.....
Phía ngoài ,
Một nữ nhân thân dung nhan mỹ lệ , thân thể cân đối mềm mại như sóng gợn , nàng mái tóc thướt tha được cột lại gọn gàng , mày liễu mắt phượng , mũi quỳnh cao thẳng , cặp môi đỏ thẫm đã được thêm son lại càng kiều diễm ,
" Vị cô nương này , ngươi muốn tìm ai ah ... "
Tiểu Nhị thần sắc có vài phần sợ sệt , đối mặt với nữ nhân xinh đẹp nhưng sự lạnh lẽo lan tỏa ra khắp người của nàng kia làm hắn không rét mà run , bất quá vì miếng cơm hắn cũng không thể một mực làm trái ý của ông chủ được , " dù sao nàng ta cứ như thế đứng ở đây chắn người ra vào thì nào còn có ai giám đến đây để thuê chỗ nghỉ chân ah " ,
Mà người mà tiểu nhi nói đến không phải ai khác mà chính là Viêm Minh , nữ nhi bảo bối đang là ở bên ngoài , mặc dù có được sự bảo hộ từ Vương Hạo , bất quá người làm phụ thân như hắn sao có thẻ bớt lo cho được , không còn cách nào khác hắn chỉ có thể sai đồ đệ thân cận nhất với nàng là Viêm Minh đến đây ,
" ta .... ta đứng ở đây đợi hai người , có lẽ họ cũng sắp ra tới "
" ah ... là là hai người nam nữ kia nha .... "
Tiểu Nhị vừa nghe đến hai người thì bất giác mà nhìn Viêm Minh bằng ánh mắt quỷ dị , hắn cũng chưa từng nhìn thấy đại tiểu thư Đường Môn , cho nên đương nhiên không biết được người khi cùng với nam nhân tiến vào mấy ngày trước chính là Đường Vân Nhi , mà khi đó nữ nhân cũng là dùng mạng che mặt đấy , nghĩ đến nam nhân kia bộ dáng đặc biệt yêu chiều đối với nữ nhân bên cạnh , thì trong đầy hắn chỉ tồn tại duy nhất một ý niệm ,
Bất quá hắn vốn một cái thân phận tiểu nhị thấp kém , thì sao giám có ý nghĩ vớ vẩn trước người của Đường Môn cho được , bằng không ban đêm đi ngủ sẽ chẳng biết trên thân mình sẽ có bao nhiêu lỗ thủng nữa
" thế nào , bọn họ có chuyện gì "
Thấy tiểu nhị gương mặt khi thì khó hiểu khi thì lộ ra cặp mắt đồng cảm kia , thì Viêm Minh cũng là đề cao cảnh giác , âm thanh phát ra thì ngày càng lạnh, nàng sợ rằng tiểu sư muội sẽ gặp phải sự bất chắc , mặc dù nam nhân kia thân thủ bất phàm , nhưng nàng cũng không cho rằng hắn có đủ thực lực để đối đầu với đám kẻ xấu nếu bị vây công ,
" ah ... vị cô nương này .. ngươi cũng đừng quá sốt ruột nha ... ,"
" Mau nói bọn họ hiệu đang thế nào .... ngươi lên biết nếu có chuyện gì xảy ra thì đừng trách chúng ta san bằng nơi này "
Lời vừa dứt , sát khí trên thân nàng cũng là bộc phát , tà áo tung bay , trên tay nàng vô số chân khí đã tụ tập , chỉ cần đợi tên này nói ra nửa lời sự nàng sẽ trực tiếp mà phá hủy nơi này ..., mà tên tiểu nhị biết mình lỡ lời thì cũng là sợ phá gan , hắn sắc mặt tái nhợt , hai chân bủn rủn mà ngồi phịch xuống mặt đất ,
" không ... ah ... đừng nha ... bọn họ rất tốt ... chỉ chỉ không chịu đi ra ngoài mà mà thôi ah ... "
" Ngươi còn dám có lời nói dối nào thì đừng trách chúng ta độc ác ... hừ ... "
" là .. tiểu tiểu nhân mạng hèn sao giám như ...bọn bọn họ còn đang là ở trên kia làm chuyện chuyện đại đại sự ah .... chúng chúng ta ... chỉ chỉ là theo phân phó mà chuẩn bị thức ăn cũng như mấy việc vặt mà thôi ah .... "
Vội lau đi mồ hôi lạnh ứa ra trên cái trán , tên tiểu nhị âm thanh lắp bắp , hắn một mực cúi đầu mà nói
Nhận được câu trả lời vừa ý sau thì tâm của Viêm Minh mới hòa hoãn lại vài phần , bất quá nghe đến mấy lời của tiểu nhị mà trong đầu nàng không khỏi hình dung ra viễn cảnh xấu xa kia của tiểu sư muội , cả hai người vốn coi nhau như tỷ muội ruột thịt , cho lên ngoại trừ việc thân phận cũng như thông tin về Vương Hạo , Đường Vân Nhi đều nói hết cả cho Viêm Minh , ngay cả hắn có bao nhiêu dũng mãnh , như thế nào lớn thì nàng đều biết cả ,
" Như thế một cái nam nhân thật sự ... không không ... " Gương mặt diễm lệ bỗng chốc đỏ bừng lên như máu , Viêm Minh cũng không biết bản thân mình tại sao lại có cái loại suy nghĩ dâm đãng như thế , " nàng chính là thích đại sư huynh ah , sao có thể vì mấy lời của sư muội mà từ bỏ được " , chỉ là nữ nhân một mực chẳng thể tự mình thoát ra khỏi tâm trí của bản thân ,
Thở dài một tiếng trong lòng , Viêm Minh nào còn tâm tư đi mà suy nghĩ đến bản thân hiện tại , biết mình vừa rồi có chút không nói đạo lý , nàng vội móc trong ngực ra vài thỏi bạc mà ném cho tên tiểu nhị đứng một bên
" Ngươi cầm lấy trước , nếu như bọn họ còn chưa ra tới thì ta sẽ đưa thêm ..."
" ah ... cô nương này .. này ta thật là cảm tạ ngươi ..... , dù sao thì bên ngoài cũng rất bất tiện hay hay .. là ngươi tiến vào bên trong ... ta sẽ sắp xếp bàn ghế cho ngươi ngồi ah ... "
Tên tiểu nhị cũng rất hiểu chuyện , chỉ bằng vài câu nói đã có thể kiếm được tiền làm cả một ngày thì sao hắn không vui cho được , lại thêm nữ nhân này dung mạo bất phàm , hắn một cái nam nhân nếu đã giúp thì giúp cho chót ah
Cắm cắn môi ngọc , Ánh mắt Viêm Minh hơi liếc về phía lầu các phía sau , cuối cùng là nàng vẫn là quyết định theo lời tiểu nhị mà đợi ở phía trong ...
......
Qua hơn nửa này thời gian thì cuối cùng Vương Hạo cùng với Đường Vân Nhi mới chịu rời khỏi tửu điếm ,
" Phu quân , chàng nhớ lần sau là phải mang ta theo ah , hừ hừ... bằng không thì ta sẽ mách với Tuyết Nhu tỷ ... "
Tiểu Vân Nhi chẳng ngượng ngùng khi có mặt sư tỷ đang ở bên cạnh , nàng một mực mà bám chặt lấy eo hổ của lang quân , mũi quỳnh thì không ngừng mà hít lấy hít để thức hương thơm nàng say mê , hắn sắp phải rời đi , nàng cũng chẳng biết khi nào thì Đường Môn và Cơ Quan Môn định ra cao thấp , lên rất sợ sẽ phải xa cách hắn trong thời gian dài ,
Bất quá nàng cũng rất là hiểu chuyện , mấy ngày qua đã là đủ để nàng thỏa mãn , nàng cũng không thể làm cho hắn chậm trễ chính sự ở Hoàng Thành được ,
" Được ah ... bất quá nhớ tu luyện cho tốt , ta sẽ cho người âm thầm hồi báo cho ngươi ...."
Nựng nựng hai má đào phớt hồng của tiểu lão bà , hắn đương nhiên là không muốn để nàng phải ở lại đây một mình , chỉ là như Đường Giải Nguyên đã nói , mặc dù bản thân hắn có thực lực , nhưng những người chung quanh hắn thì khác , ngoài mấy nữ như Hắc Sát hay phía bên Ôn Phủ là có thực lực tuyệt đối , thì còn lại mấy lão bà của hắn vẫn còn đang trong giai đoạn tăng tiến thực lực ,
Nếu như không thể một mực mà bao bọc , che chở cho các nàng mọi lúc , mà để các nàng giống với Lý Trung Anh sống chết không rõ thì sao đáng mặt nam nhân ,
Nhìn nhìn đến Đường Vân Nhi thần sắc u sầu thì hắn rất là đau lòng , vuốt vuốt cái mũi nhỏ xinh , Vương Hạo khẽ cúi đầu mà ngậm lấy cánh môi ướt át , tiểu cô nương cũng là hiểu ý mà hé mở hàm răng ngà
" hưm ... uhm .. chàng .... hum ... đừng ah .... phù phù "
" Ngoan ah , khi thực sự có đủ sức lực ... ta sẽ dùng kiệu lớn nhất , để có thể cho nàng một danh phận ... "
Một lời khẳng định đầy bá đạo , hắn không ngại mà làm tất cả vì mấy lão bà của mình , khác với tư tưởng nam nhân ở thế giới này là dùng nữ nhân làm bàn đạp để tiến lên ,
Đối với Vương Hạo , bất kể là ai , cho dù các nàng có đến với hắn trong hoàn cảnh nào thì đều được đối xử một cách công bằng , đến một lúc nào đó khi mà hắn đã cảm thấy đủ , thì các nàng chắc chắn sẽ là mục tiêu cuối cùng để hắn có thể toàn tâm toàn ý ...
" uhm huhm .... thiếp sẽ ngoan ah ..... ta sẽ không khiến chàng phải bận tâm lo lắng ... "
Đường Vân Nhi bị hôn đến có chút thở không ra hơi , nàng hai mắt hồng hồng , nụ cười trên môi cũng là càng rực rỡ giống như ánh mặt trời đầu xuân , nữ nhân ai chẳng thích nghe những lời đường mật , thế nhưng này một câu nói cũng đủ để làm cho tâm nàng ngọt lịm ah , không thèm dây dưa dài dòng , tiểu cô nương tay cầm theo túi đồ mà nam nhân đã chuẩn bị kho ở tửu điếm mà vội vàng theo Viêm Minh trở về ....
.........
STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN
MOMO : 0779345006
ZALOPAY : 0779345006
Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ