" Ta .... ta .... " an thế hoa lắp bắp trước câu hỏi trực tiếp của tưởng y nhiên , vẻ mặt nàng hơi trắng , đôi môi run rẩy lại không phát ra được am thanh
Như quyết định cái gì ở trong lòng , nàng đưa tay kéo nhẹ chiếc khăn để nộ ra khuôn mặt , tiểu hồng và tưởng y nhiên đều hóa đã , này dung mạo như thế nào giống , mặc dù tiều tụy rất nhiều nhưng bộ dáng hai người phải giống nhau đến 7 phần , an thế hoa mở lại bức chân dung ban nãy chỉ chỉ mà nói
" Này tranh là của ta từ mười mấy năm trước "
Không gian trong phòng bỗng lặng ngắt , hơi thở có phần hỗn loạn của tưởng y nhiên làm cho an hoàng thái hậu lo lắng , vẻ mặt nàng hơi xấu hổ nói ,
" ta chỉ là ... chỉ là cảm thấy tiểu cô nương khá giống ta khi còn nhỏ , trước kia ta cũng rất thích thêu thùa , mẫu thân ta cũng rất giỏi việc này ..."
Tưởng y nhiên cũng chỉ cười cười , nàng nhìn người phụ nhân có mấy phần giống mình này , ánh mắt sâu thẳm kia khiến cho an thế hoa không dám đối diện ,
nghĩ đến cái gì ,
" tiểu cô nương , ngươi không cần quá lo lắng , thời gian của ta không còn nhiều , " an hoàng hậu hơi hơi vạch cổ áo trước ngực mình ra để lộ những đường gân xanh ghê người , này chính là dấu hiệu của việc độc chất đã dần tiến vào đến lục phủ ngũ tạng , nhưng trên nét mặt nàng cũng không có chút gì là không ổn , có lẽ việc có loại độc chất này lâu trong cơ thể khiến nàng đã quen phần nào .
Nhìn người phụ nữ nét mày hơi ảm đạm trước mặt , tưởng y nhiên trong lòng cũng không biết là tư vị gì , nàng có thể cảm nhận được tia huyết mạch tương liên giữa hai người , từng được gia gia nói là mình được nhặt về để nuôi , nàng từng có suy nghĩ có lẽ phụ thân và mẫu thân đã không cần lên nàng cũng không suy nghĩ nhiều , bây giờ khi nàng có một cuộc sống hạnh phúc , có được nam nhân yêu mến , thì một nữ nhân tính mạng gần hết đến tìm , quay sang nói nhỏ với tiểu hồng vài câu sau thì vẻ mặt tưởng y nhiên cũng dịu lại vài phần .
Đợi một lúc sau khi , tiểu hồng mang vào một cái chén chứa nước ở bên trong , không chần chừ tưởng y nhiên cắt một chút máu tiến vào trong bát , dòng máu đỏ hồng nhanh chóng hòa tan , an thế hoa thấy thế thì vui mừng khôn xiết , nhưng bà vẫn chưa tiến đến để thử
" ta .... ta sợ máu ta nhiễm độc ...." âm thanh của nàng hơi run rẩy , mặt cũng vì vậy mài tái đi một chút , tưởng y nhiên cũng không nói gì , nàng đã để ý nữ nhân này rất kỹ , đôi mắt hay cái mũi , âm thanh hay cả dáng người đều giống đến 7 phần , nàng lại còn là cô nhi thì sao lại nhầm .
Biết mình không thể không thử , an thế hoa nhanh chóng mà tiếp thêm một giọt máu vào trong bát nước , này máu đã dần chuyển sang màu đen chứng tỏ thời gian của nàng đã đến lúc cuối , rất nhanh , hai giọt máu tiếp xúc đã nhanh chóng mà hòa cùng với nhau , an thế hoa nhìn một màn mà đầu óc trống rỗng , trước mắt lập tức tối sầm lại mà bất tỉnh nhân sự .
" Khởi bẩm hoàng thượng , hoàng thái hậu đã xuất cung được một ngày rồi " Tên thái giám bên cạnh cung kính mà nói
" Không có việc gì , dù sao an gia cũng không làm được lên cái sự gì , đợi hồi sau ta sẽ tính hết thảy " vương hạo đứng dậy vươn vai một cái , hắn này từ qua đến nay đều là sắp đặt công việc , rất là mệt mỏi , quay đầu dặn dò trương lương vài câu , hắn cho người chuẩn bị một chút đồ ăn sau đó thì một mình tiến đến cung của trương nhược lan
" Nương nương , người không đi đâu a " a kiều đứng một bên tò mò , dạo gần đây trương nhược lan tâm trạng cực kì tốt , nụ cười trên khuôn mặt lúc nào cũng tươi , làm cho cung nữ theo hầu cũng phải ghen tị với dung nhan kiều diễm kia ,
" Ừm nha , " trương nhược lan chẳng để tâm đến câu hỏi mà chỉ cười ngây ngốc ngồi nhìn ra bên ngoài cửa sổ , mái tóc nàng để xõa sau lưng , khuôn mặt như họa , đôi mắt thu ba lưu truyển , dáng người uyển chuyển tựa lên trên bàn khiến cho nhũ phong nảy lên vô cùng dụ hoặc .
" Cốc cốc cốc " âm thanh gõ cửa bất chợt từ ngoài vang lên làm cho hai nữ nhân trong phòng đều giật bắn cả người , " là kẻ nào to gan " a kiều còn đang định giáo huấn vài câu , quay lại thì đã thấy vương hạo híp mắt cười , bộ dáng rất là hưởng thụ cảnh đẹp trước mắt ,
" tham kiến hoàng thượng " khuôn mặt trương nhược lan đỏ hồng lên , nàng thầm oán trách mấy tên cung nữ phía ngoài không biết thông báo .
" ta không thích lễ tiết rườm rà , nàng tự tiện " vương hạo thản nhiên ngồi xuống cạnh bàn , nhìn thấy mấy tên thái giám đi ở phía sau còn mang theo rất nhiều đồ ăn , trương nhược lan cũng không dám ngồi ngay mà yên lặng đứng một bên , " ta còn đang thấy đói đâu " trong lòng nàng thầm nghĩ , ánh mắt càng là cong thành hình trăng khuyết .