Sáng nay Tần Minh lại đi học muộn. Đây gần như đã trở thành thói quen của hắn rồi. Lúc Tần Minh đang lững thững từ ngoài cổng trưởng vào, vừa đi vừa gặm bánh mì thì bất ngờ một chiếc xe từ sau phóng tới đâm thẳng vào hắn. Trước va chạm Tầm Minh liền lách sang một bên sau đó giả vờ bắn ngược ra sau một đoạn. Tay cầm bánh mì vẫn giơ lên cao.
Xuống xe đầu tiên là một phụ nữ. Chỉ thấy nàng ta mặc một bộ đồ màu hồng, hình thể trông thật ưu mỹ, hấp dẫn.
- Ôi xin lỗi, xin lỗi em trai, em có sao không.
Nói rồi đi nhanh về phía Tần Minh đỡ hắn dậy. Tần Minh hít mấy hơi dài. Mùi hương trên cơ thể nàng ta thoang thoảng mà lại ngây ngất khiến người ta cảm thấy lâng lâng nhè nhẹ.
- Thật thơm ! Tần Minh cảm thán
- Không sao là tốt rồi. Em là học sinh trong trường à. Sao giờ này vẫn còn ở đây.
Tần Minh giơ cái bánh mì lên thay lời giải thích.
Lúc này một trung niên mặc Comle cũng bước xuống từ ghế lái. Sau đó chạy vội xuống ra xoa xoa mũi xe.
- Mắt mũi mày để đi đâu vậy ?
Tên này sau đó hùng hổ tiến tới kéo tai Tần Minh một cái. Tần Minh cũng phối hợp nhiệt tình kêu lên oai oái.
- Thôi anh ơi, lỗi của chúng ta mà.
- Cô Lệ, cô không cần xin cho loại học sinh này. Giờ này vẫn lang thang ngoài cổng trường chứng tỏ là loại phá phách nghịch ngợm cả thôi. Để tôi báo với giáo viên chủ nhiệm của cậu. Trung niên quay sang dọa nạt
- Có chuyện gì vậy con ơi ? Một giọng thiếu phụ từ sau vang lên.
Hóa ra động tĩnh làm bảo vệ trường cùng một số giáo viên đang ngồi chơi trong phòng y tế của cô Thu Hà hiếu kì đi ra xem xét. Người nói cũng là cô Thu Hà.
Tần Minh thấy vậy liền chạy ngay ra sau cô đứng làm một mặt ủy khuất nói:
- Xe này đụng vào con cô ơi.
- Chết thế có sao không ? Nghỉ một tiết vào phòng cô để cô theo dõi nhé . Thu Hà hào hứng nói hai mắt tỏa kim quang . Lâu rồi không thấy con ngất .
Trung niên mặc Comle kia nhìn thấy Thu Hà lập tức cúi thấp mình xuống cất lời chào. Đây chẳng phải phu nhân bí thư hay sao. Mà bí thư thị xã chỉ có 2 cô con gái tự nhiên ở đâu nhảy ra một thằng con như vậy. Trong nhất thời không có suy nghĩ ra.
- Hiểu nhầm , hiểu nhầm thôi ạ chị. Em nó cũng không có việc gì.
- Hừm.. Thật không có chuyện gì ? Chẳng phải cậu đang muốn xách tai nó đến cho giáo viên chủ nhiệm sao ?
Trung niên mặc Comle muốn nói nhưng không sao phản bác được đành cười xòa lấp liếm.
- Dạ , do em sơ ý. Hôm nay trên Sở có phân công một giáo viên xuống trường ta công tác . Hiện phòng giáo dục rất quan tâm nên đích thâm em đưa tới ạ. Nói rồi quay sang giới thiệu vị bên cạnh để đánh trống lảng.
- Háo sắc . Tần Minh lẩm bẩm
Trung niên nghe thấy vậy liền đỏ mặt lên nhưng trước mặt Thu Hà không giám có động tĩnh gì khác.
- Tần Minh con vào lớp trước đi. Có vấn đề gì thì lên phòng mẹ nhé.
Tần Minh chào mọi người rồi quay lưng bước vào lớp.
Mỹ Lệ mỉm cười trông theo bóng lưng Tần Minh trong lòng thầm đánh giá
- Họ Tần à. Thú vị. Phản xạ tốt đấy chứ..
Bên kia Tần Minh cũng đang đối thoại với Lạc Lạc :
- Sao tự nhiên Hoàng Thể lại như rau muống ngoài chợ vậy. Ngươi chắc chứ ?
- Mắt của em chưa có nhầm lẫn bao giờ. Chắc chắn với đại ca người đó là Hoàng Thể.
- Có khí tức tu chân không ?
- Không có. Hoặc có biện pháp che dấu đi mất rồi ta không nhìn ra.
Từ trong phòng giáo viên cũng có hai ánh mắt hướng tới động tĩnh ở cổng trường để xem xét tuy nhiên một trong số đó lập tức quay đi.
Tần Minh bước vào lớp tuy nhiên trong lớp vẫn chưa có giáo viên. Tất nhiên rồi, tiết này thuộc về cô chủ nhiệm mà hiện tại dám chắc cô đang trên đồn công an để giải quyết. Tần Minh cứ nghĩ sáng nay cả thị xã này sẽ một phen rúng động nhưng hiện tại mọi thứ vẫn rất bình thường.
Tần Minh đi ngang qua chỗ ngồi của Thùy Chi và Ngọc Minh nháy mắt cười thay cho chào hỏi. Thùy Chi bẽn lẽn gật gật đầu đáp lại. Hôm nay trông nàng rất xinh đẹp, hai má ửng hồng, tóc đuôi gà búi cao.
- Hừm.mm..
Bên phía đối diện một nam sinh trắng trẻo, kính cận đôi mắt nhíu lại mang theo đầy ghen tị hướng tới Tần Minh. Hắn tên Cao Thắng.
Họ Cao kia bài danh thứ 2 trong kì thi tuyển đầu năm. Tên này thuộc dạng cần cù bù siêng năng có tiếng. Cao Thắng luôn tự hào thành tích học tập của bản thân từ nhỏ. Hắn đã quen với việc được mọi người tung hô, quen với hưởng thụ những ánh mắt hâm mộ. Vốn tưởng đỗ THPT với thành tích đầu vào khủng như vậy sẽ có vô số ái mộ vậy mà chỉ bởi một tên nghịch ngợm xuất hiện mọi sự chú ý trong lớp đều không nhằm tới hắn.
Với một kẻ tự kiêu như Cao Thắng điều đó là không chấp nhận được. Tên kia chỉ cao hơn hắn, đẹp trai hơn hắn và hát hay hơn hắn ngoài ra không hơn được gì. Gần đây tên đó còn ra mặt tán tỉnh bắt chuyện cùng hoa khôi của lớp, nữ thần của lòng hắn bảo không căm tức sao được.
Cao Thắng muốn một lần trước mặt mọi người để chứng minh bản lĩnh của mình. Chà đạp tên kia bằng tôn nghiêm của một học giả. Nhưng ngày đó chưa tới nên bây giờ đành dùng ánh mắt căm tức để mong giết chết đối phương.
Tần Minh ngồi vào chỗ, nằm dài ra bàn bắt đầu sự tình ngắm nhìn các bạn nữ trong lớp. Phía bên trên đang nhốn nháo vì đã quá giờ vào lớp tới gần 15p rồi vẫn chưa thấy cô Hoàng Liên đâu.
Đúng lúc này thì một người bước vào lớp. Lập tức vô số ánh mắt ngạc nhiên hướng tới bục giảng. Dám cá hoocmon hưng phấn của tất cả đám con trai trong lớp đang tăng lên không ngừng. Một mỹ nữ xin như hoa như ngọc, chân váy màu hồng, sơ mi cũng hồng nhạt đang đứng trên bục giảng mỉm cười. Nụ cười của nàng như gió xuân mơn man từng tế bào của đám thanh niên đang trong độ tuổi phát dục bên dưới.
- Chào cả lớp . Cô là giáo viên môn Ngoại ngữ mới chuyển đến trường ta. Cô sẽ phụ trách lớp mình. Do cô chủ nhiệm các em bận nên tiết này cô tới làm quen
Lập tức một tràng pháo tay vang lên. Nhiệt tình nhất vẫn là dãy nam.
Tần Minh mỉm cười. Đây chẳng phải cô Mỹ Lệ với Hoàng Thể vừa gặp ban sáng hay sao?
Lập tức một buổi giao lưu làm quen diễn ra, không khí trở nên thật vui vẻ. Đến cả thành phần nghiêm túc như Cao Thắng cũng trở nên phấn khích lạ thường. Bỗng chốc thiện cảm đối với cô giáo mới liên tăng lên chóng mặt.
- Tiểu kĩ của Kinh hồng sư.
- Kinh hồng sư là sao ?
- Kinh hồng sư là một dạng chức nghiệp từ xa xưa vốn chỉ truyền trong các tửu lâu. Người luyện Kinh hồng mỗi cái nhấc chân, đưa tay đều làm người say đắm. Ta thấy vị giáo viên này có một chút da lông. Lạc Lạc nói.
- Ồ.. có cả những tiểu kĩ như vậy sao.
- Còn rất nhiều nữa đại ca chưa tiếp xúc thôi. Tiểu kĩ này chỉ làm đối phương mất tập trung là chính, một điểm công kích cũng không có. Đối với tâm cảnh cao thì một điểm tác dụng cũng không có.
- Uhm.. nếu là ta cũng sẽ không bị mê luyến.
- Vậy nước dãi trên miệng giải thích ra sao đây ?
Tần Minh xấu hổ lén cúi xuống lau đi một vệt nước dãi đang trào ra, sau đó lại vờ nghiêm túc hướng tới bục giảng. Hai mắt không ngừng đưa ra đánh giá.
Trước khi rời khỏi Mỹ Lệ còn đặc biệt xuống hỏi thăm Tần Minh làm bao nhiêu ánh mắt hâm mộ lẫn ganh tỵ đổ dồn về hắn. Tầm Minh phải giải thích sự việc ban sáng bằng không giờ ra chơi hắn đã thành bao cát cho đám nam sinh rồi.
Hết giờ học Tần Minh tới điểm hẹn cùng Hùng gấu đen. Đám giang hồ đểu này tuy không được nghĩa khí nhưng cũng rất đúng giờ. Tới nơi cả đám đã có mặt đầy đủ.
Thoáng thấy Tần Minh cả nhóm đứng lên nghiêm trang chào hỏi. Tần Minh gật đầu đáp lại kêu cả nhóm lại gần hắn.
- Ta có chuyện cần hỏi. Nhớ thành thật một chút.
- Nói rõ quan hệ của các người với Đường Ngựa
Hùng gấu nghe đến cái tên Đường Ngựa lập tức mặt đầy chính khí, chính là muốn chứng minh mình với Đường Ngựa như trâu với ngựa, chẳng thể giống nhau luôn miệng ra lời thề thốt.
Tần Minh chán nản kêu tất cả đứng gần vào sau đó từ ngón tay hắn một ngọn lửa đen bùng phát lên khiến nhiệt độ không khí xung quanh lập tức bị đốt nóng. Hùng gấu cùng đàn em lập tức nhìn sang Tần Minh với ánh mắt vô cùng sợ sệt, thiếu chút nữa là tiểu ra quần.
- Bây giờ nói được chưa ?
- Em nói.. em nói. Hùng gấu lắp bắp.
- Đường Gia đứng đầu bởi Đường Ngựa, dưới trướng có khoảng tầm 100 đàn em. Trong đó có 5 người là đàn em thân thiết nhất của y trực tiếp chỉ đạo các công việc làm ăn từ bảo kê, tổ chức đánh bạc, cho vay lặng lãi cũng như đối ngoại với các thế lực khác. Băng của Đường Ngựa gần như nắm trọn thị xã Ngọc Minh và vài vùng lân cận. Ngày xưa em trong băng chỉ là chân sai vặt, cũng không tham gia quá sâu nêu thực sự thông tin nắm được rất ít ạ
- Bây giờ ta muốn ngươi làm việc cho ta.
- Làm việc cho đại ca, dạ được ạ. Hùng gấu lập tức gật đầu. Cái trò phóng hỏa kia vẫn đang làm hắn ngất ngây. Mặc kệ người này tuổi tác còn nhỏ nhưng một thân bản lĩnh đầy mình đi theo chắc chắn có tương lai.
Tần Minh cũng không ngờ tên này đồng ý nhanh đến vậy. Hắn còn đang định giở thêm một chút ít công phu ra thu thập.
- Có điều.. Hùng gấu ngập ngừng - Có điều anh em bọn em đang không có đạn ạ.
- Đạn . Các ngươi muốn bắn ai à ?
- Không. Đạn là tiền đó ạ. Khó khăn quá . Hùng gấu gãi đầu.
- Tóc đẹp không ? Tần Minh hỏi
- Đẹp. Cả đám đồng thanh đáp.
Hùng gấu đang thầm nghĩ thằng này thần kinh à. Nhắc đến tiền tự nhiên quay sang hỏi tóc với tai. Không khen nó lại đấm thì khổ.
- Một lần nữa này. Tóc đẹp không ? Tần Minh chỉ lên đầu.
- Có. Rất soái. Tất cả lại đồng thanh.
- Giữ tóc này nhé.
- Giữ...
- Tốt. Từ nay các ngươi sẽ là thợ cắt tóc.
Thợ cắt tóc ? Bọn này chỉ quen cầm dao với gậy. Bảo làm anh thơ nụ ta còn hăng hái. Thợ cắt tóc là cái mẹ gì. Cả nhóm ngơ ngác quay ra nhìn nhau.
- Bảo làm thì làm cấm thắc mắc. Trong một tuần tìm cho ta một vị trí đẹp nhất để mở quán.
Tần Minh nói rồi từ trong ba lô đưa cho Hùng gấu một túi nhỏ. Đây là một số nguyên liệu hiếm có hắn tìm được trong hộp quà ngẫu nhiên.
- Tìm nơi tiêu thụ những thứ này. Sau đó lấy tiền để trang trải công việc cũng như lo cho anh em. Tần Minh dặn.
- Rõ, thưa đại ca.
- Gọi là thiếu gia. Còn nữa nghe ngóng mọi thông tin về Đường Gia cho ta. Lưu số điện thoại ta vào.
Trước khi rời khỏi Tần Minh lại phát hỏa hù dọa khiến cả đám run như cầy sấy liên tục thề thốt sẽ trung thành và kín chuyện. Cuối cùng Tần Minh cũng hài lòng mà rời đi. Kế hoạch tiếp theo phải triển khai rồi !