Chương 61: Đố đèn 2

-Thì ra nhà như thế , cả đám đều thất kinh trước lời giải thích của nữ tử thần bí , nhìn lại thì nữ tử này đã che đi nửa khuôn mặt bằng một tấm lụa mỏng , mái tóc như lụa trải dài phía sau lưng , Khuôn mặt trái xoan , cặp mắt thu thủy long lanh , dù không thể thấy được diện mạo thì chắc chắn đây cũng là một mỹ nhân phong hoa .

Vương hạo cũng là ngoài ý muốn ,vừa quay đầu thì ánh mắt hai người đã chạm nhau , một cảm giác khác thường khiến cho cả hai đều thất thần , thời gian như đọng lại giây phút này , âm thanh như nổ vang trong óc của nàng , " thì ra là hắn , "

đây là ý nghĩ đầu tiên trong lòng trương nhược lan , nàng mất bao công sức trốn ra khỏi cung để vui chơi một phen ai ngờ , vì người phía sau kéo kéo áo lên nàng rất nhanh lấy lại được bình tĩnh , dùng một giọng điệu ôn hòa cười nói

" Vị công tử này , thật ngại quá là ta đường đột rồi " trương nhược lan hành một cái lễ nhẹ , vừa rồi là nàng cũng chỉ là buột miệng nói mà thôi , bản tính của nàng thích văn thơ , biết chút tài mọn , nhiều lúc khi nghe qua một thứ gì đó kích thích thì nàng sẽ không ngần ngại mà tham gia .

Vương hạo thì cười cười , vẻ mặt hắn cũng hơi xấu hổ , nữ nhân của mình còn ở bên cạnh đâu , mà nói cũng lạ , từ khi bị chuyển sinh sang thế giới này đến này , hắn luôn bị cuốn theo thứ dục vọng của bản thân mà không kiềm chế được , nhìn đến hai nữ nhân sau lưng bộ dáng như lâm đại địch thì vương hạo thầm cười trong lòng ,

" tiểu thư cứ tự nhiên , chỉ là vui đùa một chút , nếu hứng thú tiểu như cũng có thể ở lại chỉ giáo đôi chút "

" Công tử xin đừng tự hạ thấp mình , ta chỉ là may mắn nhớ tới một chút mà thôi cũng không được xem là gì " khóe miệng nàng hơi hơi cong ,

Tính cách hắn vẫn như trước thích náo nhiệt , nàng không cự tuyệt mà đi lại gần , hiển nhiên việc tưởng y nhiên và tiểu hồng bộ dáng ghen tuông kia thì nàng cũng là nhìn trong mắt " Hi hi , ta cũng đâu có cướp hắn đi hỏi tay hai người " trương nhược lan làm vẻ rất đắc ý khi nhìn hai cô gái nhỏ ,

Đám người xung quanh thì phát ngốc trước những hành động và lời nói của cả hai người , Vương hạo mặt dày chẳng thèm quan tâm đến lời nói mấy nữ nhân phía sau , hắn nhìn về phía lão nhân mà nói

" Chắc là không sai đi , " này Lão nhân tưởng coi thường hắn đâu , vương hạo thầm đắc ý trong lòng , từ lời nói của đám người, thì hắn cũng biết tại sao chỗ này không có khách, bộ mặt gian xảo kia của lão làm cho vương hạo không thoải mái , còn dám nghĩ chiếm tiện nghi " hôm nay bổn công tử cho ngươi sập tiệm "

" hắc hắc , công tử quả nhiên học rộng hiểu sâu , làm cho ta bội phục không ngớt " Vẻ mặt hắn càng cười tươi hơn ,

" ai nha hắn trả lời đúng kìa " " ta đã nói rồi a " đám người đang mải mê ngắm 3 cái mỹ nhân thì bị giật mình bởi câu nói kia ,

" Biết đâu hắn may mắn "

" còn mấy lượt mở nữa , các ngươi xem một chút hẵng nói "

" Ông chủ mở tiếp đi , đừng làm mất thời gian của vị công tử này "

Lão nhân hớn hở khi chỗ mình ngày càng có nhiều người tụ tập , mấy thanh niên thật là hút khách a , vừa nghĩ hắn vừa lật tay mở câu đố thứ hai " san ... " chỉ có một chữ , mọi người đều ngẩn ra , sao chỉ có một chữ ?. các tài tử đều hết sức kinh ngạc " cái này cũng quá khó đi , làm sao từ một chữ mà đoán ra cả một câu được " ,

" Ông chủ , này không phải là lừa người a "

" Đúng vậy , đúng vậy " thấy vương hạo không nói gì đám người còn cho là hắn không biết , lão nhân thì vẻ mặt bí hiểm nói

" Nếu công tử không thể đoán ra thì ta có thể đổi câu khác , hắc hắc " này câu đố là hắn tình cờ đọc được trong một cuốn sách đi , này sách không quá nổi tiếng lên cũng không ai chú ý đến một câu đố khó như thế ,

" tiểu thư nghĩ sao a " vương hạo hứng thú mà quay sang trương nhược lan , nữ nhân này trông có vẻ rất hiểu thư phú , làm một tên hoàng đế hắn rất thưởng thức những người có trí tuệ , hơn nữa lại là một mỹ nhân thông minh .

Trương nhược lan hơi cau mày liễn , nàng cân nhắc một lúc lâu , dùng một từ đoán một câu , nàng nghĩ đến đau đầu cũng không hiểu , văn thơ là thứ vô cùng rộng lớn , mỗi người đều có chủ kiến riêng , thấy mọi ánh mắt đang dần chuyển lên người mình trương nhược lan rất bình tĩnh ,

" Ta thật sự không xem ra đáp án " nhìn trong mắt hắn không có chút nào là ý cười thì nàng cũng thở ra một hơi , nàng không nghĩ đến này mấy câu đố lại khó như thế , lão nhân kia cũng thật là nham hiểm , mang mấy câu này đi lừa người chắc chắn được không ít tiền .

" Nếu công tử đã nghĩ ra thì có thể cho ta mở rộng tầm mắt " vẻ mặt nàng cực kỳ mong đợi mà xem vương hạo , nàng muốn biết thật ra bây giờ hắn sẽ làm thế nào , những thay đổi nhiều ngày qua đã làm nàng kinh ngạc không thôi rồi , tim nàng càng lúc đập càng nhanh như là nàng đang là người phải trả lời vậy

Không nghĩ ngượi nhiều vương hạo gật đầu đáp , " Chữ này có thể coi như một chữ tượng hình " vừa nói tay hắn lại chỉ tiếp

" Chữ chu nhẹ nhàng bân qua , như vạn bút trọng viết danh sơn "

Nghe đến vương hạo giải thích , tương nhược lan liền ngay lập tức hiểu ra , nàng tiện miệng ngâm

" Thuyền nhẹ vượt qua vạn trọng sơn "

" Không ai đi " nàng cười cười mà nhìn lão nhân

" quả nhiên tiểu thư rất hiểu thư từ đi , ta chỉ nói một chút đã đoán ra "

Lão nhân nhìn một nam một nữ này thi nhau người sướng kẻ họa thì toát mồ hôi trán , mấy câu đố này đều là đồ để hắn kiếm ăn , không tí kẻ đã phải đau đầu đều không nghĩ ra , ai ngờ . vẻ mặt hắn đau khổ mà mở câu đố tiếp theo

Chẳng mấy chốc mà cả vương hạo và trương nhược lan đều đáp được gần hết mấy câu đố , hai người càng nói càng hợp ,âm thanh cười nói liên tục khiến cho tưởng y nhiên cũng hơi hâm mộ , tiểu hồng thì hớn hở cầm theo chiếc đèn lồng vừa nhận được ở chỗ lão nhân kia , nàng càng ngắm càng thích , trước đây khi còn lang thang ngoài đường nàng cũng từng ước mơ có một này như thế a , nhìn về phía nam nhân đang cười cười nói nói kia mà ánh mắt nàng càng thêm si mê , hắn thật giỏi cũng thật tài hoa ,.