Chương 156: Đại Tế Tư

" rầm rầm .... là kẻ nào đã làm ra chuyện này ...... gừ gừ ..... bổn giáo chủ chắc chắn sẽ xé xác hắn ra thành trăm nghìn mảnh , đáng chết mà "

Nhìn đến thảm trạng người quỷ chẳng phân của đệ đệ Hoắc Khứ Nguyên nào còn dữ được bình tĩnh , toàn thân sát khí bộc phát , hắn trực tiếp vận công một chưởng mà đánh nát bấy đầu của Ô Nhi Cáp cho hả giận , chẳng những thế mà vách điện Thiên Ma giáo cũng phải chịu chung số phận bị đánh thành lỗ lớn , giọng nói lạnh lẽo thấu xương tủy , Hoắc khứ Nguyên gầm lên

" Các ngươi còn chưa bắt được con tiện nhân kia sao ,..... đáng chết đáng chết .... "

" Giáo chủ ... chúng chúng .... "

" Nói mau .... ta sẽ đích thân xé xác ả thành muôn vạn mảnh "

Đám người bị quát tháo thì chỉ biết run rẩy mà nằm rạp trên mặt đất ,

" hưm , người như thế vô dụng thì cần dữ để làm gì , chẳng ta đã dạy ngươi phải biết kiềm chế hắn sao nếu không cũng đâu có cơ sự như thế "

Một lão giả thân thể gầy nhom , gương mặt thì nhăn nheo già nua nhưng con ngươi trong hốc mắt lại cực kỳ ngoan độc , tay cầm quải trượng sắt , hắn gõ một cú nặng lề lên mặt đất như để cảnh tỉnh lại tên đồ đệ vô dụng

" Đại đại tế tư , người ..... haizzzz nhưng nhưng nó là đệ đệ thân duy nhất cùng một mẫu thân với ta a ... sao sao ..... rầm rầm "

Hoác khứ Nguyên Bộ dáng bất đắc dĩ , dù biết đệ đệ mình cũng không phải dạng vừa , nhưng vừa mới tiến đến nơi này chưa được bao lâu đã mệnh đều góp đi vào tới thì sao hắn có thể ăn nói với đám người trưởng lão trong tộc được

" Muốn thành đại nghiệp thì chỉ hi sinh một chút có đáng là gì , đợi đến khi ta trở về ban cho hắn danh hiệu đệ nhất thì chẳng phải là được rồi sao "

" Nhưng .... haizzz... đã thế thì ta xin cảm ơn sự ưu ái của người a "

" Riêng về nữ nhân kia , nàng hiện tại đã rơi vào đường cùng , chẳng thể chống cự được bao lâu , nếu không rời khỏi nơi đó thì khác nào tự tìm đường chết "

" Ta đã hiểu thưa đại tế tư , "

Mà riêng không chỉ có Hoắc Khứ Nguyên mà ở mấy nhà có người bị cuốn vào chết thảm cũng là một bộ vừa lo vừa giận , chỉ là bọn hắn và Thiên Ma giáo đã buộc chung tính mạng gia tộc vào một sợi dây không thể tự mình lao vào chỗ chết mà đi trả thù được .

Rất nhanh tin tức Ôn Gia đã có được người xứng đôi với hai vị tiểu thư , chỉ bất quá lại lịch người này đặc biệt lớn võ công lại thâm hậu làm cho giới nhân sĩ giang hồ không tới quan chiến thật sự sợ hãi , sự việc một mình đại chiến với Phương Gia đã chủ chấn động một phương rồi , bây giờ lại còn trực tiếp khơi mào đại chiến với Thiên Ma Giáo và mấy gia tộc một lúc , bọn hắn không nghĩ tới là kẻ yêu nghiệt như thế thực sự có tồn tại a

.....

Trở lại Ôn Gia ,

Vương hạo thật sự cảm nhận được không khí nơi này có chút biến hóa khi hắn tiến vào , ngoài nha đầu Ôn Giai Đình đặc biệt dính hăn thì tỷ tỷ của nàng gần như bốc hơi khỏi nơi này ,

Mặc kệ ra sao thì Vương Hạo cũng chẳng quan tâm quá nhiều , nữ nhân bên cạnh hắn lúc đầu chẳng phải đều là bộ dạng xa cách như thế sao , thời gian sau này còn rất dài hắn không tin Ôn Giai Huyên có thể một mực trốn được khỏi lòng bàn tay của hắn

"Tây phong , có phải ngươi ăn nhiều như thế nên cơ thể mới cao như thế a "

" Tây Phong , ngươi mau ăn thứ này nha , chính tay mẫu thân ta làm rất ngon , còn còn cả thứ này , nghe nói bình thường nam nhân rất thích ... .. "

" Đây nữa a , có phải hương vị lạ lạ sao .... này này chính chính là ta lần đầu học làm a , ngươi đừng có cười ... "

Mồm Vừa nói , tay Ôn Giai Đình không ngừng gắp đồ ăn trên bàn mà cho vào trong chén cho hắn , bộ dáng ôn nhu chẳng khác nào một tiểu thê tử mới cưới về , khiến cho cả Ôn Tư Mộng và mấy tên người hầu trợn tròn mắt ," nhị tiểu thư bình thường hoạt bát cũng là thôi , nhưng mà nam nhân người ta cũng mới gặp có một lần đã như thế không có liêm sỉ "

Riêng Vương Hạo thì chẳng để ý mấy thứ này , đã nhiều ngày như thế hắn mới thật sự được một bữa ăn mà nhiều món ngon như thế , có lẽ vì nơi này khác với Hoàng thành , thêm nữa đồ ăn đặc biệt tươi ngon , trên trời dưới đất đặc biệt hiếm lạ , làm hắn ăn liên tục mà không dừng lại được

Thấy Vương Hạo bộ dáng ăn ngon lành như thế thì Ôn Tư Mộng làm gia chủ đương nhiên có chút mừng thầm , nam nhân trước mặt này mặc dù hơi báo đạo chút nhưng những lúc thế này lại đặc biệt dễ thương , nhìn động tác ăn như hổ đói kia , gương mặt chuyên chú , hai tay thì liên tục cho đồ ăn cào miệng , bất giác tay ngọc của nàng hơi sờ lên cánh môi xinh mà hồi tưởng

Thật ra chuyện khi chiều giữa hai người đến giờ nàng vẫn nhớ rõ như in , thứ cảm giác cấm kị như thế khiến nàng có chút động tâm mà thử lại lần nữa , quay sang nhìn đến vị trí thường ngày của Ôn Giai Huyên mà nàng chỉ biết thở dài trong lòng , nam nhân này vốn đã rát xuất chúng , nhưng nha đầu kia lại một mực không chịu muốn tự mình kiếm , là mẫu thân của nàng Ôn Tư Mộng đương nhiên là lo lắng , chỉ có điều tính cách quật cường đã ăn sâu vào máu khiến lên nàng cũng chẳng có cách nào

Vội kêu gia đinh tiếp tục làm thức ăn để mang lên , Ôn Tư Mộng quan sát nam nhân ăn ngon lành như thế thì nàng cũng hơi động tâm muốn thử ,

" Ngươi ăn từ chút , còn rất nhiều , nha đầu , con cũng ăn đi a đừng quá gây rối tránh làm hắn mất hứng đâu "

" Nha , ta biết rồi , nhưng ta vẫn thích xem hắn ăn hơn a , "

Cảnh tượng nói chuyện vui vẻ náo nhiệt như thế làm cho căn viện tử bình thường yên tĩnh lại càng là có thêm sinh khí , đứng cách đó không xa Ôn Giai Huyên cúng không biết vì sao mình lại có chút bài xích với nam nhân này , mặc dù mỗi lần thấy hắn nàng đều rất muốn tiến đến , chỉ có điều khi thấy hắn nói cười vui vẻ bên cạnh nữ nhân khác thì nàng lại có chút khó chịu .

Lần đầu tiên trong cuộc đời mười mấy năm , Ôn Giai Huyên cảm thấy sự thông minh của mình có chút không đủ dùng , lắc đầu chán nản , tiểu cô nương chân đạp bộ pháp nhanh chóng mà rời khỏi biệt viện mà biến mất vào trong đêm tối

.....

STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN

MOMO : 0779345006

ZALOPAY : 0779345006

Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ