Chương 69: Truyện cũ an gia 1

-Tay chân của a kiều khua loạn cả lên vì kích động , nàng vừa sợ vừa mừng âm thanh lắp bắp

" Người ... nương nương xem một chút .... xem a " trương nhược lan thân thể còn đang vô lực thấy tiểu cung nữ không dìu còn đi lấy tấm gương thì tức giận vô cùng , đang muốn quở trách thì lại thấy trong gương hình ảnh

Thân thể nàng khẽ run lên , này dung mạo đã bao lần trương nhược lan muốn trông thấy , một nữ nhân tràn đầy sức sống , làn da ửng hồng kiều diễm , đôi mắt ngập nước , khóe miệng hơi cong , làm cho người ta có giảm giác muốn được yêu thương

Chẳng trách trước khi đi vương hạo đã nhìn nàng rồi cười ngọt ngào như thế , hắn đã không nói dối nàng , thật sự có thể trẻ lại , trong lòng trương nhược lan tràn đầy vui sướng cùng ngọt ngào ,

Bất ngờ nàng hơi thò bàn tay xuống xoa xoa phía bụng của mình , không chỉ có làn da trên khuôn mặt ngay cả cảm giác hơi nhăn vì hậu chứng sau khi sinh hai tiểu công chúa cũng biến mất , trương nhược lan cười càng thêm tươi , tất cả những bất ngờ ngày hôm nay đều do hắn mang đến cho nàng , nghĩ đến lúc hai người ân ái , hắn có lúc sẽ ôn nhu , có lúc lại mạnh bạo chiếm hữu mà mặt một hồi lại đỏ , trận chiến vừa rồi cũng là lần thứ nhất nhân sinh mà nàng cảm thấy thỏa mãn nhất từ trước đến nay .

An gia trạch viện

" Lão gia , hai vị cao thủ ngài phái đi đều không thấy trở lại , hơn nữa từ trong cung tin tức lấy được thì hoàng thượng cũng đã trở lại , " tên áo đen thấp thỏm mà nói , vẻ mặt an trung dương khó coi đến cực điểm mà nhìn lấy mấy tờ giấy trên mặt bàn , mọi việc bất thành coi như an gia có an hoàng thái hậu chống lưng thì chẳng mấy chốc cũng sẽ bị vương hạo khai trừ , hắn không nghĩ đến từ đâu mà vương hạo lại có được lực lượng to lớn đến như thế , hai cao thủ mà an gia phải bỏ vô số vàng bạc mới có thể mời được đều bị giết chết .

" chẳng lẽ hắn có người phía bên kia chống lưng , không đúng , gia tộc nào thế lớn có thể không quan tâm an nguy bên kia mà cử sang kinh dô này " càng suy nghĩ hắn càng đau đầu ,

" Ngươi ra ngoài trước đi " am thanh trung niên phụ nhân từ ngoài cửa truyền đến , chỉ thấy người này mái tóc búi cao , đôi mắt ngấn nước chớp động quang mang , dù đã trung niên nhưng làn da được chăm sóc tốt vẫn rất mềm mịn , trên khóe miệng có một nốt ruồi nhỏ dụ hoặc , bước đi õng ẹo đến sau lưng an trung dương giúp hắn xoa huyệt trên trán

" lão gia cần gì phải suy nghĩ nhiều như thế , chẳng phải đã có nha đầu an thế hoa thủ ở trong cung rồi sao "

" Còn tên hoàng đế kia , cứ để đám thế gia kia sử lý là được , hắn đã giết nhiều người của bọn họ như thế sao họ lại bỏ qua được " bà ta chẳng hay biết rằng , những câu nói này của bà ta càng khiến cho an trung dương phiền muộn , lão thở dài bất đắc dĩ , " này nữ nhân sao có thể như thế ngu ngốc a "

" xuân uyển bà không hiểu thế cục phía bên kia , nếu ta không làm gì chắc chắn an gia sẽ bị diệt " , quyền hành bây giờ trong triều đều do vương hạo nắm giữ , việc ban bố các cải cách không lâu trước đã khiến cho dân chúng dần dần tiếp nhận hắn , một số nơi bị thiên tai đều đã được cứu trợ , không những bất đầu khôi phục nguyên khí mà còn có thể vững chắc phát triển , trong triều nhiều lần vương hạo sàng lọc và tinh chỉnh thì nhiều kẻ càng không dám ho he làm bậy , vương gia bên kia cũng ngày càng tín nhiệm và bắt đầu ủng hộ lại cho vương hạo .

" Thế lực an gia ngày càng suy yếu , vương hạo nếu thật sự làm căng thì ngay sau đêm chém giết tối qua an gia đã bị diệt tuyệt " an trung dương đẩy tay của bà ta ra mà quát , lão thấy vô cùng phiền muộn , đến bây giờ bà ta còn nghĩ an thế hoa có thể chống lưng cho bà ta

" Lão gia , ông ... ông .... ông lại giám quát lớn tôi như thế " xuân uyển nước mắt nước mũi trào ra như mưa , bà ta ngồi bệt xuống đất mà liên tục ăn vạ

" trước ông đối xử với tôi ra sao .... hả .... ông không nghĩ đến những gì tôi đã làm cho ông và an gia hay sao ...hu hu "

" nam nhân các người đều là đám bội tình bạc nghĩa , .... hu hu .... trước kia ông nói sẽ yêu thương tôi cả đời ... .." tiếng khóc xé trời xé đất của bà ta làm cho đám người hầu trong phủ đều phải đau đầu mà tìm chỗ trốn , này ả tiện bà một khi đã khóc thì sẽ gây ra sóng to gió lớn ,

" được rồi , bà đừng khóc ...." an trung dương thật hết cách đành kêu mấy nữ người hầu đi bên cạnh dìu bà ta đứng dậy , nghĩ đến người vợ đã qua đời thì lão càng phiền muộn , trước kia lão cũng từng có một gia đình hạnh phúc , làm công tử một thế gia hào tộc , tam thê tứ thiếp vô cùng thoải mái tự tại , vợ cả cũng là người thông minh hiểu chuyện