Mà ở bên phía tiểu thiền nghe thấy thế cũng là cười híp hai con mắt ,
“ Công tử , thiếp cũng mệt nữa a …. “
Thiên Lam khi trước trúng độc của hai tên kia còn chưa có khôi phục , một mình nàng cùng với đám người Minh Giáo mặc dù có thể chống đỡ mấy tên Tam Dương và Vô Danh nhưng cũng rất chật vật ,
" Hộc .... khốn kiếp ... các ngươi .... cẩu nam nữ hộc hộc .... phụt .... đồ vô dụng tất cả là tại tên dâm tặc ngu xuẩn Lý Bất Quần , khụ khụ , nếu hắn không mất thời gian cùng ả nữ nhân kia chơi đùa chúng ta cũng đâu lâm vào tình cảnh như thế
Lão giả Vô Danh trên bả vai đã thủng một lỗ máu lớn , mặc dù hắn có chút bản lĩnh nhưng sức lực già yếu một khi hao tổn máu huyết chính là phải trả đại giá ...
" Ọe ,.... không chịu nổi nữa ... ọe ....... ọe ... kinh tởm quá ... .... khụ ... chết mất ... "
" Ngươi không sao đi Lục Nguyên Sơn ,khụ mau giúp ta với .... khụ ọe .... ọe ... "
Trực tiếp hít phải lượng lớn hơi độc , lại phải chiến đấu với nữ nhân giỏi về ấm khí như Tiểu Thiền thì sao Tam Dương có thể dễ chịu cho được , nếu không phải mạng hắn dài , võ công cũng có chút căn cốt thì sớm đã bỏ mạng ….
Mà ở đối diện , khác xa so với trong tưởng tượng của bọn chúng , Lục Nguyên Sơn mặc dù ban đầu là kẻ có thực lực mạnh mẽ có thể sánh ngang với Từ Khả Phong , nhưng sức mạnh của Lục Hợp Đồng Tử Công còn phải dựa vào thế thân thi triển , nhưng hơn phân nửa đã bị Vương Hạo dùng ám khí phá nát bấy , duy chỉ còn lại một con để có thể bảo toàn tính mạng
" Hừm , lão phu giữ được cái mạng hèn này đã là sức cùng lực liệt , đồ ngu xuẩn hộc hộc .... nếu biết trước kẻ kia tại thì ta đã ... khụ .. không ... bùm ....
" ngươi ... khụ khụ .... "
" Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt , các ngươi nếu đã quyết định đi theo Hoắc Khứ Nguyên thì cũng sớm định được kết cục của bản thân ngày hôm nay đi "
Khóe miệng bất giác cong lên một điệu cười đầy thâm ý , Vương Hạo vốn định tha chết cho những kẻ này , dù sao bọn chúng cũng là kẻ có tiếng trong giới giang hồ , nhưng việc bọn hắn cấu kết với người ngoài , hắn thân là Hoàng Đế Vương Triều , Vương Hạo chưa tìm ra gốc căn mà chu di cửu tộc đã là may mắn , huống hồ chỉ là chút hành hạ xác thịt ,
" Khụ khụ .... người không vì mình trời tru đất diệt , đạo lý đơn giản như thế người thông minh như ngươi lại quên mất ... khụ "
Thời thế loạn lạc , khắp nơi đều là minh tranh ám đấu , kẻ thì vì quyền lực mà thao túng tất cả , có kẻ lại ham muốn vật chất , tài phú , nhưng bọn chúng khi đã đạt đến ngưỡng tuổi này của cuộc đời thứ gì mà chưa từng nếm trải qua , nhưng làm gì có đạo lý nói những việc chúng làm sai trái , bởi vì trong thiên hạ này tất cả đều vì chính bản thân mình mà tranh cướp , nếu như chỉ vì chút hi sinh nho nhỏ này mà có thể lưu danh mãi đến tận mai sau , thì đây mới chính là mục tiêu bọn hắn theo đuổi ...
" Ha Hả , hay lắm ... ha hả .. nói rất hay a , bất quá các ngươi vốn định sẵn giờ tử , diêm vương muốn các ngươi chết canh ba thì sao ta có thể để đến canh năm được .. "
“ Khặc … khặc đến a … ta xem khi nãy những kẻ kia đánh rất sướng tay lên lão phu đây cũng muốn thủ cảm giác nếm mùi trảo thủ trong tay ngươi .. “
Vốn đã đến giới hạn chịu đựng của thân thể , nhưng đối mặt với tử lộ đang ở ngay trước mặt đám người Từ Khả Phong , Tam Dương , Vô Danh và Lục Nguyên Sơn vẫn muốn thử sức lần cuối cùng ,
“ Ha hả .... Vân Sa Hàn Chưởng .... ..... Vô Danh Kiếm Pháp ..... Bất Cương Quyền ... trảm .... “
“ Cho các ngươi toại nguyện …. vút …. “
Đao quang kiếm ảnh , sát khí trùng thiên , đám người Tam Dương điên cuồng hao mòn máu huyết mà vận công , từng kỹ pháp nổi danh thiên hạ , tên tuổi tiếng tăm mà bọn chúng gây dựng bao nhiêu năm qua cuối cùng được thể hiện hoàn toàn trong một trận đại chiến …
Tràng diện bỗng chốc trở nên im lặng , thần sắc mỗi người một chăm chú để có thể thấy rõ nhất những biến hóa ảo diệu , ngay cả tiểu nha đầu chẳng biết chút nào về võ công như Hạ Kỳ cũng là xem đến thất hồn lạc phách ….
“ Thật thật sự như phu nhân từng nói , trên thế gian vẫn còn có người khiến bất kỳ nữ nhân nào cũng phải mê đắm …. hắn …. “
Nam nhân y bào nhuốm đẫm huyết đỏ , mái tóc dài tung bay trong gió , Vương Hạo tư thái vừa bá khí , nhưng đôi lúc lại vô cùng điên cuồng …
…..
Thời gian bất giác đã qua đến khi mặt trời lặn , tin tức về cuộc đại chiến thảm khốc giữa Minh Giáo và Thiên Ma Giáo đã khiến cho giong hồ nổi trên một trận phong ba mãnh liệt , kẻ khóc người cười , không phải ai khác mà chính là đám Thiên Ma Giáo , việc một lần bị mất đi nhiều thủ hạ đắc lực như Từ Khả Phong chính là một nỗi ô nhục lớn nhất từ trước đến giờ của Hoắc Khứ Nguyên ,
Ngay cả Lão giả Đại Tư Tế tính cách vốn trầm ổn cũng phải hóa bạo khi biết hai trong số những thủ hộ kẻ bị bắt chính là đám người hắn mang đến ,
Bên cạnh đó cũng có những kẻ bắt đầu cảm nhận được sợ hãi thật sự trước thực lực trong tay Bạch Công Tử - Bắc Tây Phong cùng Minh Giáo , trong đó Thiếu Lâm Tự Chính là đám người lo lắng nhất , bọn chúng trước giờ ghét ác như cừu ,ngoài những danh môn chính phái ra thì từng có huyết hải thâm cừu với Mạc Ứng Thiên - là phụ thân của Hắc Sát cũng chính là Giáo Chủ tiền nhiệm của Minh Giáo trước đây
Bất quá vì vì lý do mất tích lên Thiếu Lâm Tự định bỏ qua , nhưng hiện tại lại xuất hiện thêm một Bạch Công Tử , chẳng những võ công , tiêm lực , bối cảnh đều hùng hậu gấp nhiều lần Mạc Ứng Thiên thì sao bọn hắn có thể bỏ qua cho được ,
“ Sư phụ , hai vị Tổ Sư muốn gặp ngươi a … “
“ A di đà phật , chẳng lẽ việc điều công giúp Nhiên Đăng Tổ Sư gặp bất chắc “
Một lão hòa thượng dáng người quác thước , gương mặt đầy đặn lại vô cùng uy nghiêm , đôi mắt sắc thăm thẳm tĩnh lặng , trên thân hắn khoác y phục cà xa ,một tay nắm lấy cây trượng dài , khí thế cương mãnh như thái sơn áp đỉnh làm cho tiểu hòa thượng ngay cả thở cũng không dám ….
“ Thưa sư phụ … “
“ Haizzz … a di đà phật … kiếp nạn sắp đến cuối cùng vẫn là không tránh khỏi a ....”
“ Sư phụ đệ tử không hiểu , chẳng lẽ thực lực của chúng ta hiện tại còn sợ kẻ nào nhòm ngó .. “
“ A di đà phật , thực lực không phải là tất cả , trên thế gian này nếu như ngươi có thể nhìn thấu mọi việc mới chính là thứ nguy hiểm nhất a …. “
…….
Trở lại bên này ,
Do khắp phủ đâu đâu cũng đổ máu lên Liễu Hoa Vân cùng mấy lão bà của Vương Hạo không cho hắn lưu tại trong phủ , sản nghiệp của Phương Gia vốn là rất lớn , trực tiếp huy động trong chốc lát đã có thể tìm được một nơi yên tĩnh để nam nhân nghỉ lại .
Riêng về phần đám người thế gia , thì bọn hắn cũng biết lần này là trong họa được phúc , chẳng những trả được mối thù mà sắp tới còn tìm được một cây đại thụ có thể che nắng che mưa , …vì thế ngoài Uông Gia vài nhà được Liễu Hoa Vân đồng ý lưu lại thì tất cả
đều trở về
Trong một căn phòng lớn có khói bay lên nghi ngút , Vương Hạo toàn thân thư thái mà ngâm mình ,hắn cũng không muốn chút nữa khi ở cùng mấy lão bà thì trên thân vẫn còn hương vị huyết tinh cùng sát khí giết người , chẳng những có hại tới tâm trạng , mà còn để lại ảnh hưởng xấu đối với các nàng , huống hồ hiện tại mọi việc trong phủ rất nhiều , vừa phải sử lý nơi xảy ra hỗn chiến , còn phải tiếp tục bàn về ước định giữa những gia tộc còn lại ,...
Mà hắn thì không thích tiếp xúc với những lão già lắm chuyện kia , nên mọi chuyện hắn đều giao cho Liễu Hoa Vân , Ngu Tử Diên cùng Tiểu Hoa , còn về Tiểu Thiền nàng phải bí mật mà mang hai kẻ kia về cho Hắc Sát ,
" Cạch cạch cạch ... "
" Mọi chuyện đều ổn cả sao "
Cảm nhận được mấy luồng hơi thở quen thuộc đang dần áp sát , không cần quay đầu lại Vương Hạo cũng có thể đoán ra các nàng là ai , nhưng làm cho hắn ngạc nhiên chính là ngoài Thiên Lam khí tức đôi phần suy yếu ra thì còn một cái nha đầu cũng cùng đi theo ....
" Công Tử , .... phu quân ......nô tỳ tham kiến công tử "
Mấy nữ cũng biết Vương Hạo thính lực nhạy bén , nên rất ngoan ngoãn hành lễ sau đó mới nhanh chóng bước nhanh vào bên trong phòng , Liễu Hoa Vân hiện tại là người lớn nhất ở đây , sau đó mới đến Tiểu Hoa và Ngu Tử Diên , các nàng hiểu chuyện mà đợi cho nữ nhân lên tiếng trước , riêng về phần Thiên Lam và Hạ Kỳ là lần đầu thấy tràng cảnh khó xử như thế thì sao có thế thì nào giám tiến lại gần
Đặc biệt là Hạ Kỳ , nàng vốn lần này là trở về để xem tình hình an toàn của Liễu Hoa Vân , nhưng khi thế cục trước mắt đã rơi vào tay Minh Giáo , nếu nàng còn cố gắng chốn đi như tỷ tỷ thì một khi Liễu Hoa Vân tức giận sẽ cho người san bằng cả gia của nàng mất a ,
Tiểu nha đầu cặp mắt to tròn đen láy , nàng nhìn chăm chú bóng lưng rộng lớn đầy vững trãi của nam nhân , trong làn hơi nước mờ ảo , hắn giống như một bức tượng được đẽo gọt tinh xảo , mặc dù chưa thấy được dung mạo thật nhưng chỉ với bấy nhiêu đó đã khiến Hạ Kỳ trong lòng đã loạn thành một đoàn …
Nàng chưa bao giờ phủ nhận việc mình bị giao động trước nam nhân này , nhưng cùng hắn hoan ái ngay lần đầu gặp mặt thì cũng thật khiến người ta khó sử, bất quá nàng lại chẳng có lựa chọn nào khác , nếu không giúp Liễu Hoa Vân xóa đi nghi ngại về thân phận của các nàng thì tỷ tỷ vẫn là sẽ gặp nguy hiểm
" Haizzz , ... các nàng vẫn thích dùng kính ngữ khi nói chuyện với ta ah .... "
" Là .. Phu Quân ... "
Liễu Hoa Vân khóe môi hơi nhếch lên ngọt ngào , từ lần trước Vương Hạo đã rời đi quá nhanh , thời gian hai người khi bên nhau cũng chỉ là một đêm mặn nồng nên nàng cũng không dám quá tùy tiện khi cùng hắn đối mặt , huống hồ thân phận hắn khác thường , nếu như khiến kẻ mưu đồ xấu xa đoán ra được thì sẽ khiến hắn gặp nhiều rắc rối ...
Vội vàng thoát xuống y trang , Liễu Hoa Vân sao còn có thể đợi được khoảnh khắc ân ái sau bao ngày nhớ mong , nàng cũng mặc kệ mấy nữ phía sau đánh giá bản thân mình như thế nào , thân thể thành thục đẫy đà được bao phủ lớp yếm ren gợi tình , dung nhan mỹ lệ động lòng người ẩn hiện sau màn khói mờ , Liễu Hoa Vân đôi bàn tay mềm nhu khẽ vân vê từng khối cơ bắp , gương mặt phớt hồng kiều diễm cúi sát lại mà hít hà thứ khí tức dương cương , vô cùng hưởng thụ ....
" Phu quân , thiếp rất nhớ người .... "
.........
STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN
MOMO : 0779345006
ZALOPAY : 0779345006
Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ