Chương 87: Nội tình

" Hiện giờ đám người liên minh kia đang nắm giữ 3 mảnh , ma giáo của chúng ta thì một mảnh nằm trong tay của hoắc khứ nguyên , mảnh cuối cùng cũng là mảnh quan trọng nhất ở chính giữa đều không có tin tức nào "

Nghe đến mảnh chính giữ , vương hạo ngẩn người , miếng ngọc bội hắn cho tuyết nhu thì bốn cạnh thì đều có vết phá vỡ , vương hạo trước kia cũng chưa từng hỏi qua nguồn gốc của miếng ngọc , hắn chỉ cho rằng miếng ngọc hạ mát đông ấm này là di vật mẫu hậu hắn để lại cho , " Quả thật như vậy thì lăng tuyết nhu thật sẽ không an toàn chút nào "

" Tại sao mảnh cuối lại không có tin tức , chẳng phải những mảnh kia đều được người tìm thấy sao ? " vương hạo rất khó hiểu , nếu 4 mảnh kia đã truyền đi khắp thiên hạ còn có thể tìm về thì mảnh thứ 5 sao lại mất tích

Tiểu hương vẻ mặt đăm chiêu , nàng vốn ham chơi sao có thể để ý đến những chi tiết quan trọng này a , trước nàng cũng chỉ nghe giáo chủ nói là không thể tìm được người đang nắm dữ nó mà thôi

" Bởi vì nó khác với 4 mảnh còn lại , hình dáng của nó gần giống như một viên ngọc bội bình thường , cũng không có kí tự gì đặc biệt để phân biệt nó với những viên ngọc khác , trước khi nó mất tích thì đã từng nằm trong tay của một tiểu thương , sau đó thì không biết vì lí do gì , miếng ngọc bội bị mang bán ra bên ngoài , thời gian đã quá lâu , hình dạng mảnh ngọc cũng không quá đặc trưng rất khó biết kẻ nào là người nắm giữ " tiểu nguyệt tính cách cẩn thận sao lại không từng nghĩ qua điểm này ,

" Đúng a , đúng a , nếu như thật có thể có được dễ dàng như thế thì hắc sát giáo chủ đã có được nó từ lâu , nói ngươi không tin chứ giáo chúng của chúng ta rất lớn chỉ ..." tiểu nguyệt thấy tiểu hương chẳng biết giữ mồm giữ miệng thì vô cùng đau đầu , cũng chính vì cái tật xấu này mà tiểu hương thường bị cấm túc không được cho đi làm nhiệm vụ trong giáo .

" Hắc hắc " Tiểu hương vẻ mặt hơi hồng , hôm nay trước mặt vương hạo nàng nói hơi nhiều , một phần là vì hắn không có ác ý , "mà nếu có thể mời được hắn vô giáo dưới trướng của giáo chủ thì chắc chắn tên hoắc khứ nguyên kia phải chịu đau khổ " tiêu hương đắc ý thầm nghĩ , trong đầu nàng đã dần xuất hiện ra hình ảnh nam nhân này bên cạnh giáo chủ , chẳng những như thế đẹp mắt lại còn võ công cao , hừm hừm để xem mấy nữ nhân các ngươi như thế nào phục bổn cô nương a "

Trong ánh mắt mộng bức của vương hạo và tiểu nguyệt , tiểu hương nở một nụ cười vô cùng thô bỉ , ánh mắt lấp lóe nguy hiểm nhìn đến hắn , nàng đã tìm được một giải pháp cực kì hoàn mỹ , " nếu bổn cô nương không dụ dỗ được ngươi thì nhờ bà nương kia vậy "

" Còn dám suy nghĩ vớ vẩn đừng trách ta không nể mặt hắc sát mà trừng phạt ngươi " vương hạo nhẹ nâng cái cằm ngọc trơn bóng của tiểu hương lên , ánh mắt hắn chăm chú mà nhìn làm tiểu hương bừng tỉnh , vội lau nước dãi còn đọng trên khóe miệng , cảm nhận được hơi thở dương cương phả vào mặt khiến nàng suýt bạo phát dâm uy mà đè hắn ra hôn ,

Hai má ửng hồng , tiểu hương vội đẩy vương hạo ra xa xấu hổ mà chỉnh chu lại quần áo , mặc dù tu luyện mị công , nhưng thân thể lại vẫn còn là xử nữ ,những hành động thân mật như thế làm nàng có chút không được tự nhiên , " Ta kể a , đừng đừng .... làm như thế "

" Mười mấy năm trước vì để tranh đoạt mảnh ngọc bội thứ 4 mà các phái đã nổ ra tranh chấp vô cùng gay gắt , khắp nơi đều là núi thây biển máu , lúc đó minh giáo còn là một thể thống nhất , lực lượng to lớn hợp sức với ngũ độc giáo mà tranh cướp được một trong 4 mảnh ngọc , nhưng cũng chính vì lẽ đó mà giáo chủ cũ của chúng ta vị trọng thương nặng nề , chưởng môn ngũ độc môn cũng là sức cùng lực kiệt , hơi thở vô cùng mong manh ,

" Ai ngờ thừa lúc giáo chủ cũ bị thương , hoắc khứ nguyên đã âm thầm hãm hại , hiện giờ đã không biết sống chết ở nơi nào , hắn cũng thuận lợi mà ngồi lên vị trí đó mà thay tên minh giáo thành thiên ma giáo

" Thế còn hắc sát đoạn tâm thì sao .... " vương hạo vội hỏi , tất cả khúc mắc có lẽ sắp được hắn hiểu rõ ,

" ai nha , vì tình cảm trước kia của thiếu chủ chúng ta và hoắc khứ nguyên rất tốt , nàng cũng từng giúp hắn làm rất nhiều điều mà không hề hay biết chính phụ thân của mình đã bị tên nam nhân này hãm hại , biết được sự thật sau cả hai đã trở mặt thành thù không đội trời chung , nhưng vì võ công không tinh mà thiếu chủ bị hoắc khứ nguyên đả bại, về sau thiếu chủ hắc sát tìm được cơ duyên học được thần công muốn quay lại để gây dựng lại minh giáo đã từng huy hoàng ,"

" Nhưng qua nhiều năm , tên nam nhân thối tha kia cũng từ lần đánh bại hoàn toàn hắc sát mà chiếm được thần công càn khôn đại na di , trấn phái chi bảo của minh giáo ."