cả hai chiến tuyến bây giờ đều đang lâm vào khổ chiến , vương hạo thì vẫn bình tĩnh nhìn như ý mộng , nữ nhân này công lực không cao nhưng lại rất thuần thục trong chiến đấu , những chiêu thức này hắn cũng đã từng thấy lăng sơn thi triển , chắc chắn là lăng quý phi dạy nàng .
Không ít tên áo đen bị mấy nữ nhân chém giết , tình cảnh vô cùng hỗn loạn , biết không thể để bọn họ hi sinh , vương hạo ra lên tiếng
" y nhiên bắt sống tên cầm đầu , ta đến bên kia " một cỗ khí thế khiếp người tứ cơ thể hắn tràn ra làm cho mấy nữ nhân cứng cạnh cũng lạnh cả sống lưng , như một con hung thú được xổng chuồng , vương hạo lao đến một trong hai tên lão già
Bộ trảo thủ đã được tưởng y nhiên đeo vào từ bao giờ , " ha ha dám truy sát tướng công của ta " một cỗ sát khí tỏa ra bốn phía , mái tóc nàng xõa tung sau lưng , " hành không na di " thân thể nàng lao đến trước mặt như ý mộng , vận dụng " cửu âm bạch cốt cảo " bẻ gãy cổ một tên khiến hắn còn chưa phát ra được âm thanh ,
" Kẻ nào " Những âm thanh hoảng sợ phát ra từ trong đám người , " đừng ,.... không ... " tiếng thét kinh hãi cùng với âm thanh binh khí bị bóp gãy làm cho mấy nữ tử bên cạnh càng là lạnh lẽo trong lòng , như thế một cái giết người không ghê tay ,
Từ trong góc tối , một tên trung niên bất chợt lao ra , trong tay hắn cầm một nắm viên bi nhỏ
" cẩn thận " như ý mộng thấy trung niên ném mấy quả cầu về phía tưởng y nhiên thì hinh hô , này ám khí không phải người thường có thể đỡ ,
" chết " hắn quát lớn một tiếng ,
" Loa toàn cửu ảnh " tưởng y nhiên cũng chẳng quan tâm đến mấy quả cầu , cơ thể nàng vặn vẹo , điều làm đám người hóa đá là bỗng nhiên xuất hiện mấy cái ảo ảnh giống nhau như đúc , tất cả đều mang vẻ mặt tự giễu mà lao đến phía hắn ,
" Các chủ quả nhiên lợi hại , nhận một chưởng của ta mà vẫn toàn mệnh được " lão già cười hắc hắc , một chưởng đánh vào trên ngực khiến cho lăng ngọc thanh thổ huyết bay ngược ra ngoài , vẻ mặt nàng hơi tái , nhìn bên kia không ngừng có tiếng thét chói tai thì rất là lo lắng , nếu hắn có mệnh hệ gì thì nàng có mấy cái mạng cũng không bù nổi ,
" ta đã nói ngươi lên chú ý - hàn băng chưởng "
" ai cho ngươi lá gan " một âm thanh rét lạnh làm cho cả 3 người giật nảy cả mình , một nam nhân đã lao đến trước mặt lăng ngọc thanh từ bao giờ , vương hạo không chần chờ mà một tay giơ lên bắt lấy cổ tay của lão nhân , " không được " một cột máu phun ra tứ phía , " đế hoàng ấn " một cái thủ ấn màu vàng to lớn đập thẳng vào người làm lão nhân bay ngược ra ngoài .
" Đại ca " lão nhân thấy một tên bị đánh cho không biết sóng chết thì cả người toát mồ hôi hột , hắn định lao đến nào ngờ một cái tay như kìm đã bắt lấy cổ của hắn , "ngươi lê thành thật một chút" điểm huyệt hai tên lão nhân xong vương hạo mới nhìn đến nữ nhân .
" Ngươi bị thương nặng " , đỡ nàng ngồi xuống nền thuyền , vương hạo ngồi xếp bằng sau nàng , vận dụng cửu dương thần công một luồng chân khí ấm áp từ lòng bàn tay truyền khắp cơ thể của lăng ngọc thanh, giúp nàng đẩy hết khí âm tà do bị lão nhân đả thương , giọng hắn ấm áp mà đau lòng " ngươi nên để bản thân chịu khổ , mọi chuyện đều đã qua "
Cả thân nàng khẽ run lên sau câu nói của hắn , đã bao lâu rồi nàng chưa được nghe một câu quan tâm ấm áp như thế từ một nam nhân , nàng không dám nghĩ đến nó , bởi vì nàng còn có mối thù diệt gia chưa trả , tỷ tỷ tốt nhất của nàng cũng đã vì nàng mà chết ,
" Ta .... ta .... nô tì cảm tạ bệ hạ đã cứu giúp , là nô tì không hoàn thành trọng trách của bản thân " đầu nàng hơi cúi thấp xuống , ánh mắt nàng rơm rớm nước khi nhìn hắn , bao năm rồi nàng đã trốn tránh , người mà nàng cho là suốt đời không dám gặp lại ,
" Không cần đau khổ , việc đã qua sau này ta sẽ đòi lại hết tất cả , bây giờ ngươi nên nghỉ ngơi thật tốt " vươn hạo điểm vào huyệt ngủ rồi ôm nàng đứng dậy
Cả thân thể hắn nhẹ nhàng bay đến chỗ như ý mộng " dọn dẹp sạch chỗ này , lý bằng chắc chắn gặp kẻ mạnh không cần đợi " lại nhìn đến tưởng y nhiên đang bóp cổ tên trung niên thì hơi nhẹ giọng
" y nhiên " thanh âm ôn nhu mà ấm áp , tưởng y nhiên vừa nghe đã như sét đánh , nàng đưa tên trung niên sống dở chết dở cho như ý mộng ngồi tươi cười hớn hở chạy lại chỗ vương hạo ,
" Tướng công nha , thấy ta lợi hại không " nàng cười hì hì , bộ dáng dịu dàng như nước , chỉ có điều toàn thân là máu huyết lại không thể che dấu được , vương hạo hơi cười , hắn đưa chiếc áo dài cho nàng khoác vào rồi gọi tiểu hồng núp ở góc thuyền trở về
Đến trang viện tử , lệnh cho đám người nhanh chóng nâng cao cánh giác , vương hạo an bài cho lăng ngọc thanh một căn phòng để nghỉ ngơi , hắn thì ngay lập tức lấy ngựa để hồi cung