuyết nhớ tới một việc, chính là miếng đất Đông Hoàn kia, hiện giờ nơi đó chỉ là một mảnh cỏ hoang, trên cơ bản không ai sẽ mua nơi đó, cho nên hiện tại giá đất thực tiện nghi. Nhưng là 1 năm sau, bởi vì chính sách thay đổi, Đông Hoàn bên kia được đưa nào trọng điểm phát triển, nơi đó liền bắt đầu phồn hoa lên, mà mà giá trị cũng tăng gấp ngàn lần.
Kiếp trước, cách khoảng thời gian này không lâu, Phương Thế Hoa cũng muốn bắt lấy mảnh đất đó, cũng không biết hắn là biết được tin tức từ đâu, nếu hoàn toàn là ánh mắt cá nhân hắn, có thể nhìn ra nơi đó có tiềm năng phát triển, kia cũng quá lợi hại, cô không thể không phòng bị. Miếng đất đó mang đến quá nhiều ích lợi cho Phương Thế Hoa, hoàn toàn là một khối đá kê chân lớn cho hắn.
Một đời cô muốn đi trước hắn một bước, bắt lấy miếng đất kia.
- Chuyện gì?
Cố Minh nghi hoặc.
- Chính là miếng đất Đông Hoàn kia, ngày mai chú liền đi qua nhìn xem, có thể mua tới liền mua toàn bộ, tài chính thì không cần lo lắng, cháu hiện tại có khoảng 5 trăm triệu, cháu tính toán toàn bộ dùng để đầu tư miếng đất ở Đông Hoàn kia, đến lúc đó chúng ta tổng công ty Quật Lập sẽ di chuyển đến bên kia đi.
- Tiểu Tuyết, theo chú được biết, nơi đó là một mảnh hoang vu, giao thông càng không tiện, chú có thể biết vì cái gì mà cháu muốn mua miếng đất kia sao?
Cố Minh có chút lo lắng, tuy rằng hắn biết Mộ Dung Tuyết có tiền, nhưng là có tiền cũng không phải lấy ra lãng phí, hơn nữa ở hắn nhìn ra, Mộ Dung Tuyết có sách lược có quyết đoán, nhưng chung quy là cô mới 15 tuổi, kiến thức không đủ, hắn lo lắng cô nhất thời xúc động, đến lúc đó hối hận không kịp.
- Chú Cố, cháu biết chú không yên tâm, nhưng là cháu có lý do riêng, tóm lại chú mau chóng bắt lấy miếng đất kia, quá một năm chú liền hiểu vì sao cháu phải bắt lấy miếng đất kia.
- Tiểu Tuyết, chú hy vọng có thể nghe được nguyên nhân chân chính.
Mộ Dung Tuyết biết nếu cô không lấy ra lý do, phỏng chừng không thuyết phục được Cố Minh.
- Vậy cháu nói thẳng đi, bởi vì quá một năm nữa, nơi đó giá đất tăng cao, đừng hỏi cháu vì cái gì lại biết, cháu có con đường, quá một năm sau, chính phủ sẽ xây dựng đường mới, khai thông từ hướng tây qua đông Cao Thiết, mà miếng đất kia sẽ trở thành địa điểm trung tâm phía đông, như vậy chú đã hiểu?!
Đồng tử Cố Minh hơi co lại, hắn đương nhiên hiểu, giả như thật sự ở nơi đó khai thông tuyến đường mới, miếng đất kia giá trị cao bao nhiêu, có thể nghĩ, chỉ là Mộ Dung Tuyết cư nhiên có thể bắt được tin tức này, xem ra hắn vẫn là xem nhẹ tiềm lực Mộ Dung Tuyết.
- Được, ngày mai chú liền đi xử lý công việc liên quan miếng đất kia.
Kế tiếp, Mộ Dung Tuyết lại cùng Cố Minh thảo luận chuyện công việc trong công ty Quật lập, hai người ước chừng thảo luận đến hai giờ mới kết thúc.
Trở lại chung cư, Mộ Dung Tuyết lắc mình vào không gian, nhìn đến không gian tràn đầy rau dưa trái cây, đột nhiên nhớ tới ông bà nội.
Sau đó cô liền hái chút trái cây cùng rau dưa, liền đi tới trang viên.
- Đại tiểu thư tới rồi.
Còn chưa có vào đến cửa, người giúp việc liền cao hứng kinh hô. Người giúp việc trong nhà ông bà nội Mộ Dung đều thực thích Tiểu Tuyết, khi còn nhỏ Mộ Dung Tuyết thường xuyên ở nơi này, sau đó lớn lên phải đi học mới tương đối ít tới, nhưng là từ nhỏ Mộ Dung Tuyết thường xuyên cùng người giúp việc cùng nhau chơi đùa, cho nên mới không có nhiều quy củ như vậy.
- Tiểu Tuyết, như thế nào lâu như vậy không tới thăm nãi nãi? Nãi nãi đều nhớ cháu muốn chết.
Mộ Dung nãi nãi vừa nghe người hầu nói đại tiểu thư tới, liền chạy nhanh đi ra, vừa nhìn thấy Mộ Dung Tuyết đầu tiên chính là ôm một cái.
Rồi sau đó Mộ Dung gia gia cũng đi ra.
- Là Tiểu Tuyết tới nha.
- Gia gia nãi nãi, cháu thật sự nhớ hai người, vì vậyliền tới đây. Cháu còn mang theo một ít trái cây cùng rau dưa lại đây.
Mộ Dung Tuyết phất phất hai túi lớn trên tay.
- Đứa nhỏ này, đến chỗ nãi nãi, cần mua trái cây làm cái gì?
Mộ Dung Tuyết chu miệng.
- Gia gia nãi nãi, trái cây này cũng không phải là mua nha, đây là bạn cháu nghiên cứu ra tới, rất tốt với thân thể, hai người nhất định phải ăn nhiều chút.
- Được, được, được, Tiểu Tuyết mua, gia gia nãi nãi tất cả đều ăn.
- Đúng rồi, hôm nay cháu có nhìn thấy một lão gia gia, ông ấy nói ông ấy họ Sở, còn nhờ con hỏi thăm gia gia, gia gia người quen ông ấy sao?
Mộ Dung gia gia vừa nghe xong lập tức dựng râu trừng mắt.
- Cái lão gia hỏa kia, lần trước chúng ta đánh đố câu cá, hắn thua còn không thừa nhận, ngạnh nói là ngang tay.
- Phụt, gia gia này có cái gì tốt mà so đo nha.
Mộ Dung Tuyết cười, như thế nào cảm thấy gia gia nhà mình sao đáng yêu a.
Mộ Dung gia gia nghĩ tới lại cảm thấy không đúng.
- Hôm nay không phải cháu đi học sao? Cháu gặp được tên kia ở đâu?!
Mộ Dung Tuyết cảm thấy không ổn, lập tức dùng tuyệt chiêu làm nũng.
- Gia gia, ngài quan tâm làm gì chuyện cháu gặp được ở đâu, ông còn không có nói cho cháu biết Sở gia gia là ai đâu?
- Lão gia hỏa kia a, chính là bậc thầy trong giới đổ thạch, bất quá hắn không thích nổi bật, người bình thường không có khả năng biết được thân phận hắn, mười năm gần đây hắn đã về ẩn, mà cơ nghiệp đổ thạch hắn cũng giao cho hậu bối, cho nên các cháu không rõ thân phận của hắn cũng thực bình thường.
- Nguyên lai Sở gia gia lợi hại như vậy a?
Mộ Dung Tuyết kinh ngạc, thân phận Sở gia gia thật sự vượt qua dự đoán của cô, chỉ là Phương Thế Hoa như thế nào có thể đoán ra thân phận Sở gia gia?
Sau đó, Mộ Dung Tuyết cùng gia gia nãi nãi ăn cơm, chế biến từ rau dưa cô mang tới.