Đem nguyên thạch về chung cư, Mộ Dung Tuyết nhìn danh thiếp trong tay càng thêm cảm thấy vận khí của mình không tồi, cô thật may mắn khi gặp gỡ được trùm châu báu tương lai.
Kiếp trước cô từng nghe qua tên tuổi người này, Cố Minh. Ông ta dựa vào đổ thạch làm giàu, các nhà truyền thông lớn còn từng đưa tin quá sự tích làm giàu của người này, lúc ban đầu Cố Minh làm giàu cực kỳ may mắn, có một lần từng cắt ra một khối pha lê màu lục phỉ thúy cực kỳ hiếm thấy, loại này cực kỳ hiếm thấy bán qua tay với giá 3 ngàn vạn đồng, giá trị cao hơn so với loại pha lê không màu, mà pha lê màu lục phỉ thúy còn lại là cực phẩm, có thể nói vận khí Cố Minh là cực tốt. Qua mấy năm cố gắng, Cố Minh trong giới đổ thạch cũng có chút danh tiếng, làm người cực kỳ nghĩa khí, là thương nhân đáng để kết giao. Trước kia, người này vì lầm tin bạn tốt, bị bạn tốt ôm vốn quay đầu của công ty chạy mất, mà công ty ông bởi vậy phải phá sản, chỉ là sau đó hắn gặp một vị quý nhân, từ đây sự nghiệp lên như diều gặp gió.
Lúc ở sân đổ thạch, Mộ Dung Tuyết nhìn bộ dáng hắn, trên khuôn mặt có thể thấy được u sầu, kết hợp với chuyện đã nghe qua ở đời trước, lúc này hẳn là chuẩn bị phá sản, mà người quý nhân kia còn chưa xuất hiện. Thật là ông trời giúp cô. Cô lập tức dựa theo số điện thoại trên danh thiếp mà gọi cho Cố Minh nói ý tứ muốn mặt gặp, Cố Minh không có do dự liền đáp ứng, hai người hẹn gặp mặt ở một nhà hàng.
Trong tầng 2 một nhà hàng..
Cố Minh ngồi ở đối hiện Mộ Dung Tuyết, cho người ta cảm giác tương đối đĩnh bạt, cao tầm 1 mét 75, ước chừng 35 tuổi, tướng mạo trung hậu đáng tin cậy, trên thực tế con người cũng là như thế này.
Cố Minh tuy rằng tâm tình tương đối áp lực, nhưng nhìn thấy Mộ Dung Tuyết vẫn như cũ là mang theo mỉm cười.
- Không biết Mộ Dung tiểu thư rốt cuộc muốn cùng tôi trao đổi cái gì?
- Ông chủ Cố, xin chào, nói thật tôi cảm thấy rất hứng thú với ngọc thạch, không biết ông chủ Cố có hứng thú cùng hợp tác hay không?!
Mộ Dung Tuyết mỉm cười nói.
Cố Minh thấy Mộ Dung Tuyết ngữ khí thành khẩn, tuổi tuy rằng thoạt nhìn không lớn, nói chuyện lại là hào phóng khéo léo, người này khẳng định không phải vật trong ao. Trước đó hắn cùng cô bé này chỉ là giao dịch mấy khối nguyên thạch mà thôi, không quen biết cái khác, hơn nữa hắn cũng không phải doanh nhân lớn gì, vì vậy mà cảm thấy kỳ quái.
- Mộ Dung tiểu thư nói đùa, hiện giờ tôi vì một ít nguyên nhân, tự thân khó bảo toàn, chỉ sợ không thể giúp tiểu thư.
Hắn hiện tại sắp phải phá sản, công ty đã thiếu hụt vốn, trên người còn sót lại 300 vạn cuối cùng, vốn dĩ ngày hôm qua lấy hết can đảm, mang 200 vạn đi, nếu như có thể cắt ra phỉ thúy cực phẩm, công ty liền có thể khởi tử hồi sinh. Chỉ tiếc nguyên thạch cuối cùng ông nhìn trúng, giải ra đế vương lục cũng không thuộc về hắn, tuy rằng khổ sở, nhưng là hắn không oán người khác, chỉ tiếc bản thân không có khí vận, cưỡng cầu không tới.
Mộ Dung Tuyết thực vừa lòng, Cố Minh ăn ngay nói thật, hắn cũng không có bởi vì công ty thiếu hụt mà giấu giếm kéo cô nhập bọn, lại lựa chọn nói cho cô, từ đây có thể nhìn ra người này có thể tin được, khó trách đời trước hắn cho dù trở thành trùm ngọc thạch, cũng không có nhà truyền thông nào có bình luận không tốt về hắn.
- Ông chủ Cố, tôi biết công ty ông hiện tại vốn quay vòng có chút vấn đề, nhưng là tôi nhìn trúng chính là năng lực của ông, còn có quan trọng nhất cách làm người. Ông cũng biết tôi không thiếu tiền, về điểm này tôi cảm thấy vấn đề của công ty ông không quá lớn, tôi muốn xây dựng một doanh nghiệp ngọc thạch đẳng cấp ra thế giới, tôi muốn mời ông trở thành một thành viên của công ty chúng ta.
Cái này làm Cố Minh có chút buồn cười, thử hỏi một cô gái nhỏ 15 tuổi nói với bạn rằng cô ấy muốn chế tạo thương nghiệp đẳng cấp thế giới, ai cũng đều cảm thấy hoang đường, huống chi chính hắn lăn lộn trên thương trường mấy năm nay, càng biết thương trường cạnh tranh tàn khốc. Nhưng nụ cười treo trên miệng Cố Minh còn chưa bật ra, liền bị tư thái kiên định tự tin của Mộ Dung Tuyết làm cho không phát ra được, cô gái này là nghiêm túc! Sau đó hắn nhớ tới thân phận đại tiểu thư nhà Mộ Dung cùng với trước đó ở sân đổ thạch, cô thu vào 1 tỷ, ý tứ này cũng không phải không có khả năng, ít nhất giai đoạn đầu tiên nhập vốn là được. Nhưng làm ngọc thạch không đơn giản có tiền là đủ rồi, còn phải có ngọc thạch tốt làm áp trục mới được.
- Mộ Dung tiểu thư, ý là muốn thu mua công ty của tôi, sau đó thuê tôi?
- Đương nhiên không phải, người như ông chủ Cô, tôi luyến tiếc khi để ông làm nhân viên, ý tôi là, sáng lập công ty sau đó ông sẽ giữ 20% cổ phần, ông phụ trách quản lý công ty, tôi phụ trách tài chính cùng với nguồn ngọc thạch, ông cảm thấy như thế nào?!
- Cô cho tôi 20 phần trăm cổ phần?!
Cố Minh có chút không dám tin.
- Như thế nào, ông chê ít?
Mộ Dung Tuyết nhướng mày
- Không, không, tôi như thế nào sẽ là chê ít? Chỉ là tôi không hiểu Mộ Dung tiểu thư vì cái gì chọn tôi?
Đương nhiên là bởi vì cô đã sống qua một đời, gian lận mới biết được, liền tính không có cô, hắn cũng sẽ trở thành trùm ngọc thạch. Nhưng là Mộ Dung Tuyết không có khả năng nói cho hắn này đó.
- Đương nhiên là bởi vì tôi tin tưởng ánh mắt chính mình, tôi cũng tin tưởng cách làm người của ông chủ Cố.
Trong lòng Cố Minh tức thì cảm xúc rất sâu, chưa từng có người không hề có điều kiện tin mà tưởng hắn như vậy. Chỉ bằng một phần tin tưởng này, đã đủ để hắn liều mạng, dù sao hắn hiện tại cũng sắp phá sản, cùng lắm thì làm lại, chỉ là hiện tại hắn còn không biết nhiều năm sau, hắn đi theo cô đứng ở đỉnh cao nhất thế giới, khi đó hắn mới cảm thấy vô cùng may mắn cỡ nào về quyết định giờ phút này.
- Được, tôi đồng ý. Thành ý của Mộ Dung tiểu thư tôi nhất định ghi nhớ trong lòng.
- Hợp tác vui vẻ, công ty của ông có thể độc lập kinh doanh hoặc là nhập vào công ty mới của chúng ta, tất cả là quyết định ở ông, nếu ông muốn độc lập kinh doanh, tôi có thể bỏ vốn giống ông vượt qua cửa ải khó khăn. Về sau vất vả cho ông rồi, ông cũng biết tôi còn là học sinh cao trung, không có nhiều thời gian quản lý công ty, cho nên chuyện lớn lớn bé bé trong công ty liền phải phiền toái ông làm lụng vất vả, đương nhiên nếu có chuyện khó lòng quyết đoán thì tùy thời liên hệ với tôi, còn nữa, tôi chỉ là ông chủ phía sau, không cần công khai thân phận của tôi.
- Tôi cảm thấy xác nhập cũng tốt, để một mình tôi quản lý hai công ty vẫn có chút cố sức. Tên công ty còn cần cô chỉ thị?
Kỳ thật Mộ Dung Tuyết cũng hy vọng hắn nhập vào, nhưng không cưỡng cầu, nếu tự hắn đưa ra quyết định thì càng tốt.
- Như vậy cũng tốt, tên công ty gọi là Quật Lập đi, ngụ ý công ty chúng ta quật khởi lập hậu thế giới, mà sản nghiệp ngọc thạch liền đặt tên Bảo Ngọc các, công việc cụ thể thì ông an bài đi, vốn khởi điểm sẽ là 3 trăm triệu, tôi sẽ đến tài khoản của ông, về sau tùy thời bảo trì liên hệ.
- Được, vậy đi trước xử lý công việc cơ bản, chỉ là phỉ thúy thì sao? Công ty mới cũng phải có vài món cực phẩm phỉ thúy để áp trục.
Cố Minh lo lắng nhất chính là vấn đề phỉ thúy.
- Chuyện phỉ thúy thì ông không cần lo lắng, trước đi xử lý công việc đăng ký, mấy ngày sau tôi sẽ chuẩn bị tốt phỉ thúy.
Cô còn có một khối nguyên thạch mua trở về còn chưa cắt, là một khối cực phẩm phỉ thúy, làm bảo vật trấn thủ là đủ rồi, huống chi cô còn có năng lực thấu thị, không sợ không phỉ thúy.
Thuyết phục được Cố Minh, làm Mộ Dung Tuyết thở phào nhẹ nhõm một hơi, ít nhất công ty có thể đi bước đầu tiên, sự nghiệp của cô cũng rốt cuộc có thể bắt đầu, nhưng là còn không đủ. Đời trước Tiêu Khả Lệ quen biết một người có bối cảnh thần bí, chỉ là cô còn chưa có điều tra rõ thì đã chết, nhưng tra được một ít dấu vết để lại cũng đủ làm cô chấn kinh rồi, hiện tại cô còn chưa đủ sức chống lại, nhất thiết phải bước chân nhanh hơn.
(Từ những chap sau mình đổi xưng hô giữa Mộ Dung Tuyết và Cố Minh là: cháu-chú nha)