Chương 3: Đại Ẩn Căn

Vương Thiên sau khi ra tới hậu viện, hắn liền bắt đầu tìm kiếm xung quanh xem nơi nào có linh khí dồi dào nhất, sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng hắn cũng thấy được tại một góc sân nhỏ của hậu viên có linh khí chuyển động vô cùng nồng đậm.

Mặc dù, hắn hiện tại chính là cơ thể của Phàm nhân, thế nhưng kiếp trước hắn dù gì cũng là một đệ nhất cường giả cho nên việc tìm kiếm sự dao động của không khí cũng không quá mức khó khăn.

Vương Thiên sau đó liền cất bước đến chỗ của góc sân nhỏ kia, hắn quan sát một chút liền cảm thấy kinh hãi, ở đó chính là có một gốc tam giai linh dược - Địa Viêm Mộc.

Lúc trước, Vương Thiên hắn đến cửu giai, thậm chí là thập giai linh dược cũng không xem vào mắt chứ đừng nói chi chỉ là tam giai, thế nhưng bây giờ, dù là nhất giai hắn cũng thèm khát muốn chết luôn, mà gốc tam giai này lại đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn nếu không khiến hắn kinh hãi thì là cái gì cơ chứ?

Phải biết rằng, ở một nơi Phàm nhân sinh sống này thì dù là được đặt tại tu chân giới linh khí cũng mỏng manh rất nhiều, cho nên việc tìm được một gốc nhất giai hay nhị giai linh dược đã vô cùng hiếm thấy chứ đừng có nói lại xuất hiện được một gốc tam giai linh dược, mà gốc tam giai linh dược này lại là Địa Viêm Mộc nữa chứ.

Địa Viêm Mộc chính là một gốc linh dược có khả năng giúp tu sĩ luyện hóa một vài loại dị hỏa cấp thấp trong bảng hơn 200 loại dị hỏa của thiên địa, thế nhưng nó cũng là loại linh mộc vô cùng trân quý rồi.

Nhắc đến dị hỏa, Vương Thiên lại nhớ đến dị hỏa của chính mình ở kiếp trước, kiếp trước hắn cũng là người sở hữu tận ba loại dị hỏa, trong đó còn có một đóa dị hỏa được xếp top 4 nữa cơ.

Vương Thiên vô thức nhìn thể nội của chính mình, thế nhưng chuyện đó lại khiến cho hắn cảm thấy ngây người, hắn...nhìn thấy bên trong thể nội của chính mình có ba viên ngọc đang sáng lấp lánh, đồng thời tỏa ra một loại nhiệt lượng kinh khủng.

Vương Thiên chắc chắn ba viên ngọc này chính là ba đóa dị hỏa của hắn ở kiếp trước, vì hắn cảm nhận được sự quen thuộc phát ra từ chúng, nhưng mà hắn nghĩ mãi vẫn không ra, tại sao cơ thể này lại có được cơ chứ?

Cuối cùng, hắn đột nhiên nhớ đến một chuyện, chính là hắn ở kiếp trước trong một lần vô tình thám hiểm bí cảnh mà tìm thấy được một loại linh quả, gọi Hỏa Thần Quả.

Loại linh quả này có khả năng giúp nguyên thần của người phục dụng nó có thể hợp lại với dị hỏa của người đó, làm cho nguyên thần của người đó không còn sợ lửa nữa, với lại còn giúp người đó khi nhục thân không còn mà chỉ có lại nguyên thần thì khi phục sinh lại vẫn còn có thể sử dụng dị hỏa.

Không đúng! Vương Thiên như vừa nghĩ đến một điều gì đó, hắn đột nhiên giật mình, cái này không phải nguyên thần a, đây là linh hồn chi lực mà, thế nhưng...

Linh hồn chi lực lại là một dạng khác của nguyên thần, nó không giống nguyên thần chỉ có thể phục sinh tại trong khoảng thời không đó, chứ không thể dịch chuyển sang thời không khác, trừ phi đó là linh hồn lực.

Mà muốn dịch chuyển linh hồn chi lực thì cần có một loại xúc tác, thế nhưng xúc tác đó là cái gì?

Vương Thiên bây giờ không muốn nghĩ nhiều nữa, vì càng nghĩ nhiều thì hắn lại càng cảm thấy rối rắm, nói chung hiện tại linh hồn lực của hắn vẫn giống như nguyên thần, có thể giúp hắn đưa dị hỏa đến thế giới này.

Bây giờ, hắn chính là bắt đầu một cuộc đời mới, không cần phải suy nghĩ quá nhiều.

Điều trọng yếu hiện giờ cũng hắn chính là chuyển hóa linh căn, sau đó nâng cao thực lực, đến Nguyên Thần Cảnh càng nhanh càng tốt, vì khi đó, hắn sẽ có thể sử dụng lại dị hỏa của chính mình. Vì chỉ khi đến Nguyên Thần Cảnh thì Nguyên Thần mới có thể hình thành lại, khi đó dị hỏa mới bốc cháy trở lên, tiếp tục sử dụng.

Mà cho dù bây giờ có thể sử dụng, hắn cũng không dám sử dụng, vì đây là một Phàm nhân thể, nếu tùy tiện sử dụng thì chắc chắn là hóa tro tức khắc.

Sau một hồi suy nghĩ miên man, cuối cùng hắn cũng bắt đầu ngồi xuống luyện hóa gốc Huyễn Linh Mộc kia.

Hắn trước tiên nhồi nhỏ gốc Huyễn Linh Mộc lại rồi bỏ vào miệng, sau đó nhai cho nghiền nát ra mới nuốt xuống.

Đột nhiên, một luồng khí nóng lập tức dâng trào trong cơ thể hắn.

Vương Thiên cấp tốc vận chuyển Thiên Địa Quyết, một chu thiên, hai chu thiên,..., đến chu thiên thứ mười thì luồng khí nóng kia mới bắt đầu hòa hoãn lại, sau đó theo vòng chu thiên mà vận chuyển tuần hoàn trong cơ thể, liên tục đánh vào bên trong đan điền của hắn...

...

Một canh giờ sau, Vương Thiên lập tức mở mắt ra, hắn cảm thấy tràn đầy sức sống, vận chuyển một chu thiên, hắn liền cảm thấy linh khí xung quanh bắt đầu hội tụ.

Vương Thiên nhất thời vui mừng, hắn cảm thấy linh khí cô đọng lại rất nhanh, liền biết Huyễn Linh Mộc đã có hiệu quả, thậm chí còn không phải là loại linh căn đơn giản.

Vương Thiên duy trì vận hành chu thiên theo Thiên Địa Quyết, loại công pháp cực phẩm Thần cấp của hắn...

...

Lại hai canh giờ trôi qua, Vương Thiên mới mở mắt tỉnh lại, hắn hiện tại đã vững chắc tại Luyện Khí Cảnh tầng một.

Vương Thiên thầm nghĩ, nếu cho hắn thêm một đoạn thời gian, hắn chắc chắn có thể đuổi kịp Vương Mẫn, thậm chí là vượt xa.

Không đúng! Vương Thiên ngay lập tức cảm giác được có chuyện kì lạ. Vương Mẫn chính là cực phẩm Tiên Linh Căn, nếu nói hắn có thể vượt qua Vương Mẫn, vậy chẳng phải nói của hắn là Thần Căn thì còn là gì?

Vương Thiên nghĩ mãi không ra, nếu như hắn sử dụng cực phẩm Thần cấp công pháp này đi nữa thì cao nhất chỉ có thể là Thiên Linh Căn mà thôi, không phải đến Thần căn đâu, mà hắn còn có thể khẳng định, mình tuyệt đối không đơn thuần chỉ là hạ phẩm, có thể còn cao hơn rất nhiều.

Đột nhiên, Vương Thiên liền nghĩ đến Đại Ẩn Căn.

=============

P/s: Chương này hơi ít, nhưng phải suy nghĩ cực lắm cơ, hì hì.