Chương 18: Thần Nhãn và tầng ẩn

Tinh Thần Lực nhanh chóng lấp đầy thượng đan điền. Thành lập tức sử dụng nguồn tình thần lực đột phá tầng 1 của Nhất Niệm Vĩnh Hằng.

Sau 15 phút, Thành mở mắt ra lúc này con ngươi của hắn một màu trắng xoá. Nhắm mắt vào, mở mắt ra là một con ngươi màu đen, để diễn tả màu đen này chỉ có tiền đồ chị Dậu sánh bằng.

Thiên Lôi Đạo Thần bất ngờ nói:" Nhanh như vậy đã thành công sở hữu Thần Nhãn rồi!!"

Đúng như Đạo Thần nói, hắn đã thành công đột phá tầng một, phép thuật mà hắn nhận được là Thần Nhãn. Con mắt này có 2 trạng thái, dạng đầu tiên con ngươi màu trắng là Vĩnh Hằng Thần Nhãn nó có tác dụng đưa đối thủ vào ảo thuật vĩnh hằng. Dạng 2 con ngươi màu đen là Yên Diệt Thần Nhãn có khả năng làm tan biến bất kì thứ gì.

Cả hai kĩ năng nghe thì có vẻ là quá nghịch thiên, nhưng lượng tinh thần lực tiêu hao lại nhiều kinh khủng. Hắn chỉ có thể sử dụng một lần duy nhất hoặc là Yên Diệt Thần Nhãn hoặc là Vĩnh Hằng Thần Nhãn.

Thiên Lôi Đạo Thần vừa định nói gì, thì đột nhiên cửa phòng mở ra. Hắn ta biến mất ngay lập tức, Ngọc đi vào nói:" Chỗ rèn luyện tinh thần lực ta đã tìm được rồi !nhưng ngươi phải là đệ tử ngoại môn mới được vào".

Thành nói:" Được rồi, cảm ơn ngươi, dù gì ta cũng không vội".

Ngọc nói:" Ngươi nghĩ ngơi đi, ngày mai là ngày nhận công pháp tu luyện. Việc này hết sức quan trọng nó liên quan đến tốc độ tu luyện của ngươi sau này".

Thành gật đầu, nhưng thực chất hắn cũng không quan tâm lắm. Công pháp tu luyện của Thanh Huyền Tông, làm sao bằng được công pháp tu luyện của Thiên Lôi Đạo Thần.

Thành quyết định đi ngủ để thư giãn sau pha độ kiếp không mấy vất vả.

Sáng sớm, Ngọc đã đánh thức hắn dậy nói:" Này mau tỉnh dậy, chúng ta còn phải đi xếp hàng nữa, ta tí thì quên mất hôm nay là ngày đó"

Thành bị nàng lôi đi khi vẫn đang trong cơn mơ màng. Hắn để ý xung quanh, thấy mặt trời còn chưa lên liền hỏi Ngọc:" Ngươi gọi ta dậy sớm vậy để làm gì?"

Ngọc nhìn hắn đầy thương hại, nàng hỏi ngược lại :"Ngươi biết cái gì là vô tận không?"

Thành nghĩ rồi lắc đầu. Ngọc nói:" Đó chính là thời gian mà ngươi đợi để đến lượt mình khi xếp hàng". Nói xong nàng kéo hắn đi nhanh hơn.

--------------------Vạn Bảo Tháp-------------------------

Một tiếng thét thất thanh vang lên.

"Khônggggggggggggggggggg!"

Tiếng thét này chính là của Ngọc, mặc dù đã dậy sớm cùng với chạy nhanh ra nhưng vẫn có hơn nghìn người. Nàng nhìn Thành với ánh mắt hình viên đạn, thấy vậy Thành đành cười trừ nói:" Ai ngờ bọn hắn đến đây sớm như vậy chứ, hay là để mai thôi".

" Không được! Nói cho ngươi hay, hôm nay là ngày mà tầng ẩn mở cửa, trong đấy có vô số thiên tài địa bảo. Đặc biệt là nghe nói trong đó có Thần Khí: Đông Sơn Trống, một trong những món Thần Khí hiếm hoi của Đại Việt ta. Nhưng khổ nỗi nó chỉ cho 200 người vào thôi, chúng ta thế này là hết cơ hội rồi!"

Đại Việt là một trong Tam Đại Cường Quốc của Đông Châu cùng với đó là Đại Tần và Đại Mông. Còn Thần Khí là những bảo vật siêu mạnh có thể nói là mạnh nhất trên Nguyên Lam Tinh, đương nhiên là trong trường hợp Đạo Thần không ra tay. Những vũ khí nói giêng, bảo vật nói chung đều chia theo các cấp: Phàm, Binh, Vương, Đế, Thần.

Mỗi cấp bậc lại chia thành sơ cấp, hạ cấp, trung cấp, đỉnh cấp, tuyệt mĩ.

Đó là những gì mà hắn biết được sau khi học một khóa cấp tốc của Tiểu Lôi.

Nhìn Ngọc đang hờn dỗi, Thành mềm lòng hắn ghé tai nói nhỏ:" Ta có thể sử dụng ảo thuật đánh lừa tất cả mọi người ở đây nhưng chắc chỉ được 1 phút thôi, ngươi có cách gì để tận dụng không! Nhưng phải nhanh lên nếu đông hơn ta cũng bó tay".

Ngọc vui mừng ôm Thành một phát, rồi nói:" Ta biết ngay chọn ngươi làm chiến hữu là một quyết định sáng suốt nhất mà. Vì lúc này các nội môn đệ tử sẽ không tới,do tầng ẩn tu vi cao nhất được vào là Luyện Khí tầng 10 do đó......"

Nói rồi nàng ghé vào tai Thành thì thầm. Thành gật gù, khen ngợi Ngọc không ngớt.

Thành bắt đầu làm theo kế hoạch, hắn hét lớn:" TIỂU MA VƯƠNG, PHẠM VĂN THÀNH Ở ĐÂY THẰNG NÀO KHÔNG MUỐN ĂN ĐÒN THÌ CÚT NGAY!!"

Đám người xếp hàng, quay mặt lại. Một tên luyện khí tầng 10 nói:" Đừng tưởng hạ được mấy con gà, Luyện Khí tầng một với tầng 3 là ngon. Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, thương ngươi tuổi trẻ nông nổi, nếu hướng mọi người xin lỗi cùng với ngoan ngoãn xếp hàng ta sẽ tha cho".

Đám người xếp hàng nhao nhao nói," Đúng vậy, người anh em này nói chí phải!".

Thành thể hiện mình là một trẻ trâu, chửi lại:" Xếp cái con m* chúng mày!". Nói xong lao tới tên Luyện Khí tầng 10, tên này lập tức phản kháng lại. Hắn đánh ra một quyền, tưởng như Thành sẽ đỡ được ai ngờ hắn lại bay tới cửa vào Vạn Bảo Tháp. Thành cười lớn nói bọn ngu rồi đẩy cửa đi vào. Nhưng hắn đẩy mãi mà cửa không mở, sau đó hắn nhận lại một tràng cười rung trời.

Đám người ôm bụng cười nói:" Thằng trẻ trâu này, đã hổ báo rồi lại còn ngu, muốn vào được thì phải xếp hàng".

Một tên chỉ vào chấm trắng trên mặt đất nói:" Đây là chỗ mà 200 người đầu tiên xếp hàng có được, lấy được vị trí này trừ khi họ chủ động đi ra. Cùng với việc phải đợi đúng thời gian mà tầng ẩn mở cửa nữa. Nhìn sắc trời chắc là tầm 30 giây nữa, ngươi hết cơ hội rồi !".

Thành mỉn cười đáp:" Vậy sao!" .

Đột nhiên mắt hắn chuyển sang màu trắng,nói khẽ:" Thần Nhãn: Vĩnh Hằng Ảo Thuật".

Đám người ngây ngốc rồi bỗng bỏ chạy toán loạn. Ngọc bỏ khăn che mắt ra, đi vào chấm trắng. Thành cũng bước vào, Ngọc tò mò hỏi "ngươi cho bọn chúng gặp thứ gì mà lại sợ hãi như vậy?"

Thành đáp :" chỉ là một trái tim màu hồng với ánh hào quang xung quanh, cùng với đó là một bộ gay ponr full HD không che thôi".

Ngọc không hiểu Thành nói thế có ý gì, đột nhiên cánh cổng mở ra. Chấm trắng bắt đầu phát sáng, lúc này Thành mới để ý đây là hoa văn của Truyền Tống trận mà hắn từng được chứng kiến. Ánh sáng loé lên rồi, dịch chuyển hai người tới tầng ẩn.

P/s: Dạo này hơi bận nên viết ít chương chủ nhật sẽ bù sau :>

Nhiều bạn chắc cũng thắc mắc tại sao TLĐT

tu vi cao thế tại sao lại không nhắc Thành về năng lực,...

Mình nói luôn nó là chi tiết của mạch chuyện chính, nên thiên cơ bất khả lộ :))

CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ MÌNH, CÓ GÌ CỨ GÓP Ý MÌNH KHÔNG GIẬN ĐÂU :3