Chương 184: Giao thủ cùng Tử Tế 2 ( con rể )

Dưới ánh trăng sáng , mấy thân ảnh như quỷ mị mà lao vút đi , chính là đám người Vương Hạo , Đường Giải Nguyên và một số kẻ khác từ Đường Phủ chạy ra tới , bất quá Vương Hạo hắn chưa vội mà ngăn cản ,

Một trong những kẻ đuổi phía sau khí tức cảm giác có chút quen thuộc , mặc dù kẻ đó đã bế khí tới cực hận như thính giác của Vương Hạo rất nhạy , ngay sau khi ra khỏi phủ hắn đã phát hiện ra , chỉ là chưa muốn động thủ ngăn cản mà thôi

Rất nhanh mấy người đã đến một mảnh rừng hoang vắng ở cách đó không xa ,

Nhìn Đường Giải Nguyên có thể bán sát theo bộ pháp của hắn , mà mặt không đỏ hay thở dốc thì Vương Hạo hắn cũng là có chút kinh ngạc , mặc dù hắn chưa thi triển toàn bộ thực lực , nhưng phải biết với công lực và sự bá đạo của Lăng Ba Vi Bộ thì không phải ai đều có thể mạnh mẽ sánh ngang với hắn như thế ,

" Lão đầu , chúng ta bắt đầu ah , "

" Hừ , đừng tưởng bổn gia chủ sẽ thủ hạ lưu tình , cho dù là có nha đầu ngươi sen vào ..."

“ Lè lè … hừm “

Đường Giải Nguyên hai mắt trợn trắng mà lườm Tiểu Vân Nhi , " nha đầy này quá càn rỡ , nhưng hắn làm phụ thân nàng đều chẳng thể làm được gì ah , nếu không nàng ta lại sẽ ăn vạ , " lắc lắc đầu bất đắc dĩ , hắn mới quay ra mà đứng đối mặt với Vương Hạo

Chưa nói đến dung mạo sau lớp mặt nạ hóa trang kia , chỉ bằng bá khí cùng áp lực tạo cho những kẻ đối mặt cũng đủ để thấy được Vương Hạo bất phàm ,

Là một lão cáo già đã từng tiếp xúc qua vô số kẻ , nhưng tự điềm tĩnh đến đáng sợ kia của hắn lại khiến lão có phần không được thoải mái , cặp mắt coi thường thiên hạ , toàn thân uy mãnh , lại thêm các thần công mà hắn sở hữu ,

Đường Giải Nguyên thật sự không thể tưởng tượng được một kẻ mới chỉ trên dưới 20 đã có được thực lực như thế , thì sau vài chục năm nữa thiên hạ há chẳng phải rơi vào trong tay hắn ...

" Nói cho ta biết , sư phụ của ngươi là ai .... "

Mặc dù đã rất nóng lòng muốn thử , thế nhưng mà Đường Giải Nguyên vẫn là có chút hiếu kì ," một kẻ có thể dạy được đồ đệ giỏi như thế chắc chắn là có tiếng trong giang hồ , " đương nhiên lão không cho rằng một mình Vương Hạo có thể tự mình học thành tài , còn cả vấn đề công pháp nữa ,

Chính vì thế mà lão nghĩ kẻ đứng sau Vương Hạo hẳn là bất phàm , nếu có thể cùng hắn tạo thành quen biết thì đừng nói một cái Cơ Quan Môn , ngay cả bên phía đám người chính phải kia cũng có thể đi ngang ,

" Lão muốn biết ah .... hắc hắc vậy phải xem bản lĩnh của lão tới đâu nha .... "

" Ngươi ... tiểu tử , hừm ... ăn nói cẩn thận một chút , thật là không biết điều ... "

" Hắc Hắc ... "

" Ah .... cá ngươi khi nào thì đánh nha , ta đều muốn cùng bàn chuyện với phu quân đâu .... "

Thấy hai người này quá câu giờ , nói đi nói lại toàn những câu vô nghĩ thì Tiểu Vân Nhi rất là bất mãn , đã mấy tháng rồi kể từ khi ở Hoàng Đô nàng và trượng phu đều chưa có thân mật qua nha , lại thêm dục tính của Thiên Sinh Mị Cốt rất lớn , mỗi lần nàng tự mình thỏa mãn đều là khổ chết đấy , " lại nói nam nhân kia đáng hận đến tận bây giờ mới tới đây để tìm nàng nha "

Gương mặt ma mị hơi bĩu mà nhìn lấy nam nhân, nhưng ẩn chứa trong con ngươi kia lại chẳng có tí nào oán trách mà chỉ có tưởng niệm cùng thương nhớ , Vương Hạo ngày càng dũng mãnh , ở một bên nàng đã nghe rất nhiều chiến tích , những lời đồn về nam nhân đầu đội trời chân đạp đất bễ nghễ thiên hạ này, chẳng những thế mà những việc hắn đã làm nơi Hoàng Đô kia cũng rất là đáng để biết bao nữ nhân ước ao ,

Ánh mắt nhu tình , sự đồng điệu từ hai thân thể đã bao ngày xa cách khiến nam nhân có chút miệng đắng lưỡi khô , mà Tiểu Vân Nhi bị hắn như thế chăm chú cũng là đặc biệt ngọt ngào trong lòng đấy , xa cách đủ lâu sẽ khiến con người trưởng thành hơn , “ Nam nhân mà nàng ngày nhớ đêm mong thật sự đã ở ngay trước mặt nàng , dùng tư thế oai hùng nhất để đối đầu với Phụ Thân nàng “

Mà Vương Hạo cũng không ngờ là chỉ trong một đoạn thời gian ngắn xa cách , mà nàng dường như đã thay đổi thành một con người khác , ngoại trừ thân hình lả lướt , mềm mại đã thêm vài phần kiều nộn , đẫy đà thì dung nhân càng là hoa nhường nguyệt thẹn , " chính là một cái hồ ly thành tinh ah ", mắt phượng lưu ba thu thủy , hai má lúm kiều nộn , đôi môi anh đào đỏ chót dưới ánh trăng lại càng thêm phần kiều diễm , động lòng người ,

" Hắc hắc Lão bà nha , .... "

" Chịu chết .... tiểu tử thối .... mau nạp mạng hừ hừ "

Không thể chịu nổi khung cảnh ứa mị giữa đôi cẩu nam nữ , Đường Giải Nguyên nào có tâm tư mà đứng xem kịch , chân khí toàn kinh mạch bộc phát , bộ pháp dưới chân vừa động , thân hình lão đã ngay lập tức biến mất ,

" Di hồn hoán ảnh .... ... chết ...

Từ bốn phương tám hướng , chỉ thấy Vô số châm độc được bắn ra từ trong tay lão , ánh châm lấp lóe như tia chớp mà xuyên thấu qua từng lớp lá cây , trực chỉ Vương Hạo vào trung tâm chẳng khác nào một tấm lưỡi chết ....

Ngày cả mấy kẻ theo sau thấy chiêu thức của lão cũng biết chuyện không đơn giản , bởi lẽ Lão Gia chủ rất ít khi sử dụng nó trong chiến đấu , ngoại trừ việc gần đây có từng giao thủ với Cơ Vô Lượng môn chủ Cơ Quan Môn ,

Mạnh mẽ , uy lực là thế , bất quá trong mắt Vương Hạo thì đám châm này chỉ là trò trẻ con , bởi lẽ Đế Hoàn Ấn của hắn đặc biệt cương mãnh nếu dùng đến chân khí hộ thể , lại thêm có Cửu Dương Thần Công liên tục cung cấp cuồn cuộn chân khí , cho lên nếu không phải ngoài ý muốn thì Vương Hạo hắn có thể xem như là bất bại ,

Biết mình cũng không cần quá bại lộ trong mắt đám người , lên Vương Hạo chỉ là dùng chân khí bao bọc lấy hai đại thủ mà đánh quyền , cứ thế một đường mà nghênh đón trực diện với thế công của Đường Giải Nguyên ,

" Keng....keng...hắc hắc .... lão đầu tử .... ngươi muốn dùng thứ này để đánh với ta sao ah .... cho ta thấy thực lực của lão đi

Vương Hạo càng đánh càng là phấn khích , cảm giác tê rần lơi nắm đấm này đã rất lâu rồi hắn chưa từng được thử qua , chân khí mỗi lúc một tăng , cước pháp động tác cũng là nhanh như chớp , một mực tuy bắt theo Đường Giải Nguyên buộc lão phải thi triển toàn bộ thực lực ...

Đường Giải Nguyên chính là một trong những kẻ hiểu rõ nhất khi chiến đấu với kẻ cận chiến , Đường Môn đương nhiên là không thiếu thứ có thể khắc chế , nhưng lão cũng chẳng cần phải lãng phí đi thử làm gì , dù sao bách độc bất xâm và kim thân bất hoại cho dù là bạo vũ lê hoa châm cũng là khó làm Vương Hạo trọng thương được ...

" Được lắm .... tiếp chiêu ... Xuyên tâm tiễn .... phá tự tâm .... "

" Hắc Hắc ... Nhất Dương chỉ .... đi hình đại pháp ... "

" Chuyện gì .... bùm .... hự .... thật mạnh "

Chưa đợi Đường Giải Nguyên thi triển song thức pháp , thì Vương Hạo đã biến mất ngay tại chỗ làm lão có chút choáng váng , bất quá những người chứng kiến bên ngoài chỉ thấy lão gia chủ như bị định trụ trong giây lát , tiếp sau thì đã thấy hắn bị Vương Hạo dùng một quyền nện cho lùi lại mấy bước rồi ,

Trong lòng âm thầm kinh hãi trước lượng lượng khủng bố của Vương Hạo , nếu không phải yếu quyết đường môn có cả phần luyện thể thì Lão sợ ngay cả một quyền vừa mồi mình đều chẳng thể đỡ được ....

Cố kìm lại chân khí hỗn loạn trước một thức vừa rồi của Vương Hạo , Đường Giải Nguyên cũng chưa vội mà tiếp tục động thủ , bởi bì theo hắn thấy được Vương Hạo dường như đã lâm vào trạng thái cuồng chiến rồi , nếu như vẫn tiếp tục sử dụng một số chiêu thức đơn giản sẽ chỉ khiến hắn thêm bộc phát hơn mà thôi ,

" Thế nào .... lão đầu .... ngươi nếu không sử ra tuyệt chiêu ta đều muốn thắng ... hắc hắc ..... "

Lời nói vừa dứt Vương Hạo đã như hổ mà lao vọt lên mấy thước cao , " Hoành Không Na Di " thân pháp trong Bộ Cửu m Chân Kinh , có thể khiến người ta một mực bật cao đến mấy trượng , mà trong không gian rừng rậm cây cối như thế này thì hắn lại càng dễ sử dụng , bất kể là chỗ nào Đường Giải Nguyên qua Vương Hạo đều có thể nhanh chóng mà đến trước một bước , khiến cho lão một thân thực lực ngay cả cơ hội đứng lại để thi triển đều chẳng có ,

.........

STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN

MOMO : 0779345006

ZALOPAY : 0779345006

Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ