Chương 199: Uông Gia năm xưa - Uông Tiểu Khê

" Công tử a , chàng ăn chậm chút "

Ngu Tử Diên nhìn dáng vẻ như chết đói của Vương Hạo thì không khỏi bất đắc dĩ , nam nhân này trong đầu toàn là những suy nghĩ xấu , nàng cũng không bao giờ nghĩ tới việc hắn sẽ chuẩn bị tất cả chỉ để ăn những thứ này , " mặc dù đồ ăn rất ngon , lại vô cùng quý giá , bất quá trực tiếp đi gặp mặt Liễu Hoa Vân có phải nhanh hơn sao , "

" Rột rột , lão bà a nàng nghĩ phu quân của mình là cái loại người gì ? "

Tiện tay cầm lấy cốc rượu bên cạnh lên tu ực một cái , Vương Hạo thần sắc hưởng thụ đặc biệt thỏa mãn mà thở ra một hơi dài ,

" Hứ , .... "

Nữ nhân nào dám có lời oán thán , nàng cũng chỉ là muốn nhanh nhất gặp mặt Liễu Hoa Vân mà thôi , huống chi ở chỗ này ánh mắt mấy kẻ đê tiện kia khiến nàng rất là khó chịu , khẽ cắn cánh môi anh đào , Ngu Tử Diên cũng chẳng thèm cho Vương Hạo sắc mặt tốt , nàng trực tiếp quay qua một bên , mặc cho Vương Hạo chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra ...

" Giận a , lão bà , “

“ Thiếp nào giám “

“ ah , hay là nàng đi tìm Hoa Vân trước ?, đợi sau khi mọi chuyện ở đây thuận lợi thì ta cũng sẽ đến tìm các nàng "

Vương Hạo hắn ở đây đương nhiên là không chỉ có ăn uống , thứ hắn quan tâm chính là đám lão già của các gia tộc kia , mặc dù bọn chúng thực lực thua xa các cổ võ đứng đầu , bất quá chỉ bằng kinh nghiệm mấy chục năm cũng đã áp đảo Liễu Hoa Vân về cả thực lực lẫn mưu mô rồi , huống hồ bọn hắn cũng không phải kẻ ăn chay , lần này chịu nhượng bộ cúi thấp đầu , chưa chắc sau này sẽ an an ổn ổn , nhỡ đâu đang lúc quy cấp lại có kẻ lấy kiếm đâm bọn hắn từ sau lưng thì mới là nuôi ong tay áo ....

Thấy Ngu Tử Diên vẫn một mực không thèm trả lời như thế thì Vương Hạo cũng là vô ngữ , " hắn cũng chẳng biết vì sao mà sau khi lấy lại được thanh xuân mấy lão bà của hắn rất hay thích làm nũng " , âm thần đau đầu , Vương Hạo tiện tay lấy từ trong ngực ra tấm lệnh bài ban đầu mà đưa cho Ngu Tử Diên , giọng điệu ôn nhu mà đỗ dành ,

" Lão bà , bổn Phu quân còn phải ở đây làm chút chuyện a , nàng cũng biết sau khi ta rời đi thì nữ nhân kia sẽ phải trông coi đám người , mà ta cũng chẳng thể một mực chú ý động thái của bọn chúng được "

“ Là …. “

“ Ngoan a , nàng đi tìm nữ nhân kia trước nhớ nói với nàng ta trước đừng tìm ta , nhỡ đâu để mấy kẻ kia biết thì sẽ rất là phiền toán “

Vương Hạo sợ đám người này biết hắn ở sẽ lại sinh nhiều sự , dù sao để thân phận thần bí , khó đoán cũng sẽ rất có lợi , tránh cho đám người xấu nắm được hành tung , và cả thủ đoạn của mấy lão già kia rất nhiều , hắn đương nhiên không thích bị làm phiền , khiến cho thời gian hồi Hoàng Thành bị chậm trễ ,

" Công tử , chàng không giận thiếp nha .... "

Bừng tỉnh trước mấy lời thủ thỉ của nam nhân , Ngu Tử Diên rất nhanh đã đoán được lo lắng trong lòng Vương Hạo , biết mình khi nãy không hiểu chuyện thì nàng cũng có chút sợ hắn tức giận , đã không còn là tiểu cô nương , Ngu Tử Diên nào không biết mấy suy nghĩ khi mà nam nhân cảm thấy bị làm phiền , sẽ đặc biệt khó chịu …

" Hắc hắc , muốn không giận a , phải xem buổi tối nàng như thế nào thể hiện "

Vương Hạo hắn làm sao mà lại giận nàng chỉ vì mấy chuyện cỏn con như thế , trước giờ lão bà của hắn bình thường rất thích nũng nịu , ngay cả mấy nữ phụ nhân giống như Lăng Ngọc Thanh tín cách băng giá cũng chẳng thể thoát được tính cách tiểu thê tử khi ở bên hắn , hai ngón tay hơi vân vê cánh môi anh đào , trong ánh mắt là tràn ngập hàm ý xâu xa , Vương Hạo bộ dáng đùa bỡn khiến Ngu Tử Diên cũng là có chút nóng mặt ,

" Công tử , .... hức .... ở đây còn rất nhiều người ... chàng ... hức .... phù phù "

Đầu môi bị trêu chọc có chút tên dại , thứ khí tức dương cương không thể khống chế mà phát tán ra tứ phía khiến Ngu Tử Diên hạ thân càng là ướt át , ngứa ngáy đến cực điểm , nàng hơi thở u lan bắt đầu gấp gáp , lồng ngực phập phồng lên xuống khiến hai bầu sữa căng mọng như muốn phá tan lớp y phục mỏng manh ... chỉ là nàng cũng chẳng thể phá vỡ được định kiến mà cùng hắn triền miên ở nơi như thế này cho được ... "

" Thế nào , có muốn thử một chút sao ... hắc ... sẽ rất là kích thích .... "

" Không ... tha cho thiếp ... phù .... phù ... công tử .... đợi đến khi mọi thứ ở đây đã tốt ... chàng muốn như thế nào thì ta đều như thế đó chiều chàng ah ... hức hức .... "

m thanh nỉ non vừa như kháng cự lại như mời gọi thật sự là làm Vương Hạo muốn động thủ ngay tại chỗ này ,

" Hắc , nhưng bây giờ ta đang rất là khó chịu a ...."

Mỗi lúc thân thể lực lưỡng lại ép sát tới , Vương Hạo côn thịt dữ tợn đã vươn cao mà không ngừng cạ cạ vào bàn tay ngọc khiến Ngu Tử Diên toàn thân căng cứng , cái cổ cao cũng là nổi cả da gà , nhưng sức lực dường như đã bị mấy động tác mạnh bạo của Vương Hạo lấy mất , chẳng thể làm gì ngoài dương cặp mắt hạnh , Ngu Tử Diên mắt đào ngập nước mông lung ,

" Thật đúng là không biết xấu hổ mà , nam nhân quả nhiên là lũ người xấu .... "

" a .... a .... là .... Khụ ... khụ ...."

Một câu nói bất chợt vang lên như thiên lôi oanh đỉnh làm Ngu Tử Diên đang động tình cũng là toàn thân hóa đá , mà Vương Hạo thì mặt già cũng là hơi đen , nhưng chưa đợi hai người có bất kỳ hành động nào , đã thấy cái tiểu nữ hài phía sau đi lại , nàng rất tự nhiên mà cầm lên miếng bánh ngọt , mặc cho ánh mắt quái dị của hai người đang nhìn chăm chú,

Má đào phúng phính , cặp mắt ngọc trai to tròn long lanh , trên đầu hai bím tóc được cột lại thành ngà , bộ dáng kiều tiểu vừa ngây thơ đáng yêu nhưng giọng điệu chẳng khác nào bà cụ non , hai cánh môi chúm chím hơi bĩu ra , tiểu nha đầu mới vừa tròn tám chín tuổi , chính là một cái mỹ nhân phôi ,nhìn đến cử chỉ đáng xấu hổ của hai người , tiểu nha đầu vừa như khinh bỉ vừa như chế giễu làm không khí nơi này trở nên ngượng nghịu , khó xử vô cùng ...

Chỉ là Ngu Tử Diên cũng phản ứng lại rất nhanh , sắc mặt hết trắng lại đỏ , nữ nhân liếc mắt trợn lên mà lườm lấy Vương Hạo sau mới vội vàng mà vơ lấy tấm lệnh bài mà chạy mất dạng … , nàng sợ nếu mình còn lưu lại sẽ còn bị tiểu cô nương này chọc cho ngượng thối ,

Riêng Vương Hạo hắn mặt mũi đều đã mất , hắn cũng chẳng thèm tỏ ra xấu hổ hay biện minh làm gì dù sao tính cách hắn có đôi phần tùy tiện , việc cùng lão bà ân ái thân mật như thế đã làm quen , hắn khóe miệng hơi dương , một tay thì kéo kéo vạt áo cho che lại vị trí côn thịt đang giương cao , tránh cho vấy bẩn ánh mắt ngây thơ trong sáng của tiểu nữ hài ,

" Tiểu nha đầu muội là ai a ? , như thế to gan lại giám phá hỏng chuyện tốt của ta ... "

" Hứ xú nam nhân , có phải ngươi còn nghĩ muốn ta không nha .... nhóp nhép , thứ này ngon quá a .... ở nhà đều không có mà ăn "

" Khụ Khụ ...."

“ Thế nào , phụ mẫu muội là ai mà lại giám ở đây , chẳng nhẽ không sợ sẽ bị bắt sao ah …. hăc hắc “

Vương Hạo cười đến híp lại hai con mắt , một mực áp sát bộ dáng xú nam nhân khiến cho tiểu cô nương có chút sợ hãi mà lùi lại phía sau , nhưng sức hấp dẫn từ mấy miếng bánh quá lớn đối với một tiểu hài tử ,

“ Muốn làm gì nga ?, ta đều chưa lớn đủ đâu “

Liên tục cho mấy viên bánh quế hoa vào trong miệng , tiểu nha đầu hơi đảo tròng mắt lúng liếng , thật ra thì nam nhân trước mặt này cũng không phải quá tệ , so với mấy kẻ đằng kia một mực chăm chú vào nói mấy lời tiện , thì Vương Hạo cùng Ngu Tử Diên phía này rất an phận , chưa kể từ bộ dáng của tỷ tỷ thì nàng cũng biết Ngu Tử Diên thỏa mãn với nam nhân này như thế nào ,

Mặc dù không quá xuất chúng về ngoại hình , nhưng thân thể lực lượng cùng với khí chất , nét góc cạnh trên thân kia cũng đã đáp ứng được phần nào yêu cầu của nàng , chính vì thế mà Uông Tiểu Khê mới giả bộ tiếp cận để có thể giúp mẫu thân tìm được một chỗ dựa vững chắc a...

" Nha đầu muội cũng thật biết nói đùa a , muội như thế tiểu , "

Vương Hạo lần đầu có cảm giác mình chính là một tên đại dâm tắc , trước cặp mắt như có thể tan chảy mọi thứ của Uông Tiểu Khê , hắn ngay cả một tia dục vọng trong đầu đều bị dập tắt ,

“ Cái gì tiểu nga , ánh mắt ngươi thật dâm tiện … “

Vội vàng lấy tay tre lại bộ ngực phẳng lỳ như bức tường , tiểu nha đầu bắt đầu cảnh giác mà chăm chú vào Vương Hạo , “ Kẻ này chẳng lẽ là đang giả vờ , cơ nãy chẳng phải rất đường hoàng nga “

Hơi cắn cánh môi xinh , tiểu cô nương trong đầu nghĩ đến mẫu thân “ thường ngày rất ít cười đùa , nếu như có nam nhân như thế trêu chọc có phải sẽ vui vẻ đâu ‘

" Được rồi nga , ta là Uông Tiểu Khê , ngươi có thể kêu ta là Tiểu Khê Cầm vì ta rất thích cầm phổ ah ... "

" Uông Gia , gia tộc muội trước đây chẳng lẽ từng lưu tại Hoàng Thành cũ "

“ Nga …. ngươi cũng biết Uông … không không , … là a ….. “

.........

STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN

MOMO : 0779345006

ZALOPAY : 0779345006

Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ