-Cùng trương nhược lan ôn nhu qua đi , vương hạo trực tiếp an bài những việc đã dự định
Trong khí vương hạo đang ở hoàng cung , ở trong một biệt viện bí mật , tưởng y nhiên đã an bài cho an thế hoa nơi để giải độc , sự việc diễn ra quá đột ngột , tưởng y nhiên nàng cũng không thể để cho mẫu thân mới gặp lại phải như thế chết đi , nàng thật sự muốn có một người mẹ , mặc dù trưởng thành hơn so với vẻ ngoài nhưng không ai lại từ chối việc được mẫu thân yêu thương a.
Sau khi tỉnh lại an thế hoa đã nói rất nhiều chuyện với đứa con gái mà mình còn chẳng biết đến , bao năm qua nàng vẫn luôn dành tình thương cho một kẻ xa lạ , nàng vì người xa lạ mà bán mình cho kẻ thù , nếu không nhờ có ông trời thương sót thì sao nàng có được khoảng thời gian cuối đời hạnh phúc như thế .
Tưởng y nhiên cảm nhận được sự hân hoan trong lòng nữ phụ thì càng là khổ sở , sự yêu thương ân cần của an thế hoa làm nàng thấy thỏa mãn , nhưng thân phạn cùng với những việc bà đã làm khiến nàng không dám đối mặt với vương hạo , hiển nhiên an hoàng thái hậu không hề biết nam nhân mà nữ nhi coi là tất cả đã vô số lần bị nàng gián tiếp hãm hại , chỉ có thể nói ông trời thật là trêu đùa lòng người .
" Nữ nhi ngoan , mẫu thân biết mình là một nữ nhân vô sỉ , trời đất không dung đất chẳng tha , y nhiên , con cũng đừng vì những gì ta kể mà làm ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại , việc ta đã làm để mình ta gánh chịu là được , " an thế hoa nở một nụ cười thật tươi , ánh mắt thì lấp lánh ánh sao , trên làn da tái nhợt đầy mệt mỏi , nụ cười kia sao mà ấm áp và say lòng người đến thế ,
Tưởng y nhiên cuối cùng không nhịn được mà bật khóc , nước mắt của nàng rơi thê gò mà thành những hạt lớn , sao nàng không nghe ra sự bất đắc dĩ cùng thống khổ trong câu nói của an thế hoa , nàng đã âm thầm hạ quyết tâm trong lòng , bằng mọi giá nàng phải giúp cứu người mẫu thân này cho dù vương hạo có chán ghét thì nàng cũng sẽ cam chịu tất cả
Cầm lấy ban tay gầy gò lạnh buốt của an thế hoa , tưởng y nhiên khẽ mỉm cười , nụ cười ấm của nàng làm an hoàng thái hậu cực kì an lòng , điều nàng lo lắng nhất cuối cùng cũng không xảy ra , tâm nguyện khi đã tìm được nữ nhi đều làm được nàng chẳng còn muốn biết những âm mưu đen tối sau màn kia ,
" Người không cần lo a ,..... " do dự trong giây lát , tưởng y nhiên giọng điệu chắc nịch " tướng công có truyền thụ cho ta một môn thần công , trong đó có một bí pháp là liệu thương thiên ,... nó nó ... ta nghĩ nó có thể giúp người giải được phần nào , đợi cho đến khi ta tìm được thuốc giải chắc chắn có thể hoàn toàn bình phục a " liệu thương thiên trong cửu âm chân kinh vốn là môn bí pháp chữa thương cực kỳ lợi hại , nhưng với thân thể suy yếu do bị độc tố nhiễm quá sâu , cùng với thân thể người thường chưa luyện qua nội công , tưởng y nhiên không thể chắc rằng an thế hoa có thể trụ được đến khi công pháp phát huy tác dụng vốn có .
" Nhưng ngươi phải dữ bí mật " , trong mắt nàng quyết định này thật sự quá khó khăn , vương hạo từng để cập , này võ công để rơi vào tay kẻ ác sẽ là một đại họa khôn lường , nếu an thế hoa gần độc phát thân vong thì nàng cũng sẽ không lấy an nguy của vương hạo ra để đánh cược .
" Thật sự " an hoàng thái hậu hai mắt tỏa hào quang , nét mặt nàng hơi đỏ lên , đôi môi run rẩy phát ra âm thanh vì kích động , nếu có thể được sống thì ai lại nguyện chết , nàng có thể tiếp tục bên cạnh nữ nhi bảo bối , nàng có thể sống để trả hết ân oán cá nhân , an thế hoa cũng không gấp gáp đòi hỏi , sự ngập ngừng của tưởng y nhiên khiến nàng biết được sự bất phàm của công pháp kia ,
" Mẫu thân không cần quá lo lắng , việc người cần làm là trị khỏi bệnh trong người , còn về phu quân ta.... ta sẽ giải thích rõ ràng " tưởng y nhiên an ủi , cách làm việc của vương hạo rất quả quyết , nếu thật sự muốn mạng của an hoàng thái hậu thì hắn đã không đợi đến bây giờ ,
Cứ như thế tưởng y nhiên dạy cách an thế hoa tu luyện liệu thương thiên , nàng cũng vận dụng quan hệ trong những ngày qua có được ở kinh thành để tìm hiểu về các loại dược liệu giải độc .
" Gần qua hẹn rồi a , sao hắn còn chưa đến tìm ta , khụ khụ " lăng tuyết nhu hai mắt trũng sâu , làn da nhợt nhạt ngồi ở trên giường thủ thỉ , bàn tay của nàng liên tục mà vuốt ve tấm ngọc bội kia , một bên bức thư hắn để lại đã hơi nhàu , có lẽ vì quá nhớ hắn lên nàng đã đọc đi đọc lại lời dặn dò của hắn không biết bao nhiêu lần .
chẳng còn sự hoạt bát yêu đời như trước , trong con ngươi lăng tuyết nhu hơi có một chút u ám .
Tiếng bước chân ngoài cửa đã ngày một rõ , lăng sơn tay cầm một bát thuốc đen ngòm từ ngoài tiến vào , " tỷ a , sức khỏe của ngươi ngày càng kém " hắn giúp lăng tuyết nhu kéo chăn lên .
Này cuộc tình thật không như thế hạnh phúc , tỷ tỷ của hắn nhớ vương hạo đến nỗi lòng sinh ra tâm bệnh , như thế một cái phong hoa tuyệt đại nữ nhân bây giờ nhìn đã ốm yếu đi rất nhiều
" Hay là chúng ta đến kinh thành gặp hắn một chuyến a , tỷ "
" Ngươi chẳng phải nói , dạo gần đây kinh thành bắt đầu tăng cường phòng bị sao , nếu chẳng may chúng ta làm liên lụy đến hắn thì phải làm sao a "