Chương 1: Thiên Nguyên đại lục.

- Di, đây là nơi nào?

Hạo Thiên hai mắt mở ra , nghi hoặc nhìn bốn phía màu trắng bức tường .

- Ta lại còn sống ? ta không phải đã chết sao?

Hạo Thiên hai mắt trợn tròn , giật giật mình . Bây giờ lại là tình huống gì ?

Hắn vốn là trên trái đất xxx nước quân đội tay súng bắn tỉa . Tiếp nhận mệnh lệnh từ phía trên đi nước ngoài làm quân đội bảo vệ hoà bình .

Sau đó bởi vì cùng đoàn vận chuyển dụng cụ y tế đến vùng chiến trợ giúp người dân thường bị thương mà bị bom đạn lạc đánh trúng đầu ... Khiến cho bị thương nặng . Tỉnh lại sau khibị mất trí nhớ tạm thời . Mà những người còn lại toàn bộ chết hết .

Sau khi mất trí nhớ , hắn bị quân đội nước sở tại cứu giúp . Tỉnh lại sau hắn liền gia nhập vào quân đội bọn họ . Thời gian dài trôi qua cũng dần dần khôi phục trí nhớ . Khi ấy hắn cũng không trở lại khu vực lực lượng bảo vệ hoà bình , mà là tiếp tục phục vụ cho quân đội nước sở tại .

Một lần chiến dịch nổ ra , đội ngũ bị lọt vào tập kích , làm một tay súng bắn tỉa hắn tuy rằng thành công đem chỉ huy quân địch giết chết . Nhưng hắn cũng rơi vào đối phương bao vây ,

Đối mặt với vô số kẻ địch vây công , Hạo Thiên không có bất luận cái gì cơ hội chạy thoát , vì thế hắn lựa chọn ngọc nát đá tan . Chiến đấu tới hơi thở cuối cùng . Hắn dùng súng bắn tỉa tiêu diệt gần như một Trung đội quân địch , sau đó đạn dược tiêu hao hết . Vì không để rơi vào tay địch , hắn dùng cuối cùng một quả lựu đạn , nổ chết chính mình .

( Trung đội = 25 - 40 người )

Chính mình đã chết, như thế nào còn sống ?

Hạo Thiên trong lòng phi thường nghi hoặc , muốn nhớ lại chút gì đó , nhưng trong đầu lại không có chút tin tức nào .

Giật giật thân thể , cảm giác toàn thân không có chỗ nào không thoải mái , Hạo Thiên chậm rãi ngồi dậy .

Bởi vì bốn phía đều là bức tường duyên cớ , hắn không biết bên ngoài tình huống rốt cuộc là như thế nào .

Lạch cạch ...

Đang định xuống giường thì chỉ thấy bên cạnh có cái gì đó rơi xuống đất .

Hạo Thiên đưa mắt nhìn xuống .

Là một quyển sổ ghi chép màu đen .

Đưa tay nhặt lên xem xét .... Là một quyển nhật ký .

Bởi vì tò mò , hắn mở ra xem xét một chút .

Trang đầu tiên là một chữ " Hạo Thiên ký " viết hoa rất đẹp . Khổ chữ rất lớn , gần như chiếm cả một mặt giấy .

Hạo Thiên ? Giống như tên mình . Còn ký ? Có lẽ là nhật ký đi .

Hạo Thiên nghĩ thầm lấy , sau đó lật tới trang thứ hai .

- Thiên Nguyên đại lục năm thứ 2014 .

- Ta tên gọi là Hạo Thiên , năm nay mười hai tuổi . Nhà ở thành phố Hà Nội ....

( Địa điểm trong chuyện là hư cấu . Đừng ai coi là thật )

Trang thứ hai ghi chép rất nhiều rất nhiều . Hầu như đều là chủ nhân của quyển nhật ký này ghi lại tên tuổi , quê quán , nơi ở ...

Đọc lướt qua một lượt , Hạo Thiên coi như cũng là hiểu sơ bộ về chủ nhân quyển nhật ký này .

Chủ nhân quyển nhật ký tên cũng gọi là Hạo Thiên i . Từ nhỏ không cha không mẹ , lớn lên ở trại nuôi dưỡng tập trung ....

Thiên Nguyên đại lục ? Còn có cái này đại lục ?

Hạo Thiên trong lòng hiếu kỳ nấy .

Hắn tiếp tục xem xét quyển nhật ký .

Bên trong hầu như là ký sự trưởng thành của chủ nhân quyển nhật ký . Hắn lật lật đến phía cuối quyển nhật ký .

Xem qua gần hai phần ba quyển nhật ký , cuối cùng cũng có một đoạn thu hút Hạo Thiên ánh mắt .

- Thiên Nguyên đại lục năm 2020 . Năm nay là năm ta mười tám tuổi . Thế là từ bây giờ ta đã giống như ngoài đường những nam nhân kia , làm đồ chơi của nữ nhân.

- Ta không muốn ... Ta không muốn như vậy . Ta cảm thấy thế giới này thật bất công . Tại sao nam nhân lại không có quyền được theo đuổi hạnh phúc của riêng mình . Mà lại phải phục vụ đám nữ nhân đáng ghét kia ...

Ta cũng cảm thấy bất công cho ngươi a huynh đệ . Phải làm đồ chơi cho nữ nhân , chúng ta nam nhân tôn nghiêm đâu ? Hạo Thiên trong lòng thầm thương nấy chủ nhân quyển nhật ký này . Chỉ là ngay sau đó ...

- Ta gặp qua trên đường một số người nam nhân , tất cả bọn họ đều giống như ta , phải làm đồ chơi cho nữ nhân . Ta cũng đã hỏi qua bọn họ , bọn họ đều giống nhau , ghê tởm toàn bộ trên thế giới nữ nhân .

- Chúng ta nam nhân giống như một bộ tộc người vậy , chỉ có thể ở bên nhau , nam nhân cùng nam nhân mới là hạnh phúc nhất . Dựa vào cái gì đám nữ nhân kia không cho chúng ta được hạnh phúc .

Ngươi lạc đường a huynh đệ. Nam nhân và nữ nhân mới có hạnh phúc . Hạo Thiên trong lòng thầm nghĩ . Không lẽ vị huynh đệ này là cái gay ? Chỉ thích nam nhân ? Mang theo nghi hoặc , Hạo Thiên tiếp tục xem xét nhật ký .

- Ngày hôm nay ta bị một đám nữ nhân xa lạ ở ngoài đường túm lấy . Sau đó bọn họ thô bạo mà kéo rách quần áo của ta . Bọn họ không ngừng sờ soạng khắp thân thể ta .

- Hai cái nữ nhân ngồi xuống ngay dưới chân ta , bọn họ há miệng liền ngậm lấy dương vật của ta .... Bọn họ giống như sói đói vậy , điên cuồng mà chà đạp ta .

- Ta cảm thấy mình sắp điên . Ngày nào cũng bị một đống nữ nhân chà đạp , ta nhanh điên mất . Bọn họ cưỡi trên người ta , sau đó mở miệng liền rên rỉ ... Quá ghê tởm , ta cảm thấy quá ghê tởm .

Huynh đệ ngươi có phúc mà không biết hưởng a . Ta đều hâm mộ ngươi đây . Hạo Thiên thầm than vận khí của huynh đệ này . Nhớ lúc trước nơi hắn sống , muốn tìm được một người bạn gái cũng khó khăn vô cùng . Có câu " nam truy nữ cách một ngọn núi "

- Ngày hôm nay ở trên phố , ta cùng rất nhiều người nam nhân khác gặp gỡ . Chúng ta đều ôm lấy nhau mà khóc . Ta muốn phản kháng , muốn bỏ trốn ... Nhưng bọn họ nói cho ta biết . Trên đại lục này nơi nào cũng vậy , những cái kia ghê tởm nữ nhân nơi nơi đều có , chúng ta nam nhân không có nơi để trốn .

- Bọn họ nói bọn họ đã từng gặp qua rất nhiều nam nhân , đã từng có ý định liên hợp lại phản kháng nữ nhân , nhưng là đều thất bại . Bọn họ nói cho ta , trên đại lục này nam nhân đều giống như chúng ta . Đều không muốn làm nữ nhân đồ chơi , đều muốn tìm một người nam nhân mà bản thân yêu mến , sau đó ở bên nhau mãi mãi .

Nhật ký còn rất dài , rất dài .. nhưng Hạo Thiên không có ý định tiếp tục xem xét . Bởi vì hắn cảm thấy thế giới này nam nhân đều điên rồi.

Nam nhân không yêu nữ nhân , mà lại tự yêu lấy cùng giới tính người . Điên rồ ... Đám nam nhân này khẳng định là điên rồ .

- Hạo Thiên . Mau dậy .

Cửa phòng lúc này mở ra . Từ bên ngoài bước vào một nữ nhân mặc quân phục .

Ân ... Hạo Thiên cho rằng là như vậy . Bởi vì nàng quần áo trên người kiểu dáng rất giống như quân phục .

- Mau dậy . Ngươi không phải là muốn làm lính sao ? Muốn lên chiến trường sao ? Mau dậy .

Nữ nhân nhìn Hạo Thiên nói . Trong ánh mắt cùng giọng điệu của nàng không chút nào che giấu đi sự khinh thường .

Hạo Thiên quan sát nữ nhân này một chút .

Khá là xinh đẹp một cái nữ nhân .

Nàng tinh xảo khuôn mặt , cao gầy dáng người , đầy đặn bộ ngực cùng mông .

Quan sát thì quan sát , nhưng Hạo Thiên cũng nhanh chóng đứng dậy .

Chỉ là hắn đột nhiên nghĩ tới . Vừa rồi trong quyển nhật ký kia viết là người kia liều mạng mà cầu xin lên chiến trường . Mà trước mắt nữ nhân này cũng đối với mình nói như vậy .

Không lẽ ...