Chương 26: Hứa hẹn

Phạm Văn Minh đêm qua rối rắm một đêm , không đủ mặt mũi đi tìm Vương Thất Nương, cuối cùng chỉ có thể lại đi tìm Vương Tùng Nguyệt, lôi kéo nàng cùng đi tìm Vương Thất Nương.

Không nghĩ tới bọn họ đến trễ, Vương Thất Nương bọn họ đã lái máy kéo đến trấn.

Phạm Văn Minh cưỡi chiếc xe đạp phượng hoàng mới mua của hắn, chở Vương Tùng Nguyệt vội vàng chạy tới trấn, trước quầy hàng của Vương Thất Nương chật kín người, bọn họ chen chúc cũng không chen qua được, Vương Thất Nương căn bản cũng không muốn để ý tới bọn họ, bọn họ chỉ có thể xám xịt đi tìm Lý Chí Thanh.

Sau khi Phạm Văn Minh đồng ý ngày hôm qua, Lý Chí Thanh cũng đã đem chuyện này nói với mẹ hắn, nhưng không nghĩ tới Phạm Văn Minh cư nhiên nửa đường rớt dây xích, lần này hắn muốn nói với mẹ hắn như thế nào?

Cho nên toàn bộ quá trình sắc mặt đều rất khó coi, Phạm Văn Minh lo lắng đề phòng nói với hắn Vương Tùng Nguyệt thân thể không khỏe, sợ là không giúp được hắn việc này, hy vọng có thể được hắn tha thứ linh tinh.

Lý Chí Thanh đen mặt, tức giận nói: "Nếu thân thể không khỏe, nên ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, đi lung tung làm cái gì?"

Phạm Văn Minh nhất thời nghẹn lời, nửa ngày nói không nên lời.

Vương Tùng Nguyệt nhăn nhó nói: "Thực xin lỗi, là lỗi của tôi, tôi cũng không nghĩ tới thân thể của tôi không dùng được như vậy... Ngài đừng trách Văn Minh ca ca, hắn chỉ là không biết tình huống của tôi, cho nên mới đáp ứng."

Vương Tùng Nguyệt đem toàn bộ lỗi lầm ôm lên người mình, chẳng những không có được Lý Chí Thanh thông cảm, ngược lại làm cho hắn càng thêm tức giận: "Được rồi được rồi, tôi cũng không phải loại người không nói lý lẽ, nếu cô không được thì thôi."

Hắn đột nhiên nhớ tới Vương Thất Nương bán thịt kho trên trấn, ngày hôm qua sau khi hắn đem năm cân thịt kho trở về, mẹ hắn tuy rằng so ra kém thịt lợn rừng ngày đó, nhưng hương vị cũng không kém, Vương Tùng Nguyệt không được, có lẽ Vương Thất Nương cũng có thể làm được?

Hắn đặc biệt chọn một thời gian đi bái phỏng Vương Thất Nương.

Vương Thất Nương bọn họ sáng sớm đã đem thịt bán hết, đang chuẩn bị thu sạp, Lý Chí Thanh liền tới.

"Thật ngại quá ngài đến trễ, đồ đạc chúng tôi đã bán hết." Vương Thất Nương đối với hắn còn có một chút ấn tượng, chủ yếu là bởi vì ngày hôm qua hắn cùng Phạm Văn Minh đi qua.

"Không sao, tôi không phải tới mua thịt, tôi muốn cùng các người bàn bạc một khoản làm ăn." Lý Chí Thanh từ trước đến nay quen thuộc đứng ở quầy hàng, cùng bọn họ trò chuyện.

"Thật không giấu diếm, ngày hôm qua sau khi nếm thử tay nghề của các người, mẹ ta đối với tay nghề của cô khen không dứt miệng, bà ấy muốn tổ chức sinh nhật nên tôi muốn mời cô đi qua một ngày làm đầu bếp, tiền công tôi khẳng định sẽ không thiếu cô, chính là không biết cô có nguyện ý hay không."

Lý Chí Thanh nói chuyện này thật cẩn thận, sợ bị Vương Thất Nương cự tuyệt, mất mặt ngược lại không có gì, chủ yếu là chỗ mẹ hắn không tiện giải thích.

Vương Thất Nương cùng Hạ Tu Tề liếc nhau một cái, nàng nói: "Chúng tôi hiện tại ở chỗ này bày sạp thu nhập cũng không tệ lắm, đi làm đầu bếp cho ngài phỏng chừng còn phải nghe mấy người khoa tay múa chân, tiền của loại người như các người cũng không dễ lấy. "

Lý Chí Thanh lập tức nói: "Tôi cam đoan sẽ không có người dám làm khó các người! Mọi người là đầu bếp chính tay tôi cố ý mời qua, nếu bọn họ không cho các người mặt mũi, tôi lập tức đem bọn họ đuổi ra!"

Vương Thất Nương không tiếp lời, Lý Chí Thanh tiếp tục nói: "Tôi nghĩ các người hẳn là sẽ không cam tâm cả đời đều ở chỗ này làm sạp hàng, nếu như các người nguyện ý làm đầu bếp cho tôi một ngày, tôi có thể mở cho các người một con đường mới, cam đoan có tiền đồ hơn so với việc các người bày sạp, cũng sẽ không ước thúc các người quá nhiều. ”