Chương 28: Linh Hồn Thác

Thành tiếp tục tu luyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng, nhưng tốc độ này vẫn làm hắn không thể thỏa mãn. Thành chợt nghĩ ra một cách đầy điền cuồng.

Thành gọi hai người Ngọc và Công nói:" Các ngươi canh hộ ta sợi dây này, nếu sợi dây này rung lắc mạnh thì các ngươi kéo lên".

Công tò mò hỏi:" Ngươi định làm gì?".

Thành không nói mà chỉ buộc dây lên người, rồi nhảy xuống dưới nước.

Hai người hốt hoảng, Công định kéo Thành lên, thì Ngọc ngăn cản, nhìn hắn rồi nói:" Cứ làm theo lời hắn đi, ngươi yên tâm hắn là người có phúc lớn mạng lớn, không chết được."

Quả như những gì mà Thành đã nghĩ, nước mưa rơi xuống đất vẫn còn có tác dụng luyện hồn. Quanh năm suốt tháng tích tụ, thành một hồ nước này, hắn có thể cảm nhận được linh hồn của mình bị tàn phá nhanh hơn trên bờ ít nhất là gấp đôi.

Không giám chậm chễ, Thành lập tức vận chuyển Nhất Niệm Vĩnh Hằng. Linh hồn bị tàn phá chậm rãi được phục hồi, nhưng tốc độ hồi phục như thế này thì không ổn, hắn sẽ chết trước khi đột phá được tầng 2 mất.

Thành nhanh chóng bơi tới, một gốc cây sử dụng năng lực của mình để hút lấy sinh mạng của cây, tốc độ hồi phục của linh hồn hắn đã ngang bằng với tốc độ bị tàn phá.

Sau 2 tiếng đồng hồ, Thành mở mắt ra, hắn giật dây, hai người trên bờ lập tức kéo hắn lên.

Thành cảm thán, cách này mặc dù hơi nguy hiểm nhưng những gì nó đem lại thật là kinh khủng. Nhất Niệm Vĩnh Hằng đã đột phá lên tầng hai, ở tầng này hắn lĩnh ngộ được môn thần thông là "Nhiếp Hồn" đây là món thần thông mà Tinh Thần Đạo Thần đã sử dụng khi bị bao vây.

Nhiếp Hồn có khả năng hư không tạo vật, nó có khả năng tấn công về mặt linh hồn, nhưng hiệu quả thì không được tốt như Thần Nhãn, thần thông Nhiếp Hồn này chỉ có thể giúp hắn quấy nhiễu đối thủ mà thôi.

Nghe Tiểu Lôi giải thích, loại thần thông này sẽ tăng tiến theo sức mạnh của tinh thần lực. Đến một mức độ nào đó thì có thể ngưng thành thực chất, vừa có thể tấn công về mặt linh hồn vừa có thể tấn công về mặt vật lý, vô cùng lợi hại.

Lên bờ Ngọc và Công, thấy Thành không sao liền an tâm. Bọn hắn cũng không hỏi Thành xuống dưới làm gì, ai cũng có bí mật của riêng mình, nên nếu Thành đã không nói thì bọn họ cũng không hỏi.

Thành nói:" Chúng ta đã dừng ở đây hai tiếng rồi, có thể những người khác đã đến chỗ cất chìa khóa, đặc biệt là đội của tên Gia Cát Lượng vì lẽ đó chúng ta sẽ tăng tốc, mọi người bám chặt!".

Thành lập tức tăng tốc thuyền, từ khi đột phá tầng hai của Nhất Niệm Vĩnh Hằng, hắn đã có thể điều khiển một lượng năng lượng lớn hơn lúc trước rất nhiều, đồng thời thượng đan điền cũng được mở rộng hơn không ít.

Chiếc thuyền cứ như một con ngựa bị mất dây cương, sau 30 phút di chuyển hắn tới một con thác. Nó cao vô cùng, hẳn đoán chừng nó phải cao hơn một 1000 m.

Nước từ thác nước rơi xuống, như là những viên thiên thạch vậy. Tiếng nước chảy nghe như là tiếng dội bom.

Đi gần hơn một chút tại đây mưa đã tạnh, nhìn xung quanh hắn thấy ít nhất 8 đội ngũ đang nghỉ ngơi, trong đó có cả tên Gia Cát Lượng.

Thấy Thành đến tên Gia Cát Lượng cười nói:" Vậy là đã đông đủ, để ta giới thiệu cho mọi người đây là Linh Hồn Thác, và cũng là nguyên nhân chính của việc mưa không ngớt tại đây!".

Không đợi có người hỏi hắn nói tiếp:" Như Các ngươi đã thấy nước từ con thác chảy vô cùng xiết, nước của nó đập xuống đất rồi tung tóe ra khắp nơi trên Vùng Đất Mưa, nói vậy chắc các ngươi đã hiểu được ý của ta".

Thành gật gù, hắn đã hiểu được ý của tên Gia Cát Lượng nói, nước đập vào đất mà tản ra khắp nơi tạo thành các cơn mưa là đủ hiểu, lực lượng của con thác này đủ để nghiền nát bất kì ai tiến tới.

Gia Cát Lượng nói:" Tại đây ta có một trận pháp gọi là Cửu Chuyển trận, chỉ cần có đủ năng lượng nó sẽ có thể giúp chúng ta bay tới đỉnh của ngọn tháp".