Chương 207: Chiêu bài - Lạc Tiên Hương

“ Mau giết ả ta , thanh kiếm trong tay ả kia là thứ quý giá …. “

“ keng …. các ngươi …. đám cầm thú … “

“ Tỷ đám khốn kiếp này muốn chết chúng ta cũng đâu cần phải lương tay , hừm huống hồ Minh Giáo đang nắm ưu thế nhân cơ hội giúp cho gia tộc chuốc giận a …. “

Không thể chịu được trước thói ngang ngược , bá đạo của những tên trước mặt , Uông Diệu Nghiên trực tiếp đá văng một cái đầu người dưới đấy khiến máu huyết dính đầy mặt của mấy tên đại hán ,

“ …. “

“ Khặc khặc … tiện nhân hôn hồn thì mau giao thứ đó ra , ngươi cũng biết con nhóc kia thế nào đi …. để ta bắt được nó coi như …. hắc hắc …. “

“ Hừm … “

Uông Mạn Thu càng nghe hai mắt càng là trợn lên , răng ngọc nghiến ken két , mà hét lên đầy giận giữ …

“ Chết ….”

Sinh ra trong một gia tộc thất thể , mặc không phải nam nhân nhưng vì chịu ảnh hưởng bởi những tiền bối đi trước , hơn nữa trong gia tộc nàng chính là giọng đơn còn lại duy nhất nên Uông Mạn Thu tích cách vô cùng cương liệt ,

Nàng có thể vì tồn vong của gia tộc mà nhẫn nhịn chịu đựng tất cả , nhưng Tiểu Khê Cầm lại khác , trong lòng Uông Mạn Thu nữ nhi bảo bối chính là vảy ngược của nàng ,cho dù phải liều đi cái mạng nhỏ nàng cũng quyết không để bất cứ kẻ nào tổn hại đến một sợi tóc , chân tơ trên người nữ nhi .

Đây phần nào cũng là nguyên nhân mà tiểu nha đầu theo họ Uông ,

Động tác khỏe khoắn hữu lực , những đường kiếm đơn giản lại vô cùng uy mãnh , chém qua đến đâu cũng khiến cho máu chảy đầu rơi , khác xa với sự tinh mỹ , xảo diệu từ võ công nội gia , những gì Uông Mạn Thu học được chính là thứ có thể giết vô số kẻ địch ngoài chiến trường rộng lớn ,

“ keng …. keng … “

Nữ nhân điên cuồng mà vung kiếm , ngay cả thân thể có chịu chút thương tổn nàng cũng phải quyết tâm chém giết cho bằng được lũ súc sinh này cho hả mối giận trong lòng bao lâu nay a ….

“ Hừm …. các ngươi còn đợi gì nữa , thứ kia vốn là giá trị không thể đo lường , nếu có thể cướp được thì chúng ta có thể trốn khỏi nơi này mà hưởng lạc …. “

“ Keng … ah … …. cứu ..phập … “

“ Giám đánh chủ ý lên nữ nhi của ta .. hừm các ngươi chán sống … ta chém … các ngươi thành trăm mảnh a … “

Thấy ả còn như thế cố chấp thì đám người vô cùng tức giận , bọn hắn đều sắp muốn rời đi nơi này , lại chẳng kiếm được chút lợi tức nào thì sẽ rất khó coi , nhưng riêng Liệt Tung hắn học thức uyên bác , cổ thư đọc qua không ít , việc có thể nhìn thấy đại kiếm trong tay Uông Mạn Thu đã là ngoài sức mong đợi ,

“ Ngươi … Tề Sâm giúp ta cản lại ả , ta sẽ tập kích từ phía sau ….. “

“ Thứ đó rất bén … nhưng ngươi cũng không cần lo .. hắc hắc … ta vốn ưa thích mấy thứ cứng đầu ứng cổ , đập sẽ rất khoái “

Vừa dứt lời , Tề Sâm thần sắc dữ tợn , từng khối cơ bắp nổi cộm lên trên khắp nửa thân trên , dựa vào ưu thế thân thể , Tề Sâm vung cao đại chùy còn to hơn cả đầu người , từng chiếc gai nhọn sắc lẹm , một khi đánh trúng nếu không có chân khí hộ thể thì chết là chắc chắn ,

“ Ghừm ghừm …. bịch bịch … tiện nhân …. ăn của lão tử một trùy … “

“ Tỷ , ngươi … aaa â … mau cẩn thận phía sau …. “

Sống lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh , Uông Diệu Nghiên nào biết sẽ có một màn nguy cơ trước mặt như thế , nhưng nàng đang là chống đỡ một đám ô hợp vây công ,một chút cơ hội tiến qua trợ giúp tỷ tỷ đều không có ,

Nhưng giác quan của Uông Mạn Thu rất nhạy bén , rất nhanh nàng đã nhận ra hiểm cảnh bản thân đang gặp phải …

Chỉ là vượt ngoài tầm kiểm soát của nữ nhân , Uông Mạn Thu còn chưa kịp đưa kiếm lên đón đỡ thì kình lực như trời giáng đã ập tới khiến nàng sắc mặt tái nhợt , chưa dừng lại ở đó , đại thủ nắm thành quyền , Liệt Tung nhân cơ hội nữ nhân không đề phòng mà đánh trực diện vào mạn sườn của nàng ,

“ Keng Keng …. bịch …. “

“ hự …. khụ … “

Máu đào chảy dài trên khóe miệng , nữ nhân tòa thân tả tơi , chật vật mà ngã nhào trên mặt đất .

“ Khặc khặc … mạng thật dai …. Tề Sâm ngươi lợi hại hơn ta tưởng ah … …”

Liệt Tung trong giọng điệu thập phần đắc ý , nhìn đến thanh kiếm dáng vẻ cũ kỹ nhưng không kém phần thần bí trên tay Uông Mạn Thu thì khóe miệng hắn lại cong lên đầy thỏa mãn , nhưng bàn tay còn chưa kịp duỗi ra thì cơ bắp toàn thân như bị định trụ mà cứng ngắc ,

“ Hừm …. “

Đến khi đám người hồi phục tinh thần đã thấy đầu của cả hai tên này cắm đầy châm độc , Vô số gân máu tím đen bắt đầu chạy dài , không ngừng co giật càng khiến cho mặt mày Liệt Tung và Tề Sâm trở nên dữ tợn dọa người … mà thấy người đến là Minh Giáo đệ tử thì đám người cũng chẳng còn giữ được bình tĩnh mà lưu lại nơi này ,

Chỉ thấy Tiểu Thiền đôi mắt to tròn sắc lạnh , bên cạnh nàng chính là Tiểu Khê Cầm ngoan ngoãn ,

“ Mẫu thân nga , ngươi tốt sao …. ? …. Tỷ … ngươi ngươi đừng có mệnh hệ gì a…. ta đều là tại ta hấp tấp … khiến ngươi bị bọn chúng tính kế … là là …. đừng .. ngươi đừng làm sao đi ah … nếu ngươi có mệnh hệ gì thì ta biết ăn nói thế nào với đại nương a… nha …Tỷ “

Uông Diệu Nghiên thần sắc hoảng loạn , đôi bàn tay nàng rung rẩy vừa dìu thân thể nữ nhân , miệng vừa mếu máo …

“ Này ah , mau tránh qua để ta xem nha … đâu có như ngươi nói đáng sợ …. hừm “

Tiểu Thiến lắc lắc đầu bất đắc dĩ , “ dù sao cũng là người luyện võ nga , đâu có dễ chết như thế “ , chỉ là nữ nhân này đối với Vương Hạo có vài phần địa vị , thì sao nàng giám để nàng ta chịu chút thương tổn nào được … , nghĩ thế Tiểu Thiền liền lấy ra bình dược thuộc giao lại cho Tiểu Khê Cầm ,

“ Nha đầu , cho mẫu thân muội dùng thứ này , rất nhanh sẽ có người đến an bài cho người của Uông Gia , không cần lo lắng a …. “

“ Được ah , “

Mà ở phía Bối , Tư Đồ , Liên Gia hay các gia tộc khác cùng phe với Minh Giáo cũng là một mớ hỗn loạn , thù mới nợ cũ , ân oán gia tộc tích góp lại qua bao nhiêu thế hệ cứ thế điên cuồng bộc phát ,

……

Trở lại tràng chiến đấu giữa Vương Hạo cùng hai kẻ lạ mặt ,

Liên tiếp là những thủ pháp quỷ dị , Long Tượng Bàn Nhược Công mặc dù giúp người tu luyện có được lực lượng thâm hậu , nhưng việc bị bào mòn cả về thể xác lẫn tinh thần này khiến bọn chúng vô cùng phẫn nộ ,

" Ni Cháp .... hự .... lấy ra .... keng .... mau ... lấy ra Lạc Tiên Hương ... khụ ... kẻ này ...không thể tiếp tục mất thêm thời gian ... bùm ... ngươi ... khốn kiếp ...."

" Lạc Tiên Hương , thứ gì ... "

Vương Hạo thần sắc ngưng trọng , đảo mắt khắp toàn cảnh đình viện đã loạn thành một bầy , mặc dù thân thể hắn bách độc bất sâm , nhưng đám nữ nhân cùng người của Minh Giáo Phía dưới thì không , nếu chẳng may trúng phải thứ gì nguy hiểm thì hắn chắc chắn phải buông tha cho hai kẻ này a

" Khặc khặc .... một chút đồ vật cho cuộc chơi thêm thú vị .... "

Lời vừa dứt , Lão Giả tên Ni Cháp đã bóp nát bình sứ nhỏ trong tay , chân khí trực tiếp được áp súc khiến thứ dung dịch sóng sánh ngay lập tức phát tán ra bốn xung quanh , một mùi hương ngọt ngào , thơm mát như có thể hòa tan thứ mùi tanh tưởi của huyết nhục , nhưng còn chưa đợi đám người hiểu chuyện gì đã cảm thấy chân khí khắp kinh mạch trở lên hỗn loạn , mắt mờ chân run , hơi thở dồn dập , làn da trên cơ thể hết đỏ lại vàng , vô cùng quỷ dị …

“ Ọe …. thứ thứ .. ặc … ặc … cứu … không … đừng lại đây … thứ gì …. mau cứu ta ….. khó thở quá … đừng a….. khụ khụ …. . mau cứu ta …. ah ….. đừng lại đây …. ọe ọe …. ặc ặc ….khụ khụ ….”

“ Cứu … đừng giết ta …. có quỷ ah … thật ghê tởm …. hộc hộc hộc … cứu cứu …ta. … “

Những âm thanh rên rỉ đầy đau đớn , không ít kẻ vì quá gần nơi phát tán thứ độc hương ngày càng điên cuồng , bất chấp là ai đang ở gần bọn chúng đều chẳng quan tâm mà chém giết , ngay cả Thiên Lam cùng Tam Dương Vô Bất Kính đang giao thủ cũng không thoát khỏi trái đắng …

“ Khặc khặc …. Ni Cháp ta thật nhớ hương vị này a … hít … hít … “

Tên trung liên lão giả trên gương mặt là tràn ngập hưởng thụ mà hít hà …

“ Hừm … cùng lên kết lễu kẻ kia , nếu có thể mang đầu hắn về Đại Tư Tế chắc chắn sẽ trọng thưởng hậu hĩnh …. “

“ Hừm muốn đầu bổn công tử đây , ai cho các ngươi gan chó … “

.........

STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN

MOMO : 0779345006

ZALOPAY : 0779345006

Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ